Anh đã sai khi quyết định cưới em
Tròn 3 tháng sau ngày cưới, anh bảo tôi rằng: “Chỉ vì nghe lời bố mẹ nên anh mới cưới em. Đó là quyết định sai lầm”. Tôi lặng người không nói nên lời. “Cưới tôi là quyết định sai lầm ư? Đứa trẻ đang lớn dần trong tôi là kết quả của sự sai lầm đó sao?”
Tôi thực sự không biết phải làm sao (Ảnh minh họa)
“Con mọt sách”, đó là cái biệt danh mà bạn bè thường gọi tôi thay cho cái tên, bởi suốt 4 năm học đại học tôi chỉ biết đến sách và sách để theo đuổi ước mơ làm cô giáo của mình. Cũng chính vì chỉ biết đến học mà trong lúc bạn bè xung quanh kẻ đón người đưa, tôi vẫn chỉ có một mình. Điều đó cũng khiến cho bố mẹ không khỏi lo lắng. Và rồi tôi gặp anh, chồng tôi bây giờ, chẳng phải tình cờ cũng không qua sự giới thiệu của bạn bè mà là sự sắp đặt của bố tôi.
Bố tôi và bố anh là 2 người bạn khá thân, nhưng lại ở 2 tỉnh thành khác nhau, bởi vậy mà chúng tôi chưa một lần gặp mặt. Một lần xuống thăm tôi, bố gặp lại người bạn đó. Quanh đi quẩn lại, bố tôi bắt đầu than ngắn thở dài chuyện tôi “sắp trở thành cô giáo mà vẫn chưa có đứa nào dòm ngó”. Còn bạn bố (bố chồng tôi bây giờ) cũng đau đầu vì cậu con trai đã 30 tuổi mà vẫn mải chơi, chưa chịu “ yên bề gia thất”. Bố chồng tôi lúc đó vui miệng nói “hay chúng ta kết thông gia nhỉ”. “Được lời như cởi tấm lòng”, bố tôi gật đầu đồng ý. Sau này bố bảo tôi “con về làm dâu nhà bác ý bố rất yên tâm”. Và tôi đã đồng ý gặp anh.
Cái ngày mà tôi nhận tấm bằng cử nhân trên tay cũng là ngày tôi quyết định về làm vợ anh. Đám cưới được tổ chức sau đó chỉ hơn một tháng. Nhưng rồi, ngay trong cái ngày trọng đại đó, tôi thấy anh không có vẻ hạnh phúc như những chú rể khác, ở trong anh có cái gì đó khiến anh không vui. Điều đó ngay cả những người tham dự ngày hôm đó cũng có thể thấy được. Anh cũng để mặc tôi đón khách một mình mà đứng chuyện trò cùng đám bạn. Thỉnh thoảng anh mới chạy đến cùng tôi tiếp khách. Một cảm giác tủi hờn ùa về trong tôi. Tôi cố gắng gượng cười nhưng rồi, một người bạn đã khiến nước mắt tôi trực trào rơi. Cô ấy bảo “Chú rể đâu mà lại để cô dâu một mình tiếp khách thế này”! Tôi đành phải trả lời bạn tôi rằng anh ấy vừa bị đám bạn lôi vào uống rượu.
Video đang HOT
Và cho đến sau ngày cưới tôi mới biết rằng, nơi mà chồng tôi hay quanh quẩn trong ngày cưới có người yêu cũ của anh ngồi ở đó. Trước khi gặp anh, tôi chưa từng có tình cảm với người con trai nào khác, nhưng tôi biết rằng, ai cũng có quá khứ. Quá khứ là những điều đã qua, hiện tại mới là điều mà chúng ta biết tới. Bởi vậy tôi cũng đã cố gắng không để tâm tới những việc đã qua.
Chúng tôi đã có những ngày gọi là hạnh phúc và cho đến ngày hôm đó, tôi vui mừng khi biết mình có thai, đó sẽ là sợi dây gắn kết tình cảm của chúng tôi, khiến cho chúng tôi thêm gắn bó. Tôi chắc rằng, biết tin tôi có thai anh sẽ rất vui, tôi hồi hộp chờ anh đi làm về để báo tin vui. Trái với mong đợi của tôi, biết tin đó, anh chẳng những không vui mà tỏ ra khá trầm ngâm. Khuya hôm đó, anh nói có chuyện muốn nói, tôi ngồi dậy và không khỏi hoang mang.
Anh bảo rằng: “Chỉ vì nghe lời bố mẹ nên anh mới cưới em. Đó là quyết định sai lầm”. Tôi lặng người không nói nên lời. “Cưới tôi là quyết định sai lầm ư? Đứa trẻ đang lớn dần trong tôi là kết quả của sự sai lầm đó sao?”
Những ngày qua tôi sống như người mất hồn, tôi không thể và cũng chẳng dám kể cho những người thân biết. Bố mẹ chồng tôi thì ngỡ tôi bị mệt vì mang thai. Còn chồng tôi thì đi sớm về khuya, tôi có cảm giác như anh đang tránh tôi.
Vừa bước ra đời tôi đã bị vấp ngã, nhưng cú vấp ngã này thực quá sức tưởng tượng của tôi và là điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Tôi rất đau khổ. Tôi không muốn bố mẹ tôi phải buồn, càng không muốn con tôi ra đời mà không có bố. Tôi biết phải làm sao đây?
Theo ANTĐ
Đau đớn nghe con gái sếp kể chuyện "mẹ con và chồng cô không mặc đồ"
Gia đình tôi thuộc vào dạng những gia đình hạnh phúc của khu vậy mà chồng tôi vẫn ngoại tình đó thôi. Đau đớn nhất là khi chính tai tôi nghe được con gái sếp mình kể chuyện "mẹ con và chồng cô không mặc đồ". Trẻ con không biết nói dối, điều này chắc hẳn ai cũng biết.
Chồng tôi ngoại tình với sếp để mong đổi đời. (Ảnh minh họa).
Ngoại tình công sở không còn xa lạ đối với những người đi làm nữa, thế nhưng tôi nghĩ những người ngoại tình, phản bội gia đình để đến với nhau có lẽ vì cuộc sống hôn nhân của họ không hạnh phúc, họ buộc phải tìm đến một nơi ấm áp, an toàn hơn. Nhưng tất cả những gì tôi nghĩ đó đều sai.
Gia đình tôi thuộc vào dạng những gia đình hạnh phúc của khu vậy mà chồng tôi vẫn ngoại tình đó thôi. Đau đớn nhất là khi chính tai tôi nghe được con gái sếp mình kể chuyện "mẹ con và chồng cô không mặc đồ". Trẻ con không biết nói dối, điều này chắc hẳn ai cũng biết. Vậy thì chẳng còn điều gì để chồng tôi có thể giải thích với vợ con.
Tôi may mắn hơn những người phụ nữ khác khi mới tốt nghiệp đại học đã tìm được một công việc đúng chuyên ngành với mức lương cao, sau đó lại được gia đình chấp thuận cho cưới người đàn ông mình yêu thương. Chồng tôi vì không xin được công việc đúng chuyên ngành nên đành phải làm việc trái ngành trong công ty tôi. Nhiều lần tôi cũng ái ngại vì chồng làm "quân" của vợ trong công ty, nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện đó anh đều gạt đi "Có gì mà &'quân' với &'vua', anh không quan tâm, anh làm &'quân' cho vợ anh chứ có làm &'quân' thiên hạ đâu mà so đo. Anh tình nguyện làm &'quân' cho hai mẹ con em cả đời.". Lúc đó tôi đang mang thai bé Bin tháng thứ 4.
Sếp tôi là người phụ nữ tài giỏi, xinh đẹp, nhưng chính sự hoàn hảo ấy khiến hạnh phúc gia đình sếp đổ vỡ. Nghe nói sếp ly hôn hai đời chồng cũng chỉ vì không tìm được sự thỏa mãn, không một người đàn ông nào có thể ở bên cạnh cô ta cả đời. Mỗi người đàn ông chỉ đến với cô ta được vài tháng hoặc nhiều thì 1 năm rồi ai nấy đều ra đi vì không chịu được một con người "hoàn hảo" đến từng centimet ấy. Cuối cùng sếp tôi quyết tâm không đi thêm bước nào nữa, ở vậy nuôi đứa con gái 3 tuổi, trở thành bà mẹ đơn thân xinh đẹp, thành đạt nhất mà bất cứ ai nhìn vào cũng thèm muốn.
Kể đến chuyện gia đình tôi thì khi đó cái thai của tôi đã bước vào tháng thứ 6. Tôi xin sếp nghỉ ở nhà dưỡng thai vì sức khỏe tôi không tốt. Kể từ đó công việc của chồng tôi bỗng vất vả hơn hẳn. Nhiều lần thấy anh đi làm về muộn tôi thương anh nhưng cũng không thể giúp gì hơn cho anh. Nhiều lần hỏi han chỉ thấy anh nói "từ lúc em nghỉ làm, sếp không tuyển thêm người nữa nên mọi việc của em trước đây anh gánh thay. Việc của em là nghỉ dưỡng thật tốt, mọi chuyện trong công ty cứ để anh lo".
Rồi đêm đó, anh nói sẽ đi công tác cùng sếp và một số đồng nhiệp khác khoảng 2, 3 ngày gì đó, và đặc biệt anh có dặn tôi là 2, 3 ngày đó sếp có nhờ gửi bé Na sang đây chơi vì sếp sống trên này xa gia đình nên khó nhờ hàng xóm. Trước nay tôi vốn thích trẻ con nên nghe anh nói vậy tôi đồng ý ngay.
Sáng hôm sau anh có đưa bé Na về và dặn bé phải nghe lời tôi rồi anh xách hành lý đi. Bé Na rất ngoan, con bé giống hệt mẹ, thông minh, xinh đẹp. Mới hơn 3 tuổi nhưng con bé lanh lợi lắm, rất biết nghe lời, không nghịch ngợm, phá phách như những đứa trẻ khác. Vì thế, có cho tôi trông con bé cả tháng cũng được chứ đừng nói đến 2, 3 ngày. Chỉ có điều đến tối con bé khóc đòi mẹ, tôi ôm con bé vào lòng kể chuyện, nó chăm chú nghe rồi cũng nín. Tôi cố gắng hỏi đủ mọi chuyện để đánh lạc hướng con bé.
Cả đêm tôi không ngủ được vì chuyện bé Na kể. Con bé nói "Bình thường mẹ hay cáu giận lắm, thỉnh thoảng còn quát Na nữa cơ. Nhưng từ ngày chú Lâm (tên chồng tôi) chơi với mẹ con thì mẹ hiền lắm, không quát Na nữa. Mẹ với chú thường xuyên ở trong phòng, thỉnh thoảng nói chuyện xong mới ra chơi với Na. Nhưng mà mẹ và chú nói chuyện với nhau chẳng bao giờ mặc quần áo như Na với cô cả". Nghe đến đó tôi đã định gặng hỏi con bé thêm nhưng sợ càng biết càng đau, chuyện đã mười mươi như thế thì hỏi thêm cũng được gì. Sự thật là chồng tôi đã phản bội tôi.
Sáng đó tôi gọi điện hỏi một vài đồng nghiệp, họ đều nói chồng tôi xin nghỉ làm 2, 3 ngày gì đó, còn sếp thì đi công tác, không thấy sếp tổng nói gì đến chuyện cử sếp và chồng tôi đi công tác cả. Vậy sự thật nằm ở chỗ chồng tôi là nhân tình của sếp, chứ chẳng hề có chuyện công tác nào cả. Tất cả chỉ là cái cớ. Tôi đau đớn vì chồng ngoại tình với sếp, vì chồng phản bội lại tôi nhưng lúc nào cũng tỏ ra yêu thương tôi. Còn đứa con trong bụng tôi nữa, nó còn chưa được sinh ra đời mà hạnh phúc gia đình tôi đã rạn nứt rồi. Giờ đây tôi nên làm gì để cứu vãn tình thế này?Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên, ly hôn hay níu kéo đây?
Theo ĐSPL
Trao trinh tiết rồi bạn trai lại bảo không hợp Ngoài 30 tuổi, trong khi bạn bè đã yên bề gia thất, em vẫn chưa từng được yêu. Cũng chỉ vì em không xinh đẹp, mà phụ nữ xấu thì chẳng có quà. ảnh minh họa Em cũng vài lần hẹn hò, nhưng không hiểu sao sau lần gặp đầu là họ không còn muốn gặp em nữa. Sau đó em gặp anh....