“Anh cứ làm mãi một tư thế chán chết, để em gọi anh ấy ra cho anh học tập luôn”
Em vừa dứt lời thì trong tủ quần áo, một bóng đen to đùng, lừng lững bước ra. Hắn nhìn tôi chăm chăm rồi cười khẩy…
Ngày lồng vào ngón tay em chiếc nhẫn cưới ấy, tôi đã vô cùng hạnh phúc và chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình phải đau đớn tháo nó ra như thế này.
Tôi khi ấy là một gã trai 35 tuổi, độ tuổi mà với nhiều người họ đã yên bề gia thất từ lâu. Vậy mà tôi thì vẫn cứ cô đơn gối chiếc, bóng lẻ đi về. Tôi cũng không muốn điều ấy xảy đến với mình nhưng cái số tình duyên của tôi nó lận đận, trách ai được bây giờ đây. Tôi cũng muốn yêu lắm nhưng có lẽ sự truyền thống trong một phần tính cách đã khiến tôi không được thu hút các cô gái cho lắm. Trong công việc, tôi là người nhận được nhiều sự khen ngợi. Nhưng trong tình duyên thì tôi lại có phần yếu hơi. Tính tôi cũng hơi nhút nhát, đứng trước con gái lại hay rụt rè, có lẽ vì thế mà tôi bị ế vợ. Nhưng rồi may mắn cũng đã chọn tôi.
Tôi quen em trong một chiều thu nắng vàng rực rỡ. Chạm phải ánh mắt em, tôi đã biết tôi sẽ thuộc về em ngay từ giây phút ấy. Tôi cứ thế đi theo em và tìm bằng được địa chỉ của em thì mới yên tâm quay về. Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi mình mạnh mẽ và quyết đoán đến như thế. Và không ngờ một lần ấy mà tôi lại lấy được em.
Tính cách của tôi và em dường như đối lập nhau. Em có phần mạnh mẽ, cá tính, thích sự đổi mới. Mọi người nói chúng tôi đến với nhau như một quy luật bù trừ của cuộc sống. Tôi nghĩ nó là đúng. Lồng được vào tay em chiếc nhẫn cưới, tôi thấy cuộc đời mình như nở hoa tưng bừng.
&’Hôm nay mình đổi tư thế được không anh?”- Em hí hửng. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của tôi và em khá yên ổn trong thời gian đầu. Mọi thứ đều ổn trừ chuyện chăn gối của chúng tôi. Như tôi đã kể, em thích sự đổi mới, khác lạ trong khi tôi, phần vì trong tính cách có chút truyền thống nên tôi không thích thay đổi những thứ đã quá quen thuộc. Nhưng em:
- Hôm nay mình đổi tư thế được không anh? – Em hí hửng
Video đang HOT
- Không em, anh thích như cũ hơn. Cái gì đã có sẵn rồi thì cứ thế mà làm theo thôi. – Tôi thẳng thừng
Thế là em giận dỗi, quay lưng vào tường ngủ. Tôi muốn ôm mà em lại cứ hất tay ra. Nhưng sáng hôm sau thì mọi chuyện lại bình thường. Chúng tôi lại nhanh chóng hòa vào nhau theo lệ cũ và theo kiểu quen thuộc. Tôi đâu có ngờ…
Kết thúc chuyến công tác 2 tuần, tôi đáp chuyến bay về lúc nửa đêm vì quá nhớ em và không chờ được đến sáng hôm sau. Vì muốn tạo bất ngờ lớn cho em nên tôi không hề báo trước cho em biết. Cứ tưởng tượng ra khuôn mặt kinh ngạc của em là tôi lại thấy vui sướng tột độ rồi. Kéo vali vào đến cửa nhà thì cũng 12 giờ đêm.
Đèn trên tầng vẫn sáng, tôi hí hửng trèo lên thì không may vấp phải vật gì đó nên ngã nhào ra sàn, tạo tiếng động lớn. Em chạy ra, chạm phải mặt tôi thì thay vì vui mừng như tôi nghĩ, mặt em lại tái đi.
- Sao … Anh lại ở đây? Sao về mà không báo trước.
Khóc vì tủi nhục, cay đắng, uất hận, vì niềm tin đặt nhầm chỗ. (Ảnh minh họa)
Em nói không phải bằng giọng bình thường mà hét rất lớn, như muốn để tất cả mọi người nghe thấy vậy. Đã thế, em còn nhìn vào trong phòng ngủ với ánh mắt rất kì lạ, lấm lét nữa. Nhưng tất cả những thứ đó lại chẳng thể thu hút sự chú của tôi bằng chiếc váy ngủ em đang mặc trên người lúc này. Em quá đẹp, quá quyến rũ, tôi không thể kiềm chế cảm xúc của mình hơn nữa và rồi…
Mặc cho người vẫn còn lấm bụi đường, tôi nhấc bổng em lên, đưa em vào phòng ngủ với tâm trạng phấn khích vô cùng. Mọi vướng nhanh chóng được cởi bỏ. Và tất nhiên sẽ là kiểu cũ quen thuộc. Em đẩy tôi ra, nhìn tôi thẳng thừng:
- Anh cứ làm mãi một tư thế chán chết, để em gọi anh ấy ra cho anh học tập luôn.
Em vừa dứt lời thì trong tủ quần áo, một bóng đen to đùng, lừng lững bước ra. Hắn nhìn tôi chăm chăm rồi cười khẩy:
- Anh không xứng đáng với cô ấy đâu. Hãy để lại cô ấy cho tôi.
Hình như tôi đang mơ, một cơ ác mộng. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này. Tôi bị vợ cắm sừng đấy ư? Lại còn ngang nhiên đưa nhân tình về nhà nữa. Máu điên trong người sôi lên, tôi cho em hai cái tát trời giáng và khuyến mãi thêm cho tên kia vài cú đấm. Hai kẻ đó nhìn tôi cười khẩy rồi bước nhanh ra ngoài. Gục xuống giường, tôi bật khóc. Khóc vì tủi nhục, cay đắng, uất hận, vì niềm tin đặt nhầm chỗ.
Theo Một thế giới
Vì mê trai trẻ, tôi chấp nhận thành cái 'mỏ' cho anh 'đào'
Già kén, kẹn hom... Bao người tử tế tôi không màng, cuối cùng tôi si mê một gã kém mình tới 4 tuổi, đẹp trai và... thất nghiệp. Giờ tôi trở thành "cái mỏ" cho người yêu phi công "đào".
Quen nhau được 3 tháng, tôi chính thức rơi vào lưới tình của chàng trai kém mình 4 tuổi, gương mặt đẹp như diễn viên và khả năng ăn nói cực kì cuốn hút. Thú thực, ban đầu anh ta nói dối tuổi tôi đã hơi nghi ngờ, nhưng vì thích cái vẻ ngoài bảnh bao đó nên tôi cũng kệ. Tôi đoán cậu ta chỉ kém mình 1, 2 tuổi là cùng. Nào ngờ, sự thật, anh ta kém tôi tới 4 tuổi. Nhưng khi biết thì tôi đã lún quá sâu vào cuộc tình này, chẳng có cách nào dứt ra được.
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại yêu đương mù quáng và cuồng loạn tới mức như vậy. Từ trước tới nay, tôi vốn được coi là người chỉn chu trong cuộc sống, từ công việc tới chuyện tình cảm. Tôi không dễ yêu một ai đó. Thậm chí với nhiều nhân viên dưới quyền tôi, họ còn nói tôi khó tính quá trong cách đánh giá, nhìn nhận con người. Ấy vậy mà chẳng hiểu vì sao , khi gặp anh ta, tôi lại si mê nhanh chóng đến như vậy.
Tôi vất bỏ hết sĩ diện, liêm sỉ và cả cái gọi là danh dự để chạy theo tình yêu. Đường đường là một trưởng phòng nhân sự của công ty nhưng tối ngày tôi cứ tơ tưởng tới cậu sinh viên đang năm cuối, còn vài tháng nữa mới ra trường. Ngày nào không nhìn thấy cậu ta, tôi cứ như kẻ phát điên. Nắm được điểm yếu này của tôi, anh ta cũng biết cách làm cho tôi thêm nhung nhớ.
Chúng tôi bắt đầu lén lút hẹn hò bên ngoài giờ làm việc. Tôi thích thú với cách mà cậu ta nói chuyện, tán tỉnh và chinh phục mình. Tôi không phải phụ nữ xấu, càng không phải phụ nữ kém cỏi, thế nhưng tôi hoàn toàn đánh mất mình khi ở bên chàng trai đó. Chỉ vài tháng sau khi quen biết, tôi trở thành người tình của "phi công trẻ" kém mình 4 tuổi.
Đợi 3 tháng sau khi anh ta ra trường, chúng tôi sống thử với nhau. Chính tôi là người đưa ra lời đề nghị này vì tôi sợ ở xa nhau, tôi sẽ không giữ được chàng trai này. Tất nhiên, cậu ta chẳng mất gì để từ chối. Đàn ông nghiễm nhiên có người phụ nữ đến sống cùng, yêu thương mình, chăm lo cho mình mọi thứ thì còn gì bằng.
Vì yêu, tôi sẵn sàng gồng mình lên gánh mọi thứ. Trước tiên là mọi chi phí, sinh hoạt cho cuộc sống của hai đứa đều là tôi đảm nhiệm bởi vì anh ta chưa có việc. Chưa kể, tôi cũng phải chạy đôn chạy đáo, nhờ những người quen biết để kiếm cho bạn trai mình một công việc. Nhưng điều tồi tệ nhất là, lúc nào bạn trai tôi cũng bảo, để bố mẹ anh chấp nhận em, có lẽ phải lấy lòng một chút. Tôi hiểu thân phận mình là "gái già" nên lại phải dùng tiền để mua quà cáp, mong lấy được thiện cảm từ phía bố mẹ chồng tương lai.
Sống cùng nhau nửa năm trời, từ niềm hạnh phúc yêu đương, tôi bắt đầu khánh kiệt dần. Tôi quá vất vả làm việc để lo cho hai người, trong khi đó, bạn trai tôi đang tuổi phơi phới nên cứ ngày càng đẹp ra. Lần đầu tiên tôi cảm nhận thấy sự khác biệt tuổi tác hiện ra qua vẻ ngoài của hai đứa. Tôi hoang mang và lo sợ thực sự. Giữa cái lúc tôi muốn dừng lại thì biết mình có bầu. Đàn bà, có thể từ bỏ mọi thứ thuộc về bản thân mình nhưng vì con có thể dám làm tất cả. Vậy là tôi im lặng và chấp nhận, tôi sẵn sàng trở thành "cái mỏ" cho bạn trai "đào".
Anh ta chưa thể cưới tôi ngay vì vừa mới xin đi làm, chưa thể lập gia đình, sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp. Anh còn trẻ, muốn phấn đấu. Vậy là tôi chấp nhận. Tôi sẽ sinh con xong, đợi anh ổn định rồi mới làm đám cưới.
Giờ đây, tôi và anh ta sống cùng một nhà với nhau và tôi vẫn phải là người cáng đáng tất cả. Tôi thấy thương cho cái thân mình khi dại dột lao vào tình yêu một cách mù quáng để bây giờ hối hận cũng đã muộn màng.
Theo Khám phá
Gã trai tân yêu cô ả đã là đàn bà... Anh cũng biết ngoài kia, có nhiều người cho anh là gàn dở. Một gã trai tân yêu cô ả đã là đàn bà... Giữa cơn gió bấc thổi hắt hiu bên ngoài ngôi nhà nhỏ, Thảo Trang đứng co ro và chờ đợi người đàn ông ấy bước ra. Cô hình dung về cảnh tượng hai người họ trong căn phòng ấm...