Anh cho em niềm tin để chờ đợi
Chính lúc em mệt mỏi nhất anh đã xuất hiện và cho em thêm niềm tin, hi vọng để chờ đợi.
“Tình yêu là món quà quý giá nhất mà con người nhận được của nhau”. Em đã hiểu và rất trân trọng những gì em đang có, mặc dù tình yêu của mình có quá nhiều trở ngại.
Người ta thường nói “nhất cự li” nhưng cự li của mình lại quá xa. Mình quen nhau 2 năm nhưng chỉ gặp mặt nhau được duy nhất 1 lần.
Em và anh ở hai nơi khác xa vị trí địa lí, thời tiết, múi giờ… nhưng em mong rằng tình yêu của mình chỉ có những điểm chung và có cái kết thật hạnh phúc.
Xa nhau là thử thách lớn nhất trong tình yêu, vượt qua được thử thách em sẽ được hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Là con gái ai chẳng mong những ngày cuối tuần được cùng người yêu đi dạo phố, được ngồi ở những quán vỉa hè rồi kể cho nhau nghe những vui buồn. Yêu anh em học được cách kìm nén cảm xúc, mỗi khi nhớ anh em chỉ biết viết tâm sự rồi lưu nó vào trang nhật kí của riêng mình.
Ngày quốc tế phụ nữ, ngày valentine… em đều trốn mình trong phòng vì em biết trên phố có rất nhiều đôi tình nhân hạnh phúc bên nhau. Em sợ khi nhìn thấy em lại càng nhớ anh nhiều thêm.
Người ta yêu nhau được trò chuyện với người yêu mỗi ngày còn em thì khác, chỉ nói chuyện với anh vài phút ngắn ngủi trên mạng internet. Em biết anh đi làm không có nhiều thời gian dành cho em nhưng không hiểu sao em vẫn cảm thấy buồn và đôi lúc còn cảm thấy rất cô đơn.
Màn đêm buông xuống cũng là lúc em nhớ anh nhiều nhất. Bao nhiêu kí ức về anh cứ lần lượt hiện ra trong tâm trí khiến em không thể kiểm soát được. Giá như anh biết được rằng đã rất nhiều đêm em khóc vì nhớ anh và em đã từ chối rất nhiều người chỉ vì trái tim em chỉ có duy nhất hình bóng của anh.
Video đang HOT
Em biết xung quanh anh có rất nhiều người đẹp hơn em, giàu có hơn em nhưng em mong anh hãy nhớ rằng nơi đây có người rất yêu anh, luôn chờ đợi anh và em tin trong tim anh cũng chỉ có mình em thôi, đúng vậy không anh?
Mình không gặp nhau thường xuyên nên không biết được cảm xúc của nhau, nhiều khi những câu nói vô tình đùa giỡn nhưng lại làm cho mình giận nhau suốt 1 tuần. Mỗi lần như vậy em lại không nói chuyện với anh, không phải em không muốn nói nhưng là vì em muốn được anh quan tâm, an ủi, điều mà bất cứ người con gái nào cũng muốn làm với người yêu mình. Và như vậy em cũng biết trong lòng anh vẫn còn có em.
Dù biết rằng tình yêu là một điều rất khó lí giải nhưng khi anh nói anh yêu em, nhiều lúc ngây ngô em lại muốn anh chứng minh điều đó. Đơn giản chỉ vì em muốn anh luôn nhớ đến em.
Biết em là người sợ bóng tối nên chẳng có đêm nào anh ngủ trước em. Dù công việc có vất vả, mệt mỏi anh vẫn chờ. Anh luôn nói anh khó ngủ rồi kêu em ngủ trước nhưng em biết chẳng phải vậy đâu. Anh chỉ muốn biết chắc chắn rằng em đã ngủ rồi thôi.
Có đôi lúc em gục ngã vì sự chờ đợi trong em quá lớn, nếu tiếp tục em sợ mình sẽ không đủ khả năng và rồi em luôn tự nhủ lòng mình rằng xa nhau là thử thách lớn nhất trong tình yêu, vượt qua được thử thách em sẽ được hạnh phúc. Chính lúc em mệt mỏi nhất anh đã xuất hiện và cho em thêm niềm tin, hi vọng để chờ đợi.
Ai cũng có quyền mơ ước cho tương lai của mình và mình cũng vậy, chúng ta đã vẽ ra tương lai một bức tranh màu hồng, một gia đình hạnh phúc và điều cần thiết nhất là một niềm tin vô tận.
Theo Khampha
Có nên lấy một anh chàng họ "hứa"?
Tính cách anh như vậy, liệu sau này cuộc sống gia đình tôi có được hạnh phúc?
Anh là anh trai của cô bạn học cùng lớp đại học với tôi. Chúng tôi quen nhau khi lớp tôi tổ chức hội trại và cô bạn rủ anh theo để làm cố vấn cho lớp tổ chức các chương trình văn nghệ.
Anh cao lớn, hoạt ngôn, thân thiện, đặc biệt là chơi đàn ghi ta và hát rất hay nên chiếm được cảm tình của cánh con gái lớp tôi ngay lập tức.
Anh khá tâm lý nhưng rất hay thất hứa (Ảnh minh họa)
Thế nhưng anh lại chú ý đến tôi bởi "em rụt rè, nhẹ nhàng chứ không bạo dạn, hổ vồ như mấy cô bạn cùng lớp".
Kết thúc ba ngày hội trại là lúc anh xin điện thoại của tôi và sau đó thường xuyên đến chơi tại nhà trọ của tôi, đưa đón tôi đi học và đi dạy kèm ngoại ngữ cho mấy đứa nhỏ mỗi khi tôi có lịch dạy kèm.
Anh khá tâm lý, biết đoán ý để chiều người yêu nên tình yêu của chúng tôi trôi qua khá nhẹ nhàng, chẳng mấy khi giận dỗi nhau quá lâu.
Anh ra trường trước tôi một năm và có việc làm ngay tại một công ty xây lắp điện. Thu nhập ổn định, trai thành phố, chẳng nghiện ngập bia rượu, thuốc lá gì, nhà có mỗi đứa em gái lại là bạn thân của tôi nên con đường về làm dâu nhà anh của tôi xem ra khá thuận lợi.
Điều duy nhất mà tôi băn khoăn ở anh là sự thất hứa quá nhiều, lặp đi lặp lại mà anh không hề rút kinh nghiệm, cũng không hề thấy có lỗi khi không thực hiện được những lời hứa ấy của mình.
Gần như chuyện gì ai nhờ anh cũng nhận lời, cũng hứa, nhưng thực hiện được thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Chuyện anh thất hứa với tôi xảy ra như cơm bữa, nhưng sống lâu với nhau quen tính, vả lại tôi cũng tốt nhịn nên một vài lần tôi trách anh rồi cũng cho qua.
Nhưng những lần anh hứa với người lớn, đặc biệt là những chuyện quan trọng thì khiến tôi rất khó chịu và yêu cầu anh phải thay đổi. Anh chỉ cười hì hì rồi bảo "cũng chẳng chết ai".
Như chuyện bố anh cuối tuần phải đi bệnh viện để bác sỹ kiểm tra lại huyết áp và van tim nhân tạo phẫu thuật cấy cho ông được gần một tháng.
Ông còn yếu, chưa thể đi một mình, mẹ anh lại có việc về quê, anh nói chắc đinh đóng cột là để con đưa bố đi. Thế rồi sáng thứ bảy, anh đi uống cà phê với đám bạn rồi đi đá bóng một mạch đến tận chiều mới về.
Điện thoại cho anh thì không liên lạc được vì anh để điện thoại trong túi xách.
Khổ thân ông cụ, chờ con đến 10 giờ sáng rồi tự gọi taxi đến bệnh viện. Đến nơi thì đã quá giờ hẹn, bác sỹ đi mổ, vậy là ông lại phải tự đi về, đợi một tuần sau mới đến khám lại được.
Hôm rồi là đứa cháu, con bà chị họ ở quê ra Hà Nội ở nhờ nhà anh để đi thi đại học.
Bỡ ngỡ đường xá, sợ lạc muộn giờ thi, cháu nhờ anh chở đến điểm trường nơi đăng ký thi, anh cũng hào hứng nhận lời.
Tối hôm ấy, khi anh đi chơi, bà chị còn dặn đi dặn lại anh tối về sớm để mai còn chở cháu đi đăng ký thi, anh phẩy phẩy tay nói chuyện nhỏ, mai cậu cháu anh sẽ có mặt từ khi cổng trường chưa mở.
Vậy mà anh đi chơi rồi uống rượu say tít mù cùng đám bạn, ngủ luôn nhà bạn không về, cũng chẳng có một dòng tin nhắn hay điện thoại.
Sáng hôm sau hai mẹ con bà chị họ lếch thếch gọi xe ôm, hớt hơ hớt hải sợ muộn giờ tập trung...
Giờ tôi cũng đã ra trường, anh bàn với tôi chuyện cưới xin, nhưng thú thật là tôi phân vân quá. Tính cách anh như vậy, liệu sau này cuộc sống gia đình tôi có được hạnh phúc?
Theo 24h
Gửi ba - một nửa yêu thương của con! Ba ạ, con xin lỗi ba, xin lỗi vì những năm tháng tuổi thơ khờ dại non nớt. Trái tim con chia làm hai mảnh yêu thương, một nửa con dành cho người sinh ra con, nửa yêu thương còn lại con gửi đến ba - người đang còng lưng giữa cái nắng khắc nghiệt của đất Sài Gòn. Ngày còn nhỏ, mỗi...