Anh chỉ là giấc mơ
Anh là một giấc mơ hoàn toàn không có thật nhưng lại cứ ám ảnh tâm trí em.
Vậy là anh chính thức bước khỏi cuộc đời em, cũng nhẹ nhàng giống như cái cách mà anh đã đến. Em mỉm cười hài lòng với sự bình thản giả tạo của chính mình và không quên chúc anh hạnh phúc. Sau một giấc mơ dài giờ đây em đã bị thức tỉnh để rồi lại cô độc bước tiếp con đường của riêng mình.
Em đã từng hoang tưởng và tin rằng ở trên đời này có tồn tại một cánh đồng ngập tràn hoa thơm và trái ngọt. Ở trên cánh đồng ấy anh sẽ nắm chặt tay em cùng dạo những bước phiêu bồng. Em đã từng mơ về một ngôi nhà, nhỏ thôi nhưng là của riêng hai đứa chúng mình. Trong ngôi nhà ấy em sẽ đứng nấu ăn còn anh thì chơi cùng bọn trẻ. Rồi bố và mẹ sẽ nhìn nhau mỉm cười, không biết phải xử lý ra sao khi thấy cảnh đứa bé bắt nạt và khiến đứa lớn khóc òa…Em phát hiện ra rằng anh chỉ là một giấc mơ hoàn toàn không có thật, mà người ta đâu thể sống được nếu như cứ chìm đắm vào trong những cơn mơ. Suốt một thời gian dài em đã tự ru mình vào những miền ảo vọng, để rồi đến khi thức tỉnh lại thấy nửa nuối tiếc, nửa xót xa… Cứ ngỡ rằng chỉ cần mở mắt và vươn vai thì cơn mơ sẽ lập tức biến mất, nhưng trớ trêu thay em lại lỡ bỏ quên tình yêu của mình ở trong giấc mơ ấy mất rồi.
Em sẽ thôi mơ về anh (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi em cũng kịp nhận ra rằng tất cả chỉ là do bản thân em tự ảo tưởng. Đã là chiêm bao thì cho dù có đẹp đến mấy rồi cũng đến lúc phải kết thúc thôi. Em phải đấu tranh rất nhiều mới có thể kiềm chế được cảm xúc, bởi tuy giấc mơ đã chấm dứt thật đấy, nhưng những hình ảnh về nó vẫn cứ quấn quít lấy tâm trí và chưa lúc nào thôi ám ảnh trái tim em.
Video đang HOT
Em ước rằng giấc chiêm bao ấy chấm dứt vào đúng thời điểm, giá mà nó sớm hơn hoặc chậm hơn một chút nữa thôi thì có lẽ em đã chẳng ngậm ngùi tiếc nuối giống như lúc này. Kết thúc sớm hơn để em không mộng mơ quá nhiều, còn nếu cái kết đến muộn một chút biết đâu chừng em sẽ chạm tay đến được một phần của giấc mơ.
Ngày anh nói rằng đã gặp được tình yêu thật sự, trái tim em sững sờ nhưng diện mạo vẫn cố tỏ ra bình thản để anh được an lòng. Em không muốn anh ra đi mà trong lòng cảm thấy day dứt, không muốn chỉ vì chút tình nho nhỏ của mình mà khiến anh phải nghĩ ngợi nhiều. May mắn thay, em chưa bao giờ kể với anh về những viễn cảnh mà mình đã tưởng tượng ra bằng một cái đầu không thực tế. May mắn thay, anh không hề biết rằng em đã khát khao cái tương lai ấy đến như thế nào.
Em sẽ bước tiếp con đường của riêng em (Ảnh minh họa)
Ừ thì anh ra đi, ừ thì em ở lại. Hãy cứ nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản giống như những gì mà đôi mắt anh đã từng nhìn thấy. Em không cần anh hiểu, bởi vì càng hiểu nhiều sẽ chỉ càng khiến cho mọi chuyện thêm rắc rối. Anh hãy sống thật tốt cho những gì đã lựa chọn, hãy sống thật hạnh phúc tại cái xứ sở toàn nắng đẹp và hoa thơm. Anh cứ cười nhiều giống như khi ở trong giấc mơ anh đã từng làm thế, dẫu cho bây giờ nụ cười ấy chẳng phải dành cho em.
Còn em, có thể sẽ bị ám ảnh bởi nỗi đau ngọt ngào này thêm một thời gian nữa, nhưng rồi nhất định em sẽ can đảm đứng dậy và lại mạnh mẽ bước đi. Em nhận ra rằng dù có anh ở bên hay không thì cuộc sống của em vẫn phải tiếp diễn. Giấc chiêm bao dù cho có đẹp đến mấy cũng chỉ là những ảo ảnh không có thực mà thôi. Em sẽ lưu lại giấc mơ ấy trong tim giống như một ký ức buồn về tình yêu không trọn vẹn, để có thể sống tốt cho hiện tại và để đôi khi thấy lòng dậy sóng em lại mang nó ra xem.
Theo Eva
Thêm một lần tôi làm kẻ đến sau
Hai lần liên tiếp tôi đánh mất em, hai lần liên tiếp tôi trở thành kẻ đến sau.
Vậy là thêm một lần nữa tôi lại trở thành người đến sau. Tôi ngậm ngùi rời xa em, tự trách mình đã quá vô tâm nên mới khiến em vụt khỏi tầm tay với. Không những một, mà là hai lần tôi đã tới muộn để rồi bị lỡ mất chuyến tàu của tình yêu. Giá mà dạo đó tôi chịu quan tâm đến em thêm một chút nữa thôi thì có lẽ đã không phải nếm trải cái cảm giác cay đắng giống như lúc này.
Tôi vốn là người ưa thích sự thật, cho dù sự thật đó có phũ phàng đến mức nào, bởi thế nên ngày đó tôi vẫn thầm cảm ơn em đã thẳng thắn. Ngày ấy người con gái tôi yêu nói rằng: " Em đã có người yêu rồi" ngay sau khi tôi bày tỏ tình cảm. Tôi buồn lắm, nhưng cũng đành tự nhủ lòng mình chấp nhận hiện thực cay đắng. Tôi đổ lỗi cho số phận, bởi chính số phận đã thiên vị cho người đó gặp em trước và sắp xếp cho tôi là kẻ đến sau. Tôi buông tay em, nuối tiếc thật nhiều nhưng chẳng hề có điều gì để trách cứ.Lần thứ nhất, tôi quen và có tình cảm với em sau khi em đã yêu người con trai đó. " Âu cũng là số phận" - tôi tự nhủ với lòng mình như thế và chấp nhận thân phận của một kẻ đến sau. Tôi rút lui để người con gái tôi yêu được hạnh phúc, không muốn chỉ vì sự có mặt của "kẻ vô duyên" là tôi mà cuộc tình của em gặp bất kỳ một sóng gió nào. Hơn nữa, tôi cũng sợ sẽ không thể ghìm nổi lòng mình nếu như cứ ngày ngày tiếp xúc, ngày ngày liên lạc với em.
Tôi không ngờ hai lần liền mình đều là kẻ đến sau (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn yêu em, nhưng cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa mà không dám lại gần bởi sợ rằng sự hiện diện của mình sẽ làm ảnh hưởng tới cuộc tình yên ổn ấy. Ban đầu là do không muốn làm phiền em, còn về sau thì tôi đã thực sự sai khi để guồng quay hối hả của cuộc sống chiếm trọn lấy thời gian của mình. Trong một vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tôi thấy em cười và những tưởng rằng em vẫn đang hạnh phúc. Tôi ngốc nghếch tin rằng cuộc sống bận rộn, và công việc đầu tắt mặt tối sẽ giúp tôi dễ quên em hơn. Có ai ngờ, trong khoảng thời gian đó em đã chia tay mối tình đầu.
Tuy không bao giờ mong tình đầu của em đổ vỡ, thế nhưng ước gì ngày đó tôi nói với em rằng: " Hãy cho anh cơ hội nếu một lúc nào đó có thể". Giá mà tôi quan tâm đến em nhiều hơn, không khờ khạo sợ rằng sự quan tâm của mình sẽ khiến em gặp phiền phức. Giá mà ngay từ lần đầu tiên tôi đã chịu khó tìm hiểu để biết rằng cuộc tình mong manh của em đang có nhiều bất ổn. Nếu như vậy tôi sẽ có thể ở bên cạnh những lúc em cần và làm chỗ dựa cho em những khi em cảm thấy yếu đuối. Lần thứ hai mất em, tôi tự hỏi không biết do tôi thật thà, hay là bởi tôi đã quá ngu ngốc?!
Sao em không cho tôi một cơ hội? (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên có thể đổ cho số phận, còn lần thứ hai đến trễ thì nhất định chỉ là lầm lỗi của riêng bản thân tôi. Đôi khi chỉ một chút mở lòng hay một lời tâm sự sẽ giảm đi bao nhiêu nỗi xót xa. Đôi khi muộn đôi chút trong một cuộc tình sẽ khiến cuộc sống của chúng ta thay đổi. Đôi khi chỉ cần muộn năm phút trong một chuyến tàu ta sẽ phí hoài cả một chuyến đi. Tôi đã lo lắng, đã suy nghĩ và sợ hãi quá nhiều để rồi cuối cùng một lần nữa trở thành người đến muộn.
Giá như lúc này có một phép màu cho thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa tất cả lỗi lầm thì hay biết mấy. Tôi sẽ chờ và quan trọng hơn là sẽ tới sớm để chờ đợi cơ hội bắt kịp chuyến tàu tình yêu của em dành cho mình. Nhưng thôi, thực tế thì không bao giờ có thể thay đổi được, mà cái thực tế phũ phàng lúc này lại chỉ cho tôi biết rằng lần thứ hai tôi đã trở thành kẻ đến sau. Có thể người khác sẽ cảm thấy hơi đạo đức giả, nhưng thực lòng mình tôi vẫn luôn cầu chúc cho cuộc sống của người con gái tôi yêu thương luôn được hạnh phúc. Còn tôi, thế là thêm một lần nữa tôi lại xa em...
Theo Eva
Dừng lại nhé trái tim dại khờ! Đã đến lúc em phải gấp trang sách cuộc đời có bóng hình anh lại. Ngày hôm qua em đã khóc thật nhiều, những giọt nước mắt xót xa cho mối tình đầu thơ dại, những giọt nước mắt cứ thế lã chã tuôn rơi giống như cố rửa trôi chuỗi ký ức về anh đang choáng lấy tâm trí mình. Ngày hôm...