Anh chỉ thẳng mặt vợ trong bữa cơm tối và mắng “sai lầm vì lấy đứa nghèo hèn”, tôi đáp trả khiến bố mẹ chồng cũng phải bênh
Hai vợ chồng đều bị nghỉ việc nên chúng tôi quyết định về quê ở nhờ bố mẹ chồng. Nhưng những ngày tháng sống nhờ Khang khinh vợ ra mặt.
Vợ chồng tôi đã về quê với bố mẹ chồng được tròn 1 tháng. Nguyên nhân cũng bởi cả hai đều bị nghỉ việc, công ty phá sản.
Lúc hay tin thất nghiệp, chúng tôi cũng bàng hoàng lắm. Nhưng suy đi tính lại, chúng tôi thấy tìm việc mới cũng cần thời gian thử việc, chưa kể giai đoạn này rất khó xin. Khéo khi chi phí sinh hoạt còn nhiều hơn tiền lương.
Nếu vậy chi bằng cứ về quê coi như nghỉ ngơi 1 thời gian, rồi tìm mặt hàng gì đó buôn bán thêm còn hơn. Nghĩ là làm, vợ chồng tôi trả phòng, dọn đồ hẳn về quê sống với bố mẹ chồng.
Ông bà cũng rất hiền lành, chất phác nên tôi không gặp những tình huống khổ sở như chị em hay kể. Ngược lại, tôi còn đang bầu 5 tháng nên mẹ chồng khá chiều, bà còn không buồn gọi tôi dậy sớm cơm nước cơ.
Tuy nhiên, tôi không thể ngờ người gây áp lực cho tôi lại chính là Khang. Chúng tôi xích mích từ hôm tôi nhờ anh chở đi siêu âm. Hội bạn mách tôi một địa chỉ của bác sĩ uy tín, thời gian này vẫn làm việc tại nhà. Nhưng Khang lại không chịu, anh bảo: “Dịch giã này đi đâu? Khám xét gì rồi lại mang bệnh thêm”.
Tôi thuyết phục mãi rằng quá thời gian khám định kì lâu rồi mà anh không chịu. Cuối cùng, anh nói 1 câu và tôi nghĩ đó mới là nguyên nhân sâu xa: “Đã thất nghiệp thì biết thân biết phận đi, tiêu tiết kiệm vào. Tự dưng đòi đi siêu âm tốn vài trăm nghìn, cô lãng phí vừa thôi”.
Cuối cùng, tôi quyết định tự rút tiền tiết kiệm của mình và phóng xe đi. Sau hôm ấy, chúng tôi giận nhau tới mức không thèm nhìn mặt, ngủ chung giường không nói chuyện.
Video đang HOT
Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại tại đó. Vì thu nhập chỉ trông chờ vào việc bán hàng online nên tôi cũng không dư dả. Mỗi lần đi chợ cùng mẹ, tôi cũng chia sẻ thẳng. Nhưng may mắn, bà rất thông cảm nên chỉ lựa 1 chút đồ giá cả bình dân và bảo: “Dịch này thôi nhà mình thắt lưng buộc bụng. Tận dụng những đồ nhà trồng được nữa cho rẻ”.
Và tối, tôi nấu mâm cơm cũng khá đơn giản với đậu sốt cà chua, thịt rang sém cạnh, canh ngao, rau xào thì Khang tức giận. Anh nhìn mâm cơm rồi chỉ thẳng mặt tôi mắng: “Cô nhìn mâm cơm thế này mà nuốt được à? Ngoài mấy miếng thịt ra thì chẳng còn tí chất đạm nào nữa! Đã nghèo, ăn uống kham khổ còn bày vẽ siêu âm với khám bệnh”.
Tôi tức quá nên cũng cãi lại đôi điều, Khang vung tay hất cả chồng bát ăn cơm: “Thật sai lầm khi tôi cưới người vợ nghèo hèn như cô.”
Ức nghẹn tận họng, tôi không cố giữ sự bình tĩnh, đáp: “Trước khi trách vợ nghèo hèn thì anh nhìn lại mình đi. Nghỉ việc em bầu bí vẫn cố bán hàng kiếm thêm, anh thì chỉ chơi game với ngủ. Mà anh mắng em thì phải nể mặt mẹ chứ, mâm cơm này em và mẹ cùng lên thực đơn đó”.
Nghe tới thế, Khang lập tức im re. Bố mẹ chồng lúc này bắt đầu mắng anh hết lời vì nóng nảy và thô lỗ.
Sau 1 tháng ở nhà tôi cũng nhận ra nhiều thứ, cuộc sống hôn nhân đúng là không màu hồng khi không có tiền. Sự việc ấy cũng đã qua, tôi không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ chồng, chỉ là cảm thấy mình cần nỗ lực kiếm tiền hơn nếu không sẽ bị chồng lên mặt, coi thường.
Gặp người chị họ ở quán ăn tôi vội buông tay người yêu và giải thích "đồng nghiệp", nhưng chị có hành động khiến tôi chết điếng
Đang nắm tay người yêu và tung tăng bước vào nhà hàng thì tôi lại gặp chị họ. Vì không muốn chị ấy biết tôi đang yêu một người nghèo hèn nên lập tức buông tay Huỳnh ra.
Tôi với Huỳnh cùng quê, nhưng nhà tôi ở trung tâm thành phố còn anh thì ở ngoại ô và bố mẹ vẫn làm ruộng. Thu nhập của tôi hiện tại cũng cao gấp đôi anh, chính vì thế khó tránh khỏi những lúc tôi buồn phiền, muốn bỏ người yêu nghèo hèn.
Thử nghĩ mà xem, ngày xưa chúng tôi còn là sinh viên thì đi ăn vỉa hè, uống trà đá cũng không vấn đề gì. Nhưng tôi hiện giờ 25 tuổi, sự nghiệp tạm ổn, gia đình điều kiện, sao cứ phải chịu khổ cùng anh mãi như thế này? Nói thật, nhiều lần anh đưa tôi đi ăn mà tôi không tài nào nuốt nổi, vì quán vỉa hè không đảm bảo và không ngon lắm.
Không ít lần thấy trên facebook có mấy món ăn hot hit, tôi chỉ biết rủ hội bạn đi ăn. Chúng nó có lần đi, có lần không nhưng luôn hỏi tôi: "Sao không rủ anh yêu của mày ấy?"
Tôi lại thở dài: "Biết rồi còn hỏi".
Huỳnh lương kém tôi, lại nặng gánh gia đình. Mỗi tháng anh phải trích ra khoảng 50-60% tổng thu nhập để gửi về quê. Còn lại 8-9 triệu thì lo chi phí ăn uống, sinh hoạt ở ngoài Hà Nội. Nếu như thời sinh viên thì đương nhiên dư dả, nhưng giờ chúng tôi đi làm, còn biết bao nhiêu thứ phải lo. Nếu như la cà quán xá với tôi vài bữa thì Huỳnh chỉ có nước ăn mì tôm qua ngày suốt thời gian sau đó.
Vừa thương anh mà cũng giận anh, tôi cứ dùng dằng mãi trong mối quan hệ đó. Nếu bảo tôi cưới, chắc chắn tôi chưa sẵn sàng. Tôi không dám hy sinh mọi thứ chịu khổ cùng anh. Làm sao mà chung sống với 1 người đàn ông kém mình mọi thứ như thế được? Nhưng bỏ, tôi càng không nỡ, anh là cả thanh xuân của tôi, tôi thương và yêu anh nhiều.
Thời gian gần đây, tôi được thưởng dự án kha khá. Thế là hôm ấy tôi quyết định sẽ mời Huỳnh đi tới khách sạn sang trọng thưởng thức bữa tối. Anh lại chối đây đẩy vì sợ đắt, tôi còn phải thuyết phục: "Yên tâm, em mời, không bắt anh cưa đôi nữa đâu. Nay em mới được thưởng, em sẽ cho anh đi mở mang tầm mắt, chỗ này ngon lắm. Nhưng nhà hàng sang trọng đó, anh ăn mặc tử tế xíu nha".
Huỳnh cũng gật đầu. Tối đó, anh tới đón tôi nhưng bộ đồ ăn mặc lại quá đơn giản, chiếc áo sơ mi thì đã sờn cũ, đôi giày thể thao trắng mà nay đã ngả màu cháo lòng. Tôi thở dài, đúng là không có tiền thì sao có thể lột xác như trong phim được chứ?
Nhưng sự ấm áp, hiền lành của Huỳnh khiến tôi cũng nguôi ngoai. Chúng tôi đang dung dăng dung dẻ dắt tay tiến vào bàn ăn thì tình cờ lại gặp chị họ của tôi. Bà này tôi không ưa cho lắm, nhà giàu hơn nhưng dốt hơn tôi, nào cũng ra oai. Chính vì lẽ đó tôi không muốn chị ta biết Huỳnh là người yêu tôi, lại về tung tin với cả họ rằng tôi có bạn trai nghèo hèn.
Vậy nên tôi vội vàng rụt tay lại. Chị ta chủ động chào tôi, rồi như định hỏi gì tôi đã nhanh nhảu giới thiệu: "Đồng nghiệp của em".
Huỳnh cũng hơi xám mặt trước hành động của tôi. Nhưng điều mà tôi không ngờ nhất chính là chị họ tiến tới thân thiết ôm Huỳnh, bảo: "Chị bất ngờ vì 2 đứa quen nhau ý. Huỳnh là bạn trai chị, đưa về ra mắt bác rồi đấy. Hai đứa làm đồng nghiệp lâu chưa sao facebook chị không thấy có bạn chung nhỉ?"
Huỳnh mặt càng xám lại, đầy bối rối. Tôi thì cũng rụng rời, trường hợp này tôi thật sự chưa bao giờ ngờ. Người tình hơn 5 năm bây giờ bất ngờ bị chị họ nhận là người yêu chị, còn về ra mắt???
Tôi chỉ trực khóc, cố bình tĩnh và bảo: "Thế 2 người đi với nhau đi, em bàn việc với Huỳnh thế đủ rồi".
Tôi bỏ đi, Huỳnh chạy theo và định giải thích gì nhưng tôi hất ra. Từ đó tới giờ chỉ ở nhà làm việc cũng khiến tôi bình tâm hơn, nhưng tôi không có ý định nghe anh giải thích gì thêm, cũng không định tranh cướp hay nói gì với chị họ cả. Có lẽ cứ im lặng và rời đi như thế sẽ tốt hơn cho tôi.
Gặp lời đề nghị tái hợp "chết điếng" sau 13 năm, gái ế liền thả nhẹ 1 câu mà khiến gã người yêu cũ giật mình làm rơi vỡ toang chiếc điện thoại iPhone 11 13 năm sau Liên vẫn chưa lấy chồng, còn Thắng, gã người yêu cũ, thì đã xong 2 đời vợ và 5 chú con riêng, không biết vì lý do gì Thắng tìm được Liên và đề nghị tái hợp với lý do không tưởng... Yêu nhau từ năm 19 tuổi, đươc 1 năm thì chia tay, Liên và Thắng đường ai nấy...