“Anh chỉ có thể cho em tiền phá thai thôi còn áo cưới, em tìm người khác mặc cho em ấy”
Bình tái mặt, lăn ngay ra giường kêu la. Cảnh hay như thế, này, tôi không quay lại làm sao được. Nhìn nụ cười hả hê của tôi, Bình luôn miệng chửi rủa tôi là con khốn.
Nhưng không sao, với những kẻ khốn nạn như Bình, cần có những người thủ đoạn hơn để trừng trị. (Ảnh minh họa)
Bình không phải là chàng trai đầu tiên tôi yêu nhưng Bình lại là chàng trai mang lại cho tôi niềm tin mãnh liệt nhất. Các cụ nói muôn đời chẳng sai, con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt. Bình là gã dẻo mỏ thì cũng không hẳn, chân thành thì chẳng biết được bao nhiêu nhưng từng lời gã nói ra, cuốn hút và khiến cho các cô gái thấy đáng tin ghê lắm. Tôi không phải là trường hợp đầu tiên đã bị những lời nói ngọt như rót mật vào tai ấy mê hoặc đâu.
Tôi biết điều ấy. Nhưng tôi nghĩ con trai hay con gái đều có quyền tự do yêu đương, trước Bình, tôi cũng đã từng yêu rồi đấy thôi. Chẳng qua là cả hai thấy không hợp thì chia tay âu cũng là lẽ thường tình của đời, có gì đáng phải bàn cãi. Còn duyên thì tiếp, không duyên thì đường ai nấy đi.
Tôi yêu Bình được gần hai tháng nay rồi và tôi thấy bản thân mình thay đổi nhiều lắm. Ai cũng nói tôi dịu dàng, nữ tính, đáng yêu hơn hẳn. Thì chả thế, có người con gái nào đang say trong tình yêu mà không đáng yêu đâu cơ chứ. Những việc Bình làm, cách Bình thể hiện tình cảm với tôi làm cho tôi tin, Bình đang rất thật lòng với mình.
Bình là người có tiền nên tất cả những yêu cầu của tôi đều được Bình đáp ứng đầy đủ hết. Tôi sướng chẳng khác gì bà hoàng, được cung phụng, chiều chuộng, yêu thương, lại còn hứa hẹn, thề thốt, vẽ lên bức tranh gia đình với những đứa trẻ đáng yêu, có cô gái nào mà không mê, không thích, không ngả lòng. Tôi không ngờ, cái thú thích yêu bằng tai ấy của mình lại đẩy tôi đến cái kết không ngờ ấy…
Bình là người có tiền nên tất cả những yêu cầu của tôi đều được Bình đáp ứng đầy đủ hết. (Ảnh minh họa)
Kỉ niệm 6 tháng hẹn hò, Bình đặt một bàn tiệc ở nhà hàng rất sang trọng. Sau những ly rượu nồng nàn, những nụ hôn ngọt ngào cùng chiếc nhẫn đắt tiền, tôi đã ngã vào lòng Bình. Xong xuôi, tôi ngượng ngùng mặc lại quần áo thì Bình nhanh hơn. Cầm chiếc áo ngực cài lại giúp tôi, Bình thì thầm:
- Anh chỉ có thể cho em tiền phá thai thôi còn áo cưới, em tìm người khác mặc cho em ấy!
Tôi ngơ ngác, mà không là sốc thì đúng hơn. Câu nói của Bình, tôi không phải là kẻ ngu mà không hiểu. Anh không muốn cưới tôi và không hề muốn chịu trách nhiệm nếu tôi có thai hay sao? Tôi nghĩ nhanh đến chuyện mình sẽ bị Bình chối bỏ nếu như nhất quyết đặt chữ trách nhiệm lên vai Bình. Nhưng lẽ nào, tôi chịu thua như vậy. Dù cho có bị bỏ thì cũng phải dạy cho anh một bài học thích đáng chứ. Lén đưa tay với lấy cái điện thoại dưới gối trong lúc Bình lúi húi mặc quần áo, tôi cố tỏ ra vẻ ấp úng:
- Anh nói gì, em không hiểu? Anh… Anh không yêu em ư?
- Anh yêu, yêu chứ. Yêu của anh chính là đưa được em lên giường ấy. Và khi xuống giường, chúng mình yêu, vẫn cứ tiếp tục yêu thôi chứ không thể đi quá xa hơn được. Em biết đấy, hôn nhân với anh là thứ gì đó rất xa xỉ. Tình yêu không đi liền với trách nhiệm được. Em phải tìm thằng nào yêu mà thích chịu trách nhiệm để bắt nó mặc áo cưới cho mình ấy!
- Anh thật là bỉ ổi! – Tôi hét lên
Video đang HOT
- Bỉ ổi gì chứ. Cũng là do mấy đứa con gái bọn em cả thôi. Mà bọn em ngu thật, ai cũng bị anh lừa theo kiểu này. Chào em, anh phải đi tìm tình yêu mới đây. – Bình cười hô hố, ra vẻ đắc ý lắm.
- Phải, các cô gái trước đó gặp anh bị anh lừa, họ không tìm được cách đáp trả nhưng tôi thì khác. Anh nghe nhé!
Tôi dứt lời thì mở lại đoạn ghi âm cuộc nói chuyện vừa rồi của tôi và Bình cho gã nghe, còn miễn phí thêm cho gã vài hình ảnh mà tôi lén chụp được trong lúc gã lúi húi mặc quần áo nữa. Bình điên lên, lao tới tôi đòi phá hỏng chiếc điện thoại. Nhưng biết trước Bình sẽ làm thế, tôi nhanh hơn, đạp thẳng chân cho gã một cái vào đúng nơi hiểm yếu.
Bình tái mặt, lăn ngay ra giường kêu la. Cảnh hay như thế, này, tôi không quay lại làm sao được. Nhìn nụ cười hả hê của tôi, Bình luôn miệng chửi rủa tôi là con khốn. Nhưng không sao, với những kẻ khốn nạn như Bình, cần có những người thủ đoạn hơn để trừng trị. Tôi sẽ đăng ngay những gì mình đang có trong tay lên để lột trần bộ mặt đê tiện của Bình. Gã không xứng đáng được yêu thêm bất cứ một cô gái nào nữa.
Còn tôi, sau chuyện này, bản thân cũng rút ra được bài học xương máu cho mình. Nỗi đau kia không biết khi nào mới có thể vơi đi nhưng con gái, cầm lên được thì cũng buông bỏ được. Con gái nên dùng trái tim để cảm nhận chứ đừng dùng lỗ tai để yêu. Con gái trong mọi chuyện tình yêu đều là người thiệt thòi nên con trai ạ, yêu hãy trân trọng con gái nhiều hơn nhé!
Theo blogtamsu
Bạn gái có thai, tôi đưa ngay 200 ngàn đi phá để rồi 10 năm sau phải đăng tin tìm cô ấy
"Anh ơi, giờ anh phải nói với bố mẹ mình làm đám cưới nhanh nhanh chứ hình như em có thai 5 tháng rồi. Lâu hơn tí nữa là bụng to, người ta nói này nói nọ mệt lắm".
Ảnh minh họa
Đang ngủ thì chuông điện thoại réo inh ỏi, tôi cầm lên giọng bực dọc:
- 1h sáng còn gọi cái gì thế? Sao không ngủ đi mà cứ làm phiền anh?
- Em có chuyện khẩn cấp cần nói với anh.
- Chuyện gì?
- Em có thai rồi.
Tiếng cô bạn gái ở đầu dây bên kia khiến tôi tỉnh cả ngủ. Tôi hỏi lại:
- Chắc không?
- Dạ có, em thử lần này là lần thứ 3 rồi.
- Thôi ngủ đi, mai đến nói chuyện, giờ 1h sáng rồi có 10 cái thai thì cũng chịu thôi.
Nói rồi tôi cúp máy. Nói thế thôi chứ tôi làm sao mà ngủ lại được. Vốn tôi chỉ định yêu đương qua đường với Vân thôi chứ chả có ý định cưới hỏi gì vì Vân chỉ được cái xinh chứ không giàu. Tôi thì cần vợ vừa giàu vừa xinh và với thực lực của tôi thì tôi đủ sức cưa được vợ giàu.
Sáng hôm sau, tôi chưa ngủ dậy thì Vân đã tìm đến tận căn hộ của tôi, giọng em rối rít:
- Anh ơi, giờ anh phải nói với bố mẹ mình làm đám cưới nhanh nhanh chứ hình như em có thai 5 tháng rồi. Lâu hơn tí nữa là bụng to, người ta nói này nói nọ mệt lắm.
- Ai bảo với em là chúng ta sẽ làm đám cưới?
- Ý anh là sao?
- Đây, 200 ngàn này em cầm đi mà phá thai. Anh không cưới em được.
- Anh... anh nói thế là sao? Mình đã yêu nhau 3 năm rồi mà.
- Yêu lâu không có nghĩa là anh sẽ cưới em. Thôi không nói nhiều. Anh không phá thì đẻ ra tự nuôi, anh không có liên quan gì đâu đấy.
Vân sững sờ. Tôi thấy em cầm tờ 200 ngàn đi thẳng, không nói thêm lời nào nữa thì thở phào nhẹ nhõm. Vân trông thế mà cũng được phết, tôi nghĩ em phải quỳ xuống cầu xin tôi các thứ kia. Thôi, thế này là giải quyết xong mọi chuyện rồi, nghĩ thế nên tôi đóng cửa vào ngủ tiếp.
Sau đó, tôi chẳng liên lạc với Vân nữa, thay vào đó, tôi lao vào tìm mục tiêu mới để cưới vợ. Thế mà cuối cùng tôi cũng tán được con gái giám đốc. Đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh chóng sau đó.
Tôi sung sướng lắm. Thế là mục tiêu lấy vợ vừa giàu vừa xinh của tôi đã hoàn thành. Tôi cứ nghĩ rằng cuộc đời của mình thế là đã hạnh phúc trọn vẹn, ai ngờ khi lấy vợ về tôi mới biết được một bí mật động trời.
Vợ tôi bị vô sinh. Thế nên ông giám đốc mới chấp nhận tôi và nâng đỡ tôi nhanh như thế. Tôi cay đắng nhận hung tin. Kể từ sau khi cưới, bố mẹ vợ tôi, kể cả vợ tôi liên tục quản chế tôi, họ cho người theo dõi tôi, không cho tôi cơ hội đi kiếm con ở bên ngoài.
(Ảnh minh họa)
Nhưng chuyện chưa dừng ở đó, vợ tôi ngày nào cũng lén bỏ thuốc vào thức ăn cho tôi ăn để tôi bị vô sinh như cô ấy. Khi tôi phát hiện ra thì mọi thứ đã muộn, cầm tờ giấy khám bệnh trên tay mà tôi khóc không thành tiếng. Giờ đây nhà cửa, xe cộ đều có rồi, thứ tôi thèm duy nhất chỉ là tiếng cười con trẻ thôi. Vậy mà...
Lúc đó, bố mẹ tôi cứ héo hắt, bảo nhà tôi thế là tuyệt tự rồi. Tôi cũng buồn lắm, bỗng dưng lúc đó tôi nghĩ ngay đến Vân và đứa con mà tôi bắt em đi phá 10 năm trước. Tôi giờ như kẻ bị chết đuối, tìm mọi cách để thoát khỏi dòng nước. Thế là tôi đành phải đăng tin tìm Vân trên truyền hình.
Suốt 1 tháng trời ròng rã đăng tin, dù bị vợ suốt ngày tru tréo nhưng tôi vẫn không từ bỏ. Tôi giờ không còn tham lam của cải nữa, tôi có thể ly hôn để tự giải thoát cho mình. Thấy tôi dọa thế nên vợ tôi cũng sợ. Giờ tôi chỉ mong rằng ngày đó Vân chưa đi phá thai và đứa con của tôi vẫn còn sống.
Rồi chuyện bất ngờ cũng đến với tôi khi có người báo tin đã tìm thấy chỗ Vân đang sống. Tôi lập tức tìm đến và trái tim tôi như vỡ ra khi thấy đứng bên cạnh Vân là đứa trẻ giống tôi như tạc. Tôi quỳ xuống rối rít:
- Vân ơi, sao em không liên lạc với anh? Anh tìm em khắp nơi mấy năm nay.
- Anh là ai? Tôi không quen anh.
- Em không nhận ra anh sao? Anh là Tài, người yêu cũ của em đây, bố của con em đây.
- Chắc anh nhầm, bố của con tôi đang ở trong nhà. Anh đi cho, không tôi cho chó ra cắn đấy.
- Vân ơi, sao em lại nói thế? Anh vẫn còn giữ hình mình chụp chung đây mà.
- Anh còn nói nữa tôi đánh cho anh què chân bây giờ. Cút ngay. Tôi không quen anh.
Nói rồi Vân chạy vào nhà gọi chồng ra. Nhìn người đàn ông cao to đứng trước mặt mà tôi cảm thấy sợ hãi. Anh ta bước tới bảo:
- Anh muốn tôi dẫn anh lên phường không? Thằng bé này là con tôi. Cút.
Thế là tôi cun cút đi về. Tôi có đến lại nhà Vân nhiều lần sau đó nhưng rồi chẳng được tích sự gì. Giờ đây, tôi mới hối hận vì đã bỏ rơi Vân và đứa con của mình nhưng mọi thứ đã quá muộn màng
Theo blogtamsu
Sợ bạn trai bỏ, 4 lần đều nghe bạn trai phá thai nhưng đến lần thứ 5, chuyện này đã xảy ra Run rẩy quay lại, Hảo tái mặt, ngã ngửa ra sàn nhà khi bắt gặp đứa trẻ với khuôn mặt đầy máu, khóc thảm thiết kêu cứu. Sợ hãi, Hảo bỏ chạy nhưng chạy tới đâu hình ảnh đứa trẻ cũng hiện lên. Hảo kêu cứu thất thanh rồi ... Sợ hãi, Hảo bỏ chạy nhưng chạy tới đâu hình ảnh đứa trẻ...