Anh là tất cả cuộc sống của em
Anh yêu thương của em, em cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em, mộthạnh phúc mà em không thể nghĩ là sẽ có ngày em được đón nhận nó.
Anh đến, mang cho em bao nhiêu điều mới lạ, anh như một cơn gió mát lành, thổi bay đi cái nóng bực ngột ngạt của buổi trưa hè oi ả.
Từ ngày có tình yêu của anh, em như được lột xác, từ một con bé quê mùa xấu xí, trở thành một người phụ nữ duyên dáng xinh tươi.
Video đang HOT
Anh đã cho em biết thế nào là nhớ nhung, thế nào là nỗi khao khát yêu đương, và cũng chính anh, đã cho em biết mùi vị của ghen hờn giận dỗi.
Em luôn xác định, tình yêu lúc nào cũng có 2 trạng thái cơ bản, ngọt ngào và cay đắng, hiện tại em đang ngất ngây đón nhận tất cả dư vị ngọt ngào mà nó mang đến, đó cũng là một nền tảng, giúp em củng cố thêm tinh thần và nghị lực để vượt qua mọi cay đắng mà có lẽ sẽ đến trong bước đường phía trước.
Chính tình yêu chân thành mà anh dành cho em, sẽ cho em sự tự tin để vượt qua mọi thử thách. Em muốn nói với cả thế giới này là em yêu anh nhiều lắm, và em mong sao, em sẽ mãi mãi được sánh bước đi bên anh trong suốt quãng đời còn lại. Cả anh cũng vậy anh nhé, hãy luôn nghị lực và vững lòng bên em.
Yêu anh lắm, Bố của Thọ con à …
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bàn tay ấm nào dành cho em
Trời nóng, cái nóng oi bức khó chịu. Không thể cầm chân trong căn nhà ngột ngạt vì nóng, em phóng xe ra đường ngắm phố phường về đêm.
22h, đường phố vẫn rộn người. Chắc mọi người cũng như em, không muốn chịu đựng cái nóng bức ở nhà. Trên chiếc cầu bêtông rộng mới xây, từng đôi, từng cặp nắm tay nhau, nhỏ to tâm sự. Xe em lướt qua chầm chậm, em nghe tiếng họ cười, em nghe gió sông thổi lên bần bật, vài cô gái khẽ so vai để rồi các chàng trai có dịp dang rộng cánh tay kéo họ vào lòng. Là do gió sông hay do một thứ vô hình nào khác khiền lòng bàn tay em chuyển lạnh. Chợt thấy như nó cũng đang cần một bàn tay ấm.
Vẫn không có đôi tay nào nắm lấy em lúc này, vẫn là em một mình ngạo nghễ và ương bướng bước qua cầu, em không so vai chẳng phải vì gió sông không lạnh mà vì sẽ không còn ai choàng lên vai em vòng tay ấm. Chiếc cầu dài đủ để đứng bờ này không nhìn thấy bờ còn lại. Em đặt từng dấu chân nhỏ nhẹ nhàng và thận trọng bước qua, chỉ mong sao có nụ cười của ai kia đang đợi em ở cuối con dốc.
Từ đỉnh cao nhất của nhịp cầu nối em lặng lẽ mỉm cười, không ai đón em ở đầu con dốc đến, cũng chẵng ai chờ em ở nơi con dốc về. Nghĩa là vẫn chỉ một mình em trên con đường của riêng em. Em quay xe trở về nhà, nơi bến đỗ yên lành nhất dành cho em.
Rồi ngày mai đến sẽ lại cuốn em vào guồng quay của công việc và cuộc sống. Biết đến lúc nào lại có ai đó sẽ nắm lấy tay em, nói với em rằng: "Nhóc con à, em mệt rồi phải không, hãy nghĩ ngơi đi vì đã có anh bên cạnh"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giọt sương mai Anh đến bên em thật tự nhiên, tình cờ như cơn gió thoảng qua làm dịu đi cơn nóng bức mùa hè, xóa đi bao nỗi ưu tư, phiền muộn. Anh luôn xin lỗi vì đã gây cho em nhiều nỗi buồn, nhưng anh nào có biết em tuy rằng có buồn đó nhưng niềm hạnh phúc thì to lớn hơn biết bao...