“Anh hãy biến mất khỏi cuộc đời em được không, em cầu xin anh đấy, em đang hạnh phúc với chồng…
Cơn ghen bốc lên ngùn ngụt tôi định xông tới làm cho ra nhẽ nhưng rồi lại dừng bước khi nghe thấy tiếng nói khe khẽ của vợ. “Anh hãy biến mất khỏi đời em được không, em cầu xin anh đấy, em đang hạnh phúc với chồng…”.
Nói chung tôi và vợ tin tưởng nhau tuyệt đối, chưa từng có sự nghi ngờ về chuyện quan hệ ngoài luồng. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân của tôi và vợ khá hạnh phúc và đã có một cậu con trai kháu khỉnh. Ai nhìn vào cũng phải ghen tị với cuộc sống vừa giàu có về vật chất lẫn tình cảm của vợ chồng tôi.
Tôi luôn tự hào vì lấy được người vợ vừa đẹp người vừa đẹp nết. Cô ấy cũng rất coi trọng và nhường nhịn chồng. Trong cuộc sống hôn nhân, hai vợ chồng vẫn rất nồng nàn, lãng mạn như thuở mới yêu. Nói chung tôi và vợ tin tưởng nhau tuyệt đối, chưa từng có sự nghi ngờ về chuyện quan hệ ngoài luồng.
Hàng ngày sau giờ tan sở, cả hai vợ chồng đều nhanh chóng về nhà thật nhanh chứ không hề la cà đâu đó, bởi vậy từ ngày sống chung tôi và vợ chưa từng xảy ra mâu thuẫn nào đáng kể.
Có một quy luật bất di bất dịch được vợ chồng tôi duy trì từ sau ngày cưới đến giờ đó là luôn ngủ chung giường mỗi đêm đồng thời ôm nhau trong khi say giấc nồng. Cả tôi và vợ đều thực hiện quy định ấy rất nghiêm túc.
Nhưng cách đây mấy đêm, bất chợt tỉnh dậy sau giấc ngủ chập chờn, tôi thoáng giật mình vì không thấy vợ đâu, trong khi con trai vẫn nằm ngủ ngon với chiếc gối ôm ở phía bên trong giường.
Tôi nghĩ vợ đi vệ sinh nhưng chờ đợi đến hơn 20 phút cũng chẳng thấy cô ấy đâu. Sốt ruột tôi tìm khắp các phòng trong nhà nhưng đều vắng bóng. Tôi đi xuống tầng 1 định mở cửa ra phía sau nhà tìm vợ thì chợt sững lại khi thấy 2 bóng người nhấp nhô trong lùm cây.
Video đang HOT
Tiến lại gần tôi sốc nặng khi thấy vợ và một người đàn ông lạ đang quấn lấy nhau.Trời đất như quay cuồng dưới chân tôi. Tôi lúng túng thật sự. Nhưng khi trấn tĩnh trở lại, cơn ghen bốc lên ngùn ngụt tôi định xông tới làm cho ra nhẽ nhưng rồi lại dừng bước khi nghe thấy tiếng nói khe khẽ của vợ. “Anh hãy biến mất khỏi đời em được không, em cầu xin anh đấy, em đang hạnh phúc với chồng…”.
Tôi nghe được tiếng khóc khẽ của vợ và hai người cũng đã dừng cuộc yêu vụng trộm. Người đàn ông kia đồng ý dừng mọi chuyện lại nhưng anh ta nói là sẽ luôn dõi theo cuộc sống của vợ tôi.
Tôi cứ há hốc mồm khi nghe câu chuyện của họ. Thì ra người đàn ông đó là người tình cũ của vợ tôi. Tôi không hề biết về ông ta vì trước đây vợ tôi một mực khẳng định tôi là mối tình đầu tiên của cô ấy.
Trước khi yêu tôi cô ấy đã là của ông ta rồi. Họ vẫn thường lén lút gặp gỡ nhau mà tôi hoàn toàn không hay biết. Nhìn cái cách cô ấy nói chuyện với gã tôi biết cô ấy lo sợ gã có thể phá vỡ hạnh phúc hiện tại của mình nên mới vừa đồng ý quan hệ với hắn nhưng lại van nài buông tha.
Tôi lặng lẽ đi vào nhà chứ không xông ra đánh ghen như ý nghĩ ban đầu nữa nhưng tình yêu với người đàn bà từng yêu thương hơn bản thân đã chết, chết thực sự rồi.
Theo blogtamsu
Anh có thể... cho em một đứa con được không?
Cô ấy ôm tôi khóc. Sau hôm đó tôi có nhắc cô ấy uống thuốc tránh thai nhưng cô ấy đã không uống, sau này tôi mới biết điều này. Khoảng hai tháng sau, nhân dịp tôi đi công tác thì cô ấy lặng lẽ xin nghỉ việc. Lúc tôi về thì cô ấy đã biến mất, tôi như phát điên lên để đi tìm.
ảnh minh họa
Đôi khi tôi tự hỏi nếu mình gặp cô ấy trước vợ mình thì liệu chúng tôi có lao vào để yêu nhau hay không. Cơn mưa chiều nay khiến tôi nhớ người con gái đó vô cùng.
Tôi gặp cô ấy trong 1 chiều mưa sau giờ tan tầm công ty. Cô ấy đến công ty tôi xin việc nhưng lúc ra về lại gặp mưa nên không về được. Tôi đoán cô ấy đi xe bus nên đã có nhã ý cho cô ấy đi cùng. Cô ấy lưỡng lự rồi nhận lời.
Đó là một cô gái có mái tóc dài, đôi mắt tròn long lanh và nói chung cô ấy đẹp 1 cách thánh thiện. Lâu nay tôi toàn tiếp xúc với vẻ đẹp hiện đại, sexy chứ vẻ đẹp như cô ấy có thể nói là hiếm.
Sau ngày hôm đó cô ấy được nhận vào làm và kể từ đây tôi biến thành kẻ tội đồ. Chẳng hiểu từ bao giờ tôi đã thấy lòng mình rung động trước cô ấy dù tôi đã có gia đình. Tôi là một thằng đàn ông khốn nạn khi đã phản bội lại vợ con. Tôi yêu em và sau 1 thời gian dài em cũng đã đáp lại tình cảm của tôi.
Em yêu tôi theo kiểu hi sinh vì tình yêu, chưa 1 lần em bắt tôi bỏ vợ để lấy em mà chỉ lặng lẽ làm nhân tình. Những lần tôi nói ở nhà có việc thì em đều nhẹ nhàng nói: "Anh về đi kẻo chị ấy chờ". Em luôn gọi vợ tôi với hai từ gần gũi là "chị ấy". Nhiều lúc ra về, nhìn ánh mắt buồn của em càng khiến tôi thương và yêu em nhiều hơn.
Tôi yêu em nhưng tôi không thể bỏ gia đình để lấy em được. Em hiểu điều đó và không một lần đòi hỏi, mối quan hệ của chúng tôi kéo dài được hơn 2 năm. Cũng đã đến lúc em phải đi lấy chồng, tôi không thể nào cứ níu kéo chân em mãi được. Một lần tôi ngỏ ý với em những suy nghĩ của tôi, em im lặng và mắt đầy ngấn nước.
Đêm đó em muốn tôi ở lại bên em, tôi đã nói dối vợ và làm như em muốn. Chúng tôi ra ngoại ô, hít thở không khí và rồi chúng tôi vào khách sạn và lao vào nhau, vì quá hưng phấn nên tôi đã không dùng biện pháp tránh thai nào. Lúc hai đứa nằm ôm nhau trò chuyện, bỗng em nhìn tôi rồi nói:
- Anh à, anh có thể... cho em một đứa con được không?
Tôi sửng sốt nói:
- Đời em còn dài, em ngốc thế. Anh không thể ích kỷ như thế với em được. Em là một cô gái tốt và em có quyền được hạnh phúc.
- Nhưng em yêu anh và em chấp nhận mọi thứ, em sẽ không bắt anh chịu trách nhiệm về mọi việc.
- Anh không sợ trách nhiệm, nhưng em xứng đáng có được người đàn ông tốt cho cuộc đời mình. Điều mà anh không có được và cũng không làm được cho em.
Cô ấy ôm tôi khóc. Sau hôm đó tôi có nhắc cô ấy uống thuốc tránh thai, nhưng cô ấy đã không uống, sau này tôi mới biết điều này. Khoảng hai tháng sau, lúc tôi đi công tác thì cô ấy lặng lẽ xin nghỉ việc. Lúc tôi về thì cô ấy đã biến mất, tôi như phát điên lên để đi tìm.
Tôi tìm đến chỗ em trọ thì cô bạn thân em nói em đã bỏ đi. Em gửi cho tôi lá thư đẫm nước mắt mà đến giờ tôi vẫn nhớ từng chữ. Em mang trong mình giọt máu của tôi và em muốn sinh nó ra như 1 nhân chứng cũng như kỷ niệm của tình yêu.
Cảm giác thương em lẫn tội lỗi tràn đầy lòng tôi. Tôi dường như không thể tập trung vào làm được bất cứ việc gì. Tôi tìm em khắp nơi nhưng vô vọng. Gia đình em đã chuyển sang bên anh trai cả ở nước ngoài. Còn em, tôi biết em vẫn còn ở trên đất nước này nhưng em đang cố lẩn tránh tôi.
Hằng đêm nằm bên vợ nhưng tôi vẫn nhớ em, thậm chí tôi mơ về em. Tôi không rõ vợ mình có nhận ra điều đó hay không? Nhưng tôi thực sự day dứt và lo lắng, em sẽ sinh con thế nào khi không có ai bên cạnh. Đứa con bé nhỏ của tôi nữa, nó sẽ sống sao khi không có bố ở bên.
Đã hơn 2 năm trôi qua kể từ ngày đó, tôi thấy vừa có lỗi với vợ vừa thấy có tội với người con gái nhỏ bé đó. Tôi thấy bế tắc và cuộc sống thế này khiến tôi vô cùng mệt mỏi. Có lẽ đó là quả báo cho một người đàn ông đã phản bội gia đình như tôi.
Theo blogtamsu
Ở lưng chừng tuổi trẻ lại có những ngày như thế... Có những ngày chẳng muốn nói gì, chẳng muốn cười, chẳng muốn động đậy... Có những ngày chỉ muốn người ta để mình được yên, muốn yên lặng mà nhìn trời nhìn đất, vậy thôi... Có những ngày miên man chẳng thể làm nổi việc gì... Có những ngày chỉ muốn ngồi lại nơi cũ... Có những ngày chẳng muốn nói gì, chẳng...