“Anh dắt bồ về lần sau nhớ đóng cửa vào đấy!”
Tôi ôm con đứng như chết trân trước cửa phòng ngủ. Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ hòa lẫn nhau khiến tôi rụng rời chân tay. Hai người họ vui vẻ với nhau đến mức không biết mẹ con tôi đang đứng nhìn.
ảnh minh họa
Khi viết những dòng này tôi chẳng hiểu vì sao mình lại có thể bình tĩnh đến như vậy. Có lẽ là vì quá đau đớn đến mức mất cả cảm giác khi bị chồng phản bội chẳng?
Tôi đã đọc rất nhiều tâm sự của các chị em bị chồng phản bội. Là một phụ nữ có gia đình tôi đồng cảm với nỗi đau của họ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại bị rơi vào hoàn cảnh khủng khiếp đó.
Với tôi, anh luôn là người chồng có trách nhiệm và một người bố mẫu mực của các con. Anh luôn khiến mẹ con tôi thấy tin tưởng. Mỗi lần cuộc sống bộn bề tôi chỉ cần dựa vào bờ vai ấy, được con người ấy ôm ấp vào lòng thì mọi nỗi buồn đều bị xua tan hết.
Ngày trước khi lấy nhau tôi vẫn nói với chồng mình rằng: “Với em, khó khăn khổ cực đến đâu em cũng chịu được chỉ cần anh yêu thương em là đủ. Còn nếu một ngày anh có người khác, đồng nghĩa với việc em sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh mãi mãi”.
Lúc đó chồng tôi trả lời: “Làm sao anh có thể để tuột mất em khỏi cuộc đời, trái tim anh dành hết cho em rồi”. Nhiều lúc nghĩ lại những lời nói đó tôi vẫn mỉm cười hạnh phúc. Người ta nói đúng: “Đừng bao giờ tin lời đàn ông nói, hoặc nếu tin thì chỉ tin ngay lúc đấy thôi vì khi vừa nói xong có thể anh ta đã thay đổi rồi”.
Video đang HOT
Mọi chuyện xảy ra vào chuyến đi định mệnh ngày hôm đó, mẹ con tôi bay vào Đà Nẵng du lịch. Tôi vẫn gọi điện cho chồng thường xuyên, anh luôn quan tâm mẹ con đi có vui không đã thăm thú được nhiều nơi chưa? Chuyến du lịch đó là món quà chồng tặng sinh nhật cho con trai, nhưng vì anh bận tiếp đoàn Trung Quốc nên không đi được và hai mẹ con tôi quyết định tự đi với nhau.
Tôi về sớm hơn dự định 2 hôm vì công ty gọi vào bảo rằng có mấy giấy tờ cần tôi ký. Chuyến bay đáp xuống Hà Nội khá muộn, tôi không muốn làm phiền chồng và cũng muốn gây bất ngờ cho anh nên hai mẹ con quyết định tự đi tắc xi về.
Khi về đến cổng thì con trai tôi đã ngủ say trên vai của mẹ. Tôi lịch kịch vừa bế con vừa kéo va li vào nhà. Nhà cửa tối thui, chắc chồng tôi đã ngủ. Tôi nhìn đồng hồ thấy đã điểm gần 1 giờ sáng. Nhẹ nhàng bồng con lên nhà và lúc đi đến cửa phòng ngủ thì tôi như chết sững khi có tiếng phụ nữ the thé vang lên:
- Nhẹ thôi anh, anh định thế này cả đêm đấy à?
Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ ân ái cứ hòa lẫn khiến tôi cảm giác rụng rời chân tay. Nhưng khi đó tôi vẫn phải bình tĩnh vì con ôm con trên tay nếu không tôi làm rơi nó mất. Tôi đứng hình mấy giây vì không tin vào tai mình nữa. Tôi lén nhìn qua khe cửa thì thấy chồng như đang muốn “Ăn tươi nuốt sống cô kia”. Tôi đẩy cửa vào rồi nói: “ Lần sau anh dắt bồ về thì nhớ đóng cửa vào nhé! Đồ khốn nạn”.
Hai người kia hốt hoảng nhìn tôi, chồng tôi lúc đó có vẻ hoảng hốt tột độ. Tôi ôm con bỏ đi, chồng mặc quần vào rồi chạy theo cầu xin tôi tha thứ: “Anh quay về với cô ta đi, về mà làm nốt việc anh đang làm dở. Anh hãy xem như mẹ con tôi đã chết rồi. Tôi căm thù anh”.
Tôi bỏ đi khi cánh tay sắp rã rời vì ôm con, khi trái tim như có nghìn vết dao đâm và cắt cứa. Ngồi trên xe tôi khóc như mưa, cảm thấy cuộc đời này thật cay đắng. Không còn ngôn từ nào để diễn tả cho cảm giác lúc ấy, tuyệt vọng, đau đớn… Tất cả như 1 cơn ác mộng khủng khiếp.
Sau ngày hôm đó, tôi vẫn đi làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi không còn khóc nữa vì chẳng hiểu sao nước mắt không rơi nổi. Nhìn thấy chồng đứng dưới cổng cơ quan chờ nhưng tôi vô cảm đến mức xem như đó là con người xa lạ. Tôi là vậy, lúc yêu thương thì hết lòng hết dạ, nhưng khi đã quyết định vứt bỏ thì xem như chưa từng tồn tại.
Đôi lúc tôi muốn gào thét rằng: “Tại sao? Tại sao anh ta lại đối xử với mẹ con tôi như thế”. Những ngày sống ly thân vừa qua, mọi người khuyên nhủ nhiều. Chồng tôi còn quì ở cổng nhà xin lỗi, nhưng tôi vẫn mặc kệ tôi vẫn muốn ly hôn. Tôi không biết nữa, tôi không rõ mình làm vậy là sai hay đúng. Tôi chỉ biết rằng tôi không chấp nhận được sự phản bội. Xin hãy nói cho tôi biết, tôi nên làm gì?
Theo blogtamsu
Nghẹt thở vì 'hành động lạ' của chồng
Gần 6 năm chung sống, số lần thoải mái khi &'yêu' của chị Ánh chỉ đếm trên đầu ngón tay...
Nếu bạn đời có hành động lạ khi &'giao ban' mà 1 trong 2 người cảm thấy ảnh hưởng đến chất lượng &'yêu' thì nên tâm sự với nhau một cách thẳng thắn để sớm tìm cách khắc phục.
Rớt nước mắt vì &'quá đà'
Chiều muộn hôm đó, có lẽ nghĩ rằng không còn ai ở cơ quan nên 2 đồng nghiệp phòng kế bên của chị Nguyễn Ngọc Ánh (TP Nam Định) cứ vô tư "tám" chuyện thầm kín: "Này nhé, tớ rất thích anh xã ôm chặt, mà phải chặt như nghẹt thở khi tớ "về đích". Chưa hài lòng, nhiều hôm, tớ còn ghì chặt... hắn ta và yêu cầu tét liên tiếp vào mông mình. Có lần, tớ còn "ra lệnh" hắn cắn mạnh vào vòng 1 để thêm hưng phấn". Vừa dứt câu, cả hai cười phá lên. Được một lúc thì người vừa trút bầu tâm sự đặt câu hỏi: "Theo cậu, hành động đó có bị hắn cho là quái gở hay bệnh hoạn không nhỉ? Chắc là không, vì hắn ta cũng nhiệt tình và thuận theo yêu cầu của tớ lắm".
Chị Ánh mới về cơ quan, chưa quen việc nên hay ở lại làm muộn. Nghe chuyện của 2 đồng nghiệp phòng bên, chị chợt chạnh lòng. Bởi chị luôn có cảm giác sợ sệt mỗi khi vợ chồng "gần gũi". Khác với chồng của đồng nghiệp kia, khi "yêu" vợ, chồng chị Ánh chẳng cần chị yêu cầu gì nhưng thường có hành động lạ. Nhiều lần, chị như nghẹt thở vì cái ghì chặt của chồng.
Chưa hết, khi thực hiện "khúc dạo đầu" hay trong lúc "giao ban", anh thường có hành động "bạo lực" như cắn rất đau vào những chỗ nhạy cảm. Nhiều hôm do chồng quá đà, chị rớt nước mắt vì "núi đôi" tím tái, hằn sâu những vết răng của chồng.Cũng bởi chồng khá "bạo lực" khi "yêu" nên nhiều hôm, "cô bé" của chị sắp sẵn sàng cho cuộc "giao ban" thì hành động đột ngột của chồng làm chị Ánh cụt hứng. Trong khi đó, anh lại khá vồ vập, chưa tìm hiểu xem vợ có sẵn sàng hay không đã "nhập cuộc", khiến chị bị đau rát. Tình trạng này tiếp diễn nên chồng chị cũng dần cảm nhận được. Tuy nhiên, thay vì tìm hiểu và sẻ chia, anh tỏ thái độ không vừa lòng. Anh cho rằng, chị không mặn nồng với mình. Vì những lý do đó nên giờ đây, mỗi lần chồng chạm vào người là nỗi sợ lại ùa về trong chị.
Một nguyên nhân nữa khiến chị Ánh không dám chủ động còn bởi nếu "hợp sức" với chồng, chị e anh quá hưng phấn và có hành động mạnh hơn. Cứ thế, gần 6 năm chung sống, số lần thoải mái khi "yêu" của chị chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vậy nhưng chị lại không thổ lộ với chồng. Thấy vợ im lặng trong cả lời nói và hành động lúc "gần gũi", chồng càng có cớ để tỏ thái độ, thậm chí còn cho rằng vợ có quan hệ "ngoài luồng" nên không còn cảm hứng với chồng?!
Chồng &'tung', vợ &'hứng'
Theo các chuyên gia tình dục học, khả năng, quan niệm trong "chuyện yêu" tùy thuộc và mỗi người. Có trường hợp dù "cán đích" nhưng vẫn muốn "im hơi lặng tiếng". Tuy nhiên không ít người lại nồng nhiệt, cứ hưng phấn là có "hành động lạ", đôi khi là âm thanh hay hành động bằng tay, miệng... Thực tế, nhiều cặp cho rằng, những biểu hiện này là "gia vị" của "cuộc yêu" nên cả 2 cùng "song kiếm hợp bích". Tuy nhiên, cũng không ít người sợ hãi vì "đối tác" có hành động khác thường trong lúc "yêu".
Vì thế, nếu "nửa kia" hoàn toàn bình thường, chỉ có hành động lạ khi "giao ban" mà 1 trong 2 người cảm thấy ảnh hưởng đến chất lượng "yêu" thì nên tâm sự với nhau một cách thẳng thắn để sớm tìm cách khắc phục.
Trong trường hợp của chị Ánh, lẽ ra ngay từ đầu, chị có thể chia sẻ nỗi lòng của mình với chồng, để anh dù có "hành động" thì nên nhẹ nhàng hơn. Bởi những hành động trong khi "yêu" của chồng chị Ánh cũng là một trong những biểu hiện của hưng phấn, khát khao. Hơn nữa, những hành động đó, nếu vừa phải, thậm chí "bạo lực" nhưng ở mức chấp nhận được, lại khiến "cuộc yêu" thêm nồng nàn, thú vị. Bên cạnh đó, người hay có biểu hiện lạ khi "yêu" cũng cần tìm hiểu sở thích của "đối tác" để có những hành động phù hợp, tránh tình trạng "tung" nhưng không có ai "hứng" trong suốt thời gian dài sẽ ảnh hưởng không tốt đến cuộc sống lứa đôi.
Theo Afamily
Con gái đã đi lấy chồng là hết trách nhiệm Con gái đi lấy chồng rồi thì coi như nhà mẹ đẻ hết trách nhiệm. "Dâu là con, rể là khách". Sau khi lấy chồng rồi thì phải theo nhà chồng, đâu còn là con mình nữa... Tôi năm nay 45 tuổi, có hai cô con gái đã tốt nghiệp trung cấp và đang đi làm. Cả hai đều đã có người yêu...