Anh hùng cũng sợ vợ
Cô giáo hỏi Tèo:
- Ai là người hùng vĩ đại nhất trong lòng em?
- Dạ thưa cô, là ba của em. – Tèo hào hứng đáp.
Cô giáo hỏi tiếp:
- Vì sao?
Tèo tự hào trả lời:
- Vì ba của em không sợ gì hết!
Cô giáo gật gù, tiếp tục hỏi:
- Người hùng của em thật không sợ bất cứ thứ gì trên đời sao?
Tèo gãi đầu cười đáp:
- Thật! Ba em không sợ gì cả ngoài… má em!
- !?!
Tất Nhiên (st)
Video đang HOT
Theo vnexpress.net
Đêm tân hôn, chú rể giật phăng cái váy thì nghe tiếng hét: 'Nhầm hàng rồi, vợ anh bên kia'
- Anh tưởng chú nhát gái thế nào, hóa ra vẫn cưa đổ được em Lan mới vào hả? Bao nhiêu thằng tán không được đấy.
- Phải rồi, có khi nó cứ giả vờ nai tơ như thế thì con gái mới thích.
Chứng kiến cảnh người yêu bị mấy anh đồng nghiệp trêu chọc mà chỉ biết đứng im cười trừ với gãi đầu gãi tai, Lan chẳng biết mình nên vui hay nên bồn nữa. Có lúc cô cũng tự hỏi mình rằng tại sao xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi như cô lại chọn Long - một anh chàng ngốc nghếch, giản dị nhưng thật thà. Có lẽ cũng chính vì những điểm ấy mà ở Long cho cô một cảm giác khác, không hào nhoáng, giả tạo.
Ngay cả bố mẹ Lan lần đầu gặp chàng rể tương lai cũng phải thốt lên rằng:
- Sau này lấy nó con tha hồ được làm chồng, đè đầu cưỡi cổ nhé, nó lành như cục đất thế kia chắc chẳng bao giờ dám quát vợ đâu, bố nhìn là biết.
Yêu nhau nửa năm, lần đầu tiên về ra mắt nhà người yêu, Lan đã được một phen hú hồn vì bấy lâu nay cứ thấy Long ăn mặc giản dị, đi xe số, nhưng không ngờ nhà anh lại có hẳn biệt thự 4 tầng, bố mẹ đều là công chức nhà nước về hưu có quan hệ rộng, xe ô tô xịn nhưng anh hiếm dùng đến. Trong thâm tâm của cô, những người nhà giàu thường sẽ không thích con gái xuất thân từ tỉnh lẻ nhưng bố mẹ Long thì lại khác, ông bà xởi lởi, vui vẻ và quý Lan lắm.
Sau đó không lâu thì đám cưới hoành tráng của họ được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng. Hôm ấy, không ít đồng nghiệp đã phải tròn mắt về độ giàu và chịu chi tiền của gia đình Long. Có người ghen ghét còn thì thầm to nhỏ sau lưng cô dâu, chú rể rằng:
- Chắc cái Lan nó biết nhà thằng Long lắm tiền nên mới cố tình tiếp cận, chứ cái thằng khù khờ như thế thì làm gì có cô nào xinh đẹp, chân dài lại thèm để mắt.
Lan biết cả nhưng cô vẫn im lặng, chẳng thèm phân bua với họ làm gì vì thời gian sẽ trả lời tất cả.
Ngày cưới, trông Lan thật thanh thoát trong bộ váy cưới màu trắng, cứ chốc chốc Long lại quay sang nhìn vợ mình rồi mỉm cười thật tươi. Suốt thời gian yêu nhau, đến ôm hôn anh còn phải nhìn sắc mặt của Lan mới dám hành động nên cái chuyện tế nhị kia chưa bao giờ xảy ra. Cứ nghĩ đến đêm tân hôn tối nay, anh lại rạo rực trong trong, vui không tả xiết.
Đám bạn thân cứ nâng hết ly này đến ly khác để chúc mừng chú rể lấy được cô vợ đẹp như hoa hậu. Long vốn không uống được rượu nhưng từ chối bạn bè thì không hay nên đành nhắm mắt nhắm mũi đưa cốc rượu lên miệng. Nhìn đồng hồ đã là 9h tối, Lan để chồng ở lại tiếp bạn còn mình thì lên phòng nghỉ ngơi trước và chuẩn bị điều bất ngờ cho anh.
Đứng trước gương, Lan cười hạnh phúc khi thấy mình thật cuốn hút trong bộ váy ngủ bằng váy ren màu trắng. Bộ váy này cô đã phải mất cả một buổi chiều mới tìm mua được nên ưng ý lắm. Xong xuôi, cô loay hoay cắm nến rồi rải cánh hoa hồng khắp phòng, nhìn lung linh chẳng khác gì bối cảnh trong một bộ phim Hàn Quốc.
Nóng lòng chờ chồng lên để thắp nến thì mãi đến 10h vẫn chẳng thấy tăm hơi đâu, Lan mở cửa phòng vẫn thấy ồn ào câu "một, hai, ba dô" của mấy ông dưới nhà. Biết chồng chưa xong, Lan khẽ thở dài rồi trèo lên giường nằm thiếp đi từ lúc nào không hay.
Về phía Long, 11h đêm lũ bạn mới chịu buông tha cho anh. Long loạng choạng, phải vịn vào cầu thang mới lết nổi lên tầng 2. Hoa mắt không còn nhìn rõ gì nữa, theo quán tính, Long bước ngay vào phòng bên trái. Anh hồn nhiên cởi hết quần áo rồi leo ngay lên giường ôm chầm lấy người trong chăn. Chẳng nói chẳng rằng, anh vừa luồn tay vào định cởi váy, vừa cúi xuống hôn cuồng nhiệt thì chỉ vài giây sau có tiếng hét thất thanh vang lên:
(Ảnh minh họa)
- Nhầm hàng rồi, vợ anh ở bên kia cơ mà. Anh định làm chuyện đó với em sao? Em không có gan đâu.
Sen - cô giúp việc nhà Long tái xanh mặt hét lên. Cô càng đẩy Long ra thì anh lại càng siết chặt lấy, mắt vẫn díu vào không mở ra nổi:
- Làm vợ anh rồi mà vẫn còn ngượng à? Không trốn tân hôn được đâu, anh mong ngày này lâu lắm rồi.
Hoảng loạn quá, không còn cách nào khác Sen đành giơ chân đạp ngay cậu chủ xuống đất. Đúng lúc này thì Lan và bố mẹ chồng cùng chạy sang. Thấy Lan, Sen luống cuống giải thích:
- Mọi chuyện không phải như chị nghĩ đâu... chắc do anh ý say quá nên vào nhầm phòng thôi... vì phòng em ở ngay sát phòng anh chị mà, em...em...
Thấy chồng chỉ còn độc chiếc quần đùi trên người đang nằm còng queo dưới đất còn cô giúp việc thì váy áo xộc xệch, Lan giận tím mặt nhưng vẫn phải kiềm chế vì không thể quát tháo trước mặt bố mẹ chồng được. Dìu chồng về được đến phòng, thấy anh ngủ say như chết cô mới chỉ thằng mặt chồng lầm bẩm:
- Anh nhớ đấy, đến vợ mình còn không nhận ra.
Cứ tưởng đêm tân hôn phải ngọt ngào, lãng mạn lắm nhưng mọi thứ hôm nay cô làm đều trở thành công cốc mất rồi. Ấm ức, cô mang chăn rải xuống đất nằm, mặc xác chồng trên giường.
4h sáng, Long mở mắt lại thấy vợ nằm dưới đất, tưởng cô bị ngã, anh toan bế lên thì bị Lan nhìn bằng ánh mắt hình viên đạn:
- Anh đừng có chạm vào người em.
- Ơ, em làm sao thế?
- Anh đi sang mà ôm cái Sen, nó mới là vợ anh đấy.
- Em nói gì anh không hiểu?
- Anh sang mà hỏi cô ta, mấy tháng nữa lại tự nhiên được lên chức bố nhé.
Thấy chồng cứ gặng hỏi mãi, Lan bực quá mới quát lên:
- Hôm qua anh vào phòng cái Sen tân hôn còn gì, cởi hết cả quần áo ra mà không nhớ à?
- Ôi thôi chết, anh làm thế thật sao? Anh xin lỗi, anh có biết gì đâu.
Long luống cuống xin lỗi vợ. Cuối cùng anh đành bảo:
- Hay là mình đi trăng mật thêm ở châu Âu, coi như anh đền cho vợ nhé?
- Anh thề từ giờ không được phép say rượu nữa đi.
- Được rồi, vợ nói gì anh cũng nghe hết.
Thấy vẻ thật thà, hối lỗi của chồng Lan ôm bụng phì cười, nằm im đón nhận nụ hôn và vòng tay siết chặt của anh.
Sau này cứ mỗi lần ai đó nhắc đến kỉ niệm đêm tân hôn, cả Long và Lan đều chỉ biết im re nhìn nhau vì nếu kể ra chắc chắn họ lại tự biến mình thành " trò cười của thiên hạ" mất.
Theo Wtt
Đàn ông đến người yêu chẳng bao dung nổi, sao vùng vẫy biển khơi? Đừng bao giờ tranh cãi với người phụ nữ của đời mình. Đàn ông - đến người mình yêu còn chẳng bao dung nổi, tư cách gì mà vùng vẫy biển khơi? Bạn tôi - Hát hay, đàn tốt, Hiền lành, học giỏi từ phổ thông, được nhiều gái theo nhất lớp. Ra trường với tấm bằng ưu tú, bạn dễ dàng xin...