Anh có biết đằng sau nỗi đau là gì không
Là sự giật mình òa khóc về một lần trót tin quá nhiều vào hai từ hạnh phúc, là sự choàng tỉnh sau một giấc mơ thật dài, thật đẹp về tình yêu, về tương lai của hai đứa.
Hóa ra tình yêu đơn giản như thế, đơn giản như một câu nói “anh đi”, đơn giản như một cái buông tay đến nhẹ bẫng. Hóa ra con người ta yêu nhau, chia tay nhau, làm tổn thương nhau đều lấy duyên phận làm lời lẽ ngụy biện. Ừ, hóa ra em đã ngộ nhận…
Anh có biết đằng sau nỗi đau này là gì không?
Là sự giật mình òa khóc về một lần trót tin quá nhiều vào hai từ hạnh phúc, là sự choàng tỉnh sau một giấc mơ thật dài, thật đẹp về tình yêu, về tương lai của hai đứa. Em xó.t x.a cho chính mình khi lạc lối giữa yêu đương để rồi chơ vơ nơi ngã vắng, không biết đi đâu, đến đâu để thôi đau nhói về anh.
Là sự bất lực đến không tưởng, em hoang mang nhìn lại đoạn đường đã qua, vô vọng nhìn về con đường phía trước. Có anh và không anh, mọi thứ vẫn thế, phố xá vẫn thế, chỉ có trái tim em là chẳng còn nguyên vẹn. Không liên lạc, không gặp nhau, mỗi người một ngả đường mới. Hạnh phúc của anh bây giờ chẳng là em.
Video đang HOT
Là sự xó.t x.a mỗi lần bạn hỏi thăm, em mỉm cười nhẹ nhàng kể, “chia tay rồi”. Là chia tay đấy, sao phải giấu mọi người làm gì? Em cũng ghét những cái nhìn thương hại, em càng ấm ức hơn khi thấy sự cười nhạo từ phía ai kia, thật mỉ.a ma.i. Em đâu có mất anh, em cũng không phải là đứa con gái ngu ngốc để tuột tay hạnh phúc của bản thân. Là anh đã để mất em mà chạy theo những thứ khác, là anh dại dột.
Là tự thương lấy chính mình, em bắt đầu bài học với cô đơn, với mạnh mẽ, với một mình. Em bắt đầu làm toán với thời gian, đong đếm từng ngày đã qua, chắt chiu từng kỷ niệm đã có với anh. Chia tay rồi, em không bắt mình phải quên, nhưng cũng sẽ không cho phép bản thân nhớ quá nhiều.
Là biết tự xoa dịu vết thương, em mở lòng mình với cuộc sống này nhiều hơn trước. Em không còn một mối bận tâm duy nhất là anh, em không còn quên bẵng bản thân mình chỉ để quan tâm một ai đó. Cuộc sống thật đẹp, tuổ.i trẻ thật tươi, và mọi thứ sẽ lại mang một màu hồng xinh xắn. Em sẽ không ôm những mảnh vỡ tình yêu bén sắc, cũng chẳng dại khờ tin vào thứ gọi là duyên số.
Anh hiểu không, đằng sau nỗi đau này, em sẽ trưởng thành hơn. Khoảng thời gian ban đầu có thể đau khổ, dằn vặt, có thể hẫng hụt và nhung nhớ thật nhiều, nhưng yên tâm anh nhé, em sẽ lại là chính em nhanh thôi. Váy xinh, giày đẹp, tóc xanh, môi đỏ, em vẫn lại xinh tươi như ngày nào, để anh thấy rằng hạnh phúc không do số phận mang đến, hạnh phúc xuất phát từ trái tim và tình yêu của mỗi người.
Nếu có một ngày anh nhớ em, hãy quay về nơi đây để thấy, đằng sau nỗi đau này chính là sự mạnh mẽ đến bất ngờ…
Theo Guu
Anh có người yêu mới
Đi qua một mối tình, trái tim mỗi người thêm một lần mạnh mẽ. Vậy mà đã mất một thời gian khá dài để chấp nhận và chữa lành vết thương lòng thì ngày hôm nay, em bỗng thấy tim mình nhức nhối. Lạ lùng.
Anh, có người yêu mới.
Bây giờ anh đang hạnh phúc, đang vui vẻ bên một thương yêu khác không phải em. Em là mối tình đã qua, còn anh là người yêu đã cũ. Chúng ta chẳng còn duyên nợ với nhau. Thứ tồn tại duy nhất là kỷ niệm. Nó trở nên xa vời dần dần và chẳng còn đủ sức níu giữ hai người biết nhớ lại về nhau.
Anh biết không, em tưởng mình đã hoàn toàn bình thản và an nhiên. Em đã biết nghe lại những bài hát trước kia mà không còn nhìn thấy anh trong đó, em đã biết cười không một chút bận tâm mỗi lần nghe ai vô tình nhắc về anh, và em cũng thôi giật mình trước bóng ai quen thân trên lối nhỏ đi về.
Chiều nay, em chợt dừng lại và tự thấy mọi thứ xung quanh không còn trôi chảy. Nụ cười của anh ngưng đọng. Mái tóc của cô ấy thôi bay. Đôi chân em nặng dần, khó lòng bước tiếp. Thật sự, em chưa chuẩn bị hoặc chưa từng nghĩ đến chính mình sẽ như thế nào khi biết : Anh có người yêu mới.
Tưởng rằng mọi thứ đã qua, trái tim đã lành, yêu thương thôi không còn chắp nối vậy mà em lại ích kỷ trước hạnh phúc của anh, lại cảm thấy chính mình đang tổn thương và ghen tuông với cô gái ấy. Tình yêu thật khó hiểu. Lòng người thật khó đoán. Kỷ niệm ùa về khó lòng kiểm soát nổi. Em tưởng tượng một lần nào đó anh nhắc với cô ấy về em với giọng điệu thản nhiên, xó.t x.a khi đoán những lời quan tâm nhẹ nhàng anh dành cho cô ấy, có giống với trước kia "ngoan nào anh thương".
Trong đầu em bỗng hiện lên một loạt giá mà, giá mà ta không để cái tôi quá lớn, giá mà khi đó em không buông tay anh, giá mà em yêu anh nhiều hơn đã từng...
Ngày hôm nay, em tin rằng nó loạn nhịp khi chưa kịp chấp nhận một sự thật hiển nhiên. Xa nhau và đi trên những lối đi riêng, ai cũng cần phải tìm lấy hạnh phúc cho chính mình. Có lẽ do em vẫn cứ hoang hoải cô đơn, cứ mải mê tìm kiếm mà không thấy đâu, còn anh thì đã bình yên bên cô gái khác mà em chợt ghen, chợt buồn, chợt đau nhói.
Tình cảm dẫu còn thì cũng chẳng níu giữ. Nhớ nhung dẫu nhiều thì cũng phải cất nó đi. Em hiểu điều đó, nên mới ngốc nghếch nép mình nơi góc nhỏ, bởi em sợ anh khó xử, sợ ánh mắt ai vô tình lướt nhẹ ngang qua. Cuộc đời thật giống những con đường. Những con đường khi thì song song nhau, khi lại cắt ngang nhau, khi lại ngược nhau như chẳng hề quen biết, cứ như thế mà xa nhau.
Một lần nữa, em học cách chấp nhận. Trước là chấp nhận mình chia tay nhau. Bây giờ là chấp nhận anh hạnh phúc. Không sao cả, vì cảm xúc này là nhất thời, là xao xuyến ngày xưa vội về vội chiếm lĩnh trái tim em.
Trái tim à, thôi nhé đừng thổn thức. Phía bên kia, sẽ có hạnh phúc đứng chờ.
Em thôi bận tâm, người yêu cũ có người yêu mới.
Theo Gocyeuthuong
Con gái cứ hay yêu một người vô tâm với mình, rồi lại kêu là khổ… Nhiều lúc em thấy mình hạnh phúc khi anh nói anh yêu em, anh nhớ em hay anh xin lỗi em. Nhưng rồi sự vô tâm của anh càng làm em buồn tủi hơn rất nhiều. Lặng lẽ nhiều quá giờ em và anh cũng cảm thấy dần xa, có lẽ những giọt nước mắt mỗi lần em với anh cãi nhau trong...