Anh đi mang theo trái tim em
“Ngày ra đi, anh mang theo một con tim thật buồn. Để nơi đây, em như mộng du trên lối hẹn hò. Nhớ những ngày đôi ta có nhau từng nụ hôn đã trao mà giờ đây chỉ còn em nhớ thương thật nhiều”.
Em nghe bài hát như đang nghe từng lời nói trái tim em muốn nói với anh. Mùa đông lạnh lắm và lòng em cũng lạnh nữa. Mấy ngày nay rồi em nghĩ nhiều về quá khứ. Nhớ những ngày bên anh, những ngày xa anh và cả những ngày không có anh. Nhớ, nhớ lắm! Hơn hai năm trôi qua, em đã đợi, đã chờ và cũng đã biết nhớ biết khóc thật nhiều. Em biết nỗi cô đơn, biết ẩn mình trong tình cảm dành cho anh, biết lé tránh mỗi khi có người nào đó trao ánh mắt yêu thương về phía em.
Em biết yêu anh thật nhiều từ sau cái lần em trao cho anh sự trong trắng của người con gái. Và cũng từ sau lần ấy, anh xa em. Anh trở lại mảnh đất có nhiều mơ ước vẫn mang theo hình bóng em. Và rồi em cô đơn, và rồi em bắt đầu biết đối diện với sự xa cách. Em biết nỗi nhớ anh chưa khi nào mạnh mẽ và tha thiết đến vậy.
Video đang HOT
Anh yêu! Ngày còn bên nhau em vẫn gọi anh thế nhưng từ lâu rồi em đã không còn gọi anh như vậy nữa. Hơn hai năm nay em cũng chưa một lần gọi ai như thế! Hôm nay, trời trở lạnh và em thấy tâm hồn mình cũng lạnh đến lạ lùng. Em nhớ về ngày xưa. Nhớ những ngày anh ở xa có nhiều người con trai đến yêu em. Họ gọi điện, nhắn tin hay mời em đi dạo.
Tất cả không làm lòng em mở rộng ngược lại những lúc như thế em nhớ anh! Em khóc nhiều hơn khi họ nói lời yêu thương. Đã có lúc em muốn được chia sẻ, đã có lúc em muốn có người cho em được khóc trên vai. Em muốn giọt nước mắt em rơi trên vai áo anh, thấm ngực anh nhưng điều đó không thể. Anh đi xa rồi. Và giờ thì anh xa em mãi mãi. Anh có người yêu. Anh có hạnh phúc mới chỉ có em vẫn vậy mà thôi. Em tiếc cho những ngày còn mơ mộng. Em nhớ những ngày khi em vừa ra trường đi làm, tâm hồn trong trắng không biết đến nỗi buồn tình yêu thương. Em được cười, được đùa vui với đồng nghiệp…Yêu anh, em đã thành phụ nữ.
Chia tay anh em đã trở thành một bông hoa tàn phai. Em đã từ bỏ những nguyên tắc của đời mình từ khi biết yêu anh. Tình yêu đầu tiên đã lấy đi của em niềm tin duy nhất vào phái mạnh rằng em sẽ được che chở, rằng em sẽ được yêu thương, rằng cả cuộc đời này em sẽ được hưởng niềm hạnh phúc. Em không thể yêu thêm người con trai nào khác vì niềm tin ấy trong em không tồn tại nữa. Em nhận lời đi dạo, nhận lời mời đi uống nước thậm chí nhận nụ hôn mà lòng hờ hững. Em muốn vùi quên mình trong thứ tình cảm xa lạ của người ta. Em cố tìm nụ hôn em đã đánh mất trong nụ hôn của người ta mà sao em không thể nào thấy ấm áp, quen thuộc vì đó không phải là anh. Em biết anh à, nếu cứ yêu anh nhiều thế này thì cuộc sống của em chỉ thêm nhiều ngang trái nhưng em không thể làm thế nào khác.
Em định sẽ lấy chồng nhưng trời ơi sao người ta lại không phải là anh. Em định sẽ về ra mắt gia đình người ta nhưng em lại nghĩ giá đó là gia đình anh thì hạnh phúc biết bao. Em muốn đi bên người ta, muốn nhắn tin trả lời người ta nhưng giá như người đi bên em vẫn là anh, giá như giọng nói trong điện thoại là anh.
Cuộc đời em chỉ là anh thôi! Em sẽ phải làm sao đây khi tim em không xa rời hình ảnh anh, cuộc sống của em không chôn vùi được kỷ niệm về anh? Em có thể chỉ sống như thế này thôi có được không? Em buồn biết bao anh biết không? Em không thể nào thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn. Em biến em thành con người sống mà không có niềm tin vào tình cảm của con người. Ngày ngày hai buổi đi làm em lại đắm mình trong dòng tâm sự với anh khi tan tầm. Em đã cần anh biết bao trong cuộc đời em!
Theo Bưu Điện VIệt Nam
Xương rồng
Anh đang rất cố gắng nhấc những ngón tay này lên để viết cho em những dòng này. Em ơi, em có biết không anh đang phải gồng mình chịu đựng thật nhiều thứ đau đớn lắm, anh không biết bày tỏ cùng ai lại càng không thể khóc được.
Ừ phải rồi, đã lâu lắm rồi anh chưa khóc lại , anh chỉ ước được rằng nước mắt hãy chảy ra đi để anh được khóc cho thỏa thích dù biết rằng nó chỉ làm dịu đôi mắt chứ không thể làm dịu được tâm hồn đã khô héo vì không có giọt nước mắt nào ghé thăm trong một khoảng thời gian dài như vô tận này.
Anh đã yêu em, yêu "xương rồng" của anh bằng hết tất cả những gì anh có thể làm được để chứng minh ba chữ đơn giản nhưng quý giá nhất đối với anh: "anh yêu em". Giờ đây anh thấy bất an biết bao khi không thể biết chuyện gì đang xảy ra với "xương rồng" của anh, chẳng lẽ em cũng đang phải chịu đựng điều gì đó giống anh? Chẳng lẽ tình yêu của anh, sự quan tâm của anh đang làm em thấy mệt mỏi? Chẳng lẽ "em chỉ muốn ở một mình" câu trả lời của em dành cho tất cả những thắc mắc của anh. Em ơi anh sẽ để em có "khoảng lặng" cho riêng mình như em mong muốn, nhưng ai sẽ lấp đầy "khoảng lặng" vô tận của anh đây, anh sẽ lại phải cố gắng đi chung với nó như đã từng đi mặc dù đã có lúc anh như bị nó nuốt chửng, nhưng thôi được rồi anh sẽ làm được.
Anh yêu "xương rồng" gai góc của anh, yêu cả những gì vô lý của em nữa em có biết không? Anh chỉ mong rằng em sẽ lấy lại thăng bằng để lại ở bên anh như ngày nào, không phải để khỏa lấp "khoảng lặng" của anh mà để anh có thể vượt qua nó.
Yêu em nhiều lắm
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có còn là riêng em Không biết từ bao giờ và từ lúc nào, em đã cảm thấy rằng anh không còn là của riêng một mình em nữa. Em dần cảm thấy rằng anh ngày càng xa xa thật xa em, và em không tài nào có thể với tới được. Nhiều lần em đã tự hỏi lòng có phải em đến với anh là sai lầm...