Anh có biết anh là cả bầu trời với em hay không?
Anh là cả bầu trời vì em thấy mình được che chở và có cảm giác an tâm về mọi thứ trong cuộc sống.
Tuy thời gian mình quen nhau trước khi cưới không dài không đủ để anh yêu em đúng nghĩa (như anh nói) nhưng với em từ lúc xác định lấy anh mọi suy nghĩ, tâm tư tình cảm của em đều hướng về anh. Em cảm nhận được sự ấm áp, an toàn khi ở bên anh, em đã tin anh cũng có tình cảm với mình. Em ghi nhớ tất cả những điều anh nói với em trước khi cưới cả những mong muốn của anh với vợ thế nào và luôn cố gắng để làm được những điều đó. Gia đình mình dù có hơi phức tạp một chút, có đôi lần em rớt nước mắt vì ấm ức, tủi thân nhưng em luôn nghĩ anh đã làm việc vất vả căng thẳng rồi không đươc để anh phải để ý đến những chuyện không muốn giữa vợ và gia đình mình nữa. Anh bảo thấy yên tâm về em khiến em cảm thấy rất vui và tự hứa mình phải cố gắng.
Do đặc thù công việc nên thời gian trong ngày của em không nhiều để nghĩ về anh, các con nhưng gia đình mình gần như chiếm gần hết suy nghĩ của em. Có những lúc em thấy mình rất hạnh phúc, em đã từng tin tưởng anh tuyệt đối. Em luôn thấy anh tự tin, quyết đoán và là chỗ dựa vững chắc của mẹ con em. Em nghĩ chuyện gì anh cũng giải quyết được, nói hơi quá là em rất tự hào về chồng em. Trong đầu em lúc nào cũng chỉ nghĩ hôm nay chồng thích ăn gì, mấy giờ đi làm về, cái này chồng có thích không… vì thế mà anh luôn là người quan trọng nhất, là chỗ dựa ấm áp, an toàn nhất về tinh thần với em nên mọi thứ gần như em dựa dẫm hoàn toàn vào anh. Với em anh là cả bầu trời vì em thấy mình được che chở và có cảm giác an tâm về mọi thứ trong cuộc sống.
Em rất muốn tìm lại bầu trời của mình và cảm nhận được một gia đình hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh cũng bận nên ít có thời gian với gia đình và quan tâm nhiều đến vợ, em hiểu và cũng hơi tủi thân nhưng chẳng bao giờ dám trách anh. Gần đây anh dường như đã thay đổi, anh hay về muộn hơn, anh ít nói chuyện và tâm sự với vợ hơn, hay chê vợ (mặc dù em biết anh chỉ có ý muốn em tốt hơn) nhưng em vẫn thấy chạnh lòng và cảm thấy tự ti nữa. Có những lúc em hỏi hay nói gì đó anh dường như chẳng muốn trả lời. Rồi cộng với chuyện cái tin nhắn có ảnh đó và thái độ lúc đó của anh làm em rất hoang mang, thú thật là em đang cảm thấy bầu trời của em bị sụp đổ vì lòng tin của em bị lung lay. Anh nói anh suy nghĩ quá vì những chuyện vớ vẩn trêu đùa đó làm anh mất lòng tin của vợ, nhưng không phải chỉ vì chuyện đó đâu anh, nhiều thứ cộng lại mới làm em có những suy nghĩ theo hướng tiêu cực vậy.
Em càng ngày càng khó cảm nhận được tình cảm, sự quan tâm của anh, em chỉ cảm nhận được sự không vừa lòng vừa ý với vợ của anh, em có hai đứa con rồi em cũng không thể quan tâm đến mình và chồng được nhiều nữa nhưng anh làm em thấy nản vì mọi cố gắng của mình dường như không đáng kể. Lấy nhau được gần 6 năm rồi chồng với em vẫn như ẩn số vậy.
Có thể do anh vốn ít nói và không hay thể hiện tình cảm nên em hiểu lầm anh. Nhưng vợ chồng không phải là để chia sẻ sao anh? Anh luôn giữ trong lòng làm em thấy khó hiểu, em cảm thấy anh đang thay đổi… Em luôn mong muốn vợ chồng có thể nói chuyện chia sẻ và tâm sự với nhau nhiều hơn, hiểu nhau hơn. Có thể anh không tin nhưng với em tình cảm quan trọng hơn vật chất rất nhiều, em chỉ cần một câu hỏi han khi mệt mỏi, một câu chúc mừng vào dịp ngày lễ hay kỉ niệm nào đó, một câu động viên hay an ủi để cố gắng hơn vì nó thể hiện sự quan tâm và tình cảm dành cho nhau. Với em chồng vẫn là tất cả. Em rất muốn tìm lại bầu trời của mình và cảm nhận được một gia đình hạnh phúc trong đó mọi người quan tâm, yêu thương chia sẻ với nhau thật lòng! Anh giúp em và cùng cố gắng được không anh?
Theo Eva
Tâm sự day dứt của người đàn ông từng mắc sai lầm
Tiếng khóc của em vọng từ trong phòng ngủ khiến điếu thuốc trên tay tôi run run, tôi quyết định nói rõ mọi việc với em.
Ảnh minh họa
Các bạn thân mến, hai năm trước đây, tôi thường làm chuyện có lỗi với vợ khi quan hệ bất chính với một nhân viên nữ cùng công ty. Sau khi vợ tôi biết chuyện, cô ấy đòi ly hôn với tôi. Khi đó, đứa con nhỏ của tôi mới được 1 tuổi, làm sao tôi có thể đồng ý được.
Tôi biết bản thân có lỗi, đã cầu xin và dỗ dành cô ấy tha thứ, thậm chí tôi còn viết đơn cam kết không tái phạm. Tôi hứa rằng sau này chỉ yêu mình em, không bao giờ phản bội gia đình. Nhưng bề ngoài cô tỏ ra tha thứ cho tôi, nhưng trong lòng thì không chấp nhận sự thực này.
Tôi cứ tưởng thời gian lâu dần cô sẽ thay đổi, nhưng không ngờ rằng, hơn 2 năm trôi qua mà vợ tôi không hề có chút thay đổi nào. Đặc biệt lúc vợ chồng quan hệ, biểu hiện của vợ tôi càng mãnh liệt. Bình thường, cô đều nằm bên cạnh tôi như tảng băng, không có chút nhiệt tình, tôi như đang ôm một cây củi khô bị chặt, vô vị.
Ngay cả sau những giây phút bị kích thích thân thể cô ấy mềm nhũn, khiến tôi vô say đắm, cô vẫn đối xử thô bạo với tôi. Những lúc đó, cô ấy thường nhìn trừng trừng vào tôi, nói rằng: "Anh chỉ có như vậy thôi. Anh đừng tưởng như vậy có thể khiến đàn bà cảm thấy cực khoái".
Những lời lẽ của cô ấy rất khó nghe, nhưng cũng là tôi có lỗi với cô ấy nên tôi kiên nhẫn cam chịu.Những năm qua, tôi không thèm đối chấp với cô ấy, chỉ lặng lẽ hút thuốc, sau khi cô ấy chìm vào giấc ngủ thì tôi với vào phòng.
Lần này, tôi không đợi cô ấy tới lúc cô ấy ngủ. Nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của vợ mà không khỏi chạnh lòng. Tôi quyết định hỏi rõ tâm sự của vợ. Tôi ôm cô ấy vào lòng và hỏi: Em còn yêu anh không? Em có muốn sống cùng anh nữa không? Cô không nói không rằng chỉ tựa vào vai tôi khóc thảm thiết. Tôi còn nói tôi rất yêu cô ấy, nhưng không muốn cô ấy quá khổ, nếu cô muốn ly hôn thì tôi sẽ chấp nhận giải thoát cho cô ấy.
Cô ấy đáp lời: Em chỉ vì lo lắng anh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, em không dám dễ dàng tin lời anh. Ngày hôm sau tôi đã quyết định xin từ chức, trở về buôn bán nhỏ lẻ để ở cạnh cô. Từ đó vợ tôi dần dần thay đổi bản thân, chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò, cùng đi mua sắm, xem phim để bồi dưỡng tình cảm.
Tôi đã nhận ra một điều rằng, mỗi một sự sai lầm đều nhất định sẽ có một phương pháp nào đó để sửa chữa.
Theo VNE
Làm sao để em gái tôi không yêu người cùng giới? Một ngày nọ, em ấy nói với tôi rằng: "Con bé thường xuyên đến đây chơi là người yêu của em". Câu nói đó làm tôi "sốt" đến nỗi không nói nên lời... Tôi có một người bạn cùng quê (có thể gọi là em gái). Từ khi em ấy vào miền Nam làm và sống gần nhà trọ, tôi thấy em cũng...