Anh có thể giả vờ nói dối em một lần nữa không?
Anh là người đàn ông em cảm thấy tuyệt vời nhất quả đất, anh luôn biết cách làm em phải bật cười khi đang nổi nóng với anh, anh luôn biết xoa dịu em bằng những nụ hôn nồng cháy. Anh luôn xem trọng cảm xúc của chính em, rất ít khi làm em phật lòng…
Thấm thoát thời gian trôi qua cũng đã khá là lâu, cũng đã bốn năm rồi kể từ ngày chúng ta quyết định dừng chân sau những năm tháng yêu nhau mặn nồng. Không biết anh bây giờ ra sao, anh sống như thế nào và anh đã thương ai chưa? Đó là những câu hỏi cứ lẩn quẩn trong suy nghĩ của em suốt bốn năm dài ròng rã, chưa bao giờ em thôi băn khoăn, chưa bao giờ em thôi nhớ về anh. Em biết, thương thầm trộm nhớ về người yêu cũ là thứ tình cảm đau đớn và xót xa nhất, nhưng sao em vẫn cứ dẫm bước lên lối mòn năm xưa, để rồi người chịu trận đau đớn nhất không ai khác lại là em.
Này anh, người đã – từng với cuộc sống của em, em không mong mỏi rằng anh sẽ lại yêu em, và em cũng chẳng đợi chờ ở anh một lời xin lỗi, tất nhiên em cũng chẳng thèm thuồng nắm lấy đôi bàn tay hao gầy của anh. Thứ em cần em ở anh bây giờ, là một lời nói dối, liệu rằng anh có tin?
Nếu như ngày xưa, điều em ghét ở anh là một lời nói dối, thì bây giờ em lại thèm khát lời nói dối đó đến từ anh. Anh nghĩ em yêu quá hóa điên đúng không? Chắc có lẽ, bởi chỉ có những kẻ lụy tình như em, mới thèm khát những thứ mà những người con gái khác cho rằng đó là sự phản bội đau đớn nhất và cũng là sự lừa dối đầy tội lỗi nhất. Em cũng chấp nhận rằng mình không còn tỉnh táo nữa, nhất là từ khi em gởi gắm trái tim yêu nhỏ bé này cho anh.
Em muốn tìm về lại những ngày thời quá khứ, tìm lại anh – mối tình đầu của em, dù biết rằng sẽ rất là đau khi nghĩ về những chuyện đã qua, sẽ là rất mệt mỏi nếu cứ giữ mãi một hình bóng, nhưng xin anh cho em một lần được về lại chốn xưa, ôn lại những kỷ niệm một thời thương nhớ.
Anh hay nói dối em, những chiều tăng ca nơi công sở, nhưng thật ra đó chỉ là cái cớ, để anh hòa mình vào cuộc ăn chơi, la cà cùng những người bạn, anh sợ em giận nên cố giả vờ nói bận việc cơ quan, anh ngốc thật.
Video đang HOT
Anh nói dối em, anh chẳng nhớ ngày sinh nhật của em, nhưng anh cố tình âm thầm mà chuẩn bị bữa tiệc thật thịnh soạn để đợi em về.
Và cũng có những ngày, anh nói dối em, anh bị ốm nên xin nghỉ việc để ở nhà nằm nghỉ, nhưng thật ra nguyên ngày hôm đó, anh chỉ ôm em mà ngủ, thì ra anh muốn được như chú mèo làm nũng với chủ nhân của nó, muốn được em ôm hôn, chăm sóc…
Với em, những việc làm đó đáng yêu hơn là đáng trách. Anh là người đàn ông em cảm thấy tuyệt vời nhất quả đất, anh luôn biết cách làm em phải bật cười khi đang nổi nóng với anh, anh luôn biết xoa dịu em bằng những nụ hôn nồng cháy. Anh luôn xem trọng cảm xúc của chính em, rất ít khi làm em phật lòng, anh còn có thể nấu cho em bát cháo hành mà em cảm thấy ngon hơn Thị Nở nấu cho Chí Phèo nữa.
Liệu rằng, có bao giờ, như hôm nay anh có thể giả vờ nói dối em một lần nữa không? Em không cần anh phải làm gì cả, em cũng chẳng cần anh an ủi, vỗ về khi những nỗi buồn đến chào em, thứ mà em cần là một sự nói dối, không hiểu tại sao ngay bây giờ, em lại muốn nghe anh nói yêu em đến như thế này, mặc dù lời nói dối này có thể làm tan nát trái tim em, nhưng em vẫn muốn tìm về lại chốn xưa, tìm lại anh – người một thời nhung nhớ, nghe lại giọng nói thân quen năm nào, những hoài niệm thời quá khứ, cái tên người xưa, vẫn được em khăc cốt ghi tâm trong lòng.
Em thật sự muốn nói với anh, hãy nói dối em thêm một lần này nữa, dẫu biết là đớn đau, là hạnh phúc không trọn vẹn, nhưng em vẫn thèm khát một lần được nghe anh nói “Anh yêu em” …
Theo Blogtamsu
Đừng vội yêu sau khi chia tay...
Sau một cuộc tình, trong chúng ta đều là nỗi trống trải không lời. Sẽ dễ hiểu nếu như ta cần ngay một người mới, một người có thể giúp ta khỏa lấp những cô đơn, xoa dịu những vết thương mà người cũ đã gây ra. Ta trông chờ vào những điều mới mẻ hơn, thi vị hơn hoặc ít nhất cũng là duy trì lại những ngày tháng cũ của bình yên.
Nhưng tin buồn cho chúng ta, tình yêu vội vã sau chia tay ngoài tổn thương và hụt hẫng ra thường không có kết cục gì tốt đẹp.
Một cậu em, sau khi yêu đến điên dại vì một cô gái, nhưng cuối cùng vẫn bị phản bội. Cậu chọn cách quên cô gái ấy bằng cách yêu hết cô này sang cô khác. Những cuộc tình chóng vánh, một tháng, vài tháng hoặc nửa năm nhưng nhanh chóng tan rã như vòng đời ngắn ngủi của một con côn trùng.
"Cậu thở dài, em chẳng còn niềm tin vào con gái đâu chị ạ."
Lỗi nào phải tại những cô gái cậu đã yêu, lỗi tại cậu, tại cậu không thể đối diện với nỗi đau của mình, lại đem nó đặt vào bàn tay người khác và nhờ người ta chữa trị. Trong khi những người ấy, họ cũng như cậu, loay hoay với nỗi đau của mình, với những vấn đề của mình, liệu có đủ sức để chữa lành cơn đau cho cậu? Hay cuối cùng, cả hai mang lại tổn thương cho nhau, sâu sắc hơn, chán nản hơn và bi quan hơn...
"Nhưng chị nói với em, cách tốt nhất để quên đi một người là mở cửa cho một người khác bước vào mà?"
Đúng, đúng rồi em ạ, mở cửa cho một người mới, bước vào trái tim đầy u sầu lạnh lẽo của em, để giúp em quên đi người cũ là chuyện có thật. Nhưng vấn đề là thời gian, thời gian phải đủ để em tự hồi phục và tự nguyện đón người mới bước vào thì cả em và người ấy mới thật sự hạnh phúc được. Hãy nhớ, tình yêu là cùng chia sẻ, cùng giúp cho nhau tốt lên, chứ không phải là viên thuốc ngủ hay thuốc giảm đau để em quên đi chính thực tại của mình. Yêu là cùng đối mặt với thực tại, cùng nhìn nhận khó khăn, một cách tích cực hơn vì em không hề đơn độc, em luôn có một người ở bên mình, người đó mang tên là người yêu.
"Nhưng làm sao em biết, khi nào trái tim em đủ phục hồi để mở cửa cho một người khác bước vào?"
Đó là một ngày, trái tim em vẫn còn đau, nhưng em không còn hận. Đó là một ngày, khi em thức dậy, nghe một bản tình ca và cảm thấy mình vui, thấy mình muốn yêu và được yêu như lời tình ca đó. Đó là một ngày, trái tim em sẽ thật sự hân hoan, khi nắng vàng của ngày mới lùa qua khung cửa sổ, em biết một ngày mới sắp đến và em còn có một ngày dài với bao nhiêu chuyện cần làm phía trước. Em sống vì em cần phải sống, giữa cuộc đời này. Em thật sự cảm thấy bình yên. Vì chỉ khi em bình yên em mới mang đến được sự bình yên cho người khác.
Em biết không, mỗi người chúng ta đều có một giới hạn yêu thương nhất định. Nếu như em cứ đốt cháy nó, lãng phí nó trong những cuộc tình không tên, những cuộc tình chới với chỉ để giảm đau, thì đến một lúc nào đó, khi em gặp một người phù hợp, em sẽ chẳng còn bao nhiêu để cháy nữa. Lúc đó, dù cảm thấy phù hợp, nhưng tim em, lòng em đã cạn khô cả rồi...
Vì vậy, đừng yêu vội sau chia tay...
Theo Blogtamsu
Nếu anh lạnh lùng với em, em sẽ biến mất... Em không am hiểu nhiều về horoscope, cũng chưa từng nghiên cứu về chiêm tinh, nhưng em tin vào những điều mà horoscope nói. Em là một cô gái Song Tử chính hiệu, còn anh thuộc cung Sư Tử, cảm tưởng cách xa em vô cùng. Em nghe người ta nói Song Tử và Sư Tử không hẳn là tâm đầu ý hợp...