Anh đã đến và đi như thế
Cuôc đơi chung ta se phai trai qua rât nhiêu giai đoan, co luc thi nhe nhang, băng phăng; co luc lai đơn đau, tan khôc… Va cư qua môi giai đoan đo, ta lai co bên canh môt ngươi ban đông hanh, cung năm tay nhau đi qua nhưng thang ngay thanh xuân cua môi ngươi… Đê rôi du co phai rơi xa, thi ky ưc vân luôn ơ đây va qua đôi ngot lanh…
Ảnh minh họa
Anh đa đên bên cô môt cach thât bât ngơ ma co năm mơ cô cung không bao giơ tương tương ra. Ca hai la nhưng ke cô đơn, bi ngươi minh yêu vưt bo trên hanh trinh kiêm tim hanh phuc… Rôi ho tim thây nhau, bam viu vao nhau, cung nhau lê lêt qua nhưng thang ngay moi mêt ây.
Anh xem cô la hinh bong cua ngươi cu, la cai gi đo khoa lâp đi nôi trông văng trong con tim đang ri mau tưng ngay…
Nhưng vơi cô, anh giông như môt ngon lưa giưa trơi băng tuyêt, lam chay lai nhưng xuc cam yêu thương ma cô nhưng tương minh đa quên tư lâu lăm rôi…
Anh không hưa hen, cô không ky vong… Ca hai bên nhau tưng ngay như môt tâm chăn, u âp con tim cô đơn lanh leo cua nhau. Cư môi ngay như thê trôi qua, ho hoi han nhau, nhung nhơ nhau, hen ho nhau… Co luc nhin ho chăng khac gi môt căp tinh nhân thưc thu.
Video đang HOT
Anh thich nghe giong noi cua cô, cô thich nhin nu cươi cua anh. Môi tôi ho đêu video call noi chuyên rât lâu, co luc cô con hat cho anh nghe… Cô yêu sao cai cach ma anh tâm đăc khen minh, yêu luôn ca cai cach nhong nheo tre con cua anh^^ Anh đung thât la môt cơn gio, cuôn theo nhưng yêu thương diu dang mang đên bên cô… Đê rôi cô băt đâu quen vơi điêu đo, băt đâu hi vong răng con đương ca hai đi cung nhau se dai hơn, rông hơn…
Cô chăt chiu nhưng yêu thương be be, goi ghem ky ưc cân thân đê chuân bi quăng no vao nơi nao đo xa xôi nhât va yên long chao đon anh đên vơi thiên đương mang tên hai đưa. Cô ươc sao minh co thê dung con tim chân thanh nay xoa diu vêt thương đang âm i trong tim anh. Nhưng tiêc thay! Moi thư diên ra chong vanh không khac gi môt cơn mơ.
Anh trơ vê bên tinh cu, phu nhân hêt moi yêu thương nhung nhơ đa danh trao. Cô không bât ngơ, chi la hơi sôc môt chut. Vi moi thư nhanh qua, đên nôi ma theo quan tinh cô chưa kip dưng lai, nên bi choang va nga nhao xuông không nơi bam viu.
Cuôi cung thi nhưng điêu cô nghi đêu đang diên ra ngay trươc măt cô. Biêt lam gi hơn ngoai viêc mim cươi, co nôi đau nao giông nôi đau nao đâu. Cô cung quen rôi. No đên, cô mim cươi chao hoi no môt cai rôi thôi.
Anh đa lam xong sư mênh cua minh rôi, đa đên va keo cô vê vơi nhưng xuc cam yêu thương chân chinh. Du anh đên va ơ lai bao lâu cung không quan trong băng viêc anh đa cung cô trai qua nhưng giơ phut yêu thương, găn bo.
Đoan đương ây du co ngăn nhưng se trơ thanh môt ky ưc đep đe ma ca đơi cô se không bao giơ quên.
Theo Truyen Ngan
Đêm tân hôn và chuyện cái tát trời giáng của chồng mới
Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: "Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!
Tôi năm nay 25 tuổi, là con gái Yên Bái còn anh là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Nói chung xét về góc độ gia đình thì gia đình tôi bị lép vế so với n hà anh rất nhiều về kinh tế.
Tôi và anh làm cùng công ty với nhau. Tôi làm nhân viên lễ tân còn anh làm ở phòng kỹ thuật. Chỉ sau vài lần anh ra phòng lễ tân hỏi bưu phẩm và tán chuyện sơ sơ là tôi đã thấy mến anh rồi và anh cũng vậy. Chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, cả 2 đều cảm mến nhau nên tình yêu của chúng tôi cũng chẳng mất nhiều thời gian để bắt đầu.
Chỉ sau 3 tháng hẹn hò, tán tỉnh là tôi đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi. Nhiều người nghĩ, tình yêu vội vã như vậy thì sẽ khó bền. Nhưng tôi đang đắm chìm trong tình yêu của anh nên tôi chẳng hề để ý tới những lời đó. Đến khi chính thức làm cô dâu tôi mới nhận ra mọi chuyện.
Một ngày, anh nói: "Mẹ anh đã có tuổi, lúc nào cũng mong anh ổn định nên thôi mình cưới nhau sớm cho mẹ yên lòng". Nghe mủi lòng, hơn nữa tôi cũng không muốn sau này con tôi phải chịu cảnh cha già con cọc nên sẵn lòng đồng ý làm vợ anh.
Ngày cưới đã định, theo lẽ thường thì nhà trai phải lên thăm nhà tôi ở Yên Bái rồi nói chuyện người lớn. Nhưng đằng này, với lý do xa xôi nên nhà anh không đề đạt lấy 1 lần thăm hỏi nhà tôi. Tất cả mọi chuyện đều trao đổi qua điện thoại.
Đến ngày ăn hỏi, nhà trai mới chính thức đến nhà tôi lần đầu tiên. Mọi sự đều được gia đình tôi chuẩn bị chu đáo, đón tiếp họ lịch sự nhất có thể. Ấy vậy mà đáp lại sự nhiệt tình của nhà tôi là sự khinh khỉnh đến đáng sợ của họ nhà trai. Họ ngồi đâu cũng phải miết tay kiểm tra xem có bụi không? Đi đến chỗ nào họ cũng nhăn nhăn cái mũi ra cái điều bốc mùi, bẩn thỉu. Tôi thấy cảnh đó còn không chịu được nữa là người nhà tôi.
Rồi ngày ăn hỏi cũng được xong xuôi. 1 tuần sau, đám cưới của tôi được diễn ra. Để đón dâu được đúng giờ đẹp, họ nhà trai phải lục đục đi từ đêm hôm trước. Đến nơi, ai nấy đều bơ phờ mệt mỏi kể cả chú rể. Anh chẳng cần đợi đến giờ đẹp để đón dâu mà xồng xộc vào quát tôi: "Thấy nhà trai đến thì phải ra mà tiếp chứ?" Tôi có giải thích là phong tục ở quê tôi là không được ra ngoài đến khi chú rể đón. Anh thở dài tỏ vẻ khó chịu rồi ra ngoài theo lời 1 bác bên nhà tôi góp ý.
Từ lúc đó tôi đã thấy tủi thân lắm rồi nhưng cố nín nhịn mọi chuyện. Rồi giờ đẹp đã đến, tôi được rước ra khỏi phòng và theo chàng về dinh. Suốt chặng đường dài, tôi chẳng thấy hạnh phúc, chẳng thấy bồi hồi như các cô dâu khác. Lúc đó, trong tôi chỉ là một khoảng không trống rỗng. Bởi chồng tôi cũng chỉ lạnh như tờ...
Hôm đó, theo xe đưa dâu, họ nhà tôi cũng cử đại diện đưa tôi về nhà chồng. Với tôi đó là những người thân thiết. Nhưng với người nhà chồng thì họ chỉ là "mấy người nhà quê" không hơn không kém. Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: "Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!". Tôi vô tình nghe được mà chột dạ với lời của mẹ chồng. Nhưng tôi vẫn cứ phải lờ đi mà cười vui, tiếp khách nhà chồng.
Trong suốt bữa tiệc mà tôi không khỏi chua xót cảnh người nhà mình bị ngồi dưới góc cuối cùng của phòng, bị tách biệt như thể những người ngoài hành tinh. Có lẽ là do họ không váy áo, không phấn son sành điệu như khách nhà chồng nên bị phân biệt như thế. Tôi chợt nghĩ, nếu không vì tôi thì chắc họ cũng ra về ngay rồi chứ không cố ngồi lại như thế.
Tan tiệc, tôi cùng chồng trở về nhà. Dâu mới mẹ chẳng hỏi han, động viên thì thôi lại còn lạnh lùng và buông lời khó nghe: "Bảo lấy vợ mãi không lấy, để tới tận giờ, vơ vội vơ vàng ngay con miền núi, cưới với treo đến mệt cả người!". Sức chịu đựng của tôi đã hết, tôi đành đáp lại lời mẹ chồng ngay ngày đầu tiên ấy: "Nhà quê hay trên núi đều là người mẹ ạ!". Vừa nói xong, quay lại tôi đã thấy chồng đứng ở phía sau và sẵn sàng thẳng tay tát tôi 1 cái như trời giáng vì tội dám cãi mẹ chồng.
Ngày đầu tiên ấy, đêm tân hôn ấy với tôi chẳng có gì đặc biệt không muốn nói là quá kinh khủng. Tâm trạng tôi giờ đang rối bời, tủi phận và hoang mang vì lấy nhầm chồng. Vừa về mà đã ngột ngạt thế này thì sau này tôi biết sống làm sao với một người mẹ chồng như thế và 1 người chồng không tâm lý như chồng tôi đây?
Theo Phunuonline
Để có được 3 tỷ và căn nhà của chồng, tôi đã phải nhẫn nhục làm chuyện ấy "Tôi không thể có con nhưng cô vẫn buộc phải sinh con để bố mẹ tôi yên lòng. Nếu cô đồng ý, 3 tỷ tiền mặt và căn nhà này sẽ là của cô". Sau khi thuốc mê hết tác dụng, tôi cảm thấy sợ hãi và ghê tởm chính bản thân mình. (Ảnh minh họa) Tôi với anh đến với nhau không...