Anh chờ em lâu lắm đúng không?
Đớn đau quá nhiều làm em sợ khi có yêu thương gõ cửa. Vì thế mà anh chờ em lâu lắm rồi đúng không?
Xin anh hãy tha thứ cho sự hoài nghi trong em. Em ngờ vực không phải vì anh không tốt, cũng không phải vì trong lòng em cô đơn, mà vì hạnh phúc này đến quá bất ngờ khiến em không tin nó có thật.
Anh đã đến bên đời em, dừng chân lại, đưa tay kéo lấy em lên khỏi vũng bùn của nỗi buồn trong quá khứ. Sự rạng ngời của tình yêu và lòng tốt khiến em không dám tin ánh hào quang trước mặt mình là sự thật. Em đã yêu, đã tin nhiều lần và rồi em nhận được chỉ là sự hẫng hụt. Giờ đây, một lần nữa, em lại phải đứng trước lựa chọn: Tin hay không tin? Bởi vì em biết, nó sẽ lại tác động tới con tim của em. Một con tim đã có quá nhiều đau đớn.
Em như kẻ đã từng vấp ngã, mà ngã đau là đằng khác. Vì thế mà mọi con đường bằng phẳng đều làm em e ngại. Có quá nhiều thứ khiến em cảnh giác. Em còn quá trẻ, trước những trở ngại trong đời em không có gì khác ngoài con tim trinh nguyên. Vì thế mà khi bị phản bội em không có bản lĩnh, không có ý chí, không có nghị lực, chỉ có một con tim mang ra hứng trọn nỗi đau đó. Thế nên em sợ, sợ cho tới tận bây giờ, khi có một hạnh phúc khác nảy mầm.
Tổn thương quá nhiều khiến em sợ cả yêu thương (Ảnh minh họa)
Có lẽ anh đã bị tổn thương nhiều lắm vì em. Bởi lẽ không có gì đau bằng khi ta yêu bằng con tim chân thành nhưng lại luôn bị đối phương ngờ vực. Đáng đau khổ hơn nữa là họ luôn nghi ngờ ta sẽ giống một kẻ tồi tệ trước đó. Điều ấy là một sự tổn thương rất lớn. Em biết chứ. Nhưng lúc đó em ích kỉ, em chỉ nghĩ được cho cảm giác của mình, em sợ mình sẽ lại bị đau vì thế mà em lại làm anh đau.
Em đã tìm mọi cách để đẩy anh ra thật xa vì em không dám tin hạnh phúc mình có trong tay là thật. Em thà chọn cô đơn còn hơn là một lần nữa tổn thương vì người mình yêu. Nhưng em càng đẩy anh ra thì anh lại càng tiến lại gần em hơn. Anh nói với em rằng không có cách chữa vết thương nào tốt bằng việc học cách yêu thương thêm nữa. Chỉ có tình yêu mới xoa dịu nỗi đau tình yêu gây ra một cách nhanh nhất.
Video đang HOT
Anh kì lạ thật. Anh có sức chịu đựng đến phi thường. Em không phải là cô gái quá nổi bật đến mức anh phải hi sinh quá nhiều như thế vì em. Em không xinh đẹp, không giàu có, không giỏi giang, em chỉ có một quá khứ buồn vì bị phụ tình và hiện tại đang có một trái tim đau, trái tim luôn nghi ngờ. Vậy mà anh vẫn cặm cụi bên em, mỗi khi em cần anh đều nhanh chóng có mặt chỉ để nhận về em một sự hững hờ.
Em sẽ không từ chối anh, sẽ không để tình yêu ở lại (Ảnh minh họa)
Anh không bắt buộc, không vội vã, không hờn trách em, anh cứ ra sức chờ đợi và không ngừng quan tâm. Sự đúng mực đó của anh càng làm em thấy yêu hơn bao giờ hết. Nhưng kì lạ thay, càng yêu thì em lại càng muốn tránh xa. Khi em nhận ra em yêu anh quá mất rồi thì em lại càng lo sợ. Ngày trước em đã từng yêu và tin như thế, nhưng em nhận được gì…
Nhưng rồi khi anh ra đi… khi anh bắt đầu rời xa thì em thấy sợ thực sự. Em nhận ra rằng việc không được có anh lúc này còn đáng sợ hơn việc nếu yêu rồi mất anh. Đó là chuyện ngày sau mới xảy ra, mà biết đâu đó cũng chẳng bao giờ đến. Vậy tại sao em lại vì một chuyện chưa tới mà bỏ hạnh phúc bây giờ.
Em xin lỗi vì đã mất quá nhiều thời gian để nghi ngờ mà lẽ ra em nên dành thời gian đó để yêu thương. Hãy coi đó như một sự thận trọng để rồi khi tin em sẽ yêu mà không hối tiếc… Cảm ơn anh đã kiên trì, cảm ơn anh vì đã dứt bỏ đúng lúc để em nhận ra em cần phải nắm giữ yêu thương…
Theo Khampha
Trái đắng cho kẻ thứ 3
Bị người đàn ông có vợ ruồng bỏ với cái thai trong bụng, D. đành cầu cứu người đàn ông khác với một đám cưới và ước mong về một gia đình hạnh phúc.
Có thể người đời sẽ nghĩ rằng vì cô là kẻ cướp chồng, phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác nên cô đáng bị nhận cái giá như vậy. Nhưng có ai biết được rằng cô cũng luôn mang trong mình mặc cảm tội lỗi, đau đớn, tủi nhục chỉ vì cô quá...yêu anh!
Mặc cảm khi làm kẻ thứ ba...
Đó có lẽ là một cuộc tình mang lại cho D. (25 tuổi, Long An) nhiều hạnh phúc nhưng cũng lắm đắng cay, tủi nhục. Yêu một người đàn ông đã có vợ và 2 con, D. biết đó là một việc làm sai trái nhưng cô không điều khiển nổi trái tim chỉ vì cô đã trót yêu anh quá nhiều. "Tôi biết thân phận của mình nên cũng không dám đòi hỏi gì hết chỉ mong người tôi yêu được vui vẻ hạnh phúc thôi, tôi chưa từng nghĩ sẽ phá vỡ gia đình đó chỉ đơn giản là tôi không muốn anh ấy khó xử thôi". Nhưng có ai hiểu được điều đó đâu, cái giá mà cô đang phải trả thật sự nó quá đắt, người chồng mà cô đã lấy hàng ngày vẫn hành hạ, đay nghiến cô, đứa con bé bỏng tội nghiệp của D. sinh ra cũng sẽ không có cha, còn cô luôn sống trong dằn vặt, tội lỗi...
Cô và anh làm chung cơ quan và tiếp xúc thường xuyên với nhau. Anh là một người đàn ông thẳng thắn, khó tính nhưng cũng rất tốt bụng. "Ngày ấy khi mới vào công ty tôi đã được anh đã chỉ bảo rất nhiều điều trong cuộc sống cũng như công việc. Đúng là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi và anh dần nảy sinh tình cảm với nhau. Nhưng lúc đó tôi không cho phép mình được yêu anh, tôi không muốn là kẻ đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, tôi cự tuyệt tình cảm của anh. Nhưng một lần do có men say trong người, hai chúng tôi đã đi quá giới hạn".
Không muốn là kẻ đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, nhưng D. cuối cùng đã không chiến thắng nổi cảm xúc...
Kể từ sau lần đó D. luôn trốn tránh, lánh mặt anh, cô không muốn nghĩ nhiều đến chuyện đó nữa. Nhưng D. càng trốn tránh, anh lại càng tìm đến. Không kìm chế cảm xúc của mình được nữa, D. chấp nhận làm một cái bóng sau lưng anh suốt hơn một năm qua. Có những lúc do những mặc cảm tội lỗi, D. đã muốn rời xa anh nhưng cũng chẳng thể được. Những ngày tháng đó, có những lúc cô đã được hưởng hạnh phúc thực sự mà một người con gái hằng ao ước, nhưng khi quay trở về với thực tại cô lại sống trong mặc cảm tội lỗi của người thứ ba.
Ước mơ nhỏ nhoi về một hạnh phúc gia đình
Sau những lần qua lại với anh, cô biết mình đã mang trong bụng đứa con của anh. Cô hoang mang, lo lắng. Kể từ khi mới yêu anh, D chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ bắt anh chọn lựa giữa cô và gia đình vì cô không muốn làm kẻ cướp chồng. "Tôi vẫn luôn khuyên anh hãy đối xử tốt với vợ. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có con để ràng buộc anh nhưng ông trời cũng thật khéo đùa. Tôi và anh cũng đã định đi bỏ cái thai vì tôi không muốn anh khó xử. Nhưng mỗi khi nghĩ đến đứa con đang ngày một lớn trong bụng tôi đã không can tâm làm vậy. Tôi quyết định giữ lại cái thai nhưng cũng không bắt anh phải chọn lựa tôi, chỉ cần anh vẫn yêu và quan tâm đến mẹ con tôi như trước đây là đủ rồi".
Sau đó D. đã năn nỉ người đàn ông theo đuổi cô bấy lâu cứu vớt mẹ con cô, và anh ấy đã đồng ý. Bước chân lên xe hoa, D. mong ước về một hạnh phúc gia đình nhỏ nhoi, nơi con cô sẽ được hưởng tình thương của cả cha và mẹ. "Tôi đã tự hứa với bản thân rằng sẽ yêu anh, sẽ sống toàn tâm toàn ý với gia đình mới này. Tôi thực sự mang ơn anh rất nhiều, người đã giúp đỡ mẹ con tôi khi hoạn nạn". Còn về phía anh, sau khi gia đình D. biết chuyện, họ đã ngăn cấm anh qua lại với cô và gạt anh rằng cô đã bỏ cái thai đi rồi. Kể từ đó anh cũng lặn tăm luôn...
D. đã nghĩ, sau khi kết hôn, cô sẽ toàn tâm toàn ý để chăm sóc cho gia đình mới của mình.
"Cứ ngỡ rằng hạnh phúc sẽ đến với tôi kể từ đây nhưng chỉ sau một tháng kể từ ngày cưới người chồng của tôi cũng đã thay đổi tính nết, anh hành hạ đay nghiến tôi đủ điều và đã không tiếc lời đuổi tôi đi. Những lúc như vậy tôi rất tủi thân, đau đớn cho thân phận mình. Vì lẽ nào mà tôi ra nông nỗi này? Có phải vì tôi đã quá ngu ngốc khi yêu anh, khi tin vào những lời thề non hẹn biển của anh không?"
Hàng ngày D. vẫn đi làm, vẫn phải đối diện với người yêu cũ nhưng giờ họ giống như hai người xa lạ vậy. "Có những lúc tôi muốn quên anh đi, muốn toàn tâm toàn ý với gia đình nhỏ của tôi hiện tại. Nhưng có những lúc tôi lại muốn được cùng anh chia sẻ, quan tâm đến mẹ con tôi. Tôi có rất nhiều điều muốn nói với anh, muốn anh hiểu được tâm trạng của tôi lúc này nhưng tôi chẳng thể nói thành lời. Giờ anh coi tôi như người dưng vậy. Cảm giác bây giờ thật mệt mỏi, ngột ngạt, khó chịu!".
Giờ đây người chồng hiện tại của D. cũng đã muốn rời bỏ mẹ con cô. Cô không muốn trở thành gánh nặng của gia đình. Nước mắt mẹ của D. cũng đã rơi quá nhiều vì cô rồi, D. không muốn bà phải khổ thêm nữa. Nhưng cô không biết sẽ gồng mình gánh chịu được đến tận bao giờ nữa, tương lai của cô giờ mịt mờ quá, không biết nó sẽ đi đâu về đâu nữa? "Tôi chỉ muốn được hưởng hạnh phúc gia đình như bao người con gái khác, muốn con tôi lớn lên trong sự yêu thương của cả cha và mẹ. Nhưng sao ước mơ nhỏ nhoi ấy nó lại khó đến vậy?"
"Có những lúc tôi muốn bỏ đi thật xa, có những lúc tôi đã muốn tìm đến với cái chết với hy vọng được giải thoát cho bản thân. Nhưng nghĩ đến đứa con, nghĩ đến gia đình tôi lại không can tâm làm vậy. Tôi vẫn đang cố gắng từng ngày, cố gắng nuôi con khôn lớn, cố gắng bù đắp cho những lỗi lầm của mình. Nhưng tôi cũng không biết tôi sẽ chịu đựng được đến bao giờ nữa? Tôi chỉ mong rằng mọi người sẽ hiểu và cảm thông cho thân phận của tôi. Và hy vọng rằng cũng sẽ không còn cô gái nào lầm đường lạc lối giống như tôi vậy!".
Theo Eva
Tình yêu, đắng một chút cũng tốt Trong tình yêu, nếu ta sẵn sàng đón nhận những nỗi buồn thì hạnh phúc tới rất gần rồi phải không anh? Em nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận dư vị nồng nàn còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Em nhớ về câu nói mà anh từng nói: "Con gái không nên uống cà phê vì như thế không tốt". Nghĩ về...