Anh đừng quỳ lạy dưới chân tôi, muốn sống thì hãy đồng ý ly hôn
Những lần anh ta ở nhà là những lần tôi sống trong sợ hãi, con người anh ta bị rượu chè tha hóa, có còn biết đến lương tâm là gì đâu. Ngay cả đứa con mới lên 4 mà anh ta còn vung chân đạp túi bụi thì nói gì đến vợ khác m.áu tanh lòng.
Người đàn ông đó liên tục quỳ lạy van xin tôi hãy tha thứ cho anh ta, hãy cứu vớt cuộc đời anh ta thêm một lần nữa như bao lần trước tôi đã từng làm. Nhưng không, lần này nhất định tôi sẽ không lầm đường lạc lối mủi lòng mà tha thứ cho anh ta nữa.
Người đàn ông đó là chồng tôi, là người đã chung chăn, chung gối với tôi suốt 7 năm qua, những cũng chính là người đàn ông khiến tôi sống dở c.hết dở bao phen. Trước khi kết hôn anh ta cũng đã từng là người đàn ông tử tế, là người biết vun vén cho gia đình. Vậy mà chỉ sau 3 năm thôi anh ta trở thành kẻ đầu trộm đuôi cướp, một tay săn gái đúng điệu, một gã ăn chơi hết độ, hễ có t.iền là đi biệt tích, đến khi cháy túi lại về đ.ánh đ.ập vợ con.
Những lần anh ta ở nhà là những lần tôi sống trong sợ hãi, con người anh ta bị rượu chè tha hóa, có còn biết đến lương tâm là gì đâu. Ngay cả đứa con mới lên 4 mà anh ta còn vung chân đạp túi bụi thì nói gì đến vợ khác m.áu tanh lòng. Ấy thế mà vợ chồng có bỏ được nhau đâu, năm lần bảy lượt bị chồng đ.ánh đ.ập, h.ành h.ạ, bóc lột hết t.iền bạc mà cuối cùng tôi vẫn phải nhất nhất vâng dạ, hầu hạ đủ đường. Nhiều lúc muốn c.hết quách đi cho xong, cho nhẹ đời nhưng vì thương con, vì những người còn sống, vì cha mẹ già mà tôi phải gắng sống bên người đàn ông vũ phu ấy.
Người đàn ông đó liên tục quỳ lạy van xin tôi hãy tha thứ cho anh ta, hãy cứu vớt cuộc đời anh ta thêm một lần nữa như bao lần trước tôi đã từng làm. (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Hàng xóm láng giềng khuyên nhủ tôi nên bỏ gã chồng tàn nhẫn ấy đi, một mình nuôi con cho rảnh nợ, cho nhàn hạ. Nhưng tôi không làm được, phần vì sợ bị anh ta đ.ánh, phần vì sợ con hỏi “bố đâu mẹ”, hơn thế có lần tôi dọa ly hôn anh ta nổi khùng lên quát “Mày có tin tao mua xăng về đốt nhà không, hay mày thích mẹ con mày sống cầu bơ cầu bất, còn ông bà già mày nữa… mày có muốn họ sống yên ổn đến cuối đời không?… Tao nhắc lại lần cuối, đừng bao giờ nhắc đến chuyện ly hôn trước mặt tao”.
Từ đó trở đi tôi chỉ biết câm lặng chịu đựng, mỗi lần anh ta thua t.iền là về xin xỏ vợ, xin không được thì cướp. Bao lần tôi đã tha thứ, đã cố dặn lòng mình phải nghĩ về những điều tốt đẹp trước kia để quên đi những khó khăn, vất vả của hiện tại, quên đi một con người đã bị tha hóa. Nhưng lần này thì không, dù có c.hết, có phải sống khổ sở tôi cũng nhất quyết phải ly hôn người chồng vũ phu ấy.
Lần này, nhân cơ hội anh ta chơi bời, nợ nần, dính líu đến xã hội đen bị người ta truy đuổi đến tận cùng nếu không có t.iền trả nợ chúng anh ta sẽ khó mà sống yên ổn. Đêm đó anh ta đã quỳ lạy dưới chân tôi, van xin tôi hãy cứu giúp anh ta nếu không anh ta chỉ có con đường c.hết.
Đời nào tôi chịu tha thứ cho những lỗi lầm anh ta gây ra cho tôi suốt 4 năm qua. Chỉ còn cách ly hôn mới có thể giúp cuộc đời hai mẹ con tôi tốt đẹp hơn. Theo đó, tôi thỏa thuận với anh ta, “tôi sẽ giúp anh trả nợ, với điều kiện anh phải chấp nhậ ký vào đơn ly hôn. Ngôi nhà này đang đứng tên tôi, tôi sẽ bán nó đi và trả hết nợ nần cho anh. Từ nay chúng ta đường ai nấy đi, đừng bao giờ làm phiền đến cuộc sống của hai mẹ con tôi.”.
Sau sự việc lần đó hai mẹ con tôi trở về nhà ngoại ở Đồng Nai sinh sống, không liên hệ với anh ta dù chỉ một lần. Nhưng mới đây tôi nghe tin anh ta cũngvào Đồng Nai, tôi sợ anh ta sẽ gây phiền nhiễu cho mẹ con tôi, sợ anh ta sẽ làm xáo trộn cuộc sống yên bình của tôi. Giờ đây tôi nên làm gì, chẳng lẽ cứ trốn chạy mãi hay sao?
Theo HƯƠNG LINH/Doisongphapluat
Mới cưới được 27 ngày đã muốn ly hôn
Không thể nói chúng tôi cưới nhau đường đột. Cả hai đã yêu nhau gần 2 năm, trải qua nhiều thăng trầm với nhiều kỷ niệm vui, buồn rồi mới làm đám cưới.
Trước khi cưới, tôi không thể ngờ rằng mình lại có thể có kết cục bi đát như thế này. Tính đến hôm nay, khi tôi ngồi kỳ cạch gõ những dòng này thì anh và tôi mới cưới nhau được 27 ngày và chúng tôi mới đi trăng mật về được 3 tuần. Hiện tại, trong tôi chỉ một ý nghĩ nung nấu, tôi không muốn phải sống với một người chồng và gia đình chồng như thế này.
Hai vợ chồng tôi đều là người Hà Nội, gặp nhau và yêu nhau khi còn là sinh viên năm thứ tư. Ra trường, chồng tôi về công tác tại một Viện, còn tôi thì làm nhân viên của một tập đoàn viễn thông. Chuyện tình cảm của chúng tôi mặc dù có trải qua nhiều lần cãi nhau, ghen tuông, 5 lần chia tay nhưng rồi vẫn không thể rời xa nhau được.
Ảnh minh họa
Đám cưới chúng tôi diễn ra trong sự vui mừng và chúc phúc của rất nhiều người thân, bạn bè. Tuy nhiên, điều đầu tiên tôi cảm giác hơi bị "sốc" và cảm giác không thoải mái đó là ngay buổi tối đón dâu về, bố mẹ chồng ngồi cùng với chồng tôi kiểm t.iền mừng cưới, xong xuôi mẹ chồng đem hết t.iền, vàng mừng cưới được hơn 200 triệu cất vào két sắt của phòng ông bà mà không nói một lời với tôi. Bố chồng tôi giục tôi và chồng: "Hai đứa đi ngủ đi, hôm nay mệt lắm rồi".
Cả tuần sau đó, kể cả khi vợ chồng tôi đi trăng mật ở Nha Trang - Đà Lạt về, bố mẹ chồng tôi cũng không nói và đề cập gì về khoản t.iền mừng cưới trong đó có cả của hồi môn và t.iền mừng của bạn bè, đồng nghiệp tôi.
Tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Bố mẹ chồng còn thường xuyên vay t.iền tôi lúc thì 5 trăm, 1 triệu đi đám cưới với lý do "bố/mẹ ngại ra ngân hàng rút", khi thì 2-3 triệu t.iền điện, t.iền chợ (trong khi vợ chồng tôi đã gửi ông bà 5 triệu t.iền sinh hoạt). Đến hiện tại, tôi vẫn chưa nhận được lần trả t.iền nào của ông bà. Ấy vậy mà ông bà đi đâu cũng kể với bạn bè, hàng xóm là đã đứng ra lo hết cho đám cưới hai vợ chồng tôi, cho chúng tôi t.iền mừng, ngay cả t.iền đi trăng mật cũng là của ông bà bỏ ra. Cho nên mọi người cứ bảo tôi là "số cháu/con sướng. Có bố mẹ chồng lo cho hết từ A đến Z còn gì". Tôi nghe mà thấy cay đắng, chỉ biết cười trừ.
Đã thế, mới có cưới hơn 20 ngày mà tôi đã phát hiện ra chồng mình đã từng rình trộm em dâu tắm khi cô ấy đến nhà bố mẹ chồng tôi. Chưa kể, tôi đi hết cái "sốc" này đến "sốc" khác, cái sau mạnh hơn cái trước. Chỉ vì tối hôm kia tôi đề cập với anh việc hai vợ chồng xin phép bố mẹ ra ở riêng mà anh đ.ập bàn đ.ập ghế, mắng tôi té tát nào là "hỗn, láo"; "mới về nhà chồng mà đã bày đặt nọ kia, muốn lấy thằng khác thì cứ việc đi...". Tôi nghe rõ mồn một mà đau đớn. Ngày còn yêu nhau, tôi có thấy anh bộc lộ tính gia trưởng nhưng không ngờ rằng chồng mình lại là người vũ phu, ăn nói tục tĩu như thế này.
Quả thực, đến thời điểm hiện tại tôi rất buồn và mệt mỏi, thất vọng vì cuộc hôn nhân của mình. Đúng là "đàn bà hơn nhau ở tấm chồng". Tôi không biết liệu quyết định ly hôn của mình có vội vàng? Nếu tôi ly hôn, chắc chắn bố mẹ tôi rất buồn và nhận nhiều xì xào, bàn luận của mọi người. Hãy cho tôi một lời khuyên. Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo Tintuc
Tâm sự của phụ nữ ngoại tình Giữa bộn bề lo toan cuộc sống, tôi chỉ mong ước được l.àm t.ình nhân một ngày trọn vẹn. Rồi tôi và anh sẽ lại trở về vị trí của mình, thế có được không? Thật sự đáng xấu hổ và khi viết ra những dòng tâm sự này, tôi cũng không mong nhận được sự cảm thông của ai, tôi cũng không...