Anh đánh em trước mặt bạn vì ghen
Chúng em yêu nhau, em không chê điểm gì ở anh nhưng lại sợ lấy một người chồng luôn nổi điên khi ghen sẽ không sống nổi.
Em năm nay 25 tuổi. Anh ý kém em một tuổi và cả hai đang đi học. Em học điện lực, còn anh học trung cấp an ninh nhân dân. Chúng em quen nhau trên xe về quê nghỉ Tết dương lịch. Mới đầu tiếp xúc với anh, em không có cảm tình chút nào bởi lúc đó, em cũng đang yêu một người khác.
Sau lần quen biết đó, bọn em vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Thậm chí, có đôi lúc em khó chịu trước sự làm phiền của anh nhưng anh vẫn kiên trì theo đuổi em. Em chia tay người yêu vì lý do khoảng cách và đúng lúc đó, anh đến bên an ủi em. Những ngày cuối tuần, anh đều xuống thăm em. “Lửa gần rơm lâu ngày cùng bén”, bọn em yêu nhau.
Ảnh minh họa: Kiddspoortaylor.
Video đang HOT
Anh rất yêu em nhưng ghen kinh khủng. Với mọi mối quan hệ của em bên ngoài, anh đều khó chịu ra mặt và nổi khùng lên. Trong một lần em nói chuyện với bạn của người yêu cũ, anh đã tức giận và đánh em trước mặt mọi người, khiến em rất xấu hổ. Hôm sau, anh đổ lỗi là say rượu và không nhớ gì hết.
Trong khi đó, bố mẹ em cũng quý anh, bảo em đừng “ kén cá chọn canh, không còn trẻ nữa”. Em cũng không chê anh ở điểm gì nhưng anh quá ghen đến mức mất kiểm soát như vậy, khiến em không thể chịu nổi. Liệu sau này, em có hạnh phúc được không?
Em thật sự muốn lập gia đình và ổn định nhưng em lại sợ lấy người như thế thì không sống nổi. Bây giờ, hai bên gia đình biết chuyện đều coi chúng em như người nhà rồi, em không biết phải làm sao nữa. Em đã nói chuyện với anh, anh hứa sẽ thay đổi nhưng sau lại đâu vào đó. Mỗi lần cãi nhau, anh như phát điên lên, lao vào giằng co với em. Em không thể chịu nổi nữa, em có nên tiếp tục không? Em thật sự chán nản khi lại chia tay và yêu thêm một ai đó nữa rồi.
Theo VNE
Hợp - không hợp
Hôm nay, em biết được một chuyện buồn: anh chị xóm bên chuẩn bị làm đám cưới nhưng trước hôm rước dâu mấy ngày, họ lại dứt khoát chia tay. Có nhiều lý do để người ta đến với nhau nhưng chỉ có một lý do để chia tay: không hợp.
Năm trước, bốn cô bạn của em lần lượt lên xe hoa. "Sớm thế? Vui chơi đã chứ!", em chép miệng. Tiếc. Thế là, cuộc chơi còn lại mỗi mình em.
Cửa nhà ai người ấy giữ. Em có tật "ôm rơm nặng bụng", lo đâu đâu. Chuyện của mình thì để cho... kiến nó tha, bởi tìm mãi mà vẫn không thấy đấng anh hào nào.
Người thứ nhất: tướng mạo được chín phẩy chín điểm, lịch sự, chân thành, không trăng hoa, biết cách quan tâm, đằm tính. Em thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng, đến cái nhìn thứ 101 thì... hỡi ôi. "Nếu đồng ý lấy anh, em để anh giữ "ngân quỹ" nhé! Được không em?". Không hợp.
Người thứ hai: cũng tốt tính, chăm lo cho em từng ly từng tí, ga lăng hết chỗ nói, nhưng dung mạo thì... gắng mãi em mới cho được một điểm tròn. Tắt điện thì "nhà tranh cũng như nhà ngói", nhưng sáng điện thì "mèo lại hoàn mèo". Em xinh đẹp ngời ngời, bảo em lấy anh chàng gần một điểm, em không vượt qua được rào cản đó. Không hợp.
Người thứ ba: từ tướng mạo đến tính tình, em đều cho trên tám điểm. Những khuyết điểm nhỏ như hay ngoáy mũi, thích "chém gió", hơi nóng tính... em đều có thể bỏ qua. Đàn ông mà, phải bốc phét một chút, nóng tính một chút mới cá tính. Em hí hửng đứng đợi tại góc khuất của công ty. Anh đến, nhìn thẳng vào mắt em: "Mình dừng lại em nhé! Anh và em không hợp nhau".
Thế là một tôi tự kiêu, tự mãn, tự tin bị thất tình. "Kén cá chọn canh, cuối cùng ăn cơm thừa canh cặn, hóc xương, sặc nước cho coi", có người hù dọa em. Em biết, mình đã muộn màng rồi, nhưng không lẽ quơ quàng một người cho đỡ tủi? Chỉ còn một cách: thu hẹp đòi hỏi bản thân và lắng nghe người ta cần gì ở một phụ nữ.
Rồi em gặp anh. Em dịu dàng hơn, học cách thấu hiểu, biết lắng nghe và làm mới bản thân mỗi ngày. Anh và em đẹp dần lên trong mắt nhau. Đôi lúc, chưa kịp nói đã biết là người kia sẽ nói gì, đang nghĩ gì.
Quãng thời gian hạnh phúc trôi qua, sóng gió đến. Hợp hóa ra không hợp, không hợp rồi lại hợp. Biến đổi liên hồi. Những khuyết điểm có lúc phình to ra, có lúc teo nhỏ lại khiến anh và em điêu đứng.
Muốn thấy được cầu vồng thì phải chịu đựng cơn mưa. Nếu không hợp với cơn mưa thì trốn chạy, nếu đủ quyết tâm thì học cách thích nghi, dù mưa nhỏ hay lớn. Hợp hay không hợp còn phụ thuộc vào quyết tâm của mình nữa, phải không anh?
Theo VNE
"Mày chỉ lấy sứt môi, lồi rốn!" Người ta cứ đùa tôi, tìm đứa 'sứt môi lồi rốn' mà lấy, ngay cả bố mẹ cũng nói tôi như vậy. Cả mấy năm nay gia đình giục tôi chuyện cưới xin, nhưng khổ nỗi cưới ai mới là quan trọng. Tôi cũng mệt mỏi với áp lực chồng con, gia đình, có ai hiểu cho nỗi lòng của tôi. Thế mà,...