Anh là bến đỗ bình yên của cuộc đời
Em sẽ xem tình yêu của mình như đứa con tinh thần vậy, em sẽ yêu anh như vậy, yêu đến hết cuộc đời nhỏ bé này.
Bao lâu rồi anh nhỉ? Cũng phải gần 4 năm chúng mình bước chung một con đường. Đó là khoảng thời gian dài với một số người nhưng đối với cuộc đời này thì nó quá ngắn phải không anh? Liệu chúng mình có yêu nhau được 10 năm, 20 năm… hoặc lâu hơn thế không anh?
Khoảng thời gian yêu anh với em nó quá nhiều kỉ niệm anh ạ. Em có vui, có buồn, có giận hờn, có lúc khóc, lúc cười nhưng chỉ em hiểu đó là hạnh phúc. Em chưa bao giờ thực sự hiểu anh, có lẽ vì em vẫn còn tính trẻ con quá. Hay làm anh cáu, anh giận rồi em lại trách anh.
Em thường trách anh sao cứ vô tâm, anh biết vì sao không anh? Vì hồi xưa chẳng bao giờ anh vô tâm với em cả, anh cứ quan tâm em vô điều kiện, em cảm thấy mình thật may mắn anh ạ. Bây giờ anh cũng thay đổi nhiều, anh chẳng còn hay cáu gắt em nữa, anh hay cười với em, anh chiều em và hình như anh quan tâm em theo cách khác.
Đã bao giờ anh nghĩ rằng anh đã quá chán em chưa? Chắc là có rồi ạ? Anh biết không, lúc mà anh mắng em không thương tiếc, em nghĩ đó là lúc anh muốn rời xa em, em nghĩ anh làm vậy sẽ khiến em buồn, em ghét anh rồi em sẽ nói chia tay anh. Nhưng mà em đã không làm vậy vì em tin đó chỉ là nhất thời.
Có những lúc anh vô tâm đến lạnh người, em đã khóc, nhưng anh ơi đó cũng là vì một chữ yêu thôi anh ạ. Anh không cho em những lời có cánh, đúng là những lời có cánh nó sẽ làm ai đó hạnh phúc đến cao độ, nhưng khi mọi thứ không như vậy đó chính là những thứ có thể giết chết họ. Dẫu biết là vậy nhưng đôi lúc em cũng thấy hơi buồn anh ạ.
Không biết là trong tình yêu ai sẽ yêu ai nhiều hơn anh? Người ta nói con trai cả thèm chóng chán, nên em sợ, một ngày nào đó anh sẽ yêu một người khác, anh sẽ quên mất sự tồn tại của em trong suốt thời gian qua.
Video đang HOT
Em biết là em không thể chắc chắn điều gì và anh cũng vậy. Nếu là trước đây em sẽ giữ anh khư khư bên mình, giờ lớn hơn một chút em nhận ra không nên giữ một người hết yêu mình. Nhưng cho tới giờ em vẫn tin tưởng anh tuyệt đối, vẫn tin rằng trong anh em là tình yêu duy nhất.
Nếu có người hỏi em đã bao giờ chán anh chưa? Em xin lỗi nhưng mà có rồi anh ạ, trong suy nghĩ của em anh thật sự đáng ghét khi mà anh cố chấp, khi mà anh cáu em, khi anh la mắng… nhưng nó không lớn bằng tình yêu của em dành cho anh, vậy nên em sẽ cứ yêu anh như vậy anh nhé.
Em chưa bao giờ hết yêu anh, cho đến bây giờ em nhận ra tình yêu em dành cho anh nó đã rất lớn rồi anh ạ. Đối với em mà nói, em hình dung tình yêu của em dành cho anh giống như việc người mẹ mang thai đứa con của mình anh ạ. Lúc mới yêu đó giống như niềm hạnh phúc vô bờ của người được làm cha làm mẹ, tình yêu trong em cứ lớn đần theo ngày tháng xen lẫn cảm xúc buồn vui, khó chịu, mệt mỏi nhưng vui khi có người mình yêu ở bên cạnh, đó cũng giống như người mẹ lúc mang thai vậy. Rồi khi đứa con ra đời người phụ nữ sẽ yêu thương con hết mực, yêu hơn cả bản thân mình, yêu đến hết cuộc đời của họ dù đứa con có như thế nào.
Em sẽ xem tình yêu của mình như đứa con tinh thần vậy, em sẽ yêu anh như vậy, yêu đến hết cuộc đời nhỏ bé này. Cuộc sống không được bao nhiêu tại sao ta không sống theo đúng ý mình muốn phải không anh.
Chúng mình chưa bao giờ nói về tương lai vì anh bảo đó là những thứ chưa xảy ra. Em cũng không nhắc đến vì phải cồn rất lâu nữa cái ngày mà em mong mới có thể đến. Tuy không nói nhưng em vẫn mong có một đám cưới, một gia đình hạnh phúc với anh. Anh là bến đỗ bình yên của cuộc đời em. Cảm ơn anh vì tất cả. Em yêu anh NL à!
Theo Dân Việt
Nếu không lấy được tấm chồng Tây như ý, tôi thà làm gái ế còn hơn!
Lấy chồng Tây, tức là tôi sẽ có một người con lai đẹp xinh. Con tôi sinh ra, chắc chắn sẽ mang 2 dòng máu và cộng hưởng nhiều nét đẹp của bố và mẹ.
Chào các chị em!
Tôi là một người rất thích đọc chuyên mục Tâm sự của quý báo. Thú thật, tôi làm nhà nước nên khá nhàn. Bởi thế, tôi cũng hay comment lại các bài viết của các bạn và thể hiện quan điểm của mình.
Tôi năm nay 26 tuổi. Phải nói rằng, tôi là một cô gái có ngoại hình khá xinh xắn. Tôi cũng có công việc ổn định tại một cơ quan nhà nước. Gia đình nhà tôi bố mẹ buôn bán nên cũng có của ăn của để. Bởi thế, có thể nói từ bé tôi được sống trong sung túc, chẳng thiếu bất cứ thứ gì.
26 tuổi, dù có rất nhiều chàng trai để ý nhưng tôi vẫn hờ hững, chưa "chốt" điểm đỗ cuối cùng. Nhiều lúc sợ ba mẹ sốt ruột, tôi cũng nhận lời yêu cho có. Còn kỳ thực, tôi chưa xác định nghiêm túc một mối quan hệ nào. Lý do vì tôi không bao giờ có ý lấy chồng Việt. Với tôi, nếu không lấy được tấm chồng Tây như ý, tôi thà làm gái ế, gái già chẳng lấy chồng.
Nói ra quan điểm này, nhiều bạn đọc ở đây có thể nghĩ tôi kênh kiệu, cành cao cành thấp thì ở giá luôn đi. Nhưng quan điểm của mỗi người mỗi khác phải không? Không phải nói quá, nhưng tôi thấy xung quanh tôi, nhiều người đàn ông chẳng ra gì. Bởi thế, ngay từ khi mới lớn, tôi đã xác định, tôi chẳng dại mà lấy chồng Việt.
Tôi không vơ đũa cả nắm nhưng nhiều người đàn ông xung quanh tôi tính tốt đẹp thì ít mà toàn những người xấu tính, lười nhác là nhiều. Thậm chí họ rất vũ phu, gia trưởng. Trong khi qua nhiều cuộc hội thảo, tôi cũng từng tiếp xúc nhiều với các chàng trai Tây, tôi thấy đàn ông Tây đa phần khác biệt hẳn, không như thế.
Về đàn ông Tây như thế nào, chắc tôi cũng không cần phải nói cụ thể thì nhiều chị em ở đây cũng đã biết. Song với tôi, đàn ông Tây thường rất tâm lý với các phụ nữ . Họ luôn lắng nghe, tôn trọng các phụ nữ. Có thể nói họ luôn có tư tưởng "đội vợ lên đầu". Đó là điều mà nhiều đàn ông Việt không có được.
Ngoài ra chồng Tây ít khi có tính gia trưởng với vợ, với nhà vợ cũng như phân biệt Nhà nội - Nhà ngoại. Trong khi đó, nhiều người đàn ông Việt quanh tôi thì sự phân biệt này là cố hữu trong họ.
Thậm chí quanh tôi nhiều ông chồng Việt còn nghĩ, lấy vợ rồi tức là vợ phải là người nhà chồng. Còn nhà vợ, họ quan tâm chỉ là thứ yếu hoặc quên luôn người đã sinh ra và nuôi nấng vợ.
Ngoài các lý do trên, tôi quyết định lấy chồng Tây còn vì là nghĩ tới thế hệ sau của mình. Lấy chồng Tây, tức là tôi sẽ có một người con lai đẹp xinh. Con tôi sinh ra, chắc chắn sẽ mang 2 dòng máu và cộng hưởng nhiều nét đẹp của bố và mẹ.
Vì những lý do trên, tôi muốn nhất quyết lấy chồng Tây. Dù cho anh chồng Tây của tôi sau này có nghèo, chỉ kiếm được khoảng 20-30 triệu/tháng. Còn những người đàn ông Việt đang theo đuổi tôi dù đang có thu nhập 50-100 triệu/tháng, tôi cũng không màng hay suy chuyển ý nghĩ chỉ vì họ có kinh tế khá giả hơn.
Tất nhiên, dù có mục tiêu vậy nhưng tôi cũng không phải người nông cạn. Dù dứt khoát phải lấy chồng Tây nhưng với tôi không phải là cứ kiếm đại, vớ đại anh Tây nào cũng lấy làm chồng.
Với tôi, tình yêu với trai Tây cũng cần phải xuất phát từ tình yêu đích thực. Hoàn cảnh đưa tôi đến với người đàn ông Tây nào thì tôi lấy, chứ không có tiêu chuẩn chọn trai Tây "chuẩn - xịn" cụ thể nào để lấy làm chồng.
Và cả sau này, khi tôi đã may mắn yêu và cưới được người chồng Tây rồi thì tôi vẫn sẽ khuyên con gái hãy lấy chồng Tây. Cho dù, cả Tây và Ta thì vẫn có người tốt người xấu, người này người kia.
Nhưng tôi vẫn khuyên con gái tôi 1 điều: Con hãy lấy người đàn ông nào yêu con, biết lo lắng, bao bọc cho cuộc đời con. Mà để chắc chắn, chỉ nên yêu và cưới một người đàn ông Tây yêu thương con thật lòng mới cho con những điều tốt đẹp và cuộc sống hạnh phúc, bình yên như thế.
Theo Người đưa tin
Mới cưới được 2 tháng mà tôi đã thân tàn ma dại vì chồng Khi cánh cửa phòng vừa khép lại, tôi còn chưa kịp tháo kẹp tóc, chưa kịp thay váy cưới và tẩy trang, chồng tôi đã hấp tấp đẩy tôi lên giường.... Tôi từng là một cô gái năng động, vui vẻ và tràn đầy năng lượng sống. Nhưng chỉ sau 2 tháng cưới chồng, tôi như biến thành một người hoàn toàn khác:...