Anh có hạnh phúc không?
Em nhạy cảm, em đa đoan và em sâu sắc lắm!
Em tự tin, em thỏa mãn với cái trò chơi cút bắt, những trò trốn tìm đong đưa với những gã đàn ông đa tình, háo sắc…
Nếu anh hỏi em có hạnh phúc không, có lẽ điều này làm em khó trả lời nhất vì em không thể cảm nhận được hạnh phúc là gì? Ai cũng hiểu một cách nghiễm nhiên rằng, hạnh phúc là khi ta cảm thấy vui vẻ, mỉm cười, hài lòng… không phải đâu, đó chỉ là anh đang liệt kê cảm xúc. Nói về hạnh phúc, với em thì đinh nghĩa hay chứng minh đều không xác định. Anh đừng nghĩ em bị vấp ngã hay đang đau vì một vết thương sâu nào nhé. Đơn giản vì lúc đau, em vẫn gắng mỉm cười và đôi khi vui em lại rơi nước mắt là thế…
Em là thế đấy, cá tính và mạnh mẽ, nhiều lúc thấy em vui, cười đùa, lém lỉnh ai cũng tưởng em đơn giản, vô tư… em nhìn mọi thứ lạc quan hơn và dễ dàng hơn. Nghịch lý thật, nếu em biết chấp nhận hơn để nhìn mọi thứ đơn giản, luôn một màu hồng như thế thì ngay lúc này đây, em không cảm thấy chênh vênh hay cảm giác dối lòng, giả tạo… Em đang cố xây dựng một kịch bản đấy, xây một bức tường thành để che giấu phía sau nụ cười thật tươi… là đôi mắt xa xăm, bờ môi hờ hững. Khuôn mặt em lạnh lắm, ngay cả những khi yếu lòng, bật khóc… vẫn không hiện lên nét ưu sầu, bi lụy… Chỉ biết lúc nào cũng một ánh nhìn ấy, xa vời vợi đến nao lòng người đối diện. Đôi mắt của em thú tội, bộc bạch nỗi ưu tư, chia sẻ yêu thương hay nỗi đớn đau tận cùng tưởng chỉ mình em biết. Người ta vẫn bảo đó là cửa sổ tâm hồn, là nơi cất giấu, che đậy con người thật… như em đang giao nhau, mâu thuẫn giữa hai trạng thái trái ngược, cười khi buồn và vui khi bật khóc…
Em trả lại những yêu thương sau mỗi lần chia sẻ…
Xưa, nhiều người nói em thật đào hoa, trong tình yêu thì chữ duyên ngầm ẩn hiện như xoay những gã đàn ông trong vòng xoáy thật ảo lẫn lộn là thế. Em tự tin, em thỏa mãn với cái trò chơi cút bắt, những trò trốn tìm đong đưa với những gã đàn ông đa tình, háo sắc… luôn nêu cao quan điểm thủy chung, đánh giá phụ nữ phải đoan trang, hiền thục… Chẳng phải đây cũng là nghịch cảnh? Giả sử khi em lẳng lơ, em thiêu đốt, em cháy lên vì con tim yếu đuối, vì sự yếu mềm rất phụ nữ thì ai kia sẽ phải mềm lòng, sẽ thôi nhớ thôi mong được chứ?Giả sử em lẳng lơ, em trải lòng, em chia sang anh ít nhiều cảm xúc, em đặt vào tay anh cái mong manh, dễ vỡ của tâm hồn thánh thiện, cả cái dáng yêu kiều để ngả vào anh. Người đàn ông thật mạnh mẽ, ga lăng… anh sẽ không chỉ dang tay giúp đỡ mà hơn thế nữa, anh sẽ trở thành một người thực sự rất quan trọng trong cuộc đời em. Và nếu anh biết mình là người rất cần trong cuộc sống của em thì đấy chẳng phải là niềm hạnh phúc của anh đấy sao?
Video đang HOT
Chẳng phải khi em buông tay, anh mất đi cái niềm vui và hạnh phúc ấy, em trả lại những yêu thương sau mỗi lần chia sẻ, quay lại đời thường vẫn chỉ gọi anh, em vậy thôi.
Chẳng phải khi em buông tay, anh chỉ còn lại một mình, cô đơn nhé, không rượt đuổi, không theo nhau, không gợi trong đầu gã đàn ông sự tò mò, trí tưởng tượng háo hức… anh sẽ vui được chứ? Hay anh bâng khuâng, nóng lòng, chờ đợi… thế có còn là hạnh phúc nữa đâu anh?
Em cần anh ấy như cần anh ngày xưa…
Em giờ vẫn độc thân đấy nhé, ai bảo sau em có một hàng dài những gã ham chơi, rong ruổi, những kẻ thích ẩn mình, tán tỉnh đong đưa… Em vẫn một mình, vẫn cô đơn đấy nhé! Sau cuộc chơi, anh sẽ giật mình từ cảm giác tò mò dần bỡ ngỡ, anh nhận ra, em vẫn đâu đây… thả mình, trôi vào vòng xoáy. Anh biết không, hình ảnh chiếc lá quay vòng nhưng nổi lên ở nơi rất xa dòng chảy, vẫn chiếc lá vẹn nguyên. Nhưng em mất đi một thứ rất quan trọng nhất, đó chính là niềm tin và hy vọng vào đàn ông.
Em nhạy cảm, em đa đoan và em sâu sắc lắm! Để khi em rời xa, con tim còn in hình bóng cũ của anh, của dường như đầy đủ những kỉ niệm, những nỗi lòng vẫn chưa kịp sẻ chia. Em bước đi nặng nhọc, vết chân… in vào dòng đời những đường đi xiêu vẹo, đan xen, chồng chất lo toan của cuộc sống thực. Theo em bây giờ là cái khoảng trống xung quanh lạnh lẽo đến tận đáy lòng.
Trong em giờ đây tồn tại một hình ảnh người đàn ông thay anh, vẫn nói với em, nghe em kể và chia cho em ít nhiều cái yêu thương rất đỗi bình thường. Dù đó không phải là điều kiện cần hay đủ để cho em gọi là tình yêu… nhưng có lẽ em cần anh ấy như cần anh, không nhiều hơn, không ít hơn để em sẽ không bao giờ phải quá đau khổ vì chữ tình ấy!
Wetcat (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Má hồng đa đoan
Biết bao giờ tôi mới hết cái đa đoan, hết cái cảm giác bị chữ tình làm mình đau khổ?
Khi một mình đối diện sự thật tôi mới thấy cô đơn, thèm khát yêu thương, mong muốn có bờ vai để tựa, bàn tay ai, ấm êm thật chắc để bảo vệ mình.
Giả sử một ngày, bạn giật mình tỉnh dậy sau một cơn mê, cảm thấy mình mất mát, điều đầu tiên bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ khóc chứ, có thể không? Còn tôi, tôi sẽ lại khóc cho dù đã rất lâu, tôi tưởng rằng mình đã cạn nước mắt, cho dù những gì tôi trải qua không thể nói đơn giản bằng hai chữ "mất mát", tại sao ư? Tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ đa đoan, chỉ vậy thôi!
Tôi thiết tưởng đời người theo một quy luật từ thói quen hình thành tính cách vì tính cách quyết định số phận. Tôi cũng như ai, có nhiều thói quen xấu, nhưng tôi tin ở mình nhiều phần tốt. Tôi cố gắng sống, không phải để hài lòng tất cả nhưng cũng đã gắng để không phải áy náy vì mình đã làm tổn thương một ai đó. Nhưng có lẽ ở đời là vậy hoặc bạn làm đau người ta hoặc người ta làm đau bạn. Giống như một món nợ, bạn mặc dù nghĩ rằng mình không hề có lỗi nhưng vô tình bạn lại bị trừng phạt, đôi khi rất chua chát, đau khổ mà cho tới tận cuối cùng cảm nhận cái mất mát dường như không dừng lại thì bạn chỉ biết mỉm cười cay đắng đổ lỗi cho số phận mà thôi.
Tôi không phải kẻ nhu nhược, yếu hèn, bằng lòng hay chấp nhận cuộc sống như vậy mà không có cố gắng thay đổi, ngược lại tôi rất tự tin thậm chí phá cách, tôi nghĩ mình có thể xoay chuyển, vì sao ư? Vì tôi tin trong cái đa đoan của người phụ nữ có cái duyên mà vì cái duyên đó, cuộc đời sẽ đổi khác!
Tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ đa đoan
Ai cũng hiểu, mọi việc đều có nguyên nhân của nó, và cái lý do đa đoan kia đã gây cho tôi sự thất bại, sự đớn đau, cái bất hạnh dường như thường trực. Nên bây giờ có lẽ tôi sợ, nhắc đến chữ tình, tôi thật mông lung và vô vọng. Đột nhiên tôi sợ nhìn người khác, sợ ánh mắt luôn mơ mộng của mình sẽ làm lay động trái tim kẻ đa tình. Sợ cái khoảng cách giữa hai trái tim gần hơn chỉ vì phút giao nhau của cái nhìn lạ đó. Bởi vậy tôi đa đoan, tôi nhìn xã hội luôn thế, bởi vì tôi tin, người như tôi sẽ hạnh phúc. Khi mà người ta tin, người ta hi vọng bao nhiêu thì càng dễ thất vọng bấy nhiêu khi cái kết quả không được như ý muốn. Khi người ta thất vọng, người ta không chịu đầu hàng, người ta gắng đi lên nhưng vẫn đôi mắt đó, vẫn giữ một ánh nhìn với xã hội thì liên tiếp có những thất bại mới... Tôi đa đoan ư? Tôi nhạy cảm, tôi đa tình và tôi luôn vấn vương vì một khoảng khắc cho dù thói quen cũ, hay mới lạ... cũng để lại ít nhiều cảm xúc.
Tôi hôm nay buồn lắm, cũng như bạn, giật mình quay lại tôi mới nhận ra mình đang đi con đường quá hẹp, quá chông gai... Tôi bắt đầu ân hận vì lựa chọn của mình, vì sao ư? Rõ ràng tôi thích thử thách, thích chứng tỏ mình, thích cả vũ trụ nhìn tôi ngưỡng mộ... nhưng sao hôm nay tôi bỗng thấy cô đơn đến vậy, tôi bắt đầu rơi nước mắt... Chả phải tôi vẫn đẹp, vẫn hiền dịu chân thành sao, chả phải tôi vẫn đang gieo cho những ai nỗi nhớ, rồi chỉ khi một mình đối diện sự thật tôi mới thấy cô đơn, thèm khát yêu thương, mong muốn có bờ vai để tựa, bàn tay ai, ấm êm thật chắc để bảo vệ mình.
Tôi vẫn tin tình yêu là vĩnh cửu, vẫn được biết tình yêu với người phụ nữ thật lâu và sâu lắng...
Cho tới hôm nay, tôi gặp lại anh, người yêu xưa cũ của mình. Tôi đã lảng tránh, tôi phớt lờ, tôi ôm chặt trái tim mình nhỏ bé cho khỏi nhói đau, khỏi run lên những nhịp đập, yêu, thương, hờn dỗi và cả cái hận thù trong đó. Tôi vẫn tin tình yêu là vĩnh cửu, vẫn được biết tình yêu với người phụ nữ thật lâu và sâu lắng... sẽ không dễ để quên, sẽ luôn là vết cắt của lần đầu biết đau cho cảm xúc, đặt trái tim nhầm chỗ... nhưng giờ đây, tôi đang muốn xóa sạch tất cả, buồn vui chung, riêng lẫn lộn để làm lại từ đầu.
Biết bao giờ tôi mới hết cái đa đoan, hết cái cảm giác bị chữ tình làm mình đau khổ? Chẳng lẽ cứ mỗi khi đối diện một người đàn ông, bày tỏ tình cảm với tôi, tôi phải gắng giữ mình? Chẳng lẽ khi nhìn người đối diện tôi phải tránh đi đôi mắt... vậy thì, như hôm nay, tôi đã không nhìn khuôn mặt, không nghe giọng nói, tiếng cười, nghe âm thanh dịu ngọt rót bên tai của người yêu cũ, người đã khiến tôi mơ mộng, khiến tôi thành kẻ hành khất, không chỗ ở, chỉ dừng chân một lần, rồi lại một lần... thì trách sao cho hết cái đa đoan? Hay tôi phải trách cho những ai kia vô tình, bội bạc... để tôi đi lạc vào con đường ngõ hẹp lần nữa!
Wetcat (Theo Bưu Điện Việt Nam)
"Nhắm mắt" để chồng trăng hoa Anh thích thú tìm sự mới lạ bên những người phụ nữ khác... Tôi không thể nhớ nổi có bao nhiêu cô gái nhắn tin lả lơi, mời mọc chồng mình, cũng không nhớ nổi bao nhiêu lần bắt gặp chồng mình đèo người phụ nữ khác tình tứ sau xe... và cũng không ít lần, tôi bắt gặp anh hôn hít, ôm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Cha tôi, người ở lại - Tập 11: Ông nội Việt xuất hiện
Phim việt
16:18:07 11/03/2025
Bài phỏng vấn năm 2017 của Kim Sae Ron được đào lại, netizen khẳng định: Kim Soo Hyun thao túng trẻ vị thành niên
Sao châu á
16:15:29 11/03/2025
Kim Soo Hyun gây phẫn nộ vì phát ngôn thiếu tôn trọng Sulli, EQ thấp chạm đáy là có thật
Hậu trường phim
16:13:13 11/03/2025
Lê Phương gây hoang mang khi đăng status sau tang lễ Quý Bình, nhiều nghệ sĩ vào bình luận ẩn ý
Sao việt
16:10:04 11/03/2025
Ông hoàng nhạc pop châu Á vướng tin đồn đánh bạc nợ hơn 3.500 tỷ nhưng fan lại mừng rỡ vì 1 lý do
Nhạc quốc tế
16:05:34 11/03/2025
Chuyện gì đã xảy ra khiến Đoàn Văn Hậu nẹp kín chân khi đi hẹn hò với Doãn Hải My?
Sao thể thao
16:01:47 11/03/2025
Liên bang Nga lên tiếng sau khi Đan Mạch tuyên bố sẵn sàng đưa quân tới Ukraine
Thế giới
15:31:25 11/03/2025
Kết hôn với cô dâu 54 tuổi, chú rể 27 tuổi tỏ thái độ bất ngờ
Netizen
13:54:57 11/03/2025
Làm giả giấy tờ nguồn gốc đất để mua bán, lừa đảo hơn 170 tỷ đồng
Pháp luật
13:16:53 11/03/2025