Anh chồng hư hỏng đeo bám phá vợ chồng tôi
Khi anh trai biết tin chúng tôi dọn về quê để buôn bán anh đã xuống phá khoá vào nhà để ở.
Tôi và anh yêu nhau được ba năm thì chúng tôi kết hôn, khi biết rõ về hoàn cảnh của anh tôi lại càng yêu anh hơn.
Nhà anh có ba anh em nhưng anh lại là cùng mẹ khác cha với những người anh em còn lại. Anh tâm sự về cuộc sống cơ cực của mình. Từ lúc anh sinh ra được vài tháng tuổi thì người anh cùng mẹ khác cha bị bắt vì tội cướp tài sản phải ngồi tù 10 năm, anh nói trong thời gian đó cuộc sống của anh là hạnh phúc nhất.
Anh cũng được đi học và chơi như bao bạn bè khác, nhưng khi anh trai đi tù về cuộc sống của anh toàn là những bóng tối không lối thoát. Anh thường bị anh trai đánh không thương tiếc, bắt đi làm phụ hàng cơm, hàng phở từ sáng sớm, tới tối mịt mới được về, muốn đi chơi cũng phải xin phép. Thậm chí, anh chỉ được đi chơi đúng mười phút nếu mười phút mà anh không về người anh trai lại đánh anh một trận đòn thừa sống thiếu chết. Nghe anh kể mà nước mắt tôi cứ ứa ra bởi tôi nghĩ không nhẽ giữa đất thủ đô lại có một người cơ cực có thể nói giống như trong phim vậy.
Bằng tuổi anh thì bao bạn khác được cắp sách tới trường, còn anh thì lại là lao động chính ở trong nhà. Cuộc sống của anh tưởng chừng như được bước sang trang mới khi nhà anh ở được bồi thường và chuyển lên chung cư. Nhưng khi chuyển nơi ở, người anh trai nọ đã cấm không cho anh bước chân vào nhà vì anh không có tên trong hộ khẩu và là con riêng của mẹ anh nữa.
Khi biết tin đó mẹ anh đã bán chung cư và chia tiền ra làm ba phần, anh trai anh được một phần, hai phần còn lại là của chị gái và một phần là của anh. Lúc đấy vì còn trẻ và chưa suy nghĩ nên làm gì nên anh đã bàn với mẹ anh mua một ngôi nhà nho nhỏ để ở nếu có thừa tiền thì anh xin vốn làm ăn.
Còn anh trai anh khi nhận được tiền đã nghe lời vợ mang một phần về Thái Nguyên mua đất, xây nhà, số tiền còn lại anh ta nướng sạch vào lô đề. Cứ tưởng chừng chia phần như thế là đã xong ai ngờ được hai tháng sau anh ta xuống Hà Nội dắt theo cả vợ cả con xuống xin tá túc một thời gian.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Istock.
Những tưởng hai vợ chồng anh tu chí làm ăn nhưng không ngờ số tiền chia phần đó không còn, anh, chị xuống đây ăn bám mọi người. Thực sự mà nói trong thâm tâm tôi biết vợ chồng anh chị xuống đây làm gì. Rồi một tuần sau, khi đã có hơi men, người anh trai kia tuyên bố với mọi người rằng: “Nhà đó là nhà của tôi, còn thằng Tuấn chỉ là con ngoài giá thú nên không có tư cách gì ở trong nhà này”. Vì chồng tôi nghĩ thương mẹ nên đã không muốn làm ầm chuyện lên. Nhưng tôi biết anh rất là buồn khi có một người anh trai như vậy.
Có lẽ cũng trong thời gian bị áp lực như vậy nên sau khi cưới nhau hơn một năm mà chúng tôi vẫn chưa có con. Gần Tết năm ngoái mẹ chồng tôi bị bắt, trong thời gian bị bắt bà có giao hết giấy tờ nhà cho chúng tôi. Và có dặn dò chúng tôi một số chuyện, khi người anh chồng kia biết tin anh ấy bảo vợ chồng tôi bán căn nhà này đi để chạy chữa cho mẹ anh, nhưng hai vợ chồng tôi không đồng ý bán nhà mà đi vay mượn tiền để chạy án cho bà.
Người ta thường bảo “đã nghèo lại mắc cái eo”. Cái lúc khó khăn nhất thì tôi lại có thai, cuộc sống vốn đã khó khăn thì lại khó khăn hơn. Tôi bàn với anh bán hết những đồ có giá trị trong nhà để về quê làm ăn, còn nhà thì để cho người ta thuê.
Khi anh chồng biết tin chúng tôi dọn về quê để buôn bán anh đã xuống phá khoá vào nhà để ở, chúng tôi cũng biết trước mục đích của anh khi xuống Hà Nội nên hai đứa đã bán hết đồ có giá trị đi. Số tiền chúng tôi phải bỏ ra để chạy chữa cho mẹ chồng cũng ngót nghét trăm triệu. Nhưng tôi chợt nhận ra những gì vợ chồng tôi làm mọi người trong họ hàng của anh biết nhưng họ coi đó chả là gì trong mắt họ cả.
Tôi có bầu tới bây giờ cũng được 5 tháng nhưng chưa bao giờ tôi nhận được một lời hỏi thăm từ phía họ hàng nhà chồng cả. Nhưng dì của anh lại trách móc tôi, bảo anh về xem lại vợ đi, chả bao giờ gọi điện cho dì hỏi thăm. Tôi thiết nghĩ vợ chồng tôi đã có trách nhiệm lo hết cho mẹ anh thì cần gì phải gọi dì nữa. Liệu chúng tôi đã làm gì sai để mọi người phải nghĩ như vậy? Chúng tôi phải làm gì đây khi anh chồng ngày càng quá đáng.
Theo VNE
Tôi bị anh chồng cưỡng hiếp
Cái ngày định mệnh đó tôi nhớ rõ như in, tôi đang loay hoay giặt giũ trên tầng thì anh trai chồng về.
Tôi quen và quyết định cưới anh một cách chóng vánh vì khi đó tôi đã 30 tuổi còn anh thì bước sang tuổi 34. Trước khi cưới tôi và anh không có thời gian tìm hiểu nhau chỉ qua giới thiệu tôi mới được biết anh làm nhân viên của một công ty tư nhân, đã có nhà riêng, bố mẹ già đang sống ở quê, gia đình cơ bản. Chúng tôi quyết định cưới nhau với sự vui mừng phấn khởi từ phía hai gia đình.
Sau ngày cưới tôi mới biết anh sống chung với anh trai ruột. Anh trai hơn anh hai tuổi đã có một đời vợ và một cô con gái đang sống với ông bà ở quê. Là cô dâu mới cưới, tôi hoan hỷ với biết bao nhiêu dự định vui vẻ cùng chồng, muốn thoải mái trong ngôi nhà của hai đứa nhưng trong nhà lúc nào cũng có bóng dáng một người đàn ông còn trẻ nhưng đã bỏ vợ sống trong ngôi nhà ấy. Làm gì tôi cũng phải để ý, tôi cảm thấy vô cùng không thoải mái nhưng không biết phải nói sao với chồng vì dù gì ngôi nhà đó cũng là ngôi nhà của bố mẹ chồng xây nên. Mặc dù sổ đỏ đứng tên chồng, nhưng việc anh trai ở chung là điều chúng tôi không tự ý thay đổi được.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, vì tôi là giảng viên của một trường đại học nên cứ đến hè là tôi được nghỉ gần một tháng theo sinh viên. Chồng tôi thì vẫn phải đi làm không có ngày nghỉ nhưng anh chồng lại khác, anh làm bảo vệ theo ca của một doanh nghiệp. Tuy cũng không có ngày nghỉ nhưng làm theo ca nên cứ đi làm nửa buổi lại về.
Cái ngày định mệnh đó tôi nhớ rõ như in, tôi đang loay hoay giặt giũ trên tầng thì anh trai chồng về. Như mọi khi tôi vẫn làm việc của tôi, anh về thì sẽ tự động lên phòng hoặc ăn trưa nhưng tôi đâu ngờ rằng ngày hôm ấy không giống mọi khi, anh trai chồng uống rượu với bạn bè ở đâu đó về say mèm.
Ảnh minh họa: Imagine.
Tôi giặt quần áo xong thì xuống phòng mình, qua phòng anh tôi thấy anh đang nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh, mặc dù không tiện nhưng tôi không thể đứng nhìn khi anh chồng đang cần sự giúp đỡ. Tôi vào đưa khăn cho anh lau mặt, xuống nhà pha nước cam cho anh uống, dìu anh vào phòng nằm nghỉ. Xong việc tôi quay ra định về phòng thì anh chồm dậy nắm lấy tay tôi kéo mạnh vào lòng, tôi sợ hãi vùng vẫy muốn thoát ra nhưng là phụ nữ có thân hình nhỏ bé, sức khoẻ lại yếu nên tôi bất lực trước sức mạnh của anh.
Ngày hôm đó tôi bị anh chồng cưỡng hiếp mà chồng tôi không hay biết gì. Vì thương chồng, thương bố mẹ đẻ nên tôi im lặng, sợ nói ra chồng mang tiếng, bố mẹ đẻ tôi đau lòng. Một tháng sau đó, tôi thấy trong người khác lạ, tôi có linh tính chẳng lành nên ra hiệu thuốc mua que thử lên hai vạch. Tôi nói với chồng rằng mình đã có thai, chồng lập tức báo với ông bà nội với niềm hân hoan, còn tôi thì buồn vô hạn.
Vài tháng sau bác sỹ cho biết cái thai tôi mang là con trai lại càng khiến gia đình anh phấn khởi bởi. Theo lời bố anh nói thì ông chưa có cháu đích tôn mặc dù trong nhà có hẳn hai người con trai đã lớn tuổi. Ngày tôi sinh con, mẹ chồng tôi có lên chăm vài tháng, thằng bé ra đời có nét mặt không giống mẹ hoàn toàn cũng không giống bố. Cháu càng lớn các nét lại càng giống bác nó, đến bà nội còn phải công nhận là bé giống anh trai chồng tôi. Nhưng vì là anh em nên con em giống anh trai thì là lẽ bình thường.
Tôi nhìn con mình mà chỉ thấy thương thân, nỗi oan ức này không biết phải giãi bày như thế nào đây, liệu có một ngày chồng tôi vì nghi ngờ vợ mang con đi xét nghiệm ADN thì có phát hiện ta điều gì không? Vì con tôi càng lớn càng không giống bố mà giống bác nó y hệt. Hàng ngày tôi sống trong lơ sợ, ngày nào tôi cũng khóc, tôi không biết mình sẽ phải làm gì để đối mặt với tất cả mọi thứ xung quanh.
Theo VNE
Điên đầu khi chàng bị cô gái khác bám riết Mình có gọi cho anh thì chị kia bắt máy, nhắn tin thì chị ấy cũng đọc và trả lời lại. Thậm chí, chị còn đe dọa mình. Mình và anh yêu nhau hơn một năm, tình yêu rất mãnh liệt. Mình người Nam và anh người Bắc. Anh vì mình mà vào Nam lập nghiệp, bởi mình vẫn đang là sinh viên...