Anh đã đi qua khoảng đời em!
Anh đã đi qua khoảng đời em, đi qua những năm tháng đẹp nhất đời thiếu nữ… Ngày hôm nay có nắng, nắng tháng năm làm hanh hao đôi mắt. Em vội vã đi nhanh qua con đường quen, chẳng kịp ngoái lại nhìn những điều được gọi là xưa cũ…
Em viết về anh – người cũ, không phải vì nhớ, vì mong hay vì nghĩ anh sẽ trở về, mà bởi trong dòng người đang chen lấn bước qua nhau kia, em không còn nhìn thấy hình bóng anh nữa. Và thế là em biết, em đã quên được anh từ một khoảnh khắc nào đó xa lắm rồi…
Con đường em đi, bằng lăng nở tím cả một khoảng trời, t.uổi học trò đã đi vào xa ngái, nhưng lòng như còn muốn vấn vương…
Anh đã đi qua khoảng đời em, đi qua những năm tháng đẹp nhất đời thiếu nữ, không tính toán, không nghi ngờ hay giả dối, buồn vương không theo giọt nước mắt rơi. Tưởng hạnh phúc sẽ là mãi mãi, vậy mà vẫn có ngày mình không còn thuộc về nhau…
Tưởng rằng sẽ không còn yêu ai nhiều như thế nữa, tưởng trái tim đã mãi mãi đóng băng, sắt đá ghim chặt một hình hài khô mộc. Những tháng ngày tinh thần rệu rã bởi nghĩ rằng thực tại dường như quá phũ phàng, sự yếu đuối mỏng manh chỉ khi đêm về mới dám mang ra châm biếm. Sự đả kích tột cùng vào vết thương lòng đến hôm nay mới thôi không còn nhức nhối, để bây giờ em nhận ra rằng, em đã đúng khi chọn bước xa anh hơn một khoảng đường…
Video đang HOT
Ngày hôm nay không anh, em thấy lòng mình nhẹ lắm (Ảnh minh họa)
Em đã yêu, tình yêu thực tại như một giấc mơ mang màu cổ tích, có chút ngọt nhưng lắng sâu là đượm buồn riêng đôi mắt em. Những dằn vặt không thể tránh khỏi, nhưng tất cả để biết rằng em đã thật sự yêu người ấy hơn anh…
Và phải chăng là duyên số đã an bài. Tình yêu đến em không hề biết trước, như gió như mây thoảng qua nhưng giữ lại trong nhau là hạnh phúc lâu dài. Em biết sẻ chia, em nghe lời và không hay nghi ngờ như ngày xưa bên anh nữa. Bởi em tin, niềm tin này khác với sự tin tưởng mơ hồ mà hồi đó mình dành cho nhau…
Ngày hôm nay không có gió, cánh hoa mỏng manh cũng hiểu rằng cuộc sống dường như đang trôi qua rất êm đềm. Hơi ấm từ bàn tay ai đang tiếp thêm cho em sức mạnh, con đường về đã bớt chông gai…
Ngày hôm nay không anh, em thấy lòng mình nhẹ lắm, trái tim không còn nặng trĩu những sầu vương. Em hiểu thêm về quy luật cuộc đời, hiểu thêm rằng chỉ cần con tim ta thật thà thì ta sẽ nhận lại được những thật thà hơn thế…
Anh hạnh phúc nhé. Mình đã xa nhau từ ngày hôm qua, không luyến lưu nhưng những gì đã xảy ra thì như vẫn còn đây. Sẽ giữ lại để ngày sau gặp lại, ta mỉm cười nhìn về khoảng đời có nhau…
P/S: Gửi người em yêu! Anh có đọc được chắc anh cũng hiểu ai là người viết anh nhé. Giờ em đã ở một nơi cách xa anh rồi anh à! Tình yêu mà em đã mong chờ… tất cả đã hết. Chúc ạnh hạnh phúc.
Theo 24h
Gần chồng mà không muốn "yêu"
Cứ mỗi lúc chồng muốn gần gũi, em cảm thấy áp lực, sợ hãi vô cùng...
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi có một chuyện băn khoăn tế nhị mà không dám hỏi ai. Tôi đang rất bế tắc và không biết làm sao để tìm ra lối thoát cho bản thân mình nữa! Rất mong các anh chị hãy cho em lời khuyên dúngd dắn nhất!
Em năm nay 26 t.uổi, đã có gia đình và được một b.é t.rai 14 tháng t.uổi. Từ khi có em bé, em không thích quan hệ với chồng nữa. Đôi lúc chồng muốn quá thì em cũng cắn răng chiều chồng, chứ thực sự em không có chút cảm giác gì. Tuy nhiên, điều đó làm em cảm thấy mệt mỏi vì thực sự, khi ân ái với chồng mà em chẳng cảm nhận được gì ngoài sự đ.au đ.ớn, mệt mỏi.
Đọc nhiều sách báo, thấy đàn ông n.goại t.ình cũng vì không no đủ trong chuyện chăn gối nên em đã cố gắng thay đổi để chồng không phải thiếu thốn mà "ăn phở" bên ngoài. Nhưng lần nào cũng vậy, dù em cố gắng tập trung để hòa hợp với chồng... thì cũng không bao giờ đạt được "đỉnh".
Em lo sợ không biết liệu có chuyện gì xảy ra không? (Ảnh minh họa)
Dạo gần đây, thấy em không hứng thú, chồng em cũng không muốn đòi hỏi nhiều nữa. Sự thay đổi này của anh lại khiến em cảm thấy rất lo lắng. Em cũng lên mạng tìm hiểu về vấn đề này thì cũng thấy có nhiều chị em sau khi sinh con không còn hứng thú với chuyện chăn gối nữa. Nhưng hậu quả của sự &'thờ ơ" của vợ lại là khôn lường.
Em được mách nước là nên dùng thuốc k.ích d.ục mỗi lần gần gũi chồng để cả hai cảm thấy hứng khởi hơn. Nhưng cứ nghĩ uống thuốc đó vào, không kiểm soát được bản thân, em lại lo lắng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra không? Và liệu chồng em có nghĩ xấu về vợ mình không nữa?
Em rất mong các anh chị có kinh nghiệm trong chuyện này, hãy tư vấn giúp em là phải làm thế nào để có thể "giữ" được chồng mà không phải sử dụng đến thuốc kích thích "chuyện ấy".
Em xin chân thành cảm ơn!
THeo 24h
"Nốt đêm nay thôi nhé!" Chỉ vì câu nói đó của anh mà em đã khóc nức nở vì mình không còn cơ hội được ở bên anh nữa. Anh! Giờ này chắc anh đang ngủ rôi phải không? Trái tim em đau quá, biêt phải làm sao đây? Cuôc sông sao nhiêu trái ngang, em không thê nào ngờ được chúng ta lại có thê gặp nhau...