Anh không cần lo về nhân cách, học vấn hay gia đình của em
Mạng là ảo nhưng người phía sau mạng là thật. Em mạnh dạn viết những lời này, hy vọng chúng ta sẽ tìm thấy nhau trong hơn 97 triệu người. Nếu không đồng hành dài lâu cũng là những người bạn tốt anh nhé.
Hôm nay thời tiết Sài Gòn se se lạnh khiến cho lòng người cũng nhiều cảm xúc. Sáng sau năm tiết dạy, học viên hỏi: “Cô có người yêu chưa để em giới thiệu ạ. Cô lấy chồng được rồi, nay cũng 31 rồi”. Mình chỉ cười tươi đáp lại: “Cô còn trẻ mà tại các anh/ chị già thôi”. Trở về cơ quan lại nhận được điện thoại của mẹ gọi vào với bài ca y cũ: “Gần hai tháng nữa là Tết rồi đó con, có định cưới chồng không đây. Già rồi đấy! Người ta con hai tay hai nách rồi kìa”. Bình thường em cũng “ thanh niên cứng” lắm nhưng hôm nay tâm trạng hơi rối, ngồi suy nghĩ: “Ờ thật ra em cũng như bao người bình thường khác, cần được yêu thương và chia sẻ”.
Nói về em, sinh ra và lớn lên ở miền Trung, lập nghiệp ở Sài Gòn cũng lưng chừng 8 năm rồi. Anh đừng lo về nhân cách, học vấn hay gia đình của em. Em đều đạt tiêu chuẩn cả (cười), còn gia đình em toàn người có học thức và tình cảm. Anh chị em đã yên bề gia thất, chỉ còn em lo học hành nên giờ đang “ế”. Em chỉ cao 1m50 thôi, là người hiểu chuyện nhưng lại là típ người trong nóng ngoài lạnh. Mặc dù là con gái nhưng bề ngoài hơi lạnh lùng một chút (cười), ai cũng tưởng em khó tính, chỉ có người trong gia đình và quen biết lâu năm mới biết thật ra em tình cảm lắm.
Em mong anh là típ người của gia đình, anh đẹp trai càng tốt mà xấu trai cũng không sao, chỉ cần anh là người tốt, chấp nhận tất cả tật xấu của em (em nhiều tật xấu lắm) và vì em không giấu tật xấu của mình đâu.
Video đang HOT
Theo vnexpress.net
Tâm sự đàn bà ly hôn: Thà độc thân mà bình yên còn hơn sống với chồng mà ngày nào cũng khóc
Tôi muốn sống một cuộc sống khác. Một cuộc sống mà tôi cảm thấy được bình yên và thanh thản, không phải dằn vặt mỗi ngày. Và tôi chọn buông tay người chồng tệ bạc, trở thành người đàn bà ly hôn.
Ngày cưới chồng, tôi cũng như biết bao người phụ nữ khác đã tin rằng mình sẽ ăn đời ở kiếp với người đàn ông này. Nhưng 10 năm kết hôn, tôi gạt nước mắt kí vào lá đơn ly hôn. Những điều tôi luôn mơ ước về một cuộc hôn nhân hạnh phúc đã không thành sự thật. Tôi chọn ly hôn để kết thúc những tháng ngày đầy khổ sở, tổn thương của mình.
10 năm có chồng, tôi khóc nhiều hơn cười - Ảnh minh họa: Internet
Thời gian đầu cưới nhau, tuy cuộc sống còn nhiều thiếu thốn nhưng chúng tôi rất vui vẻ, anh cũng quan tâm, lo lắng cho tôi. Ở với nhau vài năm, dần dần anh thay đổi, trở thành một người đàn ông vô tâm và gia trưởng. Tôi bận bịu việc công ty, về nhà còn cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhưng anh vẫn cằn nhằn khó chịu khi về nhà cơm chưa kịp chín hay nhà bẩn. Anh có tính sĩ diện lớn, những chuyện anh mặc định của đàn bà anh sẽ không bao giờ đụng tay phụ giúp vợ. Tôi thấy mình chẳng khác gì ôsin trong nhà chồng. Ngoài xã hội, anh hào phóng bao nhiêu thì với vợ lại hà tiện. Nhiều lúc vợ mua chiếc áo mới đi đám cưới, anh khó chịu ra mặt bảo tôi tiêu xài hoang phí.
Bao nhiêu việc xảy ra khiến tôi mệt mỏi, chán nản vô cùng. Nhưng tôi vẫn cố gắng làm một người vợ tốt, chăm chỉ dọn dẹp, nấu những món ăn thật ngon. Nhưng bản tính của anh đã ăn sâu vào máu, bữa ăn vẫn chê món mặn, món nhạt. Nhiều khi ăn một miếng, anh đã bỏ nguyên bữa cơm tôi kì công nấu nướng với lí do không ngon.
Người đàn ông này gây ra cho tôi biết bao xót xa, cay đắng - Ảnh minh họa: Internet
Anh có tật hay nhậu. Những buổi nhậu với những gã đàn ông hàng xóm kéo dài từ chiều đến quá nửa đêm. Mệt mỏi tôi bảo anh đừng nhậu, anh lại lấy cớ mà chửi bới, đập phá đồ đạc trong nhà... Bao nhiêu chuyện xảy ra, thật tâm nhiều lúc tôi đã muốn bỏ chồng.
Mười năm sống bên chồng, số ngày vui chỉ đếm trên đầu ngón tay còn lại là nước mắt tủi nhục. Tôi thương con, cố nín nhịn cho con lớn lên đủ cha đủ mẹ. Nhiều lúc nhìn chồng say mềm, mê man trong giấc ngủ mà tôi tự hỏi mình cưới chồng để làm gì? Tôi đã mong anh ta thay đổi, nhưng càng vô vọng bởi những tật xấu ngày càng nhiều. Anh ta nhỏ nhen đến mức sợ tôi về thăm cha mẹ dấm dúi cho cha mẹ tiền nên vặn vẹo đủ điều.
Tôi muốn sống một cuộc sống khác. Một cuộc sống mà tôi cảm thấy được bình yên và thanh thản, không phải dằn vặt mỗi ngày. Muốn sau một ngày làm việc mệt nhọc, có thể ngủ một giấc ngon lành chứ không phải trào nước mắt khi nghĩ đến chồng.
Tôi tin mình sẽ bình yên hơn khi sống với kẻ tệ bạc - Ảnh minh họa: Internet
Đắn đo mãi, cuối cùng tôi chọn cách buông tay. Chồng sừng sờ nhìn tôi, đưa tay định tát, anh nắm lấy tay anh: "Tôi không sống cam chịu nữa. Từ hôm nay tôi không còn là vợ anh nữa". Tôi bế con qua nhà ngoại. Anh ta há hốc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Có lẽ, con đường tôi sẽ đi phía trước sẽ không bằng phẳng nhưng tôi chắc rằng nó sẽ bình yên hơn khi sống cùng người chồng tệ bạc. Tôi chủ động ly hôn. Thà làm đàn bà ly hôn mà bình yên còn hơn có chồng mà ngày nào cũng rơi nước mắt!
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Chồng tôi bênh "bà cô" một cách vô lối Đang mang bầu, lại phải sống với cô em chồng lười biếng, bừa bộn mà chồng thì cứ bênh em chằm chặp làm tôi rất đau đầu Chúng tôi đều là người ở tỉnh xa về Hà Nội lập nghiệp nên khi vợ chồng tôi cưới nhau, có cả em chồng sống cùng để tiết kiệm chi phí. Tôi cứ nghĩ đều là...