Anh chỉ tốt lúc về đêm…
Trong chuyện chăn gối, anh rất yêu chiều tôi và luôn làm cho tôi cảm thấy mãn nguyện. Nhưng anh chỉ là người chồng tốt khi về đêm chứ anh rất ít có trách nhiệm với gia đình.
Ảnh minh họa
Tôi tự cho mình là người phụ nữ hoàn hảo vì rằng những người đã gặp và tiếp xúc với tôi đều nói ở con người tôi có đầ đủ phẩm chất của một người phụ nữ mà rất nhiều người đàn ông mơ ước.
Tôi lấy anh người chồng hiện nay của mình dưới sự ngỡ ngàng của gia đình và của tất cả bạn bè vì so với những người theo đuổi tôi anh chẳng có gì và gia đình anh lại tương đối phức tạp nhưng tôi vẫn quyết lấy anh vì tôi thấy anh yêu tôi hết lòng.
Video đang HOT
Anh vẫn thường nói với bạn bè rằng cuộc đời anh thật may mắn, anh chắc phải tu mười kiếp, gõ thủng hàng ngàn cái mõ mới lấy được tôi làm vợ và tôi thấy mình thật hạnh phúc khi đã nhận lời lấy anh.
Trong những năm đầu của cuộc sống vợ chồng, cuộc sống còn nhiều vất vả nhưng chúng tôi vô cùng hạnh phúc. Dù rằng có những mâu thuân, xung đột nhưng khi đêm xuống thì chúng tôi lại hòa hợp. Trong chuyện chăn gối, anh rất yêu chiều tôi và luôn làm cho tôi cảm thấy mãn nguyện.
Sau 5 năm chung sống, mọi thứ bắt đầu thay đổi, gia đình tôi có thêm 2 bé trai và cũng để lo cho cuộc sống được đầy đủ nên anh cũng phải bươn trải trong cuộc sống. Thời gian anh dành cho gia đình ít hơn và những buổi ngồi uống bia, rượu với bạn bè, với đối tác làm ăn ngày càng nhiều. Vì thế những trận cãi nhau xảy ra thường xuyên và liên tục, mỗi khi vợ chồng tôi cãi nhau, anh thường bỏ ra ngoài đi uống đến muộn mới về. Tôi không thể kiềm chế nổi và đã nặng lời với anh. Không biết do anh quá ham chơi hay do tôi quá cầu toàn mà những mâu thuẫn ngày càng nặng nề. Dù sex giữa chúng tôi rất hoà hợp nhưng những bất đồng trong cuộc sống không vì thế mà giảm đi.
Chán nản tôi sinh ra hay cáu gắt, mẫu thuẫn giữa tôi và anh ngày càng tăng (xung quanh việc anh ham chơi, bỏ mặc con cái, gia đình) và trong một lần mâu thuẫn, anh đã cầm vali bỏ nhà ra đi. Khi anh ra đi tôi luôn dằn vặt với những câu hỏi, anh đang làm gì? Có nghĩ đến mẹ con tôi không? Nhưng cuối cùng tôi hiểu ra được một điều anh thích cuộc sống tự do, anh thích những buổi ăn nhậu với bạn be, anh cần những thứ đó hơn tôi và con.
Đến nay, tôi và a đã sống ly thân hơn 1 năm nhưng anh chưa từng một ngày đón con,, trông con. Mỗi tuần rảnh thì anh đến chơi với con khoảng 2 tiếng, còn không thì cũng thôi luôn.
Quá mệt mỏi, tôi quyết định chấm dứt mối quan hệ vợ chồng. Tôi luôn tự nhủ: 8 năm trước tôi đã dũng cảm lấy anh thì nay tôi cũng đủ bản lĩnh để xa rời anh. Một năm sống ly thân cũng là một năm 1 mình tôi vừa gánh trách nhiệm làm mẹ, vừa gánh trách nhiệm làm bố và tôi thấy mình đủ khả năng để chăm lo cho 2 đứa trẻ khi mà anh bỏ mặc chúng.
Giờ đây, tôi đã quen với cuộc sống không có anh bên cạnh và tôi rút ra được một điều không phải cứ sex hòa hợp là giữ được hạnh phúc gia đình. Đối với tôi, sex là yếu tố cần cho cuộc sống gia đình nhưng không phải là điều kiện đủ để tồn tại hạnh phúc gia đình.
Theo VNE
Rồi con lại quên...
Tết con không về. Mẹ gửi lên đủ thứ quà quê, trong đó có rất nhiều vú sữa tím. Con ngạc nhiên vì cây vú sữa tím nhà mình đã chặt bỏ từ lâu, thế thì những trái vú sữa tím gắn liền với tuổi thơ con chắc hẳn là mẹ đã mua của hàng xóm...
Nghĩ vậy rồi thôi vì cuộc sống với nhiều lo toan đã cuốn trôi và nhấn chìm mọi ký ức. Con chỉ nhớ về mẹ những khi bất chợt gặp lại tuổi thơ mình đâu đó trong những thứ quà quê: Trái mít, nải chuối tiêu, mớ cá đồng... thỉnh thoảng có người mang đến biếu. Những lúc ấy, bất chợt nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ dậy lên trong con.
Con tự hứa với lòng sẽ sắp xếp để về. Những lời hứa ấy đối với một đứa con gái thích bay nhảy chẳng khác nào lời nói gió bay. Hết đi Tây, con tại sang Tàu, những khoảng cách được tính bằng hàng ngàn cây số. Con đi như những cánh chim tung gió, chẳng còn biết sẽ dừng lại nơi nào.
Con nhớ có lần mẹ bảo: "Biết vậy, hồi đó không cho bây đi làm tiếp viên hàng không. Làm cái nghề gì mà đi tối ngày, sáng đêm, chẳng còn biết nhà cửa, mẹ cha...". Con nghe rồi ôm mẹ mà cười, bởi con biết mẹ nhớ thì nói vậy thôi. Rồi con lại quên...
"Em về ngay đi, nhà có chuyện". Tin nhắn của anh Hai, con nhận được ngay khi vừa hoàn tất thủ tục của chuyến bay trở về. Biết có chuyện không hay, con gọi lại. Giọng anh Hai nghẹn ngào: "Mẹ mất rồi". Con không tin vào tai mình nhưng những chuyện như vậy người ta không nói đùa...
Anh Hai bảo: "Mẹ bắt anh trồng cây vú sữa tím vì biết em rất thích. Trồng mấy năm rồi, Tết này mới có lứa trái đầu tiên, mẹ bảo gửi cho em...". Con lặng nhìn cây vú sữa sau hè. Nó đã có ở đó mấy năm nay mà con không hề trông thấy. Cũng như con đã quên mất mẹ đang từng ngày, từng giờ trông con về. Mẹ ơi, có những lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được. Nhưng mẹ hãy tha thứ cho con...
Theo VNE
Về đi em, miền yêu thương còn đó Hôm trước, em nhắn tin cho anh là sẽ không về vì "còn ai nữa mà về". Lâu lắm rồi mình không gặp phải không em? Anh nhớ ngày em theo chồng về xứ khác, đoàn người đưa dâu rất dài. Anh đứng chôn chân ở cuối con đường, không biết từ lúc nào, nước mắt đã mặn đắng trên môi. Từ hôm...