Anh có lỗi khi không là người cuối cùng
Hạnh phúc trong cuộc đời không phụ thuộc vào điều xảy ra với bạn mà phụ thuộc vào cách bạn đón nhận nó như thế nào.
Nghe những câu chuyện về em, tôi thấy lòng mình thắt lại. Nỗi đau của em – một tình cũ năm xưa, ở một nơi xa xôi với tôi nhưng tôi thấy sao như nỗi đau đó chính mình đang trải qua. Xin lỗi em, vì tôi mà em mới như vậy. Là vì tôi: kẻ đớn hèn!
Anh nhớ khi anh nói lời chia tay, em đã không khóc mà chúc anh hạnh phúc và quay lưng đi. Dáng chiều chênh vênh làm cái bóng em đi về càng thêm cô độc. Tôi đã hại em, tôi đã tình yêu trinh nguyên và trái tim chung thủy của em bị tổn thương bằng sự hèn nhát của chính mình. Tôi nghe theo lời bố mẹ để chấp nhận một sống nhàn hạ hơn cho mình. Tôi có tội với em không chỉ trong tình yêu ấy mà còn có tội với em suốt cả cuộc đời.
Tôi biết mình yêu em nhưng cái tham vọng muốn cuộc sống tốt đẹp hơn đã khiến tôi quyết định từ bỏ tình yêu…. (Ảnh minh họa)
Em vốn là cô gái yếu đuối, khi tôi nói yêu em, em đã gục đầu vào vai tôi mà nói rằng: “Xin hãy làm chỗ dựa cho em. Đừng bao giờ khiến em mất đi niềm tin anh nhé”. Tôi đã hứa, đã thề thốt đã từng gieo cho em hi vọng rằng em là người con gái cuối cùng trong đời tôi. Nhưng tôi đã ra đi, vào đúng cái lúc em ấp ủ bao dự định, em chuẩn bị tinh thần để đối đầu với tất cả mọi chuyện… Em không hụt hẫng vì mất tôi mà đau khổ vì tôi đã đớn hèn không đấu tranh cùng em để bảo vệ tình yêu này. Tôi chưa một lần cố gắng, tôi đã dừng lại khi mọi chuyện còn chưa kịp bắt đầu.
Gia đình ngăn cản, tôi nhanh chóng cảm thấy chán nản. Em động viên tôi hãy cố gắng đến cùng vì em tin tình yêu của hai đứa sẽ vượt được qua mọi thử thách để đến bên nhau. Nhưng tôi có lẽ chỉ yêu chính bản thân mình. Tôi cần một cuộc sống nhẹ nhàng, một con đường thẳng để đến với cái đích danh vọng và giàu có. Nếu nắm tay em, nghĩa là tôi đã chọn một con đường chông gai hơn. Tôi biết mình yêu em nhưng cái tham vọng muốn cuộc sống tốt đẹp hơn đã khiến tôi quyết định từ bỏ tình yêu.
Video đang HOT
Tôi nói chia tay, tôi chuẩn bị tinh thần cho những lời trách cứ, cho những giọt nước mắt tưởng chừng như sẽ tan chảy tôi nhưng thực tế khác với những gì tôi tưởng tượng. Em lặng yên khi nghe tôi nói rồi em khẽ mỉm cười: “Hãy đi con đường anh đã chọn. Chúc anh hạnh phúc!”. Tôi đã thảng thốt thật nhiều trước sự lạnh lùng đó của em bởi em mà tôi biết là một người con gái dám vì anh mà làm mọi việc. Tại sao khi mất anh, em lại có thể bình thản tới vậy? Tôi biết sẽ có những cơn bão tố nổi lên sau sự bình lặng ghê người ấy… Chỉ tiếc là tôi không thể nào đoán định được, em sẽ làm gì?
Hạnh phúc trong cuộc đời không phụ thuộc vào điều xảy ra với bạn mà phụ thuộc vào cách bạn đón nhận nó như thế nào. (Ảnh minh họa)
Rồi em lấy chồng, nhanh hơn cả những gì tôi tưởng tượng. Ngày cưới em mời tôi. Tôi cảm thấy một sự tiếc nuối trào dâng lên trong lòng. Chồng em giàu có, điển trai và hai người quen nhau chóng vánh. Tôi đã hỏi em rằng: “Em có thực sự yêu chồng?”. Em cười chua chát: “Yêu thực sự đôi khi cũng trở thành vô nghĩa lí. Điều đó giờ không còn cần thiết nữa”. Tôi đã dự cảm rằng, đó là một cuộc hôn nhân để trả thù anh và có lẽ là trả thù chính bản thân em.
Gần 5 năm trôi qua, em Ly hôn và trở thành người đàn bà cô độc. Còn tôi, không thể nói là hạnh phúc nhưng tạm gọi là yên ổn bên vợ và đứa con gái đầu xinh xắn. Nghe tin em và chồng ly hôn, tôi thấy lòng xót xa. Cái cảm giác còn ghê gớm hơn ngày tôi nói lời chia tay em. Một sự tội lỗi ngập ngụa trong lòng tôi. Vì tôi mà em trở nên như vậy, vì tôi đã đánh mất niềm tin trong em, vì tôi đã khiến em chán chường và buông xuôi cuộc sống này. Vì tôi mà em kết hôn như một cách chốn chạy thất bại của tình yêu… Vì tôi mà cuộc đời em khổ.
Gặp lại em, tôi đã nói lên trăn trở của mình: “Em có hối hận khi đã từng yêu anh và có hận khi anh chia tay anh không?”. Em mỉm cười, nụ cười không còn đau khổ như năm xưa, nụ cười có sự từng trải và can trường hơn: “Em hối hận vì đã quyết định lấy chồng thật vội vàng và hận vì anh đã không cố gắng đến cùng để bên em. Nhưng đáng hận hơn cả là chính mình, hạnh phúc trong cuộc đời không phụ thuộc vào điều xảy ra với bạn mà phụ thuộc vào cách bạn đón nhận nó như thế nào. Và em đã chọn cách tệ nhất để đối diện với sự chia tay. Lỗi là tại em!”.
Theo Khampha
Hãy yêu em thật nhiều hơn ngày xưa
Anh đã đến trong cuộc đời em, thắp lên tia sáng về tình yêu và những ước mơ. Nếu anh đã làm như vậy, đừng để cho mọi thứ thành dang dở...
Anh nhìn vào đôi mắt em, anh cảm nhận được sự lo lắng và bất an đang dâng ngập đầy. Em ngắm mình trong chiếc váy cưới, chỉ ít ngày nữa thôi, em sẽ lên xe hoa để trở thành người vợ gắn bó suốt đời với anh. Nhưng trong lòng em có một nỗi buồn. Khép lại chặng đường yêu, mở ra một chặng đường phía trước. Em sợ rằng những khó khăn của cuộc sống hôn nhân sẽ làm cho tình yêu của chúng mình dần tàn lụi. Chẳng phải người ta vẫn thường nói, "hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu hay sao?. Nhưng em thì không muốn tình yêu của chúng mình chết khi mà hai đứa gắn bó bên nhau.
Em đã từng chứng kiến biết bao cặp vợ chồng sống với nhau vì cái nghĩa. Tình yêu của những ngày đầu hẹn hò không còn nhường chỗ cho những trách nhiệm, nghĩa vụ và giá trị đạo đức. Em biết, đó là những nền tảng làm cho hôn nhân bền vững và lâu dài nhưng em còn cần nhiều hơn thế. Em muốn anh yêu em nhiều hơn, hơn cả khi chúng mình yêu nhau. Vì em là vợ của anh, là mẹ của những đứa con anh, vậy nên đừng để tình yêu tàn lụi mà hãy thắp lên ngọn lửa đó, để nó cháy mãi anh nhé.
Em muốn anh yêu em nhiều hơn, hơn cả khi chúng mình yêu nhau. Vì em là vợ của anh, là mẹ của những đứa con anh, vậy nên đừng để tình yêu tàn lụi mà hãy thắp lên ngọn lửa đó, để nó cháy mãi anh nhé. (Ảnh minh họa)
Em thực sự rất sợ cảnh vợ chồng sống bên nhau mà không còn chút cảm giác yêu thương, mọi thứ trở thành một thói quen khó bỏ, thành một nghĩa vụ không thể thoái thác. Em luôn muốn mỗi lần nhìn nhau mình vẫn si mê và thấy đối phương hấp dẫn chứ không phải là cái nhìn vội vã rồi quay đi vì chẳng có gì mới mẻ. Em rất sợ điều đó.
Em hiểu, khi yêu nhau, người ta nghĩ rằng một ngày nào đó có thể mất nhau vì người đó chưa thuộc về mình nên vì thế mà họ yêu nhau nhiều hơn và biết trân trọng hơn. Nhưng khi đã là vợ chồng, cái cảm giác sở hữu khiến chúng ta lơ là tình cảm. Nó giống như ngắm một chiếc váy đẹp thì thích nhưng nếu mua được nó rồi chỉ mặc vài lần là chán vậy. Thêm vào đó là những áp lực trong cuộc sống, những khó khăn chồng chất khiến đôi lúc chúng ta mệt nhoài và quên mất đi mình còn một việc thiêng liêng cần phải làm đó là dành tình yêu thương cho người bạn đời của mình.
Em không muốn mình đi vào lối mòn của tình yêu ấy. Không phải em ích kỉ, chỉ nghĩ đến yêu thương cho bản thân mình. Nhưng anh biết đấy cuộc sống là những khó khăn nối tiếp nhau, hãy thắp cho nhau niềm tin và tiếp thêm sức mạnh bằng tình yêu vợ chồng. Đừng để cho tình yêu đó lụi tàn đi. Không có gì là vĩnh viễn, tình yêu và tình vợ chồng cũng vậy. Nếu không biết nâng niu, trân trọng và chăm sóc nó thường xuyên, mọi thứ rồi cũng sẽ ra đi.
Anh đã đến trong cuộc đời em, thắp lên tia sáng về tình yêu và những ước mơ. Nếu anh đã làm như vậy, đừng để cho mọi thứ thành dang dở... Hãy yêu em thật nhiều. (ảnh minh họa)
Ngày hôm nay, em có thể trở thành vợ anh, trở thành người quan trọng với anh nhưng nếu một ngày nào đó em nhận ra rằng tình cảm mà em nhận được không đủ đong đầy, không còn mặn nồng nữa, em sẽ ra đi. Chỉ có tình yêu mới là thứ níu giữ được trái tim em ở lại, những nghĩa vụ, những trách nhiệm em sẽ buông xuôi hết. Em biết như vậy là ích kỉ vì thế nếu muốn em mãi ở lại bên anh, hãy yêu em thật nhiều anh nhé. Em rất sợ những tháng ngày sắp tới chúng ta không còn chút lửa tình cho nhau thì cuộc sống thật đơn điệu và tẻ nhạt.
Anh đã đến trong cuộc đời em, thắp lên tia sáng về tình yêu và những ước mơ. Nếu anh đã làm như vậy, đừng để cho mọi thứ thành dang dở... Hãy yêu em thật nhiều.
Theo Khampha
Muốn bỏ vợ để có con với người tình cũ Đã 18 năm rồi chúng tôi mới gặp lại nhau, tôi muốn có con và ở bên tình cũ. Tôi có nên bỏ vợ? Chị Thanh Bình thân mến! Tôi năm nay 40 tuổi. Cách đây 18 năm, tôi cùng bạn gái đã yêu nhau hơn 4 năm. Nhưng lúc đó do gia đình tôi không chấp nhận cuộc hôn nhân, đồng thời...