Anh lại yêu em đơn phương nhé
Đâu phải cứ yêu rồi sẽ được yêu, cứ thương rồi sẽ được đáp trả. Cái khó là tìm được người mình yêu, tìm được người yêu mình, đó mới là tình yêu anh mong muốn.
Ảnh minh họa
Tháng 7 Sài Gòn nhiều nắng và cũng không vắng những cơn mưa nặng hạt. Vội vã và ồn ào… Hôm nay, đi trên đường bất chợt anh thấy giật mình sững sờ bởi nhận ra một bóng dáng quen thuộc. Là em – một giây anh suy nghĩ như thế. Cố gắng nhìn theo cô gái mặc sơ mi trắng, quần tây đen, tóc suôn dài, mặt hơi tròn. Dĩ nhiên đó không phải là em bởi làm sao em có thể xuất hiện ở thành phố ồn ào này được chứ. Gặng cười cho sự ngộ nhận của mình nhưng mắt anh vẫn cứ muốn nhìn vào bóng dáng thân quen ấy, thấy lòng xao xuyến lạ, rồi lại nhớ về em thêm vài giây nữa.
Chả ai có thể khiến anh cảm thấy bồi hồi khi gặp mặt ngoại trừ em. Em là người đặc biệt, đủ để anh giật mình khi gặp một người giống thế. Nhớ ngày mình mới chia tay, lúc ấy anh bấn loạn hơn bây giờ, thường lặng người đi mỗi lần bắt gặp điều gì đó gợi nhắc đến em. Một bài hát “Đồi hoa mặt trời” cũng đủ để anh ngân nga say sưa theo điệu nhạc mà ngày trước em thường cài nhạc chờ cho anh nghe. Một làn tóc dài hay một đôi môi mũm mỉm mà anh bất chợt nhìn thấy khi ngồi ăn hủ tíu lề đường, tất cả chỉ là khát khao được trông thấy em giây phút nào đó dù biết là không thể.
Là con trai thì phải mạnh mẽ nhưng với anh tình yêu là cảm xúc tận trái tim, cảm xúc ấy thật yếu mềm. Anh không tìm cách tỏ ra mạnh mẽ, không tìm cách để cố quên, cũng chả cần phải lẩn tránh những điều khơi gợi về tình yêu xưa. Anh để mặc cho mọi thứ diễn ra tự nhiên, nhớ thì anh vào Facebook của em để tìm kiếm những gì mới mẻ về cuộc sống của em, hay cố tìm những nụ cười em trong ấy. Chỉ cần nhìn thấy em cười vui, sống tốt là anh cũng được vui lây rồi.
Video đang HOT
Anh nhớ em, điều này chắc không có gì sai trái nhỉ. Rất nhiều lần anh phải dối lòng mình, cố nén bao nhiêu nỗi nhớ, cố xoá đi bao nhiêu kỷ niệm nhưng không thể. Anh chỉ đối diện với cảm giác từ tận đáy tim, rằng tình yêu ấy với anh vẫn luôn nguyên vẹn. Giờ đây khi nghĩ về em tim anh bình yên lắm. Biết bao nhiêu cặp hợp rồi tan, tan rồi lại hợp, phân ly chia cách nhưng cũng lại về bên nhau, anh cũng ước ao và hy vọng điều kỳ diệu đó sẽ xảy ra cho tình yêu của mình.
Người ta, kể cả em đều bảo rằng anh nên đi tìm cho mình một tình yêu mới. Biết sao giờ, đâu phải cứ yêu rồi sẽ được yêu, cứ thương rồi sẽ được đáp trả. Anh cũng khao khát có một ai đó yêu thương mình lắm để bớt đi cô đơn, bớt muộn phiền, bớt nỗi nhớ về em. Cái khó là tìm được người mình yêu, tìm được người yêu mình, khi hai người đó là một thì đó mới là tình yêu anh mong muốn.
Chấp nhận lời chia tay của em, chấp nhận buông tay em đó là điều khó khăn nhất mà anh trải qua. Còn bây giờ cái khó nhất anh cảm thấy là thêm một lần nắm lấy bàn tay khác. Anh không biết có đủ can đảm để thương thêm một người mà không biết trước được họ sẽ bên anh hay rồi cũng sẽ đi? Thôi thì mặc kệ, anh lại yêu em đơn phương nhé.
Có những người gặp rồi ta sẽ quên nhưng cũng có những người cho dù có cố gắng đến đâu thì trọn đời này ta cũng không thể nào quên được họ. Anh chưa đi hết cuộc đời này, cũng sẽ không tìm cách để quên em nữa, vì với anh em vẫn có một vị trí vô cùng đặc biệt. Tuy không còn đặc biệt nhất như từng thế nhưng cũng đủ để anh thấy giật mình nếu như bất chợt gặp một bóng hình ai đó thân quen đi ngang phố.
Theo VNE
Đừng chờ tình yêu đến với anh
Một chiều tan tầm, giữa thành phố đông người, trên con đường quen thuộc, anh đã nhận ra bóng dáng của em. Em mặc chiếc áo màu nâu xám, cái gam màu mà dường như ngày yêu nhau chưa bao giờ anh từng thấy. Phố xá rộng dài, dòng người thênh thang còn em thì như bé nhỏ và cô đơn giữa biển người ấy. Em đang buồn vì cuộc tình đã qua? Hay em đang chờ tình yêu nào chợt đến?
Ngày mình còn yêu nhau, em là cô gái hay cười hay nói. Anh nhớ, mỗi lần có chuyện buồn, anh lại không thể buồn lâu được mỗi khi bên em. Em luôn hồn nhiên và nụ cười của em có một sức mạnh lớn lao với người ngắm nhìn. Em hay mặc chiếc váy hồng vì em nói: "Đời nhiều niềm vui lắm, sao anh phải buồn?". Em giống như một thiên thần mà mỗi khi em đặt chân đến mọi người xung quanh đều có chung một niềm vui.
Điều gì đã làm em - một cô gái ngọt ngào và trong sáng trở nên sầu thảm? Vì sự chia tay của chúng ta phải không em? Vì anh và em chỉ là những kẻ vô tình gặp nhau trên đường đời chứ không phải là tri kỉ đi cùng nhau đến suốt cuộc đời. Nhưng anh đâu có ngờ, cuộc gặp gỡ ngắn ngủi đó lại phá hủy đi nụ cười trong sáng vô ngần của em. Nếu biết có ngày, chỉ vì yêu anh mà em không còn là cô gái hồn nhiên năm nào anh sẽ không dám nói lời yêu. Anh muốn em mãi là cô gái như xưa anh từng quen, hay cười , hay nói.
Cuộc sống ngoài kia dù có anh hay không thì em cũng vẫn cần phải sống. (Ảnh minh họa)
Hôm chia tay, anh nhắn nhủ em rằng: "Hãy mãi là cô bé năm xưa em nhé" nhưng em cười nhạt thếch. Em nói rằng: "Khi anh đặt vào tim em một hình ảnh, có nghĩa là anh đã hằn lên nó một vết dấu, vì vậy khi anh ra đi, nó sẽ để lại những dấu chân và em vĩnh viễn không còn có thể là cô gái năm nào chưa yêu anh. Em không còn có thể quay về những tháng ngày anh chưa từng bước tới".
Em nói em sẽ chờ cho tới một ngày anh tìm được người con gái, sẽ chờ nhìn thấy anh hạnh phúc rồi em mới quay lưng ra đi. Em làm thế để chứng minh cho anh thấy rằng tình yêu em dành cho anh là thật và sâu sắc. Chứng minh cho những lần tranh cãi: "Anh và em, ai yêu nhiều hơn người kia?". Em không muốn mình trở thành kẻ quên đi cuộc tình này trước anh. Anh biết em muốn làm thế để dày vò anh, để nhắc anh phải luôn nhớ về em sau khi anh nói lời chia tay.
Đừng hành hạ mình như thế nữa em. Hãy bỏ lại quá khứ về cuộc tình đã qua, hãy thay chiếc áo gam màu tối đó để mặc chiếc váy hồng mà em từng yêu thích. Cuộc sống ngoài kia dù có anh hay không thì em cũng vẫn cần phải sống. Anh hiểu em yêu chân thành và coi trọng tình yêu này ra sao. Đừng cố hủy hoại bản thân mình chỉ để chứng minh điều đó vì anh hiểu tất cả dù em không nói gì đi chăng nữa.
Đừng quá coi trọng anh khi mà anh đã tự rời bỏ em ra đi. Khi tình yêu không còn, chia tay là điều nên làm nhưng như vậy không có nghĩa là anh không coi trọng em. (Ảnh minh họa)
Đừng quá coi trọng anh khi mà anh đã tự rời bỏ em ra đi. Khi tình yêu không còn, chia tay là điều nên làm nhưng như vậy không có nghĩa là anh không coi trọng em. Chúng ta vẫn có thể là bạn và đừng biến anh trở thành "kẻ hủy diệt" khi đã biến em trở thành một cô gái u sầu như ngày hôm nay. Xin em, hãy mỉm cười đi...
Em từng nói cuộc sống là không chờ đợi, cái gì đã qua cũng xin đừng nuối tiếc vậy tại sao ngày hôm nay em mãi để quá khứ ám ảnh em và phải chờ đợi anh hạnh phúc bên ai đó em mới lo cho hạnh phúc của mình? Hãy mỉm cười, mở lòng và đón nhận những tình cảm mới. Có thể không phải nhanh chóng để em tìm được một người đàn ông tri kỉ cuối cùng cho mình nhưng những điều tốt đẹp khác vẫn đang chờ em. Đừng vì anh và cũng đừng chờ đợi quá khứ như anh... Hãy cởi chiếc áo khoác màu xám và mặc chiếc váy hồng... Rồi yêu đi em nhé!
Theo Khampha
Anh có tin vào tình yêu không? Nhiều người vì từng bị tổn thương trong quá khứ hay đơn thuần chỉ là nhìn thấy quá nhiều cái kết xấu xí xung quanh mình nên không tin vào tình yêu nữa. Với họ tình yêu chỉ là 1 cái gì đó ngắn hạn và nó sẽ mất đi rất nhanh, sau đó người ta chỉ sống với nhau vì trách nhiệm...