Anh có yêu em hay chỉ là thương em?
Anh đã hơn một lần nhìn thấy em đau đớn giữa những ghen hờn, hoài nghi, bội phản. Đó là bản chất của tình yêu, mà anh lại không muốn mình gây cho em những nỗi đau tương tự. Là yêu hay là thương? Anh, trả lời em đi!
“Anh là gì giữa bộn bề đời em?” – anh đã đọc câu nói này trong một cuốn sách và anh cũng đã tự hỏi mình hàng trăm lần cùng một nội dung ấy từ khi anh nhìn thấy em giữa cái nắng ấm dịu của tiết xuân không gợi u hoài.
Em khiến anh cảm nhận được cái cảm giác “say nắng” mà người ta vẫn nói đùa với nhau về những tình cảm mới chớm. Ánh mắt em, nụ cười em in hằn mê mị anh suốt những giấc mơ dài không biết nơi đâu là điểm dừng. Thế nhưng anh từ đầu đã hiểu ánh mắt ấy thuộc về một phương trời khác, nụ cười ấy vui vì một hạnh phúc khác và dĩ nhiên nó không dính dáng chút gì tới những mơ mộng viễn vông nơi anh.
Yêu em?
Có lẽ là không phải tình yêu mà anh thấy xung quanh hầu như toàn là “sở hữu” mà anh thì từ đầu chưa từng nghĩ em sẽ thuộc về anh.
Anh bên em bằng một sự trân trọng đặc biệt, tôn trọng cả việc em là của một người khác.
Tiếng yêu với riêng anh nghe ích kỉ lắm, anh thì lại không muốn em đeo mang quá nhiều ân tình, quá nhiều phiền nhiễu và gánh nặng.
Anh đã hơn một lần nhìn thấy em đau đớn giữa những ghen hờn, hoài nghi, bội phản. Đó là bản chất của tình yêu, mà anh lại không muốn mình gây cho em những nỗi đau tương tự.
Video đang HOT
Ai cũng cần yêu, anh đồng ý! Vì cả với anh, anh cũng cần một người yêu thương để trải hết quãng đường còn lại. Anh cũng khao khát được em yêu một lần, để nếm hết cái vị ngọt – đắng. Thế nhưng điều mà đang làm và sẽ tiếp tục làm đó là “thương” em. Anh chẳng cao thượng, chỉ là đôi khi chúng ta chọn những con đường mà lí trí sáng suốt mãi mãi chẳng bao giờ hiểu được.
Tình yêu đôi khi là sự chiếm hữu, mong ước thuộc về nhau.
Tình yêu đôi khi là sự ích kỉ, cần một tình cảm vẹn nguyên, tuyệt đối.
Tình yêu đôi khi mang cả vị ngọt dịu ấm êm và đắng chát bởi những cơn đau khó dứt.
Tình yêu đôi khi trói buộc, nhưng lại chẳng nói chắc điều gì ở tương lai.
Chúng ta cần nhau đúng không em?… Em cần một thứ để dung hòa với tình yêu to lớn, mãnh liệt và đôi khi sốc nổi kia. Còn anh… cần một chữ “thương” để vỗ về những cảm xúc quá rõ ràng về em.
Mọi người nói với anh rằng tình thương có nhiều loại lắm và ngay khi anh quyết định gửi gắm tình cảm mình vào chiếc hộp nhỏ tên “Thương” để tặng em thì nó đã lớn hơn rất nhiều chữ “yêu” mà em định nghĩa.
Tình thương nơi anh không đòi hỏi sự chiếm hữu, anh muốn được đứng cạnh nhìn em mỉm cười hơn là ôm trọn trái tim em bằng một danh phận.
Tình thương nơi anh không vĩ đại nhưng hẳn sẽ không gợi chút hờn ghen khi em yên lòng yêu một ai khác.
Tình thương nơi anh không quá nhiều mật ngọt nhưng sẽ là chốn yên bình nhất mà em có.
Tình thương nơi anh không buộc lòng em, sẽ lấy nụ cười của người này để làm thước đo hạnh phúc cho người kia.
Tình thương nơi anh không quan tâm đường còn bao xa, chỉ cần anh bên em, vậy là đủ!
Để khi em mệt mỏi với lòng người, anh sẽ là chỗ tựa.
Để khi em đau đớn với xúc cảm, anh sẽ là dịu êm.
Để khi em bất lực với yêu thương, anh sẽ chốn bình yên để về.
Để khi em đứng dậy bằng đôi chân cứng cáp hơn, sẵn lòng yêu một người khác, anh sẽ lại mỉm cười chúc em hạnh phúc!
Là bởi vì… anh thương em!
Theo Guu
Nâng đỡ yêu thương
Khi em ngã thì anh nâng, khi anh ngã thì em nâng, nếu em và anh có liên hệ có tình thương và có sẵn một khả năng để nâng đỡ.
Có những lúc ta rơi vào vũng lầy khổ đau tuyệt vọng, hay bối rối hoang man trước khúc quanh của cuộc đời, thật không có gì bằng khi có một cánh tay tình thương đưa tới cho ta tựa vào và truyền thêm sức mạnh, để vết thương trong ta được xoa dịu, để nguồn sống trong ta được đánh thức và giúp ta vượt qua những đoạn đường nghiệt ngã. Bàn tay ấy không phải là phép mầu, nhưng nó có chứa chất liệu của tình thương, nó có mặt một cách kịp thời và hợp lý để xâu kết những điều kiện có sẵn cho một sức sống tiềm tàng trong ta bừng dậy. Đó là bàn tay nâng đỡ mà ai cũng cần ít nhất vài lần trong đời, vì sống trong đời sống này có mấy ai luôn mỉm cười thanh thản trước những đổi thay bất chợt.
Khi em ngã thì anh nâng, khi anh ngã thì em nâng, nếu em và anh có liên hệ có tình thương và có sẵn một khả năng để nâng đỡ. Dù đó chỉ là một hành động lắng nghe chăm chú, một lời động viên an ủi, hay một thái độ bao dung tha thứ... cũng có thể làm cho tình trạng của kẻ trong cơn nguy khốn được lành lặn và chuyển hóa. Ta không thể nói ta không cần ai hết, bởi ta không thể đi một mình trong cuộc đời này. Có những lúc vì tự ái, vì muốn khẳng định mình, vì thiếu chín chắn, ta đã dại dột tuyên bố những điều hết sức nông cạn như vậy. Nhưng sự thật ta chưa bao giờ ngưng tiếp nhận niềm tin yêu từ những người thân, ta chưa bao giờ sống được mà không có sự nâng đỡ của đất trời hay vạn vật chung quanh, dù có khi sự nâng đỡ đó được thể hiện trong vô tướng.
Vậy nên những khi ta đang vững vàng thì hãy nhìn chung quanh mình, nhìn xuống thật gần xem có ai đang cần tới bàn tay nâng đỡ của mình không? Đó là cái nhìn của một người trải nghiệm, đã từng thấm thía nỗi đau tột cùng khi không kịp lấy lại sức vì vấp ngã. Đó là cái nhìn của một người hiểu biết, nắm vững được nguyên tắc điều hợp vũ trụ: có cái này nên mới có cái kia, nếu cái kia tàn hoại thì cái này cũng bị lãnh đủ. Tuy ta đưa cánh tay đến để nâng đỡ đối tượng kia, nhưng kỳ thực là ta cũng đang nâng đỡ chính mình. Tuy ta đang tạo ra những năng lượng an lành để bảo vệ mầm sống chung quanh, nhưng đích thực là ta đang bảo vệ đời sống của chính mình. Vì vậy cánh tay nâng đỡ đó phải là cánh tay của từ ái, của tình thương không có điều kiện hoặc rất ít những điều kiện.
Mà tại sao ta muốn người kia phải làm cái gì đó cho ta thì ta mới chịu cứu giúp, trong khi ta đã thấy rõ tình trạng khốn khó mà họ đang gánh chịu và con tim ta đã rung động chân thành? Họ đang đuối sức và cần ta, chứ họ không thể phục vụ gì thêm cho ta nữa. Ta hãy giữ vững niềm rung cảm chân thành ban đầu, đừng để cho ý niệm ích kỷ toan tính chen vào, đừng để cho những lời bàn tán vô trách nhiệm làm khuynh đảo. Nếu thấy mình vẫn còn đủ năng lực thì hãy chia sớt cho người kia một phần. Phần nhận được không chỉ làm hồi sinh cho chính kẻ ấy, mà hồi sinh cho cả năng lực tâm từ trong ta nữa. Tại vì ta vốn có sẵn một trái tim thương yêu rất lớn, lớn đến mức không còn biên giới, nhưng nếu không có những mảnh đời trái ngang kêu cứu thì tâm từ ấy sẽ không thoát thai được.
Theo Guu
Sau 20 năm hạnh phúc, chồng đòi ly dị để theo người khác Sau một thời gian bỏ đi, anh về đưa đơn ly dị, nói để lại hết những gì mà chúng tôi làm ra cho ba mẹ con, chỉ cần tôi đồng ý ký đơn. ảnh minh họa Tôi 43 tuổi, anh hơn hai tuổi, vợ chồng tôi có gần 20 năm sống bên nhau đã có hai con, gái trai đầy đủ. Tôi...