Anh không phải máy rút tiề.n, em nhé!
Tôi đang là sinh viên đại học, mọi khoản chi phí ăn học của tôi đêu phụ thuôc vào gia đình. Từ một miền quê lên thành phố trọ học, là con trai út trong gia đình, tôi được bô mẹ thương và lo đây đủ từ chuyên đi lại, ăn uông đên tiên bạc.
Câu chuyên của tôi và em bắt đâu khi tôi còn là môt câu sinh viên năm thứ 2. Tôi tình cờ quen em vào môt buôi chiêu khi tôi đang trên đường đi học vê, thây em đi bô trên đường, tôi ghé lại cho em đi nhờ xe. Thấy em vui tính, nói chuyện dễ thương nên tôi xin sô điên thoại rôi bắt đâu làm quen. Từ đó cứ sáng tôi lại qua đón em đi học, chiều đón em rồi hai đứa cùng về vì phòng trọ của em cũng gân phòng tôi.
Thời gian cứ thê trôi qua, nói chuyện với nhau được gân hai tháng thì chúng tôi yêu nhau. Thời gian đâu tình yêu của chúng tôi tràn ngâp hạnh phúc và tôi đã mơ vê môt tương lai cùng em sau này. Nhớ lại những giây phút đó đôi lúc tôi cảm ơn ông trời vì đã mang đên cho tôi môt người con gái tuyêt vời đên thê.
Nhưng rôi, sau bôn tháng yêu nhau, em bắt đâu bôc lô những tính xâu. Những lúc đi chơi hay đi ăn tôi đêu trả tiên hêt, nhưng chưa bao giờ tôi thây em nói với tôi môt câu dê nghe. Em tự ý lây tiên của tôi đi mua sắm. Tôi đông ý mình là con trai thì không nên tính toán nhiêu nhưng nêu đã yêu nhau thì cũng phải hiêu cho nhau vì đêu là cảnh sinh viên cả.
Có khi đến cuôi tháng trong người tôi không còn lây môt đồng nào nhưng đi chơi, đi ăn với em chưa bao giờ em đê ý đên chuyên đó. Sợ em giân nên tôi đành phải đi vay tiên bạn đê trả.
Nhiêu lúc không có tiên đê đưa em đi chơi thì em lại giận và dân đên cãi nhau. Nhiều lúc tôi thâm nghĩ em yêu tôi là vì cái gì? Chẳng lẽ tình yêu được xây nên bằng tiên hay sao?
Không chỉ bắt mỗi tôi trả tiề.n khi đi ăn chung, đôi lúc đi sinh nhât bạn của em nhưng em vân bắt tôi mua quà, thâm chí khi đi ăn cùng bạn, em đêu nói môt câu: “Anh trả tiên đi rôi vê!”. Tôi đành lây tiên ra trả mà không nói được lời nào, thât sự nhiêu lúc em đòi hỏi quá nhiêu.
Có những lúc tôi nổi nóng, nói thẳng với em: “Anh cũng là sinh viên như em, anh cũng đâu có nhiêu tiên. Em phải hiêu điêu đó chứ, em đừng đòi hỏi anh quá nhiêu, mình còn phải lo cho tương lai nữa”. Lúc đó em giân tôi môt tuân không nói gì, cuôi cùng tôi phải làm hòa nhưng tính em vân thê không hê thay đôi, em và tôi vân cãi nhau thường xuyên vì chuyên tiên bạc.
Video đang HOT
Thời gian sau đó, những cuộc cãi vã, xích mích ngày càng nhiều. Tôi càng ngày càng cảm thấy chán nán và mệt mỏi. Tôi không còn đủ sức để duy trì mối quan hệ này nữa. Tôi quyết định chia tay em. Ngày tôi nói lời chia tay, em khóc rất nhiều, tôi vô cùng đau lòng vì tình cảm tôi dành cho em là thật. Nhưng tôi vẫn cương quyết với quyết định của mình, vì tôi không thể yêu một cô gái suốt ngày chỉ biết đòi hỏi mà không biết san sẻ với bạn trai của mình.
Theo VNE
Sống phải có mục đích
Em phải tìm hiểu về bản thân mình đi nếu không em sẽ bị cuộc sống điều khiển.
Là một chàng trai trẻ xa quê, sống và làm việc ở TP.HCM tôi là người rất thích đọc trang 24h, đặc biệt là mục Thể thao và Bạn trẻ cuộc sống. Qua chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống tôi thấy rằng rất nhiều bạn trẻ đã có thái độ sống rất tốt và hạnh phúc với cuộc sống của mình, tuy nhiên vẫn còn rất nhiều bạn vẫn chưa tìm ra được hướng suy nghĩ đúng đắn và vẫn còn loay hoay đi tìm hạnh phúc. Và chính bạn gái của tôi cũng là một người như vậy. Tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng bạn gái tôi vẫn chưa có được suy nghĩ đúng đắn. Và rồi một điều bất ngờ đã đến với tôi làm bạn gái của tôi thay đổi. Tôi cũng rất bất ngờ nhưng tôi thấy chính sự chủ động của tôi đã làm cho cô ấy thay đổi. Câu chuyện bất ngờ đó như thế này:
Sau một ngày làm việc mệt nhọc, tôi và bạn gái tôi đi ăn, sau đó chúng tôi nói chuyện với nhau. Tôi nói với cô ấy trước đây tôi đã không sống đúng với sở thích của mình, không dám làm điều tôi mong muốn và chỉ nghe lời những người thân, bạn bè, thầy cô, làm họ hài lòng để rồi tôi thất vọng, không đạt được những điều tôi mong muốn vì tôi không tập trung vào mong muốn của mình mà chỉ lo làm sao để không làm phật lòng người khác. Tôi muốn tôi và bạn gái tôi hãy sống vì những điều mình mong muốn. Nhưng rồi bạn gái tôi hiểu lầm, cô ấy nghĩ tôi chỉ gắng gượng làm hài lòng cô ấy và tôi không hạnh phúc với cô ấy. Tôi và cô ấy im lặng. Sự im lặng đáng sợ. Cô ấy suy nghĩ một lúc và đòi ra về.
Cô ấy nhắn tin muốn tôi tìm một hạnh phúc mới vì cô ấy không làm tôi hạnh phúc. Cô ấy muốn bỏ cuộc. Cô ấy trả lại tôi một số thứ. Tôi rất buồn. Và buổi tối hôm đó, tôi quyết định viết một bức thư gửi qua mail cho cô ấy.
Ngày hôm sau, cô ấy hẹn gặp tôi và nói có chuyện muốn nói với tôi. Tôi gặp cô ấy, và thật bất ngờ tối hôm đó cô ấy nói đã đọc mail tôi gửi 4 lần. Cô ấy nhận ra sai lầm của mình và khóc vì xúc động trước tình cảm của tôi. Cô ấy quyết định sẽ không bỏ cuộc nữa, sẽ sống có mục đích và hy sinh cho tôi nhiều hơn. Cô ấy quyết định theo học một khóa tiếng Anh và đọc sách nhiều hơn. Ngoài ra cô ấy còn kể cho tôi những gì cô ấy muốn đạt được. Những điều này trước đây cô ấy không hề nói ra và cũng không muốn nhắc đến những gì xa vời. Và sau đây tôi xin chia sẻ bức thư đã làm bạn gái tôi thay đổi. Hy vọng các bạn trẻ khác nếu có đang ở trong tình trạng thất vọng trong tình yêu và cuộc sống sẽ nhận ra được một vài lời khuyên từ trong bức thư của tôi và sẽ tìm được cho mình con đường mình muốn đi.
Bức thư có nội dung: "Sống"
Em à! Thật sự em có muốn bỏ cuộc không? Anh thấy em suy nghĩ kém cỏi lắm. Những đức tính của em ngày càng làm anh thấy lo âu cho em. Có lẽ em sống tầm thường và hài lòng với những gì em đang có nên em không muốn học hỏi thêm, không muốn thay đổi mình. Ở em có rất nhiều tính tốt nhưng em lại để cho tín.h xấ.u phát triển.
Mục đích cuộc sống của em là gì? Em cần gì cho em? Em có sẵn lòng bỏ công sức của mình ra để đem lại một cuộc sống tốt đẹp cho người thân của em không hay là như những người khác chỉ biết nói miệng.
Cuộc sống này của anh và em sẽ như thế nào? Một người luôn muốn vươn lên sống có mục đích, còn một người thì bị động và để phó mặc cuộc sống của mình cho cuộc sống, em có nghĩ là cả hai sẽ hiểu nhau không và sẽ sống hạnh phúc trong hàng chục năm không?
Anh chê trách nhiều quá phải không?
Đúng đó. Em hãy biết đứng lên mà hành động, hãy chăm chỉ học hỏi, đọc thêm sách, đặt mục tiêu. Anh không muốn chiều chuộng em và làm cho em uể oải mà sống đâu. Anh muốn là chỗ dựa để em tìm ra được điều mà em muốn và làm cho em sống có mục đích hơn.
Cuộc sống mình ra sao là do mình thôi em à. Tình yêu mình tốt đẹp cũng do mình chủ động nuôi dưỡng nó. Hạnh phúc cũng do mình tạo ra.
Em hãy thôi đổ lỗi cho người khác đi, cũng đừng đổ lỗi cho anh nữa. Em mới chính là người phải chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của mình, em mới chính là người làm cho em vui. Em phải tìm hiểu về bản thân mình đi nếu không em sẽ bị cuộc sống điều khiển và em lại đau khổ hay than trách.
Đôi khi em vui vẻ nhưng nhiều khi em rất hay khó chịu, em không có được suy nghĩ đúng đắn về cuộc sống và về hạnh phúc của mình. Anh muốn em thay đổi, sống vui vẻ nhưng ham học hỏi, biết vươn lên, sống vì hạnh phúc của mình và của người thân, sống có mục tiêu.
Đừng đán.h mất mình và đừng để tín.h xấ.u lấn át (Ảnh minh họa)
Em có biết em nói sẽ không bỏ cuộc nữa mà em lại nhắn cho anh em sẽ bỏ cuộc. Em biết em đang giống thằng Khánh không. Nó cũng nói vậy đó. Em không muốn giống nó phải không. (Khánh là một người bạn của chúng tôi. Khánh đã lặp lại nhiều sai lầm của mình để rồi giờ phải học trễ hơn các bạn. Trong khi các bạn khác đã đi làm thì cậu ấy vẫn còn đang làm luận văn. Nhưng giờ cậu ấy đã tốt lên nhiều rồi) Ai cũng nói vậy đó, nhưng làm thì không được. Vì sao vậy? Vì không có mục tiêu, không biết quý trọng bản thân.
Hôm nay anh cũng sẽ nói hết những nhược điểm của em để em nhớ mà sửa đổi. Anh hy vọng em sẽ trân trọng vì anh đã góp ý hơn là em ghét anh vì nói "xấu" em.
Thứ nhất, em là người bi quan, sống luôn sợ sệt, sợ mình mất mát khi phải bỏ ra hay cho đi cái gì đó. Thứ 2, em sống bị động, thụ động. Thứ 3, em sống không tự nhận trách nhiệm hoàn toàn mọi việc về phía mình mà luôn đi đổ lỗi. Mình xây dựng mọi thứ mình có vì thế mình phải tự chịu trách nhiệm để mình chủ động thay đổi tình hình. Thứ 4, em sống lãnh đạm thờ ơ, hay bỏ mặc mọi thứ ra sao thì ra. Thứ 5, em không thoải mái trong cuộc sống mà hay xem mình mất cái gì được cái gì. Thứ 6, em hay bắt lỗi ở người, sống thiếu lòng thông cảm. Thứ 7, em sống không mục tiêu, em hiện như một con thuyền lênh đênh trên biển để mặc sóng gió xô đẩy đi đâu thì đi. Thứ 8, em không sống kiên trì, hay bỏ cuộc giữa chừng. Thứ 9, em ăn nói rất cộc lốc, thiếu tôn trọng người nghe. Có lẽ là thói quen của em nhưng em cần phải thay đổi. Thứ 10, em đã quên thời kỳ khó khăn trước kia như thế nào rồi, vì thế mà em đã ngừng cố gắng để vươn lên. Trước kia gia đình anh và em đều khó khăn, tiề.n bạc không có. Anh rất quý trọng đồng tiề.n mình kiếm ra. Anh luôn muốn vươn lên kiế.m tiề.n nhiều hơn và cũng hạn chế tiêu xài phung phí. Anh muốn trả ơn cho gia đình mình. Còn em thì sao? Em tự suy nghĩ lại nhé. Thứ 11, em sống hay giận hờn và ít bỏ qua những điều nhỏ nhặt mà em hay phóng đại nó lên chỉ vì hay suy nghĩ lung tung. Em biết tại sao em luôn vậy không? Em vẫn còn thiếu suy nghĩ về lòng biết ơn. Nếu em luôn nghĩ về công ơn của người làm mình phật lòng thì em sẽ thấy người đó vẫn tốt với mình, mình nên suy nghĩ thoải mái hơn không nên giận hờn người đã có ơn với mình. Có bao giờ em ngồi nghĩ lại công ơn về những gì anh đã làm cho em không, từ lúc còn là sinh viên đến lúc ra trường tìm kiếm việc làm và cho đến bây giờ. Có bao giờ em ngồi nghĩ về công ơn bố mẹ đã làm gì cho em không. Vì nhiều người không ghi nhớ công ơn của người thân nên họ đã sống không hết sức, không biết vươn lên để trả ơn.
Nếu em vẫn còn để cái lòng tự trọng "đáng ghét" của mình ở trong người và rồi không thèm học hỏi, không nghe lời khuyên tốt cho mình thì em sẽ không tìm được hạnh phúc đích thực của mình đâu. Hãy thay đổi trước khi quá trễ.
Vì em quá dễ dãi với bản thân nên em cho phép mình lười đọc sách, lười học thêm kiến thức. Chính cái lười này sẽ giế.t đi hạnh phúc của em đó.
Nó cũng làm em yếu ớt đi cả về tinh thần và thể xác đó. Hãy coi lại bản thân.
Nếu em còn lương tâm thì hãy xem xét lại minh và tìm đọc những cuốn sách về phát triển bản thân đi. Hãy làm chủ tinh thần mình, đừng là nạ.n nhâ.n của hoàn cảnh. Những gì em đang có là do những suy nghĩ của em mang đến. Nếu muốn tốt hơn hãy thay đổi suy nghĩ tốt hơn.
Anh không hy vọng em sẽ thay đổi đâu, mà người phải hy vọng chính là em đó. Nếu em không vì em thì không ai có thể giúp em được đâu. Đừng đán.h mất mình và đừng để tín.h xấ.u lấn át. Hãy xóa nó đi và thay vào đó bằng những đức tính tốt của người phụ nữ thành công. Anh nhận ra những gì anh cố gắng vì em đã không được như anh mong đợi. Và anh thấy rằng chỉ có em có lòng mong muốn vươn lên và tìm cách thay đổi thì lúc đó anh mới có thể đồng hành cùng em giúp em nhiều hơn. Đừng hài lòng với những gì mình đang có. Hãy hạnh phúc với nó nhưng đừng hài lòng mà phải biết vươn lên. Anh sẽ có cùng mục đích với em nếu em thật sự muốn vươn lên. Anh nghĩ khi đó em mới hiểu được những gì trước kia anh nói.
Và khi đó anh với em sẽ có nhiều điểm chung hơn để chia sẻ trong cuộc sống. Mong một ngày điều này sẽ xảy ra. Dù có gì đi nữa anh vẫn yêu em..!
Theo 24h