Anh không hoàn hảo
“Yêu không phải là kiếm tìm một người hoàn hảo, mà là nhìn nhận những điều hoàn hảo từ một người không hoàn hảo”. Em đã có thời như thế, cái thời đi tìm một người hoàn hảo cho chính trái tim mình.
Những suy nghĩ của một thời xa xưa ấy đã tan theo giấc mơ thời áo trắng sau cánh cổng trường phổ thông. Năm tháng cứ trôi, thời gian ra đi không bao giờ trở lại nhưng những dấu ấn về một thời để nhớ cứ khắc khoải trong tâm trí mỗi người khi nghĩ về cái người ta gọi là “kỉ niệm”.
Đôi phút nhắm mắt trộm nghĩ về một mẫu hình lý tưởng trong cuộc đời biết đến khi nào mình mới gặp được? Câu hỏi đó cứ bỏ lửng và suy nghĩ ấy như những bong bóng xà phòng bay lập lờ rồi nhanh chóng vỡ trong không trung.
21 tuổi em gặp anh, một người không hoàn hảo. Anh học không cao, chí ít là so với em, anh ít chiều chuộng, ít chịu hiểu những suy nghĩ rất trẻ con của người con gái đang yêu. Anh không lãng mạn, không đàn, không hát, không bao giờ mở ra một viễn cảnh, một cuộc sống màu hồng trước mắt em nhưng anh rất bao dung, rất biết sẻ chia và rất chân thật.
Anh không nói rằng “Anh yêu em” mà luôn bảo: “Khi nào mỏi chân hãy hãy về bên anh”. Anh không dỗ dành: “Đừng buồn, đừng khóc” mà chỉ bảo: “Bờ vai anh luôn dành cho em”.
Anh nhớ thương! Tình yêu và sự sẻ chia từ anh là những thứ hoàn hảo nhất mà em không thể đánh mất trong cuộc đời này. Dẫu biết rằng em phải tập làm quen, tập chấp nhận những điểm không hoàn hảo ở anh. Và dẫu biết rằng cuộc đời này không cho phép chúng ta nói hai chữ “giá như” nhưng nếu cho em một lần được nói câu nói đó em sẽ ước: “Giá như có một phép màu nhiệm nào cho tình yêu của chúng ta em sẽ ước được bên anh suốt đời” Yêu thương của em ạ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi sẽ quên em thôi
Tôi sẽ quên em thôi? Tôi đã nói vậy, tôi cũng đã tự hứa với lòng mình tôi sẽ quên em thôi. Đừng làm phiền em nữa, đừng gây thêm bất cứ rắc rối cho em nữa. Thế nhưng sao tôi vẫn cứ nghĩ về em, thế nhưng sao mỗi khi gặp em trái tim tôi lại như thắt lại và dường như không thở nổi.
Cứ mỗi khi như vậy lại một lần lén lòng không bước tiếp. Tôi làm sao thế này? Những ngày em ở Bangkok, trái tim tôi đã luôn mong em quay lại trường và được gặp em. Rồi sao nữa, khi em trở lại khoảng cách đã càng lúc càng xa hơn. Vì sao ư? Thật đơn giản, em biết tôi không đơn thuần chỉ coi em là bạn, em biết tôi dành cho em nhiều hơn một tình bạn thông thường. Mà em thì không muốn tôi đi xa hơn một tình bạn. Và em đã quyết định tránh mặt tôi. Những ngày qua tôi đã cố, đã cố và giả như không có gì xảy ra, giả như mọi chuyện đều thường thôi. Nhưng sao thế, mỗi khi về đến nhà ngồi một mình tôi lại nghĩ về em, nghĩ về thời gian đã qua giữa em và tôi. Thời gian? Con người? Cảnh vật? Cái gì đã thay đổi? Có phải tôi đã quá kỳ vọng? Có phải tôi đã thay đổi và để rồi sự thay đổi đó đã mang em đi?
Tôi biết em đã có người yêu nhưng sao tôi lại dành tình cảm của tôi cho em? Tại sao như vậy? tại sao tôi lại làm mất đi một tình bạn đẹp? Tôi cũng không thể hiểu nổi chính bản thân mình lúc này. Tôi biết mình đã sai, tôi biết mình đã đi vào một ngõ cụt mà đững trước cái ngõ cụt đó tôi vẫn loay hoay xoay sở để tìm cách đi tiếp... Thật thảm hại hay thật nực cười? Có thể tôi đã bước quá nhanh và bước quá dài, nhưng thực sự trong thâm tâm tôi, em như một phần của cuộc sống của tôi mà nếu thiếu đi tôi sẽ đau khổ và chán trường. Bước tiếp hay dừng lại? Dừng lại hay đi tiếp?
Con đường phía trước đã đóng, đi như thế nào đây? bước như thế nào đây? Gặp nhau em đã dường như là người xa lạ, gặp nhau em đã dường như chúng ta chả quen nhau. Trái tim mình đang đau thắt, con tim mình dường như ngừng lại mỗi khi gặp em. Phải làm sao đây? Ngày mai? Thời gian có làm cho mình giữ vững sự bình tĩnh trước em? thời gian có làm cho mình nhận ra rằng mình cần làm gì? Ngày mai... mình vẫn còn đợi. Gửi em những dòng yêu thương. Cầu mong em hãy luôn vui vẻ, hạnh phúc bên người em yêu thương...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhớ em nhiều em có biết không? Anh không nghĩ rằng anh sẽ nhớ em như vậy. Anh cũng không nghĩ rằng anh còn tiếp tục nhớ em cho đến lúc này. Anh nghĩ rằng chỉ cần một chút thời gian thôi anh sẽ quên em. Nhưng tại sao anh vẫn nhớ tới em, trong trái tim anh em là tất cả. Anh chỉ muốn đến bên em và nói...