Anh lấy tôi chỉ để về làm ô sin cho bố mẹ mình
Buồn, đau khổ là những gì tôi đang cảm thấy từ cuộc hôn nhân của mình, tôi nên làm gì lúc này khi tất cả đã quá muộn…
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường ở một vùng quê nghèo, vất vả lắm bố mẹ mới nuôi tôi học hết đại học. Không phải là một người phụ nữ quá xinh đẹp, giỏi giang, nên tôi không có nhiều tham vọng, tôi chỉ mong sau khi tốt nghiệp đại học tìm được một công việc ổn định, lấy chồng, sinh con. Mong muốn của tôi trở thành hiện thực khi tôi gặp chồng tôi, anh nói yêu tôi sau nửa năm quen biết và chúng tôi cưới nhau sau vài tháng quen biết.
Chồng thú nhận lấy tôi chỉ để có người chăm sóc cho bố mẹ mình (Ảnh minh họa)
Lấy được anh, nhiều người nói tôi may mắn, vì anh không chỉ đẹp trai mà còn giàu có. Anh làm giám đốc cho một công ty tư nhân do anh mở ra, ngày anh nói yêu tôi, tôi cũng hết sức bất ngờ, vì không nghĩ mình lại lọt vào mắt anh- một người đàn ông giỏi giang và thành đạt. Anh nói, anh thích tính cách hiền dịu và an phận của tôi và muốn gắn bó cả cuộc đời với tôi. Anh sẽ yên tâm công tác nếu như có một người vợ như tôi chăm sóc gia đình và con cái.
Cưới xong, tôi vẫn đi làm cho một cơ quan nhà nước với mức lương chỉ đủ nuôi bản thân mình và ở nhà sinh con và chăm sóc bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng tôi đã già, lại đau yếu luôn, nhà chồng lại chỉ có hai anh em trai, em trai chồng lấy vợ và cũng lập nghiệp ở xa. Chồng tôi thường xuyên đi công tác xa nhà, mọi việc nhà cửa và chăm sóc con cái, bố mẹ chồng đều do tôi đảm trách.
Video đang HOT
Ngỡ công việc của chồng cũng bận rộn, vất vả, anh lại thường xuyên phải đi công tác, có khi cả tháng chỉ ở nhà vài buổi tôi cũng không trách móc. Hơn nữa, tuy không ở nhà nhưng ngày nào anh cũng điện thoại cho tôi hỏi thăm tình hình ở nhà và sức khỏe của bố mẹ, các con. Mỗi lần về, chồng lại mua quà cho tôi, nói những lời yêu thương và nhắc tôi thông cảm cho công việc của anh, cố gắng vài năm nữa cho công ty đi vào ổn định thì anh sẽ dành nhiều thời gian cho gia đình.
Tin tưởng chồng tuyệt đối, nên tôi như được tiếp thêm sức mạnh, cố gắng vừa đi làm, vừa chăm sóc con cái, bố mẹ chồng để anh yên tâm công tác. Nào ngờ, mới đây tôi mới phát hiện anh yêu thương và sinh sống với một người phụ nữ ở Sài Gòn như vợ chồng, họ cũng đã có với nhau một đứa con trai. Chồng tôi cứ nói vào Sài Gòn công tác nhưng thực chất là vào đó sinh sống với người phụ nữ này.
Khi tôi biết chuyện hỏi anh, anh chẳng những không cảm thấy có lỗi với tôi, anh cũng chẳng giấu giếm mà còn thẳng thắn thừa nhận đó mới là người phụ nữ anh yêu, hai người yêu nhau từ trước khi anh gặp tôi, nhưng bố mẹ anh không đồng ý vì cảm thấy tính cách cô ấy không phù hợp để làm dâu bố mẹ anh nên anh đã phải cưới tôi về để có người chăm sóc bố mẹ chồng, quán xuyến việc gia đình, còn anh thì lén lút sống với người phụ nữ đó.
Anh nói sẽ không bỏ tôi, nhưng cũng không bỏ người phụ nữ đó. Còn nếu tôi cảm thấy không chấp nhận được thì có thể bỏ đi nhưng không được mang theo con mình, chứ tuyệt đối không có chuyện anh ký vào đơn l.y hô.n để giải thoát cho tôi.
Bây giờ tôi chẳng biết làm thế nào, im lặng, coi như không có chuyện gì xảy ra để tiếp tục sống với chồng, diễn cảnh gia đình hạnh phúc trước mặt mọi người hay làm toáng lên rồi bỏ đi, chấm dứt cuộc hôn nhân với người đàn ông ấy?. Xin các anh, chị hãy cho tôi một lời khuyên?.
Theo Đất Việt
Tình cảm vợ chồng nhạt nhòa như khách trọ
Nói ra nhiều người chẳng tin, nhưng gần 10 năm qua vợ chồng tôi giống như hai người khách trọ, sống chung nhà mà chẳng có sự sẻ chia.
Tôi và chồng cưới nhau đã được 12 năm, chúng tôi có hai con, một gái đầu và một con trai. Nhìn bề ngoài, tất cả mọi người đến nói vợ chồng tôi hạnh phúc, cả hai vợ chồng đều công việc ổn định, thành đạt. Chồng tôi có công ty riêng với hàng trăm công nhân, còn tôi làm cho một cơ quan nhà nước, thu nhập không cao nhưng ổn định, hai đứa con xinh đẹp, ngoan ngoãn và học giỏi, vợ chồng tôn trọng và yêu thương nhau.
Vợ chồng sống chung nhà mà chẳng có sự sẻ chia (Ảnh minh họa)
Nhưng tất cả bấy nhiêu chỉ là bề nổi, thực sự thì cuộc sống gia đình tôi không viên mãn và hạnh phúc như những gì mọi người nhìn thấy. Gần 10 năm nay, cả hai chúng tôi không còn ngủ chung giường mà mỗi người ngủ một phòng riêng. Trước đây các con còn bé thì tôi ngủ với hai đứa con, còn bây giờ các con đã ngủ riêng, nên tôi ngủ một mình.
Chúng tôi vẫn quan hệ vợ chồng với nhau, nhưng chỉ là rất thi thoảng chứ không thường xuyên như những cặp vợ chồng bình thường khác. Và nó cũng giống như trách nhiệm, như để giải quyết vấn đề sinh lý, chứ không hề có cảm xúc, có yêu thương trong đó.
Sống chung một nhà, nhưng anh có công việc riêng của anh, tôi có công việc riêng của tôi, chẳng ai liên quan gì đến ai. Hôm nào chồng tôi cũng ra khỏi nhà từ sáng đến tối mới về, anh cũng không thường xuyên ăn cơm ở nhà với mẹ con tôi. Về đến nhà, anh cũng không chuyện trò, tâm sự, hay chia sẻ với tôi bất cứ chuyện gì. Tôi hỏi thì anh cũng không nói.
Công việc ở công ty tốt hay xấu anh không nói, anh có bao nhiêu tiề.n tôi cũng không hay. Chỉ biết, mỗi tháng anh đưa cho tôi gần 20 triệu để chi tiêu ăn uống và đóng học cho các con, số tiề.n còn lại là bao nhiêu tôi không được biết, tôi có hỏi anh cũng không nói. Anh bảo, đấy là việc riêng của anh, tôi không nên quan tâm quá nhiều. Nếu chi tiêu không đủ, thì nói với anh đưa thêm.
Chồng tôi cứ như vậy với tôi hơn gần 10 năm nay, không chia sẻ với tôi bất cứ chuyện gì và anh cũng chẳng hỏi tôi bất cứ chuyện gì. Đến chuyện học hành của con cái anh cũng chẳng quan tâm mà giao phó hết cho tôi tư xoay sở. Con đi học cũng một mình tôi đón đưa, không lo được thì tự thuê người giúp việc, chứ đừng bao giờ hỏi đến chồng.
Tôi đã nghĩ rất nhiều và đã nhiều lần nói với chồng để cải thiện tình hình, nhưng chồng tôi không muốn như vậy. Anh nói anh còn nhiều việc phải lo nghĩ, đừng làm phiền anh, đừng bắt anh phải sống theo cách anh không muốn.
Mang tiếng là vợ chồng, sống chung dưới một mái nhà nhưng vợ chồng tôi không ngủ chung, không tâm sự, sẻ chia với nhau bất cứ chuyện gì. Nhiều khi tôi nghĩ, chúng tôi giống như những vị khách trọ hơn là một cặp vợ chồng.
Theo Baodatviet
Về quê ra mắt nhà chồng sắp cưới bất ngờ đụng mặt bạn thân trong phòng ngủ Hằng chạy đến lật tấm chăn trên người Hoàng và cô bạn thân xuống đất. Cả hai giật mình tỉnh giấc rồi há hốc miệng kinh ngạc khi thấy sự có mặt của Hằng. Hằng và Hoàng yêu nhau đã được 2 năm, với Hoàng, Hằng là cô gái tuyệt vời, có công ăn việc làm ổn định, gia đình lại khá giả....