“Anh có muốn ngủ lại với em đêm nay không?” và cái kết bất ngờ
Tuấn ôm Hân và hôn cô cháy bỏng, nụ hôn gấp gáp cảm giác như muốn nuốt trọn cô. Tuấn hôn đến cổ, Hân có ý đề phòng nhưng giờ đây cô như mềm nhũn tan chảy trong tay anh. Cô mặc kệ tất cả, Hân muốn để mọi thứ thật tự nhiên, cô chẳng màng đến cái gọi là thử lòng người yêu nữa.
Cô từng xem hắn là kẻ thù, nhưng sau chuyến du lịch đó cô chợt nhận ra hắn quan trọng với mình hơn cô nghĩ. Tuấn là một người đàn ông cao to đẹp trai, anh ta đẹp đến mức các cô gái phải thốt lên: “Người đâu mà đẹp quá đáng như vậy”.
Hân cũng thấy thế, nhưng chẳng hiểu sao cô chẳng ưa nổi cái tính ngạo mạn của anh ta. Tuấn thích đi chu du chụp ảnh mặc dù công việc của anh ta chẳng liên quan gì đến nghệ thuật, ngược lại nó lại còn rất khô khan đó là nghề kế toán. Vậy nhưng ở anh ta chẳng toát lên vẻ mình là một người chuyên làm việc phòng máy cả.
Sau chuyến du lịch tình cờ đó, Tuấn hay chạm mặt Hân ở nhiều nơi. Nhiều đến mức cô phát cáu lên cứ nghĩ là hắn theo dõi mình. Tuấn quan tâm Hân theo cách của một người đàn ông đang để ý đên 1 người phụ nữ trên mức tình bạn, dường như Hân đã ngửi được mùi “tán tỉnh” đâu đây. Cô tìm cách né tránh anh ta nhưng nhiều khi Hân tự hỏi: “Mình và anh ta chẳng là gì vì sao mình lại phải tránh mặt chứ?”. Hân cố gắng không thích không để ý đến Tuấn nhưng càng cố thì hình ảnh hắn càng quanh quẩn trong đầu.
- Anh thích tôi hay sao mà đi đâu tôi cũng chạm mặt anh vậy?
- Cô ảo tưởng à? Quán cà phê này đâu chỉ mình cô có thể ngồi, đúng không?
Hân tức tôi bỏ lên tầng 2 còn Tuấn mỉm cười nham hiểm, một chốc sau cô nhân viên thân thiết của Hân đưa cho Hân ly cà phê nóng hổi mà Hân yêu thích rồi nói:
- Chị với sếp em cứ như 2 kẻ thù ấy nhỉ.
Hân suýt sặc nước:
- Cái gì, sếp… sếp ư? Sếp đâu ra.
- Thì anh Tuấn lúc nãy là chủ tiệm cà phê này mà chị. Nói đúng hơn là của mẹ anh ấy, nhưng giờ cô ấy qua Mỹ thăm con gái nên anh Tuấn tạm thời tiếp quản.
Hân ngớ người cảm giác xấu hổ lan tỏa đến từng tế bào.
Video đang HOT
- Chết cha, mình ngộ nhận rồi, chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa.
Thế rồi, Hân trốn vè và từ đó cô ít lui tới quán đó hơn để không phải chặm mặt Tuấn. Nhưng chính điều đó khiến cho cả Tuấn và Hân thấy trống vắng. Cô nhận ra trái tim mình đã lỗi nhịp với kẻ mà suốt ngày chọc tức cô. Còn Tuấn, anh thích Hân ngay từ lần đầu gặp mặt, 1 cô gái bướng bỉnh ngang tàng và không thích ai điều khiển mình.
Đợt đó Hân phải đi công tác 1 tuần tại Đà Nẵng, Tuấn buồn vì không tìm thấy dấu vết của Hân đâu. Anh có nhắn tin cho cô nhưng lúc thì cô trả lời lúc thì không? Khi Hân về Hà nội, Tuấn đã không ngần ngại tỏ tình.
Hân đứng bần thần vì bất ngờ nhưng rồi cô thấy trái tim mình cũng đang lỗi nhịp. Cô đoán những bó hoa mỗi sáng đặt trước cửa nhà của mình bấy lâu nay là của Tuấn, những rắc rối cô gặp phải được gỡ rối chắc chắn cũng có sự tham gia của Tuấn vì mối quan hệ của Tuấn rất rộng.
Hân nhận lời yêu sau khi đã xác định được tình cảm của mình. Chỉ có điều cô vẫn lo sợ sự đào hoa thiếu sự chung thủy nơi Tuấn. Hân vốn là người mất niềm tin vào đàn ông. Hôm ấy trời mưa anh đưa cô về, Tuấn ghé vào nhà Hân uống ly cà phê cho ấm bụng. Hân thích cà phê nâu nhưng lại pha rất tệ chính vì thế cô để Tuấn làm việc đó còn mình chỉ ngồi thưởng thức.
Lúc ấy cũng đã muộn, 12 giờ Tuấn định bụng đi về vì mưa bắt đầu ngớt, nhưng Hân quay sang ôm anh rồi bảo: “Anh có muốn ngủ lại với em đêm nay không?”. Tuấn ngạc nhiên rồi lấy lại tinh thần và bảo:
- Anh biết trò này rồi, nếu anh đồng ý em sẽ chửi rủa anh là loại không ra gì đúng không?
- Dĩ nhiên là không? Mình đang là người yêu của nhau mà.
Hân định bụng thử lòng bạn trai mình, cô muốn xem anh ta có giống như bao gã khác chưa yêu đã muốn lên giường không? Nhưng nếu lỡ Tuấn ở lại thì có lẽ Hân cũng không từ chối vì cô yêu anh, yêu rất nhiều chỉ có điều là tâm trí cô đang rối. Cô không biết mình thực sự muốn gì nữa:
- Vậy anh sẽ ở lại nhé.
- Được thôi, em tắm đã rồi mình ngủ nhé.
Tuấn lên giường nằm xem ti vi chờ Hân, cô mặc chiếc váy ngủ dài nhưng đủ gợi cảm. Tuấn chào đón Hân bằng cách dang tay ra, cô nằm gọn trong vòng tay ấm áp của anh. Mùi hương đó khiến cô chỉ muốn chui rúc vào ngực Tuấn cho đến sáng.
Tuấn ôm Hân và hôn cô cháy bỏng, nụ hôn gấp gáp cảm giác như muốn nuốt trọn cô. Tuấn hôn đến cổ, Hân có ý đề phòng nhưng giờ đây cô như mềm nhũn tan chảy trong tay anh. Cô mặc kệ tất cả, Hân muốn để mọi thứ thật tự nhiên, cô chẳng màng đến cái gọi là thử lòng người yêu nữa. Tuấn hôn cô nồng nàn, tay anh ôm eo nhưng rồi bỗng dưng anh dừng lại nhìn ngắm Hân rồi nói:
- Em đẹp lắm, anh yêu em.
Hân mỉm cười hạnh phúc.
- Em ngủ ngon nhé, anh về đây. Em không cần thử lòng anh vậy đâu, anh yêu em thật lòng, đơn giản là yêu thôi chứ không phải yêu vì muốn lên giường. Vì nếu cần điều đó thì mấy tháng qua anh đã không quan tâm em nhiều như vậy và người như anh không khó để tìm kiếm thứ đó ngoài kia. Mai gặp nhé, mai anh đón em đi ăn sáng rồi đi chụp hình, ngủ ngon cô bé nhé.
Hân sững sờ, xen lẫn sự hụt hẫng xấu hổ. Nhưng khi nhìn Tuấn nhẹ nhàng khép cửa đi về cô lại bất giác mỉm cười. Hân sung sướng quấn mình vào chăn hà hít mùi hương còn sót lại của Tuấn. Cô không rõ có phải anh đã cố tình sắp đặt hay không, nhưng trái tim cô tự nguyện yêu anh vì thế cô tin vào nhân cách của anh.
Mùa đông, cô mèo lười chỉ thích ngủ nướng và mỉm cười hạnh phúc khi sớm mai thức dậy có ai đó hôn nhẹ rồi kéo đi ăn. Hạnh phúc của người phụ nữ đơn giản vậy thôi, dành tuổi thanh xuân để yêu và được yêu.
Theo Một Thế Giới
Dùng ảnh nửa kín nửa hở để thử lòng chồng và cái kết bất ngờ
Thấy chồng nhắn tin chậm Phương liền chọn lấy 1 cái ảnh nóng nửa kín nửa hở gửi cho anh với mục đích "kích thích". Tay cầm chặt điện thoại, Phương rung đùi chờ đợi và rồi...
Dạo này rảnh rỗi không có việc gì làm, đã vậy còn nghe chị em kháo nhau chuyện chồng tòm tem ngoại tình này nọ nên lòng Phương cũng hoang mang lắm. Cái thời buổi 1 mét vuông bảy thằng kẻ cướp thế này thì dù chồng mình không có ý đồ thì bọn con gái nó cũng cố va vào thôi, vậy nên mình phải đề phòng từ xa mới được.
Nghĩ vậy, Phương lên kế hoạch thử lòng chồng. Chồng cô vốn là một người đàn ông hài hước, đẹp trai đã vậy lại còn kiếm ra tiền vậy nên dễ bị mấy con em lả lơi nhòm ngó lắm. Nhớ có đợt cô đi ăn cùng cơ quan chồng mà mấy cô nhân nhân viên bên ấy đã khịa khoáy đủ thứ rồi. Nghĩ đến lòng Phương lại tức tối, sự quyết tâm thử lòng chồng lại dâng cao.
Phương nhớ ra mình có 1 cái sim mẹ cho mà chưa dùng đến, cô lập zalo mới và kết bạn với ông chồng. Lên mạng tìm hình mấy em xinh tươi mát mẻ làm ảnh đại diện, cô chủ động nhắn tin làm quen, thú thật vừa hồi hộp và lo lắng. Nửa muốn chồng rep lạ nửa lại không.
Và rồi hai hôm sau thấy ông ta nhắn lại, lòng Phương sôi máu chỉ muốn cạo đầu bôi vôi chồng. Cô thầm nhếch mép: "Đầu tiên là hỏi han, sau thì quan tâm sau nữa thì rủ nhau đi nhà nghỉ chứ gì, trò này bà biết thừa rồi nha".
Phương hì hục ve vãn nhắn tin cho chồng, ban đầu ông ý còn e dè và tỏ ra khó gần nhưng khi cô nhắn tin quan tâm nhiều hơn thì chồng tôi cởi mở hơn. Tối về nhìn thấy chồng là Phương chỉ muốn "chém", vì cái tội trăng hoa, thấy gái là mắt tớn lên. "Cứ thế này con nào tán chả đổ" Phương nghĩ bụng như thế.
Hôm đó Phương đi sinh nhật bạn, chồng ở nhà 1 mình. Dù ăn sinh nhật nhưng cô vẫn không quên nhiệm vụ cưa cẩm chồng, nhắn mãi chả thấy anh ấy rep lại. Phương nghĩ bụng: "Chắc lại đang bận tắm cho thằng ku". 9 giờ thấy điện thoại nhấp nháy, cô vội cầm lên thấy chồng nhắn lại:
- Em ăn cơm chưa?
Cục tức cứ chấn ở họng, cô bực dọc trả lời:
- Em ăn rồi, em ở nhà mình buồn quá hay là anh qua đây với em lúc đi.
Phương nhắn thế và hồi hộp chờ đợi, thấy chồng nhắn tin chậm cô còn lấy 1 cái ảnh nóng nửa kín nửa hở gửi cho anh với mục đích "kích thích". Tay cầm chặt điện thoại, Phương rung đùi. Phương có cái tật hay rung đùi mỗi lần có chuyện gì đó khiến cô lo lắng. Tin nhắn đến:
- Xin lỗi anh không qua được, hơn nữa anh đã có gia đình. Em mà cứ gửi hình kiểu đó khi chát với con trai, anh nghĩ không hay đâu. Nếu gặp kể xấu họ sẽ lợi dụng em đấy, mấy lâu nay em cứ úp mở em là người quen của anh nên anh mới nói chuyện. Giờ thấy em gửi hình như vậy anh nghĩ bạn anh không có ai như thế, thôi chào em nha. Anh đang bận chút.
Phương vừa đọc vừa cười sung sướng, chả hiểu sao cười thế mà nước mắt nó vẫn chảy ra người lâng lâng đến khó tả. Tối ấy cô phi xe về nhà, mua cho hai bố con hai bịch đồ ăn vặt rồi ôm lấy ông chồng thối nói:
- Ôi, yêu ông chồng của vợ quá.
Hôm nay đi sinh nhật làm quá liều hả vợ, hay sao mà sến sẩm thế này.
- Chồng với chả con, vợ âu yếm tý không được sao?
Ông chồng nhìn cô ranh mãnh rồi cười:
- Anh đùa đấy, đừng có đánh anh nha.
Nhìn mặt ông ấy Phương không thể nhịn nổi cười. Thở phù nhẹ nhõm cười nhếch mép: "Hắn vẫn còn chung tình chán, vẫn sài được chưa phải đồ vứt đi".
Theo Một Thế Giới
Gặp lại chồng cũ trong lúc bế con đi ăn xin và cái kết bất ngờ Nhìn cảnh người phụ nữ gầy gò, xanh xao bế theo một đứa trẻ còn đỏ hỏn đi xin ăn đã lấy được không ít tình thương của mọi người. Ai cũng góp chút ít giúp đỡ mẹ con Hà. Và không ngờ... Tuy lớn lên trong cảnh giàu sang, gấm vóc nhưng Minh không như những gã công tử nhà giàu khác,...