Anh đâm một nhát vào tim em còn đỡ tàn nhẫn hơn bây giờ

Theo dõi VGT trên

Chúng ta đã từng nói đến chuyện sau này nhưng chẳng ai biết được sau này bản thân cũng đã thay đổi không còn là mình của trước đây.

Anh vẫn hay nói anh thích mưa nhưng đã bao giờ a biết mưa có mùi gì chưa? Mưa có mùi của đất quyện với mùi của cây cỏ, mưa còn có vị mằn mặn của nước mắt. Em đã thay anh cảm nhận cơn mưa của tuổi trẻ một cơn mưa với đủ thứ cảm xúc trên đời. Hóa ra tình yêu cũng giống như cơn mưa rào đổ ập xuống rồi tạnh ráo. Bầu trời ấy lại ửng hồng le lói những tia nắng đằng xa rồi vội vàng lụi tắt theo ánh hoàng hôn.

Cô làm nốt công việc còn dở rồi mới tan làm, đến lúc nhìn ra cửa sổ thấy trời đã tối mịt. Cô bất giác nghĩ không biết giờ này anh đã ăn cơm chưa nhưng rồi cô bật cười bây giờ thì việc đó đâu còn liên quan đến cô nữa.

Anh đâm một nhát vào tim em còn đỡ tàn nhẫn hơn bây giờ - Hình 1

Cô xuống sảnh công ty định bắt taxi về thì có người gọi tên cô, cô giật mình quay lại là anh chàng đã tán cô mấy tháng nay. Cô không biết nói gì về người này anh ta hết sức quan tâm, chu đáo và có thể sẵn sàng chờ đợi cô hàng tiếng đồng hồ như hôm nay nhưng cô lại không thể rung động. Mặc dù đã hơn một lần cô nói mình chưa muốn bắt đầu một mối quan hệ mới nhưng anh ta vẫn kiên trì. Cô đành mặc kệ vì biết rằng sớm muộn gì cũng có ngày anh ta cảm thấy chán.

Trên cả đoạn đường về, cô chỉ im lặng nghe anh ta nói, anh ra hỏi cô có muốn ăn gì không nhưng cô đã từ chối. Lúc này cô chỉ muốn về nhà vùi đầu vào cái giường ấm áp của mình và ngủ một giấc thật dài.

Cô cảm ơn anh ta rồi mở cửa vào nhà nhưng cô bất giác quay lại vì cảm thấy có người đang nhìn mình. Cô tiến đến cái cây phía trước nhưng trong vài giây suy nghĩ cô không bước thêm mà quay trở vào nhà, cô biết anh đứng đấy và dõi theo cô. Cả đêm hôm đó đèn phòng cô bật sáng, cô sợ sẽ lại nhốt mình trong bốn bức tường tối tăm. Có lẽ sự trừng phạt tàn nhẫn nhất của cô dành cho trái tim mình là như vậy.

Anh đâm một nhát vào tim em còn đỡ tàn nhẫn hơn bây giờ - Hình 2

Một năm sau, cô vẫn chưa thể giải thoát cho bản thân có vài người muốn làm quen, cô cũng muốn thử để mình tìm một mối quan hệ mới giúp cô quên đi những chuyện trong quá khứ nhưng tất cả đều bị cô gạt sang một bên không thương tiếc.

Hôm ấy, trời mưa rả rích cô chẳng hiểu sao mình lại rẽ đến đoạn đường nhà anh. Cô đứng sau bức tường đó chờ đợi, bóng tối dường như nuốt chửng thân ảnh bé nhỏ của cô, chỉ có đôi mắt vẫn toát lên vẻ u buồn đến đáng thương.

Cuối cùng cô cũng nhìn thấy anh, bóng hình mà bao lâu nay cô vẫn luôn nhung nhớ. Nhưng cô tham lam lại muốn được thấy anh rõ hơn, cô cứ vậy đứng nhìn trân trân về một phía, anh giật mình quay lại cô vội nấp sau bức tường.

Anh đâm một nhát vào tim em còn đỡ tàn nhẫn hơn bây giờ - Hình 3

Anh càng đến gần trái tim cô càng đập mạnh chỉ một bước nữa anh sẽ nhìn thấy cô rồi anh khựng lại nói: “Anh cũng rất nhớ em nhưng chúng ta đã kết thúc thật rồi. Anh tin chúng ta đều sẽ tìm được một hạnh phúc chỉ thuộc về riêng mình”. Cô cắn chặt môi để không bật ra tiếng khóc, cô nín thở tự lừa mình anh không biết cô đứng đó.

Mãi đến khi bước chân anh xa dần cô mới òa khóc như đứa trẻ, cô không biết cảm giác khi đó là gì. Rất có thể là đau lòng, cũng có thể là hối tiếc nhưng đó là lần cuối cùng cô khóc vì anh và mối tình đó. Cơn mưa hôm ấy, cuối cùng cũng ngừng lại…

Hai người đã chọn cách tàn nhẫn nhất là chia tay khi vẫn còn yêu, cứ nghĩ đã tìm ra một chốn an yên cho bản thân nhưng trái tim vẫn đang rỉ máu. Hóa ra đau lòng nhất không phải còn yêu mà vẫn chia tay mà đau lòng nhất chính là cả hai vẫn đang tồn tại nhưng phải làm như chưa từng gặp nhau trong đời.

Anh đâm một nhát vào tim em còn đỡ tàn nhẫn hơn bây giờ - Hình 4

Theo ilike.vn

Được sống là món quà vô giá

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có một trái tim biết yêu thương đã là một món quá vô cùng quý giá.

Bởi có những người, dù rất muốn, họ cũng không bao giờ có được hạnh phúc ấy . Hãy cứ sống, cứ yêu hết mình. Vì biết đâu, ngày mai, bạn chẳng còn tồn tại. Và hạnh phúc, chỉ đến khi bạn trân trọng từng phút giây bạn đang sống

Bạn thân mến! Trong một nốt trầm nào đó của cuộc sống, chúng ta thường mơ về hạnh phúc ở nơi nào đó xa xôi, tự thấy mình bất hạnh hơn người khác, tự nghĩ suy, tự làm mình buồn. Nhưng đối với người khác, chỉ cần hôm nay được sống, được hít thở, được tiếp tục học hành, làm việc đã là một điều hạnh phúc. Người không biết coi trọng sự sống thì cuộc sống đối với họ như một cực hình. Người khát khao được sống thì cuộc sống đối với họ như một món quà vô giá.

Trong chương trình của tuần này, mời bạn lắng nghe truyện ngắn về hai người bạn chung một phòng bệnh, cùng mắc bệnh hiểm nghèo, cùng đấu tranh để giành giật sự sống và cùng mang trong mình những ước mơ nhỏ bé. Truyện ngắn Bên khung cửa sổ được gửi đến từ tác giả Hứa Hiểu Vy.

Được sống là món quà vô giá - Hình 1

Truyện ngắn: Bên khung cửa sổ (Hứa Hiểu Vy)

Chiều xuân, dư âm của cơn mưa vừa dứt làm không khí như cô đặc lại. Tôi cảm nhận được tiếng gió lùa khe khẽ qua từng vòm cây. Mẹ đứng bên mép giường, nhẹ nhàng kéo chăn đắp ngay ngắn cho tôi rồi quay lại nói chuyện với người bác sĩ . Ông đang cúi đầu ghi vào bệnh án tình hình của tôi. Tiếng nói chuyện rất khẽ nhưng vẫn đủ để tôi nghe thấy. Những từ như: "phẫu thuật", "tỉ lệ thành công", "điều kiện sức khỏe",... từng chữ, từng chữ như một mũi kim cắm vào trái tim vốn đã kiệt sức của tôi. Tôi vờ nhắm mắt lại, trốn tránh ánh mắt lo lắng của mẹ, bàn tay nắm chặt chiếc chăn trắng toát còn vương mùi thuốc khử trùng. Ngay dưới lớp chăn mỏng manh này, tôi có thể nghe thấy tiếng đập yếu ớt của con tim mình. Con tim đã quá mệt mỏi và chai lì với những cơn đau...

Một lát sau. Tiếng nói chuyện, tiếng mở cửa, khép cửa không còn. Tôi từ từ mở mắt ra. Không gian như chìm vào tĩnh lặng. Có lẽ, chỉ im lặng với chính tôi. Khi những âm thanh từ bên ngoài vẫn nối tiếp nhau không ngừng nghỉ.

Gượng ngồi dậy, tôi với tay kéo nhẹ rèm cửa sổ. Trời chiều không nắng, những đám mây đen vẫn còn đó phía chân trời. Lạnh lẽo, u ám như lòng tôi lúc này. Ngoài khung cửa sổ, cành bằng lăng khẳng khiu vươn ra từ cây hoa mọc bên hông căn phòng nhẹ rung trong gió chiều. Tiếng cây cựa mình, tiếng tí tách rơi của những giọt nước còn đọng lại chầm chậm đi vào tai tôi, nhẹ nhàng.

- Cậu có biết, tớ đang mong ước điều gì không?

Tôi quay đầu lại, nhìn người bạn giường bên đang chăm chú ngắm cành bằng lăng ngoài khung cửa sổ. Cậu ấy tên Trang, bằng tuổi tôi. Và giống như tôi, cậu bị bệnh tim và nằm đây chờ đến ngày phẫu thuật.Chúng tôi là bạn từ ngày tôi chuyển vào phòng này cách đây hơn một tuần. Không cần quá nhiều thời gian để làm quen. Đơn giản vì chúng tôi giống nhau, đều phải chịu những cơn đau như xé toạc lồng ngực . Hơn tất cả, tôi và cậu sẻ chia với nhau niềm vui, nỗi buồn của hai kẻ chênh vênh giữa sự sống và cái chết. Về hành trang mình chuẩn bị cho chuyến đi xa xôi bí ẩn nhất của cuộc đời.

Được sống là món quà vô giá - Hình 2

Trang hay cười, hay nói. Dường như bệnh tật không ngăn cản được niềm yêu đời của cậu ấy. Ngược lại, tôi thì khác. Cảm giác cuộc đời không đủ thân thiện để chào đón mình làm tôi chán ghét tất cả. Vậy nên dù Trang hay nói, căn phòng vẫn thường chìm trong yên lặng. Bởi người nghe duy nhất là tôi luôn nhắm mắt lại, giả vờ ngủ, nhưng chưa bao giờ có thể tìm thấy một giấc ngủ bình yên khi nỗi ám ảnh cái chết ngày càng lớn dần. Dù thầm biết số phận đã được sắp đặt nhưng thật khó để chấp nhận.

Chiều nay, lần dầu tiên ánh mắt Trang trầm tư như vậy. Không lẽ, cậu ấy bắt đầu sợ hãi như tôi chăng?

- Tớ đang mong...được nhìn thấy cành bằng lăng ấy nở hoa. - Trang chậm rãi nói. Nét mặt thanh thản đến lạ kì.

Tôi nhìn cành bằng lăng nhiều lá. Bây giờ mới đang là mùa xuân.

- Không lâu đâu. Có lẽ, cậu chỉ cần chờ hai tháng nữa thôi. - Tôi khẽ nói.

Trang mỉm cười. Rồi cậu chạm tay vào chiếc loa nhỏ đặt trên đầu giường, chiếc loa cậu bảo mẹ mang đến cho mình tuần trước. Tiếng nhạc vang lên, lất át tiếng nói chyện, tiếng xe chở thuốc đẩy qua đẩy lại ngoài hành lang. Tôi nhắm mắt, cảm nhận bản nhạc không lời bằng mọi giác quan. Người ta bảo, cảm nhận âm nhạc bằng trái tim là điều tuyệt vời nhất. Có lẽ, điều may mắn nhất tôi có được là con tim, dù chỉ vài ngày nữa thôi, con tim này phải thay bằng một con tim khác. Có lẽ, nên chuẩn bị tâm lí cho tất cả.

Bản nhạc không lời vừa đến hồi kết. Cảm giác tim mình lại bắt đầu nhói lên. Tôi mở mắt, lấy tay ghì chặt lồng ngực. Đã trải qua bao nhiêu lần nhưng cảm giác đau vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Trước mắt tôi, mọi thứ bắt đầu tối dần. Trang vội vàng đưa bàn tay gầy nhấn chuông gọi bác sĩ tới. Chiếc kim truyền dịch tuột ra khỏi tay cậu, vẫn kịp thấy một vệt máu nhỏ chảy ra từ vết thương.

Cảm giác kim tiêm đâm tay vào như kiến cắn . Tôi nằm nghiêng nhìn ngón tay bác sĩ đẩy pittong, dòng chất lỏng từ từ đi vào từng mạch máu. Tôi nhắm mắt, cơn đau dịu dần nhưng vô cùng âm ỉ. Khi kim tiêm rút ra, cảm giác cũng giống như khi găm vào. Tiếng bác sĩ rì rầm nói chuyện với mẹ tôi:

- Tình hình này, tôi sợ cháu không đủ sức khỏe làm phẫu thuật.

- Vậy phải làm sao đây bác sĩ?

- Tôi nghĩ, chắc là cháu lo lắng quá thôi. Chị nên thường xuyên động viên cháu.

- Vậy...nếu phẫu thuật thì khả năng sống là bao nhiêu ạ? - Giọng mẹ tôi nghẹn ngào, hình như mẹ đang khóc.

- Nếu bây giờ, có lẽ là 50 - 50! Nhưng nếu cháu có niềm tin, có khát vọng sống thì hy vọng sẽ cao hơn rất nhiều.

Tiếng nói chuyện nhỏ dần, nhỏ dần rồi mất hẳn. Trước khi nhắm mắt lại, tôi nhìn sang giường bên, chiếc kim truyền dịch đã được gắn lại vào tay Trang cẩn thận. Như vậy là ổn rồi. Tôi tự nhủ, rồi thiếp đi.

Được sống là món quà vô giá - Hình 3

Buổi sáng, căn phòng không tĩnh lặng như mọi ngày. Tiếng chim hót líu lo trong vòm lá. Tiếng xe thuốc đẩy qua đẩy lại ngoài hành lang. Tiếng dòng xe vội vã qua lại trên con đường lộ phía xa. Tiếng người, tiếng còi xe như hòa lẫn vào nhau tạo nên thứ tạp âm nghe thật tuyệt vọng vì cảm giác mình không đủ sức lực để chen lấn.

Mẹ đã đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại ba người. Tôi, Trang và mẹ cậu ấy. Trang và mẹ cậu đang thì thầm khe khẽ. Thỉnh thoảng, lại nghe tiếng thở dài, không biết là của ai.Tôi quay người, chăm chú nhìn bác ấy dùng khăn ướt lau mặt cho Trang. Gương mặt cậu nhợt nhạt, đôi má gầy gò và đôi môi tím ngắt. Nếu nhìn tôi tiều tụy, thì cậu ấy còn tiều tụy hơn rất nhiều. Bất chợt, tôi thấy thương cậu. Rồi tự cười khi thấy mình cũng chẳng khá hơn cậu chú nào để mà thương. Một lúc sau, mẹ cậu đi ra ngoài , căn phòng chỉ còn hai đứa nằm song song bên nhau.

- Sắp đến ngày phẫu thuật rồi, cậu có sợ không? - Tôi hỏi.

Một nụ cười xuất hiện trên bờ môi tim tím.

- Tớ không. Vì tớ tin rằng, may mắn vẫn tồn tại đâu đây. Còn cậu thì sao?

- Tớ...sợ!

Trang nhìn tôi hồi lâu. Rồi ngước mắt nhìn lên trần nhà mà không nói câu nào. Có lẽ cậu hiểu, sẽ chẳng có lời an ủi nào trấn an được nỗi sợ xuất phát từ con tim.

Không gian lại chìm trong yên lặng. Tôi cảm nhận rõ dòng chất lỏng lành lạnh đang chảy vào tay mình. Bên khung cửa sổ, vạt nắng ấm áp của bình minh xuyên qua tấm rèm mỏng, hắt lên hai chiếc giường màu trắng, hai con người trong bộ quần áo bệnh nhân màu trắng, Bốn bức tường cũng chỉ một màu trắng. Tôi chợt nhận ra, có lẽ, màu trắng là màu tuyệt vọng nhất.

Ngày phẫu thuật ngày một đến gần. Cành bằng lăng ngoài cửa sổ vẫn xanh màu lá. Không biết bao giờ sẽ nở hoa. Tôi và Trang, liệu có ai chờ được đến ngày nhìn thấy bông hoa đầu tiên hé nở. Khi những cơn đau ngày càng nhiều, khi những viên thuốc dường như không còn tác dụng. Và những lần hôn mê sâu tưởng chừng không bao giờ tỉnh. Vậy mà, tôi vẫn tỉnh lại. Phải chăng may mắn vẫn tồn tại đâu đây như lời Trang đã nói. Nhưng, tôi vẫn sợ. Khi bao nhiêu ước mơ và hoài bão của cô gái mới lớn mãi mãi nằm lại trong phòng phẫu thuật. Cuộc đời, rồi sẽ đi về đâu?

Chiều xuân lại buông, ánh hoàng hôn màu cam tắt dần bên khung cửa sổ. Tiếng xe cấp cứu vọng lại từ dưới sân như xuyên thẳng vào không gian tĩnh lặng. Tiếng người đi lại ngoài hành lang, tiếng bánh xe đẩy thuốc ma sát trên sàn nhà vẫn nghe rõ mồn một dù bị ngăn cánh bởi cánh cửa. Tất cả hòa lẫn vào nhau tạo nên âm thanh nghe buồn buồn.

Bữa cơm chiều mua vội dưới canteen vẫn đơn giản như mọi ngày. Tôi cảm thấy miệng mình đắng ngắt, chỉ ăn được vài miếng cho mẹ yên tâm rồi nằm trở lại giường. Ở giường bên, Trang cũng không ăn được bao nhiêu. Có lẽ, chúng tôi đều hiểu được mọi thứ đang ngày càng tồi tệ.

Nắng đã không còn, cảnh vật chìm dần vào bóng đêm. Tôi nhắm mắt lại, chợt thấy lòng mình xa vắng. Một cảm giác luôn đi bên tôi từ ngày phải nhập viện. Cái cảm giác sợ hãi những tháng ngày sắp tới, lại vừa tiếc nuối những tháng ngày đã qua. Khoảnh khắc tôi đang sống, dường như không còn chút ý nghĩa.

Giọng Trang vang lên, chầm chậm và buồn hoang hoải:

- Trước đây, khi còn đến trường mỗi ngày. Tớ chỉ mong được nghỉ dài hạn. Giờ đây, không thể đi học nữa. Tớ lại thấy nhớ trường lớp vô cùng.

- Tớ cũng nhớ!

Được sống là món quà vô giá - Hình 4

Tôi cười buồn, miên man nghĩ về thầy cô, bạn bè, nghĩ về những bài giảng khó hiểu nhưng mang đậm ý nghĩa. Dòng kí ức như cuốn phim quay chậm cứ thế ùa về làm khóe mắt tôi cay. Có lẽ người ta nói đúng, khi nắm mọi thứ trong tay, ta chẳng thấy được giá trị của nó. Chỉ khi mất dần tất cả, ta mới biết nó có ý nghĩa như thế nào. Và liệu có ai, có được cơ hội lần thứ hai sau khi hiểu được điều đó?

Trang kể cho tôi nghe vể Hoàng Đăng, cậu bạn cùng lớp cậu ấy thầm yêu từ lâu lắm. Chỉ tiếc là, cậu chưa kịp nói ra tình cảm của mình cậu đã phải nhập viện vì bệnh tim phát tác. Nhiều lúc cô đơn. Trang định gọi điện cho cậu ấy nhưng lại thôi vì sợ làm phiền cậu, sợ làm cậu phải lo lắng. Đôi khi, người ta yêu nhau lại tìm cách trốn tránh nhau như hai kẻ xa lạ. Và tôi hiểu cảm giác yêu mà không thể nói ra, thực sự rất khó chịu. Nhưng biết sao khi Trang lựa chọn cách im lặng, và mỗi ngày được nhìn thấy người mình yêu thôi cũng đủ làm cậu hạnh phúc đến lạ thường. Chợt nghĩ về mối tình năm tôi mười sáu, lòng tôi chạnh buồn. Khi cả hai chỉ có thể đi cùng nhau đoạn đường quá ngắn.

- Còn cậu? Cậu có ước mơ, hay việc gì chưa làm được không? - Trang hỏi, kéo tôi ra khỏi dòng kí ức những ngày xưa cũ.

- Tớ hả? - Tôi suy nghĩ một lát rồi nói: Tớ ước một ngày được đặt chân lên Đà Lạt, được đắm mình trong ánh hoàng hôn nhạt nhòa giữa đồi thông.

Trang mỉm cười, nụ cười dường như luôn thường trực trên bờ môi nhỏ xinh, nhưng tím ngắt.

- Cậu có tâm hồn lãng mạn quá nhỉ!

- Tớ xem đó là một lời khen! - Tôi đáp.

Chúng tôi cùng cười. Hồi lâu, Trang nói tiếp:

- Có lẽ, mỗi chúng ta ai cũng có những mơ ước, những dự định trong tương lai. Giá mà...ngày mai, ta vẫn sống, để có thể tự mình thực hiện nó.

Không gian trong giây lát trở về trong yên lặng. Những vì sao cô đơn nhấp nháy yếu ớt giữa nền tròi. Hơn ai hết, chúng tôi biết cánh cửa tương lai đang nằm sau một vật cản rất lớn: ngày phẫu thuật thay tim. Có lẽ nên hi vọng, có lẽ nên mỉm cười để tìm lại bình yên trong bộn bề lo lắng.

- Hứa với tớ, nếu chỉ một trong hai chúng ta có thể sống, thì hãy giúp người kia thực hiện tâm nguyện của họ. Được không? - Trang nhẹ nhàng, giọng nói đầy tuyệt vọng.

Tôi nhắm mắt, không bao giờ tôi muốn điều đó xảy ra. Nhưng nếu cuộc đời thực sự tàn nhẫn như vậy. Dù không nói ra, thì Trang vẫn sẽ hiểu, tôi đồng ý.

Trước ngày phẫu thuật hai ngày là ngày Trang tròn mười tám tuổi, lứa tuổi đẹp nhất của cuộc đời con người. Và lần sinh nhật này phải thật hoành tráng để đánh dấu sự trưởng thành của họ. Nhưng sinh nhật của Trang thì khác. Đó là một sinh nhật tổ chức ở căn phòng ngập tràn mùi thuốc sát trùng, không được mặc quần áo đẹp, không có hoa, không có quà và không có những lời chúc mừng như bao sinh nhật mười tám tuổi khác. Chỉ có chiếc bánh kem nho nhỏ, mười tám cây nến đang le lói cháy. Và căn phòng chỉ vẻn vẹn bốn người. Tôi, cậu và hai người mẹ. Biết làm sao khi chúng tôi là dân tỉnh lẻ lên thành phố để điều trị, không có người thân, không có bạn bè. Xung quanh nhìn đâu cũng toàn những con người xa lạ. Có lẽ, chúng tôi nên học cách chấp nhận.

Được sống là món quà vô giá - Hình 5

Tôi và cậu ngồi trên giường, cùng nhau hát bài Happy Birthday. Trước khi thổi nến, cậu nhắm nghiền mắt lại, chắp tay ước một điều gì đó. Cậu mở mắt ra, tôi liền cười hỏi:

- Cậu ước điều gì thế?

Trang không ngần ngại đáp:

- Tớ ước, tớ với cậu phẫu thuật thành công. Tớ ước, một ngày nào đó tớ với cậu được ra viện, cùng nhau sống tiếp những tháng ngày còn lại.

Cậu nói hết câu, tôi liền cảm thấy khóe mi mình ươn ướt. Mẹ tôi và mẹ cậu cũng vội quay mặt đi vì không kìm được nước mắt. Những điều thực sự đơn giản với mọi người nhưng với chúng tôi, đó là cả một ước mơ.

Tôi tặng cậu một hộp quà mà tôi nhờ mẹ chuẩn bị giúp. Trong hộp quà là một hộp sao giấy tôi tự gấp trong những ngày phải nghỉ học vì bệnh tim phát tác trước đây. Người ta hay gấp sếu để cầu may mắn, còn tôi thì gấp sao. Nhưng ý nghĩa tượng trưng vẫn là như vậy. Giờ đây, tôi tặng cậu tất cả may mắn ấy. Có thể, cậu mới là người thực hiện tâm nguyện của tôi.

- Như vậy là ba điều ước rồi, cậu tham lam quá đấy! - Tôi cười nói. Như muốn làm bầu không khí vui trở lại.

Trang liền cười trừ. Mẹ tôi và mẹ cậu cũng mỉm cười.

Đó là một trong những ngày cuối cùng của mùa xuân.

***

Ngày phẫu thuật.

Tôi và Trang được nằm lên hai chiếc giường khác. Hai chiếc giường bắt đầu lăn bánh, bác sĩ đẩy chúng tôi ra khỏi phòng bệnh. Mẹ tôi và mẹ cậu theo sau, ánh mắt ngập tràn nỗi lo lắng xen lẫn sợ hãi. Trang quay sang nhìn tôi, nụ cười yếu ớt nhưng tràn đầy hi vọng. Tôi cũng cười. Chúng tôi nắm chặt tay nhau. Nhắm mắt lại, cảm giác như sắp chìm xuống đáy đại dương. Có lẽ thuốc mê đang dần phát huy tác dụng. Dần dần, tôi thiếp đi. 50 - 50, sự sống và cái chết. Chúng tôi, thuộc về nửa nào...

Một ngày mùa hạ, tôi tỉnh lại. Những âm thanh buổi chiều ở bệnh viện vẫn quen thuộc như thế. Mẹ mừng rỡ chạy đi gọi bác sĩ. Còn lại một mình, tôi đưa mắt nhìn ra khung cửa sổ. Cành bằng lăng...đã nở hoa. Một chú chim đậu xuống cành cây, chùm hoa màu tím chao nghiêng trong nắng chiều. Tôi quay người nhìn sang chiếc giường bên cạnh. Chăn gối được xếp gọn gàng. Tấm ca trải giường màu trắng lạnh băng. Tôi thấy sợ, màu trắng, luôn là màu của tuyệt vọng.

Bác sĩ kiểm tra cho tôi. Sau đó quay lại nói với mẹ đang lo lắng đứng ở phía sau. Bác sĩ càng nói, nụ cười trên môi mẹ càng tươi hơn. Trước khi bác sĩ rời khỏi phòng, mẹ tôi rối rít cảm ơn. Còn tôi, chẳng còn tâm trí quan tâm nội dung cuộc đối thoại là gì.

- Trang được xuất viện rồi à mẹ? - Tôi hỏi, khi mẹ ngồi xuống mép giường và nắm chặt tay tôi, như sợ tôi biến mất.

Nhìn gương mặt thoáng buồn của mẹ, lòng tôi tràn ngập nỗi bất an. Tôi mong một cái gật đầu, nhưng rồi mẹ chỉ quàng tay ôm lấy tôi. Giọng mẹ nghẹn ngào kể cho tôi nghe. Ca phẫu thuật của Trang không thành công. Cậu...đã mất. Khi bác sĩ báo tin tôi được sống, cũng là lúc cậu ấy trút hơi thở cuối cùng.

Tôi lặng người đi. Giọt nước mắt...chẳng thể rơi.

Được sống là món quà vô giá - Hình 6

Hạ đã về thật rồi. Nắng vàng hoe trải dài trên những nẻo đường ngập tràn màu hoa bằng lăng. Tôi xuất viện và đi học trở lại. Tiếp tục đối mặt với kì thi đại học căng thẳng phía trước. Cuối cùng, điều ước của Trang cũng trở thành hiện thực. Chỉ tiếc là, không trọn vẹn như cậu ấy từng ước.

Một chiều cuối hạ. Tôi nhẹ nhàng đặt lên mộ Trang bó hoa bằng lăng tím nhạt cuối mùa. Lặng im đứng nhìn nụ cười của cậu trên di ảnh, in đậm vào bóng hoàng hôn nhạt nhòa. Hoàng hôn vẫn ấm áp như chiều ngày nào, nhưng sao giờ đây , tôi thấy có gì đó khác xưa rất nhiều. Có lẽ, khi chúng ta nghĩ mình sắp phải ra đi, mọi thứ thiên nhiên mang tới đều trở nên kì diệu để níu giữ ta ở lại. Cho đến khi sự sống trở thành điều hiển nhiên nhất mà chúng ta có, thì mọi thứ cũng theo đó trở lại bình thường. Nhưng thực ra, không có gì là thay đổi. Có chăng chỉ là sự thay đổi từ chính con tim mình.

Nghĩa trang không một bóng người. Gió chiều mơn man lướt qua từng hàng mộ. Sở dĩ, nghĩa trang lạnh lẽo vì khi ở đây, người ta dần chìm trong nỗi sợ hãi cái chết. Và bởi vì, con người ta chỉ có một lần để sống.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên. Ráng chiều rực rỡ đến chói mắt. Khẽ thì thầm: "Trang à! Ở trên thiên đường, cậu có biết, cậu là người hạnh phúc lắm không?"

Tôi đã đi tìm Hải Đăng, trao cho cậu ấy lá thư mà Trang viết như lời hứa của chúng tôi ngày nào, nếu ai trong hai người còn sống, sẽ giúp người kia thực hiện tâm nguyện của họ.

Giá như...cậu ở đây, để biết Hải Đăng vui mừng như thế nào khi nhận được thư cậu.

Giá như...cậu ở đây, để biết Hải Đăng khóc bao đêm khi hay tin cậu đã mất.

Giá như...cậu ở đây, để biết Hải Đăng cũng yêu cậu nhiều như cậu yêu cậu ấy.

Giá như...cậu đừng ra đi.

Tôi nhắm mắt lại, để mặc hai dòng nước mắt lăn dài trên má. Nếu người chết là tôi chứ không phải là cậu. Nếu tôi đang ở một thế giới khác chứ không phải ở đây. Tôi...thực sự may mắn.

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có một trái tim biết yêu thương đã là một món quá vô cùng quý giá. Bởi có những người, dù rất muốn, họ cũng không bao giờ có được hạnh phúc ấy . Hãy cứ sống, cứ yêu hết mình. Vì biết đâu, ngày mai, bạn chẳng còn tồn tại. Và hạnh phúc, chỉ đến khi bạn trân trọng từng phút giây bạn đang sống.

Tôi quay người bước đi, để lại những cánh bằng lăng nằm lặng yên nơi đó, nơi cậu mãi mãi nhìn thấy được. Sẽ không phải nhìn ra khung cửa sổ để mong chờ một bông hoa tim tím. Và có lẽ, tôi sẽ dần quên được nỗi đau này.

Cơn gió cuối ngày thổi qua, đậu lại trên vai tôi, lành lạnh.

Bạn vừa lắng nghe truyện ngắn Bên khung cửa sổ được gửi đến từ tác giả Hứa Hiểu Vy. Bạn thân mến, cuộc sống luôn tồn tại những phép màu nhưng không phải lúc nào phép màu cũng dành cho tất cả mọi người. Sẽ có những nuối tiếc, những thương nhớ, bâng khuâng. Và nếu như cuộc sống đã trao cho ta cơ hội lần thứ hai để sống tiếp thì ta càng phải biết trân trọng điều đó gấp đôi người khác.

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Nhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốtNhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốt
08:51:36 30/01/2025
Sáng Mùng Một Tết, chị dâu thông báo tin mừng khiến cả nhà lặng người vì không tin được, mẹ tôi lập tức "thưởng nóng" chị 100 triệuSáng Mùng Một Tết, chị dâu thông báo tin mừng khiến cả nhà lặng người vì không tin được, mẹ tôi lập tức "thưởng nóng" chị 100 triệu
09:38:44 29/01/2025
Chồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cườiChồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cười
16:32:03 29/01/2025
Dâu trưởng biếu mẹ chồng 5 triệu, dâu thứ mua 1 tủ trà sữa và cà phê muối, thái độ của mẹ chồng khiến cả nhà buồn cườiDâu trưởng biếu mẹ chồng 5 triệu, dâu thứ mua 1 tủ trà sữa và cà phê muối, thái độ của mẹ chồng khiến cả nhà buồn cười
08:44:22 29/01/2025
Mẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồngMẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồng
16:29:33 29/01/2025
16 năm cặm cụi làm cỗ Tết cho nhà chồng, tôi cay đắng khi em dâu mới về chẳng làm gì lại được cả họ khen ngợi16 năm cặm cụi làm cỗ Tết cho nhà chồng, tôi cay đắng khi em dâu mới về chẳng làm gì lại được cả họ khen ngợi
08:47:13 29/01/2025
Dọn nhà ngày Tết, tôi bất ngờ khi phát hiện cuốn sổ đỏ chỉ có tên chồng, càng đau đớn với câu trả lời của bố chồngDọn nhà ngày Tết, tôi bất ngờ khi phát hiện cuốn sổ đỏ chỉ có tên chồng, càng đau đớn với câu trả lời của bố chồng
09:18:13 29/01/2025
Bữa cơm chiều tất niên biến thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện chiếc thẻ lạ có in tên anh trai trong ngăn kéoBữa cơm chiều tất niên biến thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện chiếc thẻ lạ có in tên anh trai trong ngăn kéo
09:31:08 29/01/2025

Tin đang nóng

Thẩm phán Mỹ chặn sắc lệnh của ông TrumpThẩm phán Mỹ chặn sắc lệnh của ông Trump
09:11:05 30/01/2025
Viral khoảnh khắc Văn Hậu cho "thu nhập chính" ăn ngày tết, dân mạng: "1 năm không đá bóng vẫn thắng đời 1-0"Viral khoảnh khắc Văn Hậu cho "thu nhập chính" ăn ngày tết, dân mạng: "1 năm không đá bóng vẫn thắng đời 1-0"
13:01:23 30/01/2025
Sai lầm khiến loạt lữ đoàn Ukraine "chưa đánh đã tan" ở chảo lửa DonetskSai lầm khiến loạt lữ đoàn Ukraine "chưa đánh đã tan" ở chảo lửa Donetsk
13:07:42 30/01/2025
Trấn Thành sẽ làm ra bộ phim doanh thu 1.000 tỷ?Trấn Thành sẽ làm ra bộ phim doanh thu 1.000 tỷ?
11:44:59 30/01/2025
Trời rét không mặc được váy, chị em có 4 cách phối quần dài cực đẹp cho TếtTrời rét không mặc được váy, chị em có 4 cách phối quần dài cực đẹp cho Tết
10:23:13 30/01/2025
3 vị trí nốt ruồi trên khuôn mặt của phụ nữ thể hiện nét đẹp cao cấp, đừng vội vàng tẩy đi!3 vị trí nốt ruồi trên khuôn mặt của phụ nữ thể hiện nét đẹp cao cấp, đừng vội vàng tẩy đi!
10:22:23 30/01/2025
Phụ nữ thanh lịch sẽ không mặc 5 kiểu trang phục đi chúc TếtPhụ nữ thanh lịch sẽ không mặc 5 kiểu trang phục đi chúc Tết
10:22:26 30/01/2025
Nga nêu lợi thế khi kiểm soát Novoolizavetovka, NATO gửi 41 tỷ USD cho UkraineNga nêu lợi thế khi kiểm soát Novoolizavetovka, NATO gửi 41 tỷ USD cho Ukraine
11:57:33 30/01/2025

Tin mới nhất

Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"

Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"

08:19:12 30/01/2025
Chị dâu nói thấm đến mức khiến tôi mất ngủ cả đêm. Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi không suôn sẻ đã nửa năm nay.
Đi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửa

Đi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửa

08:16:01 30/01/2025
Đây là ngôi nhà mà chồng tôi mua trước khi kết hôn. Anh cho bác họ mượn để ở tạm mấy tháng nay. Chồng tôi kinh doanh bất động sản, mở công ty riêng nên rất giàu có.
Họ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điên

Họ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điên

08:11:07 30/01/2025
Bố đã khơi ra thì tôi đành phải nói cho tất cả mọi người biết sự thật. Hôm Mùng Một Tết, họ hàng nhà chồng tôi tới chơi rất đông, đều là các anh các chị trong họ, đưa cả gia đình
Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

08:08:10 30/01/2025
Thật sự tôi muốn đóng sập cửa lại, nhưng không nỡ đuổi chị chồng về ngay sáng đầu năm mới. Tôi có 2 bà chị chồng khá hay ho mọi người ạ.
Mâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lời

Mâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lời

08:04:10 30/01/2025
Việc tôi có bầu khiến em dâu để tâm đến chuyện nấu nướng làm tôi rất bất ngờ. Diệp làm dâu nhà chồng đến nay đã 2 năm, đang sống cùng bố mẹ chồng.
Vừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nan

Vừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nan

08:00:47 30/01/2025
Tết nhất là dịp cả nhà quây quần bên nhau nhưng tôi lại không biết nên làm gì với màn đoàn tụ của gia đình mình. Đêm giao thừa, không khí ấm áp tràn ngập khắp nơi.
Cháu trai 16 tuổi ăn mất gà cúng giao thừa, tôi ấm ức bật khóc thì chị chồng quát: "Nó ăn rồi thì thịt con khác mà cúng"

Cháu trai 16 tuổi ăn mất gà cúng giao thừa, tôi ấm ức bật khóc thì chị chồng quát: "Nó ăn rồi thì thịt con khác mà cúng"

07:56:10 30/01/2025
Cháu 16 tuổi đầu rồi chứ có phải lên 5 lên 6 đâu mà điều tối thiểu như vậy cũng không biết. Chị chồng tôi ly hôn, đem theo con trai về nhà ngoại sống.
Nhờ chị chồng luộc gà cúng Giao thừa, chị vô tư thả vào nồi một thứ khiến tôi bị mẹ chồng la mắng

Nhờ chị chồng luộc gà cúng Giao thừa, chị vô tư thả vào nồi một thứ khiến tôi bị mẹ chồng la mắng

07:52:57 30/01/2025
Năm đầu tôi đi làm dâu quả là sóng gió mọi người ạ. Tôi đã chuẩn bị tinh thần và rất nhiều thứ khác để ăn Tết thành phố lần đầu tiên trong đời, thế nhưng mọi chuyện cứ xảy ra ngoài dự tính khiến tôi thấy vô cùng mệt mỏi.
Mùng 1 Tết, tôi bị bố chồng coi như tội đồ của gia đình chỉ vì làm điều này

Mùng 1 Tết, tôi bị bố chồng coi như tội đồ của gia đình chỉ vì làm điều này

07:48:58 30/01/2025
Thật sự từ sáng đến giờ, ai đến chúc mừng năm mới, bố chồng cũng kể như thể tôi là tội đồ của gia đình. Điều đó khiến tôi ấm ức vô cùng.
Tận hưởng những ngày Tết đầm ấm khi đã dũng cảm hóa giải mâu thuẫn với mẹ chồng

Tận hưởng những ngày Tết đầm ấm khi đã dũng cảm hóa giải mâu thuẫn với mẹ chồng

07:45:24 30/01/2025
Chưa có năm nào tôi ăn Tết lại thoải mái, hạnh phúc bên mẹ chồng như năm nay. Tôi năm nay 32 tuổi, đi làm dâu nhà chồng đến nay cũng đã được 7 năm.
Tết giống như một phép màu

Tết giống như một phép màu

09:45:22 29/01/2025
Khi cái lạnh cuối đông vẫn còn tê tái, mẹ tôi đã lôi đống bát đũa cất kĩ trong góc bếp ra rửa. Cứ thấy bát đũa phơi đầy sân là tôi biết Tết sắp đến.
Sắp đến giao thừa, mẹ vợ vẫn mang túi sang nhà tôi xin gạo ăn Tết

Sắp đến giao thừa, mẹ vợ vẫn mang túi sang nhà tôi xin gạo ăn Tết

09:35:38 29/01/2025
Tôi không hiểu anh vợ sống kiểu gì mà để mẹ vợ đến giờ này vẫn mò mẫm lo Tết? Vợ chồng tôi kết hôn được 4 năm rồi, chúng tôi là người cùng làng, nhà nội và ngoại chỉ cách nhau hơn 1km.

Có thể bạn quan tâm

Tin hỷ "mở bát" 2025: Nam diễn viên cầu hôn bạn gái, dàn sao Việt đồng loạt chúc mừng!

Tin hỷ "mở bát" 2025: Nam diễn viên cầu hôn bạn gái, dàn sao Việt đồng loạt chúc mừng!

Sao việt

15:06:08 30/01/2025
Vào ngày mùng 1 Tết, nam diễn viên đăng khoảnh khắc ngọt ngào, khoe chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út để thông báo đã cầu hôn thành công.
Bộ ảnh cưới gây sốt của diva 8X và nam thần Địa Ngục Độc Thân: Visual mãn nhãn, khung hình như phim chiếm spotlight

Bộ ảnh cưới gây sốt của diva 8X và nam thần Địa Ngục Độc Thân: Visual mãn nhãn, khung hình như phim chiếm spotlight

Sao châu á

15:02:58 30/01/2025
Chiều 29/1, tờ Soompi đưa tin, Beyoncé xứ Hàn Ailee đã chiếm sóng mạng xã hội xứ củ sâm khi đăng lên trang Instagram cá nhân bộ ảnh cưới lung linh bên hôn phu Choi Si Hoon
Năm Rắn tỉnh táo tránh bẫy 'phông bạt sang chảnh, thành đạt' lừa đảo

Năm Rắn tỉnh táo tránh bẫy 'phông bạt sang chảnh, thành đạt' lừa đảo

Pháp luật

14:30:34 30/01/2025
Hoa mắt trước sự xa hoa ngụy tạo, không ít người đã đặt niềm tin nhầm chỗ, mất tiền tỷ đầu tư vào các loại tài sản ảo, tiền ảo do các đối tượng lừa đảo câu nhử.
Lùi xe trên đường một chiều sẽ bị phạt tới 3 triệu đồng

Lùi xe trên đường một chiều sẽ bị phạt tới 3 triệu đồng

Tin nổi bật

14:29:17 30/01/2025
Theo Luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ 2024, hành vi điều khiển phương tiện tham gia giao thông đường bộ lùi xe ở đường một chiều là bị nghiêm cấm.
Pháp có thể triển khai quân đến Greenland

Pháp có thể triển khai quân đến Greenland

Thế giới

13:06:41 30/01/2025
Pháp đẵ bắt đầu thảo luận với Đan Mạch về kịch bản triển khai quân đến đảo Greenland sau khi Tổng thống Mỹ Donald Trump ngỏ ý muốn mua lại hòn đảo.
Lộ nhân vật phổ biến nhất trong Genshin Impact năm 2024, cái tên khiến nhiều người phải ngỡ ngàng

Lộ nhân vật phổ biến nhất trong Genshin Impact năm 2024, cái tên khiến nhiều người phải ngỡ ngàng

Mọt game

12:51:36 30/01/2025
Không phải Furina - support quốc dân của mọi nhà, đây mới là nhân vật phổ biến nhất của Genshin Impact trong năm qua.
Mùng 2 Tết ghé căn nhà được trang trí rực rỡ như studio chụp ảnh, gia chủ bật mí kinh phí "hạt dẻ" bất ngờ

Mùng 2 Tết ghé căn nhà được trang trí rực rỡ như studio chụp ảnh, gia chủ bật mí kinh phí "hạt dẻ" bất ngờ

Sáng tạo

10:24:58 30/01/2025
Ghé căn nhà của Phương vào ngày Tết, chúng ta không chỉ cảm nhận được không gian đẹp mắt, không khí ấm cúng mà còn thấy được sự tâm huyết của gia chủ trong từng góc nhà.
4 lỗi trang điểm ngày Tết khiến bạn trông kém đẹp và già hơn

4 lỗi trang điểm ngày Tết khiến bạn trông kém đẹp và già hơn

Làm đẹp

10:23:04 30/01/2025
Nhiều người mắc phải những lỗi trang điểm không đáng có, khiến họ trông kém đẹp và thậm chí già hơn so với thực tế.
4 gợi ý lên đồ vừa đẹp vừa sang cho những nàng không thích mặc áo dài dịp Tết

4 gợi ý lên đồ vừa đẹp vừa sang cho những nàng không thích mặc áo dài dịp Tết

Thời trang

09:11:36 30/01/2025
Ngoài áo dài, vẫn có rất nhiều lựa chọn trang phục vừa đẹp vừa sang trọng để tôn lên phong cách của bạn trong dịp Tết này.
3 không khi du xuân trời lạnh

3 không khi du xuân trời lạnh

Sức khỏe

09:11:08 30/01/2025
Thời tiết lạnh, đặc biệt khi nhiệt độ dưới 15 độ C và có gió, đòi hỏi bạn phải chuẩn bị kỹ lưỡng để đảm bảo thoải mái và an toàn nếu muốn du xuân.
Đây mới là ý nghĩa phong thủy của việc trang trí cổng chào đón Tết

Đây mới là ý nghĩa phong thủy của việc trang trí cổng chào đón Tết

Trắc nghiệm

08:59:08 30/01/2025
Việc trang trí cổng chào đón Tết đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa Việt Nam, đặc biệt vào những ngày đầu xuân.Trang trí cổng đón Tết nét đẹp văn hóa truyền thống