Anh có thương con riêng của tôi không?.
Anh nói không quan tâm đến quá khứ của tôi, anh thương tôi nhưng liệu anh có thương con riêng của tôi không?.
Chuyện tình duyên của tôi trắc trở, 20 tuổi, khi ấy còn đang là sinh viên đại học tôi đã yêu một người đàn ông. Đó cũng là tình yêu đầu đời của tôi, tôi ngây thơ và cả tin nên chẳng chút nghi ngờ tình cảm họ dành cho mình, cứ nghĩ yêu hết mình thì sẽ được đáp lại hết mình, nên tôi chẳng giữ lại cho mình chút gì khi yêu. Tôi muốn họ thấy rằng, tôi có thể chết vì họ, tình yêu của tôi chẳng được đáp đền, ngay cả khi tôi đã có con với anh, anh cũng rũ bỏ trách nhiệm. Anh còn nói, chắc gì đứa trẻ trong bụng đã là con anh.
Ảnh minh họa
Không chỉ anh, bố mẹ anh cũng rũ bỏ giọt máu của con mình, họ đưa cho tôi một khoản tiền và nói tôi hãy phá thai và để con họ được yên, vì anh còn sự nghiệp ở phía trước.
Sau khi bị người yêu và gia đình anh từ chối, tôi đã định phá thai, nhưng rồi nghĩ thương con, và không muốn làm điều thất đức nên tôi đã giữ lại cái thai, tôi sinh con khi mới bước vào năm thứ 3 đại học nên phải bảo lưu kết quả học tập.
Video đang HOT
Con được hơn 1 tuổi, tôi lại gửi con về quê cho mẹ để tiếp tục học tập, tốt nghiệp ra trường, có công việc làm ổn định, thu nhập khá tôi mới đón con lên. Lúc này con tôi đã được 5 tuổi.
Biết hoàn cảnh của tôi, nhưng một đồng nghiệp vẫn thường hay qua lại thăm nom hai mẹ con và đưa chúng tôi đi chơi vào ngày cuối tuần, anh cũng rất quý mến con trai tôi và cháu cũng vậy.
Gần một năm nay anh thường xuyên chia sẻ với tôi mọi chuyện, hôm trước anh còn mời tôi về quê anh chơi, thăm bố mẹ anh, anh nói nếu tôi đồng ý anh sẽ cưới tôi làm vợ và có trách nhiệm với con trai của tôi, coi con như con của mình. Tôi hỏi anh, anh là trai tân, không vướng bận gì, anh yêu em nhưng còn gia đình anh, liệu họ có chấp nhận và yêu thương mẹ con em không thì anh nói anh sẽ thuyết phục và anh tin là họ sẽ chấp nhận mẹ con tôi.
Số phận tôi không may mắn, nên đường tình duyên lỡ dở, thực sự tôi cũng rất mong có người đàn ông thực sự yêu thương và chấp nhận được hoàn cảnh của mình. Nhưng khi đứng trước một người chấp nhận yêu thương mình thì tôi lại băn khoăn, bởi liệu anh có yêu thương con riêng của tôi không?
Theo Tapchiphunu
Sau 10 năm, tôi vẫn chỉ là một kẻ thứ 3 khốn khổ
Có lần tôi nói với anh tiết lộ chuyện tình yêu này với vợ anh nhưng anh gạt đi bảo đó là điều độc ác. Sự từ chối của anh khiến tôi bật khóc.
Tôi tình cờ quen anh trong một lần dự triển lãm tranh. Khi ấy anh đã ngoài 40 tuổi, có một vợ, một con còn tôi mới 20 tuổi, đang học đại học. Anh làm về nghệ thuật nên tính tình rất phóng khoáng, vui vẻ, đặc biệt lãng mạn. Tôi nghĩ chính điều ấy đã khiến tôi bất chấp tất cả, lao vào cuộc tình vụng trộm với người đàn ông đã có gia đình này, dù anh đã nhiều lần từ chối.
Anh nói tôi còn trẻ quá, anh không muốn tôi phải khổ vì tình yêu đầu đời trái ngang. Anh cũng không thể bỏ vợ lấy tôi. Đến với anh tôi chưa từng nghĩ sẽ bắt anh chia tay chị để tôi có một danh phận. Tôi chỉ cần yêu mà thôi. Cứ như thế tình cảm của chúng tôi lớn dần lên, ngày càng sâu đậm.
Anh nói tôi còn trẻ quá, anh không muốn tôi phải khổ vì tình yêu đầu đời trái ngang.
Có điều đặc biệt là chị thường xuyên xuất hiện trong câu chuyện của chúng tôi. Chị khi ấy 32 tuổi, người gầy gò, nước da xám xịt, sức khỏe tệ vì chị bị bệnh tim. Dù biết mình không nên mang thai nhưng chị vẫn cương quyết sinh cho anh một đứa con để tình yêu của hai người được kết tinh vào một mầm sống. Biết về chị, thậm chí còn có lần gặp và trò chuyện với chị, tôi rất thương chị. Nghe có vẻ buồn cười nhưng đó là tình cảm thật lòng. Vì thương nên tôi luôn cảm thấy tội lỗi.
Tôi nói với anh không bao giờ được phép để lộ quan hệ của chúng tôi vì tôi không muốn chị đau khổ. Nếu biết chồng ngoại tình có lẽ trái tim yếu ớt của chị sẽ chẳng thể chịu nổi. Bác sĩ cũng nói thời gian của chị không còn nhiều, chỉ chừng 3 - 5 năm nữa. Việc phẫu thuật gần như không thể vì sức khỏe chị quá yếu.
Tôi chưa bao giờ coi chị là tình địch. Đơn giản chúng tôi chỉ là hai người đàn bà cùng yêu một người đàn ông. Cũng bởi vậy tôi không nghĩ mình là kẻ thứ ba. Tôi quyết định chờ đợi. 5 năm thật dài với tôi nhưng với chị thật ngắn. Chỉ cần đợi đến ngày đó tôi sẽ đường đường chính chính ở bên anh.
Tôi vẫn mong chờ một ngày đường đường chính chính ở bên anh.
Tuy đã xác định như vậy nhưng tình yêu ấy đem đến cho tôi không ít buồn phiền. Anh coi vợ con là tất cả, chỉ dành thời gian cho tôi khi anh đã lo chu đáo việc nhà. Tôi tự an ủi mình rằng anh làm vậy để chuộc lỗi với vợ khi đã yêu một người khác. Hơn nữa điều đó chứng minh anh là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình. Tôi tự giải thích những lần anh lỡ hẹn, những lần anh quên đi ngày kỷ niệm của chúng tôi, mà không dám đối diện rằng thực ra tôi là kẻ thua cuộc. Tôi cố sống chết yêu anh và chờ đợi.
Thời gian trôi qua, gia đình gây áp lực bắt tôi kết hôn khiến tôi mệt mỏi. Không ít lần, thú thực tôi mong ngày ra đi của chị, thế nhưng 10 năm trôi qua, điều đó vẫn không thành sự thật trong khi tôi đã 30, quá lứa lỡ thì mà vẫn chưa có người đàn ông của riêng mình. Điều duy nhất là tình yêu của tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn.
Đã bao lần anh muốn chia tay để tôi đi tìm hạnh phúc của mình nhưng tôi vẫn cố chấp. Dù vậy thú thực tôi đã mệt mỏi vì chờ đợi. Tôi không biết mình có nên tiếp tục con đường này hay không.
Có lần tôi nói với anh tiết lộ chuyện tình yêu này với vợ anh nhưng anh gạt đi bảo đó là điều độc ác. Sự từ chối của anh khiến tôi bật khóc. Hình như anh không yêu tôi nhiều như tôi nghĩ. Dường như cuối cùng tôi vẫn chỉ là kẻ thứ ba khốn khổ đem lòng yêu người đàn ông có gia đình...
Theo Phunutoday
9 cách hóa giải cho những cô nàng lận đận tình duyên Nhiều cô nàng không hề xấu xí, chẳng vô duyên, cũng không vụng về... nhưng lại kém may mắn trong tình yêu. Bất chấp những nỗ lực của bản thân, đàn ông không bao giờ đối xử với họ theo cách mà họ xứng đáng nhận được. Ảnh minh họa: Funthenet. Đừng dành 100% sức lực để tìm một nửa đích thực cho...