Anh chưa từng nhìn thấy nên anh chưa bao giờ trân trọng…
Anh chưa từng thấy hình ảnh những hôm muốn nấu món gì ngon ngon cho anh ăn, em đã lên mạng search tìm món ăn các thứ, em cặm cụi làm tỉ mỉ những món ăn cho ra hình ra món sao cho đẹp mắt nhất có thể so với cái tài nấu nướng còn bập bõm mới vào mới bếp như em. Là những hình ảnh em ngóng trông anh, em cố gắng mọi điều vì anh, toàn tâm toàn ý dành cho anh. Còn anh, chỉ việc bỏ mặc em…
Anh chưa từng thấy hình ảnh những hôm mệt mỏi buồn ngủ lắm rồi mà tay vẫn nắm chặt điện thoại cho tới khi trôi tuột từ từ. Rồi khi nghe tiếng “Ting ting” tin nhắn vang lên, em vội giật mình dụi mắt và mở lên xem có phải tin nhắn đến từ anh hay không.
Anh chưa từng thấy hình ảnh những hôm muốn nấu món gì ngon ngon cho anh ăn, em đã lên mạng search tìm món ăn các thứ, em cặm cụi làm tỉ mỉ những món ăn cho ra hình ra món sao cho đẹp mắt nhất có thể so với cái tài nấu nướng còn bập bõm mới vào mới bếp như em
Anh chưa từng thấy hình ảnh em lúc mệt mỏi lắm rồi mà vẫn nán lại vài phút có khi vài giờ để chờ một cái nick xanh của anh sáng lên và inbox nói chuyện với em rồi nói “Em ngủ đi” thì em mới an tâm mà yên giấc ngủ.
Anh chưa từng thấy hỉnh ảnh lúc em đang tất bật làm việc nhưng khi tin nhắn đến từ anh, em vội vàng bật lên và nhanh chóng trả lời lại.
Video đang HOT
Anh chưa từng thấy gương mặt em lúc buồn như thế nào, lúc em thất vọng về điều gì đó như thế nào. Anh chỉ thấy một gương mặt tươi cười và anh lại nói “Em chỉ có một trạng thái thôi nhỉ?!”
Anh chưa từng thấy hình ảnh của em khi nhận được tin nhắn hay lời quan tâm, hành động nào từ anh đều làm em cảm thấy ấm áp đến mức dư thừa.
Anh chưa từng thấy hình ảnh của em mỗi khi nhớ đến anh là em bật cười một mình dù lúc đó đang ở giữa đám đông.
Anh chưa từng thấy hình ảnh em đứng chờ anh trước cổng nhà hôm mình giận nhau. Em cứ thế đứng chờ anh, mặc cho nhiều người qua lại mặc cho lời bàn tán xôn xao, mặc cho hôm đó anh cố tình về trễ hơn mọi lần và dến khi anh về, anh chẳng buồn hỏi “Em đã chờ bao lâu rồi?” mà thay vào đó anh chỉ buông những câu nói hờ hững làm đau lòng em “Em về đi. Bây giờ anh không muốn nói chuyện”.
Anh chưa từng thấy hình ảnh em hôm mình gây nhau, anh cứ thế bỏ về, em cứ thế đứng lặng trong bóng tối nhìn bóng anh mờ nhạt dần vì khuất bóng vì đàng sau xe chạy lên và vì mắt ngấn đầy nước.
Và cũng chính vì, anh chưa từng thấy nên anh chưa bao giờ trân trọng những điều đó, cũng như trân trọng em. Và cứ thế, anh buông em ra cứ như thể có cũng được mà không có cũng không sao.
Em đau lòng lắm!
Theo Phunutoday
Giá mà anh biết được khi yêu anh em đã đau lòng ra sao...
Giá mà anh thấy được khoảng cách của đôi ta đang dần to lớn ra theo từng ngày. Anh biết đôi ta hợp nhau nhất là ở điểm nào không? Đó chính là khi em im lặng, anh cũng chẳng bao giờ cất nửa lời mà hỏi han.
Anh có biết đôi ta kiên nhẫn nhất trong điều gì không? Là cam tâm bằng lòng trong cái mối quan hệ c.hết tiệt này suốt cả ngần ấy thanh xuân, cái mối quan hệ mà chỉ cần tắt máy điện thoại, offline facebook là chẳng thể nào tìm thấy nhau được nữa
Sao có thể gọi là tình yêu khi trong cái mối quan hệ này chỉ có một người tốn sức vun đắp còn người kia chỉ thờ ơ đứng chờ kết thúc bằng một chuyện tình khác tốt đẹp hơn? Sao có thể gọi đó là tình yêu khi em nơi đây đang đau thương anh vẫn không hề hay biết, khi em đang cần anh đến tái tê cõi lòng đến dường nào mà anh vẫn không hề bận tâm. Giá như anh biết được khi yêu anh, người con gái bé nhỏ này đã đau khổ ra sao, đã hy sinh nhiều như thế nào..
Nhưng anh à. Tất cả rồi cũng đơn thuần chỉ là dã tràng se cát biển đông..
Giá mà anh thấy những lúc em nắm chặt điện thoại giữa đêm đợi tin nhắn rồi mệt mỏi gục ngã ngay trong chính nỗi đau bấy bao lâu gồng mình chịu đựng. Giá mà anh thấy được những lúc đang giặt đồ chỉ cần nghe tin báo anh nhắn tới em vội vã cuống cuồng lau tay mà trả lời ngay. Giá mà anh thấy những lúc em ngồi thơ thẩn nước mắt ngắn dài đợi anh về trong đêm. Giá mà anh thấy được em đã chịu đựng như thế nào, em đã nặng lòng cắn chặt tiếng khóc trong tâm can đang hao mòn suốt cả quãng yêu đương mà em nghĩ sẽ vô cùng hạnh phúc. Anh à, anh không thấy nên không biết hay là anh không hề muốn quan tâm?
pobretio.tumblr.com
Đôi lúc em nghĩ rồi anh liệu có cảm thấy hối hận khi một ngày em bất chợt rời xa? Anh có cảm thấy tiếc khi em yêu một người khác. Em lại bật cười ngô nghê rồi khóc lúc nào không hay biết sau mỗi lần nghĩ anh cũng đang lo lắng cho em. Em thấy tiếc nuối thanh xuân năm ấy đã gửi trọn cho anh, liệu nếu anh biết khi yêu anh em đã đau khổ như thế nào, anh có sẽ trân trọng em hơn bây giờ không?
Người ta thường nói: nếu không thể chịu đựng tổn thương thì đừng thử biến mất. Em chưa bao giờ thử. Mà em chắc chắn sẽ ra đi. Bởi ngàn lần em đã nói với anh duy một câu như thế, dù là tình yêu hay tình bạn, dù là mập mờ hay công khai, nếu không mấy khả quan em xin phép được ra đi. An yên em gửi lại còn niềm đau em mạo muội mang đi. Rồi có ngày khi anh tìm lại, " chúng ta " khi ấy trong anh sẽ là thứ gì đó đẹp đẽ nhất mà anh chỉ có thể ngắm nhìn chứ không thể với tay lấy bất kì lần nào nữa..
Tran Hieu Hanh
Bố có đang mỉm cười nhìn con bước đi? Con xa quê, xa những mảnh tình dịu êm nhiều kỉ niệm, thi thoảng tự hỏi lòng không biết bố có đang mỉm cười và ngắm nhìn những con đường mới của cuộc đời mà con vẫn tiếp tục bước đi? Nếu có bố ở đây, hẳn mọi thứ đã rất gọn gàng. (Ảnh minh họa). Chú bệnh nhân bằng t.uổi bố, nhập...