“Anh đi gái vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mình cưới nhau đi”
“Anh đi gái như vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mình cưới nhau đi.” Phong ngơ ngác nhìn Lan, thấy thái độ anh ta như vậy Lan chỉ biết nhếch mép cười. Nhưng rồi lúc cô toan bỏ đi thì…
ảnh minh họa
Ngày Lan gặp Phong là lúc cô vừa trải qua một mối tình sâu đậm với người yêu cũ. Người yêu của Lan qua nước ngoài du học và định cư bên đó nên họ đành phải chia tay nhau. Lan không có cảm giác với bất kỳ ai nữa cho đến 2 năm sau khi cô gặp Phong.
Phong là gã đàn ông phong lưu đa tình, anh không nhớ nổi mình đã cặp kè với bao nhiêu cô nữa. Nhiều người biết tính Phong như vậy nhưng vẫn tình nguyện “xin chết” vì anh. Phong có nụ cười khiến người đối diện mê mẩn, đôi mắt biết nói khiến ai cũng muốn chìm đắm trong đó.
Nhìn Lan lạnh lùng và xinh đẹp nên Phong nảy sinh ý định cưa cẩm. Phải mất đến 3 tháng Lan mới nói chuyện cởi mở với Phong. Khi đã thân quen rồi thì Phong đưa Lan đi chơi khắp phố phường. Lan dần lấy lại nụ cười, cô vui vẻ hơn, dễ gần hơn. Thú thực Phong thấy thích con người của Lan. Ở bên cô anh thấy ấm áp và bình yên vô cùng. Lan khác với những cô gái mà anh từng quen, cô giản dị, chân thành và không đòi hỏi.
Lan hạnh phúc với những gì Phong mang lại và rồi họ yêu nhau 1 cách rất tự nhiên. Lan yêu Phong chân thành và trong sáng. Cô không quan tâm đến những gì trong quá khứ của Phong vì cô nghĩ con người ai chẳng có quá khứ, miễn hiện tại anh tốt với cô là đủ.
Lần đầu tiên bên một cô gái, Phong nghĩ đến chuyện tương lai. Họ cùng mơ mộng về tổ ấm có hai vợ chồng và con cái. Lúc yêu thì trong mắt mọi người cái gì cũng là màu hồng. Nhưng rồi thói phong lưu của anh vẫn chứng nào tật nấy. Lan đi công tác vài tuần, ở nhà Phong đã đèo vài cô em xinh tươi đi chơi cùng.
Kể ra con trai cũng hay thật, dù đã có người yêu nhưng họ vẫn vô tư bên cạnh người khác mà chẳng hề áy náy gì. Một hôm Lan đang làm việc thì cô bạn của Phong có gọi:
- Hôm qua tao thấy lão Phong con bé chân dài nào đó đi bar đấy, mà đi bar xong rồi chúng đưa nhau đi đâu nữa thì ai mà chả biết.
Lan rụng rời chân tay. Về đến Hà Nội, Phong lại ân cần bên cô như ngày trước. Lan vu vơ hỏi:
Video đang HOT
- Mấy ngày qua anh có làm gì có lỗi với em không đấy?
- Em không tin tưởng anh hay sao mà nói vậy?
- Em chỉ hỏi vậy thôi, chứ anh làm gì em biết rõ mà.
Phong như chột dạ.
- Anh cứ đi gái thỏa thích đi, em không cản đâu.
Nói rồi Lan bỏ đi, còn Phong thì nỉ non xin lỗi, thề thốt này nọ. Lan như biến mất hoàn toàn khiến Phong như phát điên. Lúc này anh nhận ra Lan quan trọng với anh đến nhường nào.
Lan cũng nhớ Phong đến điên dại nhưng cô sợ lấy nhau về Phong sẽ lại ngựa quen đường cũ. Cô sợ sự phản bội, cô sợ, sợ lắm nên Lan đang cố lẩn tránh Phong. Đúng lúc này thì Lan phát hiện mình có thai. Lan không biết nên vui hay nên buồn nữa. Rồi Phong tìm ra cô, nhìn anh xơ xác đến tiều tụy. Anh ôm Lan khóc xin lỗi, anh luôn miệng nói: “Anh sai rồi”. Lan đẩy Phong ra nhìn sâu vào mắt anh rồi nói:
- Anh đi gái như vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mình cưới nhau đi.
Phong ngơ ngác nhìn Lan mất mấy giây rồi anh mới thốt nên lời:
- Em nói gì cơ, mình cưới nhau ư?
- Anh không muốn sao?
- Em đang nói thật đấy à?
- Đúng vậy.
Thấy thái độ của Phong, Lan nhếch mép cười chua chát. Chắc anh ta lại sợ và sẽ biến mất như con rùa rụt cổ mà thôi. Anh ta đang diễn kịch yêu cô thôi, tình yêu đó làm gì không đủ lớn để anh ta có thể… làm đám cưới với cô. Lan toan quay bước bỏ đi, thì Phong níu tay cô lại:
- Em đi đâu đấy, em đừng hòng trốn khỏi anh lần nữa. Em nói mình cưới nhau là em nói thật chứ. Em đồng ý làm vợ anh sao?
Câu nói của Phong khiến Lan ngạc nhiên, cô quay lại nhìn Phong rồi nói:
- Đúng vậy, mình cưới nhau đi. Em có thai rồi.
Phong ngạc nhiên, ngỡ ngàng rồi ôm và nhấc bổng Lan lên:
- Em nói anh được làm bố sao? Thật chứ, vậy mình cưới nhau đi. Anh sẽ thay đổi, anh hứa đấy. Cảm ơn em đã cho anh 1 cơ hội.
Lan khóc, giọt nước mắt hạnh phúc. Cuối cùng họ cũng làm đám cưới và ở bên nhau. Phong tu chí làm ăn, không còn tụ tập bạn bè. Anh kiếm tiền về nuôi vợ con. Phong chiều chuộng cậu con trai vô cùng. Người ta nói đúng khi đàn ông được làm bố, họ thực sự thay đổi… thay đổi theo 1 chiều hướng tốt hơn. Nhìn Phong tự hào khi có con, Lan mỉm cười hạnh phúc.
Theo blogtamsu
Vợ phát hiện chồng ngoại tình chỉ nhờ... 1 cái ôm
Tôi là một người phụ nữ nhạy cảm và tinh tế nên tôi có thể cảm nhận được rằng tình cảm mà chồng dành cho mình đang ngày càng vơi đi ít nhiều, thậm chí là không còn nữa.
Miệng cười chua chát, thương con, thương chính mình, tình yêu, gia đình với nhiều người nó mong manh và bị xem nhẹ vậy sao? (ảnh minh họa)
Tôi và anh đã từng có 3 năm gắn bó trước khi kết hôn. Chúng tôi hợp nhau đủ thứ nên vừa yêu là đã quấn quýt lấy nhau rồi. Yêu nhau khá lâu nhưng ít khi chúng tôi cãi vã, nếu có giận nhau thì cả hai đều im lặng. Anh làm hòa bằng cách tặng tôi 1 bó hoa, còn tôi thì âm thầm đến nhà anh lúc anh chưa đi làm về và nấu 1 bữa cơm. Cứ như vậy mọi nỗi buồn tủi nó với hết đi, sau mỗi lần đó tình yêu lại nồng nàn hơn.
Tôi chưa 1 ngày hết yêu chồng mình kể từ lúc yêu cho đến lúc cưới. Người ta nói đúng, hôn nhân thật phức tạp, nó luôn khiến người ta quay cuồng. Đôi lúc ta có thể làm người ngoài hài lòng nhưng lại không biết làm người đàn ông của mình hài lòng.
Cuộc sống, tình yêu, trách nhiệm, công việc tất cả khiến chúng ta thay đổi. Dù khó khăn là vậy nhưng may mắn là gia đình tôi cũng đã có khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi ôm nhau mỗi sáng trước khi đi làm, hôn nhau mỗi tối sau khi tắm xong. Cả bố mẹ và con cái xem ti vi rồi bàn luận rôm rả, 8 năm qua bờ vai và đôi tay của chồng chưa 1 lần quên ôm tôi khi đi ngủ
Vậy mà gần đây chúng như bị bỏ quên, chồng vẫn nhẹ nhàng với vợ con. Nhưng tôi cảm thấy tâm hồn anh như ở 1 nơi nào đó, anh giật mình mỗi lúc tôi gọi. Anh thơ thẩn nghĩ gì mông lung, thỉnh thoảng còn lén mở điện thoại nghe 1 cách thận trọng. Mỗi sáng anh không còn hôn tôi nữa, những cái ôm hờ hững, những nụ cười vơi dần. Tôi chạnh lòng đến bật khóc. Hơn 30 tuổi tôi chẳng còn bé bỏng ngây thơ gì nữa để phải nũng nịu đòi nụ hôn. Nhưng nó là 1 thói quen là cách thể hiện tình yêu bao năm nay của chúng tôi, giờ bỗng chốc không còn, là phụ nữ ai chẳng chạnh lòng, chẳng lo lắng.
Anh không còn muốn hay đòi hỏi gần gũi tôi như trước. Không còn xuýt xoa khen: "Ôi sữa tắm vợ thơm thế". Chồng tôi không còn biết hôm nay vợ có chiếc váy mới, ngày mai vợ đi đôi giày mới. Người ta bảo nếu yêu nếu quan tâm thì họ sẽ biết hết những thứ thuộc về bạn.
Linh tính mách bảo tôi chồng đang tơ tưởng đến người phụ nữ khác. Chiều muộn hôm đó, tôi ngồi quán cà phê đối diện cơ quan chồng. Nếu như ngày trước tôi thấy háo hức thì giờ đây 1 nỗi buồn cứ lan tỏa khiến lòng tôi chùng xuống. Đông sang rồi, nhưng sao những cái ôm cứ hờ hững như những cơn mưa cứ khiến lòng ta buốt lạnh.
Lần đầu tiên trong đời tôi muốn làm thám tử, tôi muốn biết vì sao chồng dạo này hay về muộn. Tôi muốn biết thói quen của anh sau giờ làm, liệu có phải tôi đa nghi hay là anh đang bận rộn gì đó chưa kịp hoặc không muốn chia sẻ với vợ.
Theo dõi chồng, nghe thật nực cười nhưng cũng thú vị. Nó khiến tim tôi đập dồn dập, cái cảm giác của người phụ nữ đang lo sợ 1 điều gì đó khiến bạn miệng lúc nào cũng lẩm bẩm: "Cầu trời tất cả chỉ là hiểu nhầm, chồng mình không ngoại tình" hay đại loại như vậy.
Chiếc xe của anh, đỗ trước 1 căn nhà nhỏ và từ nơi đó có 1 cô gái chạy ra. Tay cầm chiếc khăn quàng cổ, vòng vào cổ anh rồi hôn nhẹ chồng tôi sau đó cô ấy leo lên xe ôm chồng tôi thật tình tứ. Họ cười nói vui vẻ rất hạnh phúc. Nếu trước đây vô tình đi đường nhìn thấy cảnh này thì tôi sẽ bất giác mỉm cười vì thấy vui cho hạnh phúc của những đôi bạn đang yêu. Nhưng giờ đây miệng và tim tôi cứng đờ, tôi cảm giác cõi lòng mình đang rơi tõm vào 1 cái hố đen mịt mù vậy. Tay chân run rẩy, đứng chẳng vững. Nước mắt cứ đua nhau chảy: "À thì ra đây là nỗi đau mà những người phụ nữ có gia đình sẽ trải qua khi bắt gặp chồng mình đang ngoại tình. Nó thật tệ, thực sự rất tệ.
Lúc đó tôi chỉ ước: "Giá như mày đừng bày trò đi làm thám tử thì giờ đây mày đâu có đâu như thế này nhỉ?". 9 giờ tối tôi mới lê được thân xác về nhà, nằm co ro trong chăn mà tôi vẫn thấy lạnh. Lạnh từ trong tâm hồn lạnh ra: "Phải làm gì đây? Đối mặt với nhau thế nào đây".
Miệng cười chua chát, thương con, thương chính mình, tình yêu, gia đình với nhiều người nó mong manh và bị xem nhẹ vậy sao? Tôi sợ hãi tất cả, sợ hãi nhất là hằng đêm ngủ với 1 người không còn yêu mình, họ ở bên mình nhưng trái tim lại đang dành cho người khác. Sợ nhất là mỗi ngày sống, ăn cơm, trò chuyện... với 1 người là của mình nhưng lại không còn là của mình nữa.
Ngày mai tôi biết sống tiếp thế nào, đối mặt với người đàn ông mà mình đã dành hết lòng hết dạ yêu thương như thế nào đây. Trước đây tôi cảm thông cho chị em bị phản bội 1 thì giờ đây tôi thấu hiểu cho họ mười.
Theo Eva
Sự nổi loạn của cô con dâu 3 năm cam chịu ngốc nghếch để lấy lòng mẹ chồng Tới lúc này thì chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. Vì chị hiểu cho dù chị có cố gắng, có tận tâm như thế nào thì mẹ chồng cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi thái độ với chị. Chị mà anh kết hôn tới nay cũng đã được 3 năm. Nhưng 3...