“Anh còn zin không mà đòi hỏi tôi phải còn trinh?”
Khi Ly đang miên man trong niềm hạnh phúc thì Tuấn đứng phắt dậy mắt trừng trừng nhục mạ cô không thương tiếc. Ly nhếch mép cười khoác áo vào, ném chiếc nhẫn vào mặt hắn rồi bỏ đi.
ảnh minh họa
Ngày đó, Ly và Tuấn quen nhau trong một dịp chẳng hay ho gì. Xe Tuấn đâm vào xe Ly và kết quả khiến cô phải nằm ở nhà 1 tuần vì bị bong gân. Hôm đó Tuấn đưa cô đi bệnh viện rồi lại đưa cô về phòng, vì bạn cùng phòng của Ly về quê nên thỉnh thoảng anh lại ghé qua mua cho cô ít đồ ăn.
Ly là một cô gái xinh đẹp, học hành giỏi giang, cá tính còn Tuấn là một gã đàn ông điển trai, đã từng yêu và bị mất niềm tin vào tình yêu. Lâu lắm rồi không ai khiến anh cảm thấy rung động cho đến khi gặp Ly. Sự đanh đá dễ thương của cô khiến anh thấy vui khi gặp và nhớ khi xa cách.
Thế rồi anh trồng cây si với cô, trong quãng thời gian anh lui tới thăm khiến Ly vừa giận vừa thương. Nhìn cách anh quan tâm mình cô cũng thấy mủi lòng. Và họ yêu nhau, một cặp đôi cân xứng.
Tình yêu của họ trải qua nhiều kỷ niệm buồn vui và hạnh phúc. Ly yêu Tuấn và anh cũng vậy. Nhưng Tuấn là một người khá gia trưởng và cổ hủ trong chuyện ấy. Anh luôn muốn lấy một người vợ còn trinh và đôi lần dò hỏi quan điểm của Ly về chuyện ấy thấy cô là người đứng đắn và sống đoan trang nên anh nghĩ Ly vẫn còn.
Khi yêu Tuấn, Ly luôn mơ về một tương lai màu hồng. Cô hạnh phúc mơ về một mái ấm, tuần trăng mật, những đứa con và bữa cơm đầm ấm của gia đình. Người ta nói đúng, khi yêu thì mọi thứ đều là màu hồng.
Video đang HOT
Họ yêu nhau hơn 2 năm, vào một ngày Tuấn bất ngờ cầu hôn Ly. Cô vỡ òa trong niềm hạnh phúc với những gì anh chuẩn bị và những lời anh nói. Tay anh run run đeo chiếc nhẫn vào tay Ly rồi ôm cô trong niềm vui sướng. Đêm đó Tuấn muốn được ở bên Ly. Cô lưỡng lự nhưng rồi cũng đồng ý. Họ vui vẻ dìu nhau vào khách sạn.
Tuấn lâng lâng trong niềm hạnh phúc còn Ly hồi hộp. Thời gian yêu nhau họ đã cố gắng giữ gìn một tình yêu trong sáng vì cô không muốn lại phạm sai lầm với Tuấn như người cũ – Người đàn ông đã từng ruồng bỏ sau khi đã cướp đi đời con gái của cô. Khi Ly đang thấy mãn nguyện với hạnh phúc của mình thì Tuấn tát cô một cái đau điếng:
- Cô… Thì ra cô cũng là loại đàn bà hư hỏng. Tôi cứ nghĩ cô còn trinh tiết nên mới chờ đợi đến ngày này nhưng nào ngờ… Vậy mà, suýt nữa tôi đã rước cô về làm vợ cơ đấy.
Mặt Tuấn giật giật nóng bừng vì tức giận. Lúc này Ly thực sự sốc nặng, cô đau đớn rồi quay sang cười nhạt. Nếu mấy phút trước đây cô miên man trong niềm hạnh phúc thì giờ đây cô thấy nhục nhã và đau đớn vô cùng. Ly đứng dậy khoác áo vào rồi nói:
- Đồ khốn, tình yêu hơn 2 năm qua của anh cũng chỉ được vậy thôi sao. Anh còn zin không mà đòi tôi phải còn trinh?
Cô ném chiếc nhẫn trước mặt Tuấn rồi bỏ đi. Tiếng đóng rầm cửa khiến Tuấn giật mình. Ly vừa đi vừa khóc, cô khóc đến cạn nước mắt. Cô không ngờ Tuấn lại làm như vậy với mình, anh ta cũng chẳng khá hơn gã đã ông trước. Tự dưng Ly nhếch mép cười chua chát.
Hôm sau, Ly gạt nước mắt và ăn diện thật đẹp để đi làm. Cô sẽ quên anh ta và sống thật tốt. Còn Tuấn, sau 1 tuần suy nghĩ anh tìm đến gặp Ly nhưng cô đã thay số và chuyển chỗ ở. Người ta nói đúng: “Có không giữ mất đừng tìm vì sẽ không tìm nổi đâu”.
Đôi khi thật nực cười cho những gã đàn ông suốt ngày đòi hỏi vợ mình phải có trinh tiết trong khi họ đã lên giường với biết bao người. Màng trinh bé xíu đó đâu là gì so với tình yêu chân thành mà người phụ nữ đã trao họ. Rồi sẽ có ngày nhiều người đàn ông sẽ hối hận với lối suy nghĩ và cách hành xử cửa mình. Ly nói đúng nếu đàn ông không còn zin thì tư cách đâu đòi hỏi phụ nữ phải còn trinh tiết.
Theo blogtamsu
Em còn giận, nghĩa là em còn yêu anh!
Em còn giận, nghĩa là em vẫn còn vương, còn nghĩ về anh và thương anh nhiều lắm. Anh cứ bảo em không thương anh, em cứ kiếm cớ giận hờn vô lí. Ừ, thì em vô lí đấy! Ai bảo anh làm trái ý em, anh vô tâm và mải chơi như vậy.
Anh là một người đàn ông tốt, anh thương em hết mực, chỉ có điều nhiều lúc anh vô tâm và điều đó khiến em buồn rất nhiều. (Ảnh minh họa)
Em còn giận, nghĩa là em vẫn còn vương, còn nghĩ về anh và thương anh nhiều lắm. Anh cứ bảo em không thương anh, em toàn kiếm cớ giận hờn vô lí. Ừ, thì em vô lí đấy! Ai bảo anh làm trái ý em, anh vô tâm và mải chơi như vậy. Này nhé, em mà không thương nữa, em chọn cho mình cách im lặng, im lặng để đóng gói một tình yêu. Sợ chưa?
Mấy hôm nay mình giận nhau, em nhớ anh từng ngày, vậy mà cái tôi em lớn quá, em không thể xuống nước làm hòa trước được. Chắc anh lại bảo em cứng đầu đúng không? Anh gọi điện, nhắn tin, em vẫn dửng dưng như không vậy. Anh hỏi gì thì em đáp cái ấy, duy chỉ có anh hẹn gặp là em nhất quyết không. Anh biết đấy, em sợ em lại mủi lòng mất. Gặp anh mà giận hờn bỗng bay đi đâu, mất công em làm căng mấy hôm nay, như thế thì xấu hổ lắm!
Mấy hôm nay mình giận nhau, em nhớ anh từng ngày, vậy mà cái tôi em lớn quá, em không thể xuống nước làm hòa trước được. (Ảnh minh họa)
Mình yêu nhau bao lâu rồi anh nhỉ? Em và anh như hai mảnh ghép trái dấu tìm thấy nhau, bất chấp tất cả mà gắn kết lại. Mọi người ban đầu cứ bảo với em, rằng anh và em không hợp nhau đâu. Rồi những lần mình cãi nhau như mấy hôm nay, em lại tự mình đặt lại câu hỏi ấy. Rằng, liệu có phải chúng mình không hợp nhau thật không?
Anh là một người đàn ông tốt, anh thương em hết mực, chỉ có điều nhiều lúc anh vô tâm và điều đó khiến em buồn rất nhiều. Anh có thể vô tư cài điện thoại ở chế độ im lặng khi chơi game để tránh ai làm phiền, kể cả em...Anh có thể vô tư ngủ quên trong những lần mình hẹn hò, mặc sức em đứng đợi rồi bị ốm. Sau đó anh lại sốt sắng chạy đến chăm. Thương anh, nhưng em cũng giận anh lắm!
Có phải người đàn ông nào cũng khó hiểu như anh không? Anh không thích nói yêu em, mặc em nhõng nhẽo đòi anh nói suốt ngày. Anh bảo, anh có thương thì em cứ nhìn vào những việc anh làm vì em ấy, chứ đôi ba câu nói đầu môi em muốn nghe làm gì cho mệt anh ra. Ơ hay, thế rồi cuối cùng anh cũng chẳng nói, cứ lúc nào cũng vẻ không quan tâm, không cần. Vậy rồi em mà giận, lại quấn lấy dỗ dành, thật vô lí!
Đến bao giờ thì anh mới trưởng thành đây, người đàn ông của em? Em cứ đợi chờ mãi mà chẳng thấy anh lớn cho...Rồi mai đây, khi cuộc đời có trăm ngàn khó khăn gian khổ khác, anh có đủ sức mạnh để che chở và bảo vệ em không? Em nguôi giận anh rồi đấy, giờ làm sao để nói chuyện lại mà không phải thẹn thùng nhỉ?
Vậy rồi nhớ kĩ nhé chàng trai, không phải em cứ giận là không yêu anh đâu. Có giận, có để tâm, có suy nghĩ và yêu anh thật nhiều thì em mới như vậy. Đừng vội trách và hãy nhớ yêu em nhiều hơn nữa nhé!
Theo Một Thế Giới
Phút lâm chung, vợ chua chát nói câu khiến tôi rụng rời chân tay Chuyện vợ trăn trối với tôi, như một cú sốc cực lớn khiến tôi rụng rời chân tay. Tôi không thể nào nghĩ chuyện này là thật, đến bây giờ tôi cũng không dám tin câu nói đó của vợ nữa... Tôi cố gắng chăm sóc cô ấy thật tốt những ngày tháng cuối đời (ảnh minh họa) Tôi lấy vợ được hơn...