Anh! Em sẽ buông tay
Em muốn cất bước ra đi, cho dù em biết trái tim mình không thể quên được anh.
“Nếu giờ không có em anh cũng không biết phải làm sao nữa! Em là niềm may mắn và hạnh phúc của đời anh”… Câu nói của hôm nào anh nói với em anh còn nhớ không? Anh có biết em hạnh phúc lắm khi nghe được lời nói đó không? Vậy mà giờ đây em chợt nhận ra câu nói đó đã tan biến theo gió lúc nào em không hay. Và lúc này em biết mình phải làm một việc mà trước kia em không nghĩ là nó sẽ xảy ra, và em sẽ không phải thực hiện bao giờ, nhưng nó đã tồn tại trong suy nghĩ của em trong những ngày này, trong mỗi đêm đến, đó là buông tay anh để anh tìm cho mình một hạnh phúc riêng. Em không biết nếu em nói thẳng với anh, anh sẽ chấp nhận không nữa nhưng thật sự bây giờ em đã quá mỏi mệt với tình yêu của chúng ta. Em muốn cất bước ra đi, cho dù em biết trái tim mình không thể quên được anh, đầu mình không thể quên những kỉ niêm trước kia, thật ngọt ngào và lãng mạn biết bao anh nhỉ!
Anh còn nhớ con đường mưa của chúng mình không? Con đường mà chúng ta đã có nhau biết bao kỉ niệm lãng mạn với nhau, nơi đầu tiên anh nói lời thương em. Chiều ấy cả hai đều biết trời sẽ mưa to nhưng anh vẫn lấy xe chở em đi. Anh nói: “ Nếu ai thấy chúng mình thế này mà vẫn còn đi dạo thì chắc họ nghĩ mình bị mắc bệnh đó nhỉ?”. Em chỉ cười và trong lòng nghĩ thầm, nếu bị họ nói như thế mà được đi bên người em yêu thì vẫn thấy hạnh phúc lắm. Và kể từ ấy, đó là nơi mà chúng mình đi chơi với nhau khi có thời gian, bao kỉ niệm vui buồn cùng gắn chặt với con đường ấy. Em nhớ nó lắm, nhớ anh vô cùng kể từ ngày chúng mình xa nhau lên thành phố học. Đã 3 tháng rồi em không được gặp anh, nhưng trong thời gian đó chúng mình vẫn rất hạnh phúc với những tin nhắn, những cuộc gọi yêu thương, những hẹn thề sẽ có nhau. Thời gian ấy em như sống trong mơ vậy, một giấc mơ mà mãi mãi em không muốn tỉnh giấc. Vậy mà giờ đây, cuộc tình chúng ta trở nên thế này, thật lòng em không hiểu được anh à?
Tạm biệt anh, mối tình đầu của em (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh vì một câu nói của em trong lúc em giận giữ rằng anh không hiểu em. Đã 3 tuần anh không nhắn tin hay gọi điện cho em, anh thờ ơ tránh những lần em liên lạc. Một điều duy nhất anh nói hãy cho anh thời gian, nhưng giờ đã là quá lâu rồi, em rất sợ, rất cô đơn. Những đêm về, em đã cố ngăn những giọt lệ của mình nhưng sao không được. Tim em như có hàng ngàn mũi tên đâm vào, nhói đau vô cùng. Em cũng biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, chỉ biết rằng giờ đây em đã không còn cười nổi nữa. Có lẽ tính cách của chúng ta không hợp nhau chăng? Để giờ đây em phải ra một quyết định mà em không bao giờ muốn nó xảy ra. Em sẽ buông tay anh và đi tiếp trên con đường của em dù không có anh.
Em biết giờ em sẽ rất khó để vững vàng đi tiếp nhưng em sẽ học, dù biết là rất lâu. Em xa anh vì cả hai chúng ta, vì ta đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ, những suy nghĩ dằn vặt trong những ngày qua, em không muốn nó tiếp diễn lâu dài nữa, chỉ gây tổn thương cho cả hai mà thôi. Nhưng anh hãy tin rằng anh luôn là người con trái đầu tiên của lòng em. Cám ơn anh vì tất cả những gì anh đã cho em, cảm ơn anh đã cho em biết những cảm giác trong tình yêu là như thế nào và còn nhiều nhiều nữa. Hãy mạnh mẽ bước đi tên con đường mình đã chọn anh nhé. Chúc anh hạnh phúc bên những người anh yêu cho dù biết rằng em sẽ không có may mắn nhận được hạnh phúc đó. Đừng để cho ai đó phải rơi lệ nhiều như em nữa nhé anh! Tạm biệt anh, mối tình đầu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu đơn phương chàng đào hoa
Sau khi trải qua vài mối tình, anh nói thích tôi từ những ngày đầu nhưng vì nhường bạn nên im lặng. Tôi không biết đó có phải lời nói thật.
Tôi và anh quen nhau đã hơn hai năm nay rồi. Hơn hai năm quen nhau, tôi yêu anh đơn phương. Anh là anh trai của bạn thân tôi. Anh không đẹp trai, không có gì nổi trội so với những người bạn xung quanh tôi nhưng tôi vẫn yêu anh và yêu rất thật lòng.
Tôi vẫn còn nhớ ngày sinh nhật anh hai năm trước, trong một lần anh say rượu, anh đã vô tình vuốt tóc tôi. Tôi không biết anh vô tình hay cố ý nhưng lúc đó tim tôi đã đập rất nhanh. Tôi biết trái tim của tôi đã đập sai một nhịp từ giây phút đó.
Vài hôm sau, anh nói rằng anh thích tôi qua điện thoại. Chúng tôi cứ hàng ngày nói chuyện, tâm sự buồn vui trong cuộc sống. Cứ như vậy, tình cảm của tôi cứ lớn dần lên trong im lặng. Tôi không nói với bất kỳ ai rằng mình có tình cảm với anh, kể cả bạn thân của tôi - em gái anh.
Ba tháng sau, hai người bạn trai thân nhất của anh, một người nói yêu tôi và cần có tôi bên cạnh, một người nói với tôi rằng anh đã có bạn gái gần một năm nay. Tôi đau khổ và có cảm giác bị lừa dối, phản bội. Tôi đã nghĩ rằng anh lừa gạt tình cảm của tôi. Tôi từ chối lời tỏ tình của bạn thân anh và trong lòng tự nhủ nhất định sẽ quên đi anh - người con trai bội bạc. Chúng tôi trong một thời gian dài đã không liên lạc với nhau từ đó.
Nhưng do chúng tôi có một vài người bạn chung nên tôi vẫn có thông tin về anh. Anh vẫn vậy, vẫn yêu rồi tán tỉnh một vài cô gái nào đó mà anh thấy thích. Vẫn đi gặp mặt bất kỳ ai mà bạn anh giới thiệu. Tôi đau lòng cho chính mình vì đã nhìn nhầm một người con trai. Nhưng dù tôi biết anh tồi tệ đến thế nào thì lòng vẫn không thể quên được. Anh vẫn là người đàn ông tôi nhớ đến đầu tiên khi tôi đau lòng nhất, khi tôi cảm thấy cần một bờ vai để tựa.
Thời gian cứ thế trôi qua cho đến Tết vừa rồi, tôi và anh vô tình gặp lại nhau tại nhà một người bạn. Anh đi cùng một cô gái. Mọi người nói đó là bạn gái anh. Tôi chỉ chào hỏi xã giao rồi im lặng cho tới khi cùng nhóm bạn ra về. Lúc đó, tôi thấy buồn nhưng tôi không hề khóc. Tôi chưa bao giờ khóc vì anh cả. Chỉ có một lần trong lúc đang cô đơn thì anh gọi điện nên tôi đã khóc trước mặt anh. Nhưng thực sự lần đó tôi cũng chẳng biết lý do là gì. Có lẽ vì lần đầu tiên anh biết quan tâm tôi hay tôi khóc vì trái tim của mình đã kìm nén quá lâu cùng sự đau khổ, thất vọng về anh.
Sau Tết, chúng tôi nói chuyện lại với nhau như bạn bè và tôi không chủ động liên lạc với anh. Tôi cứ nghĩ sau khi nhìn thấy anh đi cùng cô gái đó, tôi đã mất hết cảm giác dành cho anh. Nhưng tôi đã nhầm vì khi anh nói có tình cảm với tôi, tôi vẫn rất bối rối, vẫn suy nghĩ rất nhiều về chuyện tình cảm này.
Anh nói có tình cảm với tôi ngày từ thời gian đầu nhưng vì bạn anh nên anh im lặng. Anh nói hãy cho anh một cơ hội và anh đã chia tay cô gái kia. Qua bạn bè, tôi biết anh nói thật. Cô gái ấy cũng đã khóc rất nhiều vì anh.
Tôi hoang mang không biết tình cảm anh dành cho tôi là sự thật hay chỉ là sự ngộ nhận của riêng bản thân tôi? Tôi không biết chàng trai đó có thật lòng với mình không? Tôi cứ ngỡ như nó là sự thương hại hay lừa dối. Tôi thật không biết mình sẽ bị tổn thương đến đâu nữa.
Anh đã trải qua quá nhiều mối tình. Tôi không biết liệu rằng tôi có phải là mối tình cuối của anh không? Và tôi cũng không biết tôi có phải là người anh yêu thương nhất như lời anh nói không? Tôi đang ở giữa một con đường và không biết mình nên đi về hướng nào là tốt nhất.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng không tha thứ cho quá khứ của vợ Tôi đã cởi bỏ những mặc cảm đó ra khỏi người mình thì anh lại là người buộc nó vào người anh. Anh không thể quên được quá khứ đó của tôi và nó đã thôi thúc anh đòi ly hôn. Tôi và anh (chồng tôi bây giờ) đến với nhau thật tình cờ. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, anh...