Anh không chắc mình yêu nhau…
Có đôi lần bên em, anh khắc khoải nhớ về cô ấy…
“Tóm lại thì anh có yêu em hay không?”, câu hỏi ấy chính bản thân anh cũng không biết phải trả lời thế nào cho đúng. Lúc này đây anh đang hoài nghi lắm, anh chẳng biết mình đang cảm thấy gì và chẳng biết được rốt cuộc thì trái tim của mình đang hướng về ai. Những ký ức ở trong quá khứ đẹp quá đến nỗi anh không có cách nào để thoát ra được nhưng có vẻ như anh lại không can tâm khi nhìn em cất bước ra đi
Em là một cô bé dễ thương. Em ùa tới bên cạnh anh giống hệt như một chú chim non, luôn tươi vui và tíu tít. Không phải bỗng dưng mà anh lại thích được ở bên cạnh em, bởi những khi ấy anh cảm thấy dường như mình thêm yêu đời, dường như cuộc sống này luôn ngập tràn một màu hy vọng. Mọi muộn phiền bỗng chốc tiêu tan, chỉ còn lại đó là những niềm vui theo về cùng với những tiếng cười trong veo của em mỗi khi hai đứa cùng nhau đi dạo.
Chính anh cũng không thể lý giải được rằng như vậy liệu đã phải là tình yêu? Cái cảm giác quý quý, thương thương và thích được ở cạnh, cũng quan tâm, cũng lo lắng và cũng có cả những giây phút yêu, ghét, giận, hờn. Chỉ cần bấy nhiêu thôi có lẽ cũng đã đủ để người ta khẳng định rằng đó là tình yêu nếu như những xúc cảm từ quá khứ ở trong anh không ùa về một cách mạnh mẽ đến thế. Nó khiến anh hoài nghi, nó khiến anh không thể hiểu nổi rằng rốt cuộc lòng mình đang hướng về ai.
Anh chưa thể quên được người con gái ấy (Ảnh minh họa)
Nếu anh yêu em, vậy thì tại sao có nhiều lần mặc dù ngồi bên em mà anh vẫn nhớ về cô ấy. Từng góc phố, hàng cây mình đi qua đều khiến anh liên tưởng về cô ấy, từng câu chuyện em kể, từng hành động của em đều khiến anh suy diễn về cô ấy. Ngày hôm qua em lần đầu tiên anh nhìn thấy em khóc, rồi bất chợt anh lại nhớ rằng cô ấy cũng đã bao lần gục đầu vào bờ vai mình nấc nghẹn để rồi sau đó lại ngủ thiếp đi khi mà giọt nước mắt trên đôi mi còn chưa kịp khô. Em thấy không, nếu như vậy thì có vẻ như là người mà anh yêu đâu phải là em.
Video đang HOT
Nhưng nếu yêu cô ấy, vậy thì tại sao anh lại không dám gật đầu đồng ý khi cô ấy đề nghị bắt đầu lại. Tại sao ngay lập tức anh liền nghĩ tới em, tại sao lại sợ mình sẽ làm em tổn thương và mất em mãi mãi. Hàng ngày anh vẫn nghĩ về em, vẫn cảm thấy lo lắng cho em và vẫn muốn biết rằng giờ này em đang ở đâu, làm gì, tâm trạng đang cảm thấy vui hay buồn nữa. Những lúc cảm thấy mệt mỏi thì người đầu tiên mà anh nghĩ đến là em, người duy nhất anh muốn chia sẻ cũng là em và nếu như thế này thì có vẻ như người mà anh yêu chắc chắn là em.
Giá như có ai đó giải thích giúp anh thì hay biết mấy, rằng tại sao anh lại hoài nghi, tại sao anh lại không chắc chắn về chính những điều mà đáng lẽ ra chính anh phải hiểu hơn bất kỳ người nào. Có lẽ anh tham lam quá, tham tham đến nỗi không muốn mất em trong khi trái tim thì lại không thể quên được người ta. Anh có yêu em, điều ấy là sự thật, nhưng anh lại rất sợ sẽ làm em phải khổ tâm khi mà bản thân mình chưa thể thoát khỏi những cảm giác hoài niệm, vương vấn về một người.
Anh cũng không chắc lúc này mình đã thật sự yêu em chưa (Ảnh minh họa)
Kỷ niệm còn đọng lại ở trong trái tim anh quá đẹp và anh không chắc rằng bao lâu nữa mình mới có thể thoát khỏi những sự ám ảnh này. Ngày hôm qua anh cũng xót xa lắm khi nhìn thấy đôi mắt em đẫm lệ. Ngay lúc ấy anh có thể chạy tới bên cạnh để nói ba tiếng: “Anh yêu em”, nhưng anh đã không làm thế bởi sẽ là có lỗi lắm nếu như sau khi nói tiếng yêu mà lòng anh vẫn còn nghĩ về người con gái khác. Anh không muốn làm em khổ, không muốn mình yêu một cách không toàn tâm toàn ý. Liệu có sai chăng khi anh muốn tình yêu mà em nhận được phải vẹn tròn?
Là vậy đấy, anh không muốn nhìn thấy em buồn nhưng tình yêu là điều chẳng thể gượng ép được. Trớ trêu thay khi người anh thương một người nhưng lại vấn vương, vương vấn về một người. Anh chẳng muốn bất công với em, vì thế nên ngay lúc này anh không thể khẳng định ngay rằng “anh yêu em” được. Hãy cho anh một chút thời gian để nhận ra đâu mới là điều quan trọng nhất đối với mình.
Theo VNE
Cuộc sống không lối thoát!
Trong cuộc sống, tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ lâm vào cảnh bế tắc và không có lối thoát như thế này vì tôi sinh ra trong 1 gia đình khá giả.
ảnh minh họa
Nhưng rồi mọi chuyện cũng đến, việc làm ăn của gia đình tôi thất bại, kéo theo đó là 1 chuỗi khó khăn, bất hạnh, tủi nhục đổ xuống gia đình tôi.
Thân chào mọi người của diễn đàn!
Tôi đang cần sự giúp đỡ, sự chia sẻ và tư vấn từ mọi người!
Gia đình tôi bắt đầu lâm vào cảnh nợ nần do thua lỗ trong việc làm ăn, do phải trả nợ và những chi phí hằng ngày của gia đình nên tiền, của cải dành dụm lúc trước dần dần cũng ra đi.
Gia đình tôi bắt đầu lâm vào cảnh thiếu trước hụt sau, ăn không dám ăn, điện nước lúc nào cũng bị đòi cắt vì không có tiền đóng, rồi không có tiền trả cho chủ nợ, họ lại la chửi, quậy phá.
Gia đình tôi bị chủ nợ chửi, hăm dọa đòi đánh, rất nhục nhã. Nhưng tôi không biết phải làm gì để chấm dứt tình hình này. Bà con, bạn bè rồi cũng xa lánh gia đình tôi. Họ sợ tôi nhờ vả, mượn tiền.
Tôi lao vào công việc, làm cả ngày lẫn đêm để mong trả hết nợ nần (quản lý, bảo vệ, bốc xếp, chạy xe ôm...), nhưng bấy nhiêu đó không đủ, vì trong phần nợ của gia đình có phần nợ xã hội đen, nên chỉ đủ đóng lãi và 1 phần chi phí gia đình.
Tôi ấp ủ, dự tính rất nhiều cho tương lai (những dự án, thành lập công ty...) nhưng đều phải bỏ hết. Có nhiều lúc nhìn thấy gia đình mình như vậy, tôi càng giận mình hơn, muốn chết đi cho xong. Nhưng tôi nghĩ chết chỉ là giải thoát cho bản thân, người còn sống thì sao?
Họ sẽ chịu khổ hơn nữa. Họ hàng tôi ai cũng giàu, họ chỉ cần nghĩ 1 chút tình và trả phần nợ xã hội đen thôi, thì những món nợ kia tôi sẽ lo được và trả lại gấp đôi số tiền mà họ hàng giúp tôi trả. Phần nợ đó, đối với họ hàng của tôi mà nói, chỉ như 1 chuyến đi chơi của họ mà thôi. Nhưng cũng không trách họ được, chỉ trách tôi kém cỏi và không có bản lĩnh.
Tôi viết những dòng tâm sự này mong mọi người giúp đỡ và chia sẻ, tư vấn giúp tôi nên làm thế nào để thoát khỏi hoàn cảnh này, tôi sẽ rất mang ơn!
Xin chân thành cám ơn mọi người đã dành thời gian quan tâm đến bài viết của tôi.
Theo VNE
Hết lòng yêu nhưng tôi vẫn bị anh ruồng rẫy Vì yêu anh, em mất hết bạn bè người thân. Đau đớn hơn, khi biết em có thai, anh chỉ im lặng. Ảnh minh họa Cách đây một năm, trước khi quen anh, cuộc sống của em vỗn dĩ rất tốt đẹp. Em là một sinh viên giỏi, một người con ngoan và luôn hòa đồng, thân thiện với bạn bè. Em cũng...