Anh đã quên em chưa? Còn em, đã không nhớ anh nữa rồi!
Chuyện tình cảm, khó nói quá! Mới đây thôi mình còn bên nhau, mà giờ đã trở thành người xa lạ. Thời gian qua, nó giống như một giấc mơ với em vậy! Giờ tỉnh táo lại rồi, trong em còn lại là sợ hãi, là tủi hờn, là trớ trêu, là đau đớn!
Chuyện tình cảm, khó nói quá! Mới đây thôi mình còn bên nhau, mà giờ đã trở thành người xa lạ. Thời gian qua, nó giống như một giấc mơ với em vậy! Giờ tỉnh táo lại rồi, trong em còn lại là sợ hãi, là tủi hờn, là trớ trêu, là đau đớn!
24 tuổi – em bắt đầu yêu anh! Tình yêu mới mẻ, trong trẻo, chân thành, và đầy cảm xúc! Em đã yêu anh như thế, bằng tất cả vụng dại, non nớt đầu đời…
Những cảm xúc bất an, lo lắng, bồn chồn trong người từ khi còn yêu… cho đến những nụ cười, hạnh phúc… và kết thúc là sự im lặng khi bên anh! Em vẫn còn nhớ rõ! Và cả những tổn thương, mà anh mang đến cho em! Chưa bao giờ, chưa bao giờ e lại sống như khoảng thời gian đó! Khoảng thời gian… mà nghĩ lại, cho đến giờ, em vẫn chẳng thể tin rằng mình đã như thế! Và em gọi đó là tình yêu dành cho anh!
Sau chia tay, anh mạnh mẽ, anh vui vẻ, anh bận rộn với nhiều điều, với những niềm vui khác… Còn mình em chơi vơi với nỗi đau này! Em vẫn chưa thể quên được anh! Chưa quên được những vết thương mà anh là người đầu tiên gây ra cho em. Có lẽ, sẽ chẳng bao giờ có thể liền lại được.
Em đã suy sụp, đã mệt mỏi, đã đau đớn đến nhường nào! Nhưng em biết, rồi mình cũng sẽ phải tự vượt qua thôi! Mặc dù khó khăn, mặc dù tốn nhiều thời gian của em quá!
Video đang HOT
Giờ mọi chuyện ổn hơn nhiều rồi, em không còn nhớ đến anh. Em chỉ còn nhớ đến lúc anh quay lưng đi, nhớ đến sự hèn nhát, nhu nhược của anh. Và em biết, em không còn yêu anh nữa rồi! Tình cảm còn lại trong em, với anh giờ chỉ còn là thứ người dưng xa lạ thôi! Hóa ra, tình yêu nó không đẹp như em từng nghĩ. Hóa ra, em đã yêu sai người, yêu sai cách. Trong trò chơi này, em thua rồi! Thua vì đã từng yêu anh! Thua vì đã từng dành cho anh quá nhiều! Thua vì yêu anh, em chẳng còn nhận ra mình nữa! Và em thua, vì sự chân thành, của mình dành cho anh!
Quá khứ à, em mong anh hãy quên em đi! Hãy để mình trở về vạch xuất phát từ ban đầu! Là những người xa lạ! Đời dài rộng lắm! Mình sẽ chẳng còn gặp lại nhau đâu. Vì em biết rằng, anh chẳng phải là người mà em cần nữa rồi! Hãy sống thật tốt nhé! Và hạnh phúc với những lựa chọn của mình!
Còn em! cũng đang cố gắng từng ngày, để hạnh phúc với cuộc đời của mình!
Sau tổn thương, thứ em cần là bình yên!
Theo guu.vn
Chia tay sao phải khóc?
Chia tay - điều không ai mong trong một cuộc tình. Nhiều người, họ đặt nặng vấn đề này lắm. Nhưng quả thức rất đơn giản, yêu, mà hết yêu rồi, thì chia tay thôi...
Cùng là con người với nhau, may mắn lắm thì có duyên có số đi với nhau một đoạn đường, dài thì cảm tạ ông trời, mà ngắn thôi thì cũng vui sướng lắm rồi. Giờ, nghĩ vậy cho nhẹ nhàng, sợi duyên chỉ tiếc thay ông trời se cho đôi mình ngắn quá, không đi được với nhau nữa, thì buồn nhiều làm chi?
Chỉ cần nghĩ đơn thuần thế này: Anh với tôi, vì chia hành lý không cân bằng, tôi mang nặng hơn anh, anh đeo ít hơn tôi. Tôi kiệt sức mất rồi, tôi vẫy xe buýt đi trước đây, đống hành lý này, xin kí gửi lại ở nơi nào đó trong kí ức. Chúng ta không thể bước chung đường được nữa!
Con trai con gái, đi tiểu cũng chỉ có một đường ra. Chia tay rồi, cũng đừng tranh cãi xem sau chia tay thì ai thiệt ai hơn, ai tổn thương ai vui sướng. Suy cho cùng, cũng đều như nhau cả mà thôi.
Chia tay - cả hai từ ta đều nghe được bằng thính giác ngay lúc đối phương thốt lời, nhưng phải rất lâu sau, ta mới cảm nhận được bằng trái tim.
Chia tay, dù đau lòng lắm, day dứt lắm, chẳng nỡ buông rời bàn tay đã đan chặt bàn tay mình suốt những năm tháng tươi trẻ, cũng chớ tự hủy hoại bản thân mình. Mình mà không yêu thương được mình thì giữa muôn vạn người ngoài kia, chẳng ai yêu thương nổi mình đâu!
Chia tay xong, cũng ấm ức lắm, nhưng chẳng biết trách ai, quanh đi quẩn lại lại tự trách bản thân mình chưa đủ tốt với người ta, chưa đặt mình vào địa vị người ta để thấu hiểu, chưa yêu người ta hết lòng, chưa chăm sóc người ta hết sức, để rồi người ta bỏ mình đến với đối tượng tốt hơn.
Căn nguyên đích thực của việc chia tay là do đâu? Câu hỏi ấy cứ dày vò tâm hồn, nỗi đau lớn dần, rồi một ngày nào đó sẽ vượt quá giới hạn chịu đựng. Sự tan vỡ, đứt đoạn trong cảm xúc cứ tan tác trong lồng ngực, khiến ta bật lên những tiếng nức nở thổn thức, nhưng nào có ai lắng nghe, nào có ai thấu hiểu nữa đâu, lại xót xa ôm hết vào lòng, đợi đến khuya muộn mới lôi ra gặm nhấm một mình, mặc kệ cho con quái vật cô đơn ngang nhiên án ngữ trong tâm hồn.
Chia tay, ta chẳng thể tìm nổi ai đó có thể ngồi lại lắng nghe mình, bởi chia tay là chuyện hai người, ai mà hiểu cho được. Người ấy lại chăm chăm nhiếc móc kẻ đã bỏ rơi ta, hoặc cố an ủi ta bằng những lời sáo rỗng... Ta buồn, ta lại lang thang lên mạng, đến với những trang chat ẩn danh, chat với người lạ để khuây khỏa nỗi lòng.
Chia tay, đau đến cùng cực, trái tim như muốn vỡ toác, nổ tung, bật ra khỏi lồng ngực, nhưng vì rất ngại nên không muốn nói ra, hoặc cũng có thể không còn ai ở cạnh để nói. Vì người mà chuyện gì ta cũng tâm sự cùng, đã bỏ ta đi mất rồi..
Chia tay, mệt mỏi, rã rời, tơi tả đến nỗi mở mắt ra thôi cũng có cảm giác trĩu nặng. Đau khổ đến nỗi, thấy con chuột băng qua đường bị ô tô cán qua cũng yếu lòng đến rơi nước mắt...
Còn yêu nhưng vẫn phải buông tay, đau lòng muốn chết đi được...
Thế nhưng, đối với tất cả chúng ta, chỉ những thứ tốt nhất mới xứng đáng!
Chia tay, dù có gục ngã, quỵ lụy, đau đớn đến đau cũng chớ để nhiều người biết.
Chia tay, cố gắng vượt qua đến đâu, khó khăn vất vả nhường nào, nước mắt tuôn rơi nhiều ra sao, cũng đừng để nhiều người biết.
Sau chia tay, hạnh phúc dù chỉ một giọt, hãy để cả thế giới được biết.
Theo guu.vn
Hợp đồng ân oán (Phần 7) Quả nhiên, cô không hề yêu anh một chút nào. Cho dù anh cố gắng đặt niềm tin ở cô bao nhiêu lần, thì năm lần bảy lượt cô đều chứng minh cho anh thấy, tình cảm cô dành cho anh chỉ là con số không. Đức đưa cho cô một hộp thuốc trị đau dạ dày.Nguyệt vội vàng đẩy Đức ra, đứng...