Anh đến với tôi chỉ vì tiền
Tôi nghĩ anh yêu thương tôi thật lòng, nhưng thực ra chỉ cưới tôi vì tiền mà thôi.
Chỉ còn chưa đầy 1 tháng nữa, tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng. Đó là niềm vui không chỉ của riêng tôi mà bố mẹ cũng mừng khi tôi sắp yên bề gia thất. Thú thật, ở cái tuổi 30, không còn trẻ trung gì nữa như tôi thì đó thực sự là một niềm vui với mọi người. Ai cũng chúc phúc cho tôi, có người còn nói tôi: “Chậm mà chắc” khi lấy được người chồng tử tế. Tôi cũng đã từng nghĩ thế cho tới khi tận tai tôi nghe thấy những lời cay nghiệt phát ra từ miệng người đàn ông mà tôi sắp lấy làm chồng. Hóa ra, anh cưới tôi chỉ vì tiền mà thôi.
Ngay từ khi tôi mới lớn lên, nhiều người đã nói tôi sau này lận đận chuyện tình duyên. Vốn không phải người mê tín nhưng tôi tin điều đó là có thật. Không phải từ vấn đề tâm linh mà từ việc tôi tự ý thức được bản thân mình. So với nhiều cô gái khác, tôi không có ngoại hình xinh đẹp nếu như không muốn nói là xấu. Mặc dù được sinh ra trong một gia đình giàu có, từ bé không phải vất vả gì nhưng tôi đen nhẻm, mặt gân guốc, người thô… Nhìn chung, tôi tự thấy mình xấu xí về nhan sắc. Rõ ràng điều đó sẽ khiến tôi khó mà gây được ấn tượng với người đối diện.
Hay là tôi im lặng và vờ như không biết những điều này để rồi cưới anh? (Ảnh minh họa)
Học xong, đi làm, bao nhiêu năm tuổi trẻ đi qua mà tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Thực ra tôi yêu nhiều nhưng chỉ là những mối tình đơn phương, họ đều không có ý định sẽ yêu tôi nên tôi không dám ngỏ lời. Mặc cảm về bản thân mình như vậy nên càng lúc tôi càng co mình lại.
Cho tới khi tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi 1 tuổi, khá điển trai, cao ráo… Anh chuyển về làm cùng công ty với tôi được khoảng 9 tháng nay. Tôi cũng hơi ngạc nhiên khi ở tuổi này mà anh chưa có vợ, thậm chí bạn gái cũng không. Một vài lần làm việc chung, chúng tôi có tâm sự cùng nhau. Anh nói anh chưa làm được gì cho gia đình, kinh tế chán nên không dám yêu ai, sợ không lo được cho người ta.
Cũng chẳng hiểu vì lí do gì mà dần dần tôi cảm mến anh. Thực sự, những người đàn ông mạnh mẽ và có trách nhiệm như vậy luôn khiến tôi rung động. Anh đứng đắn, chững chặc và có vẻ là người có tinh thần cầu tiến. Ban đầu tôi cũng nghĩ có lẽ lại là tôi yêu đơn phương thôi. Thế nhưng tôi hoàn toàn bất ngờ khi sau 3 tháng anh lại ngỏ lời yêu tôi. Chính tôi cũng không thể tin điều đó là sự thật.
Làm cùng công ty nên tôi muốn giấu kín vì tôi không tự tin khi yêu anh. Nhưng anh thì hoàn toàn khác. Anh công khai mọi chuyện, đi đâu anh cũng tỏ ra rất tự hào, hãnh diện khi chúng tôi là một cặp. Anh còn tư vấn cho tôi chuyện ăn mặc để sao cho khiến tôi trẻ trung, đẹp nhất có thể. Từ ngày yêu anh, tôi như thành một con người khác. Tôi tự tin vào chính bản thân mình hơn, không còn mặc cảm nữa.
Video đang HOT
Sau khi yêu nhau được vài tháng, anh đề nghị cưới. Tôi thấy mọi chuyện hơi gấp gáp, vội vàng nhưng anh nói cả hai chúng tôi có tuổi rồi, yêu đương là xác định cưới xin thì còn gì phải lo nghĩ. Vậy là tôi đòng ý cưới.
Về phía gia đình nhà tôi thì không có vấn đề gì. Dù cho anh có nghèo, gia đình anh không có điều kiện nhưng bố mẹ tôi rất quý anh vì thấy anh yêu tôi chân thành. Nhưng về phía bố mẹ anh, hai bác nhất quyết không đồng ý. Hai bác chê tôi vừa già, vừa xấu. Mặc dù kém anh 1 tuổi nhưng tôi nhìn còn già hơn ấy đến 5, 6 tuổi. Hai bác lo sau này sinh con xong chắc trông như chị em.
Gia đình nhà anh có rất nhiều lí do để chê bai tôi. Tôi buồn nhưng không trách họ vì tôi thấy dù sao họ cũng có lí. Anh động viên tôi, anh sẽ cố gắng thuyết phục gia đình đồng ý. Ngày cưới cứ diễn ra như dự định còn nếu bố mẹ anh có không đồng ý thì anh cũng tự tổ chức mà không cần người thân tham dự. Anh nói anh mới là người muốn cưới chứ không phải gia đình nên anh không sợ. Sự kiên định của anh làm tôi thấy an lòng và hạnh phúc vô cùng.
Tôi đã tin là anh sẽ bảo vệ tình yêu này vì anh yêu tôi cho tới khi tôi tận tai nghe thấy anh nói với bố mẹ. Hôm đó tôi đến phòng của anh, khi đó anh đang nói chuyện với mẹ. Nghe qua là tôi biết anh đang thuyết phục gia đình đồng ý đám cưới của chúng tôi. Nhưng những lời anh nói, tôi nhớ rõ lắm: “Nó xấu, nó già nhưng mà nó có tiền. Cần gì gái đẹp, có tiền ra ngoài gái đẹp nó theo cả đống. Nhưng mà nó mới là người có tiền, mới có thể lo cho cái gia đình này. Bố mẹ gây khó dễ rồi, giờ đồng ý nó càng phải ra sức lấy lòng, quý trọng. Bố mẹ nó cũng không để nhà mình thiệt khi mình quý con họ đâu”.
Tôi chết lặng ở cửa khi nghe anh nói vậy. Thì ra, đó là mới là điều khiến anh yêu và tốt với tôi. Anh cưới vợ vì tiền mà thôi, chỉ thế thôi. Tình yêu hình như là thứ mà tôi tưởng tượng ra chứ nó hoàn toàn không có thật. Tôi đau khổ tột cùng nhưng tôi sợ mất anh, sợ không có đám cưới này xảy ra. Tôi muốn có một tấm chồng, muốn có những đứa con. Tôi không tiếc tiền nhưng liệu nếu lấy nhau anh sẽ đối xử tử tế với tôi không? Hay anh chỉ chăm chăm được lợi từ tôi rồi sẽ phụ bạc? Tôi không muốn mình mãi cô độc, tôi khao khát một gia đình. Hay là tôi im lặng và vờ như không biết những điều này để rồi cưới anh? Sau đó tôi sẽ lặng lẽ, cam chịu và cố gắng thay đổi tình cảm của anh dành cho mình? Hay là tôi nên dừng lại vì người đàn ông đó đến bên tôi chỉ vì tiền?
Theo Khampha
Anh chỉ coi tôi là "rau sạch"
"Anh sợ ra ngoài gặp loại gái vớ vẩn, vừa tốn tiền, vừa mang bệnh vào thân nên mới yêu em".
Khi tôi công khai anh với đám bạn, nhiều người đã đặt câu hỏi hoài nghi. Bởi vì tôi không sở hữu một ngoại hình xinh xắn, cũng không phải là cô tiểu thư con nhà giàu. Tôi chỉ là một đứa con gái quê lên thành phố học hành. Còn anh, anh là công tử con nhà giàu, anh đi xe đẹp, điện thoại sang và tiêu tiền không tiếc tay.
Giữa tôi và anh chẳng có gì được coi là đồng điệu, thế mà anh yêu tôi. Cũng vì vậy nên mọi người mới đặt câu hỏi nghi ngờ, phải chăng anh đang lợi dụng tôi? Nhưng vì yêu anh, tin tưởng vào tình cảm anh dành cho mình mà tôi không một chút mảy may nghi ngờ.
Anh không muốn có con với tôi và không thể nào cưới tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cho rằng người nào đó ngạc nhiên thì mặc họ, tình yêu xóa nhòa mọi ranh giới, anh yêu tôi vì anh nhận ra những ưu điểm tốt của riêng tôi. Còn nếu ai đó cứ cố tình thêu dệt lên một lý do nào đó thì tôi cho rằng họ đang ghen ăn tức ở khi tôi yêu được một anh chàng giàu có hơn người.
Thời điểm tôi và anh quen nhau, tôi đang học năm thứ 4 đại học. Thực sự, tôi lúc đó vẫn như một "con ngố". Từ cách ăn mặc, cách nhìn nhận cuộc sống, tôi đều ngây thơ, quê mùa hơn các bạn. Tôi vẫn diện những bộ đồ của năm thứ nhất, khi tôi trúng tuyển đại học mẹ mua cho. Nhiều khi tôi cũng muốn thay đổi nhưng kinh tế không cho phép nên tôi lại thôi.
Tôi tự nhủ với mình rằng, khi nào tôi ra trường, tìm được một công việc ổn định, tôi sẽ tự "tân trang" cho mình bằng những đồng tiền tôi kiếm được.
Tôi quen anh qua một người bạn cùng phòng kí túc. Tôi cũng không rõ họ biết nhau như thế nào, chỉ nhớ có lần cô bạn đó dẫn tôi đi chơi cùng với nhóm bạn của anh và thế là quen nhau. Chính anh là người chủ động tán tỉnh tôi trước bởi vì tôi khá nhút nhát.
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng công tử bởi tôi tự ý thức được rằng, bản thân mình không xứng tầm. Nhưng anh quá giỏi trong việc chinh phục nữ giới. Anh khiến tôi bị mê đắm. Và rồi tôi nhận lời yêu.
Anh là người đầu tiên mà tôi chính thức nhận lời làm bạn gái. Trước đó, tôi chỉ thích thầm một cậu bạn năm lớp 12 nhưng không dám nói ra.
Yêu anh, tôi được chiều chuộng, chăm lo, săn đón như công chúa. Anh sắm cho tôi rất nhiều quần áo, mỹ phẩm, giày dép, túi xách... khiến bạn bè tôi rất ghen tị. Mọi người nói anh như có phép thuật khi biến tôi từ con vịt xấu xí thành thiên nga xinh đẹp.
Lúc đầu tôi đã từ chối những món quà anh tặng nhưng anh nói vì yêu tôi nên anh không tiếc bất cứ thứ gì. Nếu tôi từ chối thì anh sẽ rất buồn.
Chỉ sau 2 tháng yêu anh, tôi đã cam tâm tình nguyện lên giường với anh. Tôi ngây thơ trong tình trường nên trước những lời đường mật của anh, tôi thực sự không thể cưỡng lại nổi. Tôi nghĩ cả đời này mình sẽ không thể yêu được ai khác ngoài anh nên tôi đã không hề lưỡng lự khi trao thân gửi phận cho anh.
Mọi chuyện cứ thế diễn ra cho tới cách đây khoảng hơn 1 tháng, tôi phát hiện mình có bầu. Tôi vừa mới ra trường không được bao lâu, công việc còn ngổn ngang lắm nên tôi rất lo sợ. Tôi tìm anh để nói chuyện thì anh bắt đầu trốn tránh. Anh đưa cho tôi một khoản tiền và nói tôi hãy bỏ đứa bé đi. Anh nói rằng, không muốn có con với tôi và không thể nào cưới tôi.
Sau khi đưa tiền cho tôi, anh mất hút. Tôi cố gắng liên lạc với anh thì chỉ nhận lại được những lời cay độc: "Từ trước đến nay em vẫn mơ mộng là anh cưới em chắc? Em có nghĩ là chúng ta thật kệch cỡm khi đứng cùng nhau không? Anh có bạn gái rồi, cô ấy giỏi giang, xinh đẹp và đang đi du học ở nước ngoài. Cuối năm nay cô ấy về bọn anh sẽ cưới. Còn em, anh nói thật, anh chỉ coi em như một thứ "rau sạch" mà thôi. Anh sợ ra ngoài gặp loại gái vớ vẩn, vừa tốn tiền, vừa mang bệnh vào thân nên mới yêu em. Nhưng chúng ta không thể cưới".
Những lời anh nói như nhát dao đâm vào tim khiến tôi đau đớn, choáng váng. Thì ra bấy lâu nay anh chỉ lợi dụng tôi như một món đồ. Vậy mà tôi đã tin tưởng, đã yêu thương, đã dâng hiến tất cả cho anh...
Dù anh có đối xử tàn nhẫn với tôi thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn rất yêu anh và không muốn từ bỏ đứa con này. Tôi đang muốn liên lạc với người anh yêu để nói cho chị ấy biết sự thật này. Biết đâu, chị ấy sẽ không thể chấp nhận anh và anh lại quay về bên tôi?
Liệu tôi có nên làm thế để níu kéo người đàn ông tôi yêu không?
Theo Khampha
Ở bên em nhưng tôi yêu người khác Tôi phải quay về với cô ấy, xin lỗi em vì tôi không thể ở bên em được nữa. Hãy gạt đi nước mắt, bước về phía trước, tôi chỉ có thể tiễn em một đoạn trên đường đời. Tôi phải quay về, tôi không thể bên em được nữa. Tôi phải về bên người tôi yêu. Còn em, có một người khác...