‘Anh có phải là người đầu tiên của em?’
Khi đang quấn quýt bên nhau, anh bỗng hỏi tôi: “Anh có phải là người đầu tiên của em?”
Ngày tôi đang rơi vào trạng thái buồn bã, đau khổ vì bị người yêu phản bội thì anh đã đến bên tôi. Dù lúc đó không có bất cứ cảm giác rung động nào với anh nhưng tôi vẫn nhận lời đi chơi với anh… như để khỏa lấp nỗi đau trong lòng mình.
Tôi và anh quen nhau rất vô tình. Anh là anh trai của cô bạn cùng phòng tôi. Anh nhờ cô ấy giới thiệu cho anh một người để làm bạn và cô ấy đã gửi số tôi cho anh. Ngày tôi biết anh cũng là lúc trong lòng tôi đau khổ nhất. Anh đã đến bên tôi, lắng nghe tôi khóc lóc, chia sẻ những nỗi đau trống trải cùng tôi. Và tôi đã thật ngốc nghếch khi nhờ anh chở mình đi lang thang qua nhà người yêu cũ bởi, tôi luôn hy vọng có một ngày nào đó, người ấy sẽ quay lại với tôi.
Anh vẫn âm thầm ở bên tôi, đưa tôi đi chơi sau mỗi giờ tan trường và dẫn tôi đi ăn khuya mỗi ngày tôi đi làm thêm. Ngày qua ngày, cứ thế, nỗi buồn trong tôi đã không còn… và tôi cũng không thể biết được tình cảm anh dành cho tôi là tình yêu hay tình cảm anh em nhưng tôi mặc kệ. Anh coi tôi là gì cũng được, dẫu sao tôi có anh ở bên cạnh là vui lắm rồi. Và cứ như thế, tôi yêu anh từ lúc nào cũng không hay biết.
Và chẳng bao lâu sau, chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau. Dù rất yêu anh nhưng tôi thực sự rất buồn và giận bản thân mình vì đã không còn trong trắng khi đến bên anh. Nghĩ vậy nên tôi rất yêu thương anh và luôn cố gắng không làm anh phải buồn lòng vì mình.
Video đang HOT
Tôi nhớ rất rõ cái ngày chúng tôi quấn quýt bên nhau… Khi anh hỏi tôi: “Anh có phải là người đầu tiên của em không?”. Tôi đã chuẩn bị trước được tinh thần nhưng vẫn không giấu được những giọt nước mắt, thú nhận: “Em xin lỗi anh… nhưng anh không phải là người đầu tiên của em”.
Tôi cảm thấy có lỗi với anh khi mình không còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Khi nói như vậy, tôi nghĩ mình sẽ mãi mãi mất anh… nhưng không, anh đã ôm tôi vào lòng và cảm ơn tôi “vì đã không nói dối anh”. Tôi đã khóc nức nở như một đứa trẻ trong vòng tay rắn chắc của anh.
Cứ thế, thời gian trôi qua, chúng tôi đã yêu nhau được hơn 2 năm. Ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình, tôi đã rất lo sợ bố mẹ anh sẽ không đồng ý cho tình yêu của chúng tôi… nhưng thật may mắn khi cả bố và mẹ anh đều không ai có ý kiến gì cả. Họ còn bảo chúng tôi đã yêu nhau, cố gắng giữ gìn tình cảm và chờ tới năm sau được tuổi sẽ tổ chức làm đám cưới.
Rồi tôi cũng đưa anh về giới thiệu với gia đình mình. Bố mẹ tôi sau khi tiếp xúc với anh cũng ủng hộ tình yêu hai đứa hết lòng. Tôi thầm cảm ơn anh, cảm ơn những tình cảm chân thành anh dành cho tôi… và thật sự tôi rất vui sướng khi chúng tôi được gia đình hai bên ủng hộ hết lòng.
Vậy là cái ngày mà chúng tôi mong đợi cũng sắp đến. Chỉ còn ba tháng nữa thôi, chúng tôi sẽ làm đám cưới, tôi sẽ được chung sống cùng anh, được lo cho anh từng bữa cơm, giấc ngủ… Tôi sẽ cố gắng trở thành một người vợ tốt để xứng đáng với tình yêu anh dành cho tôi.
Tình yêu sẽ không bao giờ tồn tại mãi mãi khi không có sự chân thành và lòng bao dung. Tôi yêu anh… và tôi tin tình yêu của mình sẽ vượt qua mọi mưa giông, bão tố trong cuộc đời này!
Theo VNE
Vì anh tôi đánh mất con
Không đủ dũng cảm để giữ, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này.
Một tháng trôi qua kể từ khi tôi bỏ đi đứa con của mình. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau được 2 tháng nhưng oái ăm tôi lại có thai 5 tuần với anh. Biết có thai tôi rất vui vẻ, nghĩ về cuộc sống hạnh phúc khi có đứa con chào đời, nhưng mọi chuyện vỡ tan khi anh không chấp nhận vì lý do hai đứa chưa ổn định.
Ảnh minh họa: HH
Tôi 26 tuổi, anh 28. Anh dùng mọi lời lẽ để thuyết phục tôi bỏ đi đứa con, nói hai đứa chưa ổn định. Không đủ dũng cảm để giữ đứa con hằng khao khát và mơ ước, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này. Tôi không còn muốn làm gì hay tha thiết với cuộc sống nữa, cho đến ngày hôm nay lòng vẫn đau khi nghĩ về đứa con bé bỏng tội nghiệp.
Điều đáng nói anh vẫn coi như chưa có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa, vẫn bên tôi và chăm sóc chu đáo. Thật sự tôi không hiểu về con người anh. Nếu không yêu tôi anh có thể rời xa ngay lúc này vì tôi đã mấy lần chia tay nhưng anh nhất quyết không đồng ý. Giờ đây tôi không biết nên ở bên anh hay rời xa nữa?
Theo VNE
Bất lực nhìn em theo đại gia Em quyết định đám hỏi, tôi đau xót chấp nhận. Cầu mong em sẽ hạnh phúc, tôi đau lắm mà đành nhìn em cưới người khác. Một ngày với quá nhiều cảm xúc, tôi liếc nhìn xung quanh để tìm em. Hôm nay, em lấy chồng, tôi ngồi lặng lẽ nhìn. Em rạng ngời trong chiếc áo cưới. Bất chợt, ánh mắt em...