Anh không cưới dù đã ép tôi trao thân
Nói ra chuyện này nhiều người sẽ bảo tôi là quan trọng quá vấn đề. Vì bây giờ tình yêu không như trước, người ta cũng đã thoáng và dễ hơn trong chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Chuyện trao đi trinh tiết không có gì là lạ nữa, và dù đã mất đi sự trong trắng của người con gái thì việc lấy chồng cũng không phải là khó. Đàn ông bây giờ cũng không quá coi trọng chuyện đó rồi.
Nhưng với tôi thì khác, tôi luôn giữ phương châm sống của mình. Nhất định là không quan hệ nếu như chưa tính chuyện cưới xin. Thế nên khi bị anh lừa dối, mất đi &’cái ngàn vàng’ của mình, tâm trạng tôi rất rối, tôi không biết nên làm thế nào và phải tiếp tục sống ra sao.
Ngày đó, chúng tôi yêu nhau được 3 năm, suốt thời gian ấy tôi và anh đã trải qua bao kỉ niệm mặn nồng. Chúng tôi là một đôi hạnh phúc, ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Nhiều người luôn tục hỏi tôi, bao giờ cưới hay là đã có bầu chưa. Tôi cười vì thấy họ hỏi lạ, chưa cưới thì làm sao có bầu. Ngay tới ngủ với nhau chúng tôi còn chưa từng thì bầu bí làm sao.
Tôi sợ mình không kiềm chế được nên đã ngủ ngay từ sớm, vì sợ sẽ xảy ra nhiều chuyện. (ảnh minh họa)
Biết tôi là cô gái ngoan ngoãn nên anh cũng tôn trọng tôi khi nhiều lần anh muốn tôi vào nhà nghỉ nhưng tôi không đồng ý. Ép người yêu cũng không được, anh đâm ra buồn và chán. Anh bảo, yêu nhua 3 năm mà tôi vẫn chưa tin anh thì anh làm mọi việc thật uổng. Anh nói, nếu như anh thực sự không nghiêm chỉnh với tôi thì tình yêu không bao giờ kéo dài được tới tận bây giờ. Tôi hỏi anh về chuyện cưới xin thì anh nói, “yêu nhau còn chưa tin nhau thì cưới xin cái nỗi gì?”.
Đúng là, con người ta yêu nhau cũng cần gần gũi về thể xác, nhất là trong xã hội hiện nay. Nhiều khi tôi cũng thấy mình cứng nhắc nhưng chỉ sợ, trao thân cho anh rồi thì lại có bầu, rồi mọi chuyện còn phức tạp hơn.
Video đang HOT
3 năm qua, bảo anh chưa làm gì được tôi, bạn bè anh nhiều người cười nhạo anh. Anh có vẻ như cũng mất sĩ diện vì tại sao, thời gian dài như thế mà chúng tôi vẫn chưa thể gần gũi. Có khi vì bạn bè kích bác nên anh buồn. Và mỗi lần đi chơi anh đều đề cập tới chuyện này. Anh còn nói, nếu tôi đồng ý trao thân cho anh, anh sẽ lập tức về thưa chuyện với bố mẹ để chúng tôi cưới nhau.
Tôi vẫn cương quyết không đồng ý. Vậy mà, trong một lần đi uống rượu cùng bạn bè, vì cả hai cùng ngà ngày say, anh đã vịn cớ này và đưa tôi vào nhà nghỉ. Anh hứa là sẽ chỉ ngủ thôi, không động gì vào tôi cả. Cũng là tin anh, với lại lâu hai đứa không có không gian riêng tâm sự nên tôi đồng ý qua đêm với anh. Tôi nhẹ dạ tin tưởng rằng, anh sẽ không làm &’chuyện ấy’, còn ôm hôn và những động chạm thân xác khác, chúng tôi đã có nên không còn ngại nữa.
Tôi sợ mình không kiềm chế được nên đã ngủ ngay từ sớm, vì sợ sẽ xảy ra nhiều chuyện. Vậy mà, sẵn có hơi men trong người, anh đã cố tình ép tôi phải trao thân cho anh. Anh bảo, hãy tin tưởng anh, anh đợi ngày nay lâu rồi, chỉ mong được gần gũi với tôi mà thôi. Anh cũng hứa sẽ cưới tôi, bảo vệ cho tôi cả đời.
Và tôi đã bị rơi vào thế đã rồi, đành chấp nhận chuyện này. Tôi trao thân cho anh và coi đó là chuyện trước sau gì cũng đến. Đêm ấy, chúng tôi đã là của nhau. Anh hứa hẹn với tôi đủ điều và nói thật hạnh phúc khi biết tôi là con gái.
Cũng từ đêm ấy, anh lại hay đòi hỏi tôi. Khi tôi từ chối thì anh nói &’đằng nào cũng đã rồi, giờ giữ làm gì nữa em’. Nghe anh nói câu ấy mà tôi chua chát, người đàn ông tôi yêu mấy năm chỉ nói được những lời như vậy thôi sao. Tôi đã hỏi anh vì sao anh lại nói thế thì anh bảo, đó là chuyện thường, tại tôi quan cách thôi.
Nhưng sau lần đó, không thấy anh nói gì chuyện cưới xin. Nhiều lần tôi thúc giục thì anh lại tỏ ra bực mình. Anh nói tôi ngu ngơ, anh nói tôi chưa hiểu chuyện nên không cưới được. Có mỗi cái chuyện quan hệ trước hôn nhân mà tôi cũng cổ hủ lạc hậu thế thì làm sao tiến bộ được. Anh luôn nói tôi phải chờ thời cơ, cơ hội và chuyện cưới xin cũng thế. Khi nào có đủ điều kiện thì tính chuyện lập gia đình cũng không muộn, chỉ là chưa có con thì không sao. Anh bảo tôi dùng cách tránh thai để không xảy ra chuyện đáng tiếc, sau rồi hãy nói chuyện cưới.
Tôi như bị anh lừa ấy, vì càng ngày anh càng cáu gắt, khó chịu với tôi. Nói thế nào anh cũng bỏ ngoài tai hết. Tôi sợ, nếu như cứ như thế này mãi thì chuyện cưới xin cũng không có kết quả gì và tôi cũng chẳng còn cơ hội nào với anh cả. Lấy một người chồng thiếu trách nhiệm lại ép bạn gái ân ái với mình như anh, tôi thực sự thấy sợ. Tôi không biết nên làm gì lúc này, các bạn hãy cho tôi lời khuyên được không?
Theo VNE
Bồ chửa, vợ bầu, tôi biết phải chọn ai?
Cuộc đời quả thật lắm éo le, lúc ngóng trông không được, lúc lại dồn dập đến, giờ đây, giữa vợ và cô gái đang mang thai đứa con của tôi, tôi không biết phải lựa chọn ai.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần để trở thành một người đàn ông tệ bạc, phụ tình một người phụ nữ nhưng tôi không thể tính toán tới chuyện phải làm cả hai người đau khổ như thế này. Tôi thực sự không lỡ bỏ ai cả.
Ở tuổi 37 tôi mới được biết đến cảm giác hạnh phúc vì được làm bố. Với tôi niềm hạnh phúc đó gần như là bất tận. Nhưng thật khổ tâm thay để có được niềm hạnh phúc đó tôi đã làm cho cả hai người phụ nữ phải khổ dù tôi không hề muốn.
Tôi lấy vợ khá muộn, năm 29 tuổi tôi mới cưới vì còn đợi cô ấy học xong thạc sĩ mới kết hôn. Chúng tôi cũng định bụng cưới xong là có con luôn nhưng đã có trục trặc xảy ra. Vợ tôi gặp vấn đề trong chuyện sinh sản. Tôi không hề nản chí dù là con trưởng trong nhà nhưng vẫn luôn động viên vợ cố gắng chữa chạy để cô ấy không nản chí. Vợ chồng tôi đều có thu nhập khá nhưng làm được bao nhiêu tôi dồn tiền vào chạy chữa cho cô ấy hết cả nên cũng không có mấy.
Tôi đã định ly hôn vợ để cưới người phụ nữ chịu sinh con cho mình, nhưng giờ thì tôi phải chọn ai khi vợ cũng mang bầu? (Ảnh minh họa)
Những tưởng chỉ một, hai năm chuyện vui sẽ đến với hai vợ chồng. Nào ngờ gần 7 năm trời trôi qua vợ tôi vẫn không thể có được một mụn con. Tôi cảm thấy mình khánh kiệt về sức lực, tài chính và cả niềm tin nữa. Tôi mệt mỏi vì áp lực gia đình thúc ép tôi. Bố mẹ tôi cũng khó mà yên lòng được khi tôi lập gia đình ngần ấy năm không có được một đứa con. Mọi người vừa thương tôi, vừa thương vợ tôi. Biết là khôn gphari cô ấy mong muốn như vậy nhưng vì tâm lí không được bình tĩnh nên nhiều khi mọi người cũng nói những câu khiến vợ tôi chạnh lòng.
Tôi đã đưa vợ đi đi chạy chữa ở rất nhiều nơi nhưng kết quả vẫn không khả quan. Vợ tôi cũng nói không còn muốn tiếp tục chữa nữa vì quá mệt mỏi rồi. Và chính trong giai đoạn khủng hoảng đó, tôi đã có một quyết định táo bạo cho mình. Tôi quyết tìm một người phụ nữ khác sinh con cho mình vì dù sao tôi cũng cần phải có một đứa con. Tôi nghĩ sao làm vậy chứ không còn tính toán được nhiều nữa. Gần 7 năm sống trong cảnh mòn mỏi đợi chờ đã quá đủ với tôi rồi. Tôi không muốn nghĩ nữa mà chỉ muốn có cho mình một đứa con rồi tính.
Thực ra khi ấy tôi đã chấp nhận mình sẽ là một người chồng tệ bạc. Tôi nghĩ sau khi người phụ nữ kia chấp nhận sinh con cho tôi xong, tôi sẽ bỏ vợ. Tôi sẽ ly hôn nhưng luôn coi cô ấy là một người bạn tốt của mình, đối xử với cô ấy thật tốt, có trách nhiệm với cả gia đình cô ấy nữa nhưng buộc lòng phải coi như duyên phận vợ chồng của chúng tôi chỉ ngắn ngủi từng đó thôi. Tôi không thể bắt người phụ nữ sinh con cho mình chịu thiệt thòi cả đời được. Còn với vợ, tôi nghĩ đây cũng là tình huống bất đắc dĩ mà tôi phải làm thôi. Tôi tin là cô ấy sẽ hiểu cho tôi vì bao năm qua tôi vẫn chỉ yêu thương cô ấy, nghĩ và lo lắng cho cô ấy rất nhiều rồi. Chỉ vì hoàn cảnh mà tôi phải ly hôn thôi.
Tôi có nên ly hôn vợ để đến với bồ hay phụ tình người đã mang thai đứa con của mình? (Ảnh minh họa)
Khi cô gái 28 tuổi đó đồng ý sinh con cho tôi, tôi đã nín thở chờ đợi tin vui. Và rồi khi biết cô ấy đã mang bầu, tôi đã khóc suốt một đêm. Hôm đó tôi đã nghĩ đợi cho cái thai đủ lớn tôi sẽ nói với vợ và cầu mong cô ấy tha thứ, chấp nhận buông tay. Tôi trì hoãn việc thông báo và làm cho người phụ nữ giấu mặt sau lưng tôi cũng có đôi phần tổn thương. Nhưng rồi, khi vợ tôi gọi điện cho tôi về giữa buổi sáng đang đi làm, khi cô ấy ôm lấy tôi khóc nức nở và nói rằng đã có thai, tôi chết đứng người.
Cô ấy nói thấy có biểu hiện khác thường, dùng que thử thai cũng thấy có hai vạch rồi nhưng vì sợ nên đợi tới khi đi khám chắc chắn mới dám thông báo cho tôi. Tính ra, cô ấy còn có thai trước cả người phụ nữ kia.
Và giờ đây, tôi đang sống như một kẻ không có linh hồn. Tôi thấy sợ. Tôi không muốn ai trong hai người họ phải khổ cả. Cả hai đứa trẻ đều là con tôi, cả hai người phụ nữ đều yêu thương tôi và vì tôi mà hi sinh nhiều điều. Nếu như vợ tôi không thể có thai, thì khi tôi ly hôn có thể khiến cô ấy đau khổ nhưng tôi tin cô ấy sẽ thông cảm cho tôi. Còn bây giờ, cả hai người họ đều có con và tôi bỏ ai cũng đều là cái tội quá lớn. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Tâm sự cay đắng của người đàn bà có chồng thích... bạo dâm Tôi tình cờ nghe được câu chuyện về chị trong một buổi sáng cuối tuần ngồi uống cà phê cóc ở vỉa hè Sài thành. Đó là một người phụ nữ tên Hạnh. Hạnh trong từ bất hạnh chứ không phải trong từ hạnh phúc bởi cuộc đời chị, từ khi lấy chồng đã chịu biết bao cay đắng, tủi nhục mặc dù...