Anh chán nản tại vì “chỗ ấy” của tôi trắng trơn
Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu vì sao không có lông mu lại là cái tội khiến anh bỏ rơi.
vo chong
Tôi là một cô gái dân tộc Thái, Sơn La. Xuống Hà Nội học, với khuôn mặt rất cá tính nên tôi được nhiều người theo đuổi. Nhưng tôi không để ý đến vì tôi xác định đi học xong lại trở về tỉnh làm nên không muốn dính sâu vào chuyện yêu đương.
Còn chuyện sinh lý thì tôi chưa bao giờ tìm hiểu sâu và điều tôi thấy mình lạ hơn người khác là đến năm 21 tuổi nhưng tôi vẫn không có lông mu, hay lông nách như những bạn gái khác. Nhưng thực tế, bà nội tôi nói “cháu giống bà, bà cũng vậy và vẫn khỏe mạnh đến bây giờ”.
Thời gian đó, tôi gặp anh Chung – anh hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi đều rơi vào tiếng sét ái tình nên nhanh chóng quấn lấy nhau.
Trong một lần đi chơi, hai đứa bị hỏng xe, vì đã khuya nên không còn chỗ nào để sửa xe. Anh đã rủ tôi vào nhà nghỉ và hứa phòng ai người ấy ngủ vì ngoài trời lạnh, anh sợ tôi bị ốm.
Lúc đó tôi cũng sợ chuyện “lửa gần rơm” nhưng rồi điều gì đến cũng đến. Đêm ấy tôi đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Video đang HOT
Cảm giác của tôi hôm ấy vẫn còn hạnh phúc, lâng lâng nhưng tôi lại nhớ cái cảm giác ngạc nhiên của anh. Nhìn tôi trong trạng thái không mảnh vải che thân anh không hồi hộp hồ hởi mà mắt tròn, mắt dẹt nhìn cơ thể tôi. Lúc đó, tôi biết anh đang nghĩ gì. Anh hỏi tôi “Em waxing à?”, tôi nói không và từ bé tôi vẫn như vậy.
Khoảng 5 phút sau, anh hết ngỡ ngàng và chúng tôi đã quan hệ tình dục. Tuy nhiên, từ sau hôm ấy, tôi không thấy anh mặn mà với tôi như trước nữa. Mặc dù anh biết tôi vẫn còn trinh khi đến với anh, nhưng cảm giác của anh không phải hạnh phúc mà là lo lắng.
Chúng tôi vẫn yêu nhau và thi thoảng vẫn đi nhà nghỉ. Anh hay hỏi tôi có cảm giác gì không khi ân ái, rồi em đã đi khám ở đâu chưa…?
Những câu hỏi của anh khiến tôi thấy tự ái vì căn bệnh không có lông của mình. Tôi lên mạng tìm hiểu thì không có nhiều thông tin về việc không có lông cũng như cách chữa và với tôi thì có lẽ là di truyền nên tôi nghĩ cũng chẳng cần chữa gì cả.
Một lần, anh nói thẳng với tôi. “Anh yêu em nhiều lắm nhưng cứ nghĩ đến lúc ôm em ngủ hay làm chuyện đó với em, anh có cảm giác như mình có tội”. Tôi gặng hỏi tội gì thì anh chỉ nói “nhìn chỗ ấy của em như của trẻ con. Cảm giác như anh đang làm tình với một đứa trẻ chưa dậy thì”. Tôi tự ái ghê gớm trước những câu nói của anh.
Tôi thất vọng vô cùng và tự đi tìm câu trả lời cho mình.
Anh luôn miệng nói “Anh yêu em, anh nghĩ em sẽ là một người yêu tốt, người vợ tốt. Anh không muốn lừa dối tôi nhiều vì anh biết sau này anh không thể lấy tôi. Lý do thì vô vàn lắm nhưng không nên nói ra sợ em buồn”. Tôi đoán ra lý do anh chê tôi là vì tôi bị căn bệnh “không có lông mu”. Tôi hận anh và căm ghét tình yêu.
Hai năm sau tình cờ tôi gặp lại anh. Lúc đó anh mới cưới vợ. Anh nói vẫn nhớ tôi và những giây phút chúng tôi ân ái bên nhau và khuyên tôi không nên tự ti vì “chỗ ấy” không có lông mà không dám yêu ai.
Đến bây giờ tôi mới được biết cụ thể lý do anh không muốn ở bên tôi vì không phải anh không yêu tôi mà quan niệm của người dân quê anh “nhà vô phúc mới lấy phải người đàn bà không có lông”. Anh nói thẳng rằng sợ vấn đề sinh con sau này của hai đứa và nếu biết tôi không có lông mu thì chắc chắn gia đình anh chẳng ai đồng ý.
Tôi bằng lòng với câu nói của anh và tôi còn biết có nhiều người phụ nữ cũng giống tôi, nhưng liệu họ có bị đàn ông chê như tôi?
Theo VNE
Bàng hoàng phát hiện chồng đồng tính
Chồng tôi và "anh bạn thân" đó lõa lồ trên giường cưới của hai vợ chồng tôi. Tôi phải làm gì đây?
Tôi sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nếu như hình ảnh mà tôi bắt gặp là chồng mình trên giường với một người đàn bà. Như thế, tôi còn có thể nghĩ tới việc tha thứ. Nhưng cái mà tôi nhìn thấy còn đáng sợ hơn nhiều khi mà ah trên giường với một người đàn ông - người tình đồng giới của anh.
Tôi bị điều đi công tác xa nhà 4 tháng. Trước khi đi thực lòng tôi không an tâm lắm về gia đình. Con tôi còn khá nhỏ, cần người chăm sóc. Nhưng cái chính là tôi cảm nhận thấy chồng mình có nhiều điểm đổi khác từ cách đó khoảng 3 tháng. Anh ấy thường xuyên nhắn tin giữa đêm khuya, điệu bộ lén lút, hay ra khỏi nhà vào buổi tối. Mặc dù nghi ngờ như vậy nhưng tôi cũng không có bằng cớ gì. Vài lần xem trộm điện thoại của anh cũng chỉ thấy vài anh bạn thân thiết hay nhắn tin qua lại với nhau. Có hôm tôi đi rình cũng chỉ thấy chồng hẹn gặp một anh bạn quen, tôi đoán chắc họ bàn tính chuyện làm ăn gì đó. Trong lòng dù có cảm thấy bất an nhưng vì chưa tìm được chứng cớ nên tôi không dám ghen tuông vô lối. Vì vậy khi nhận quyết định đi công tác 4 tháng tôi cảm thấy rất bất an.
Đi công tác tôi thường xuyên điện thoại về nhà và lúc nào anh cũng nghe máy. Tôi nhờ người để ý giùm nhà cửa và xem xét hoạt động của chồng thì họ cũng nói từ ngày tôi đi chồng tôi không mấy khi đi đâu mà thay vào đó có anh bạn thân hay ghé qua.
Tôi sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nếu như hình ảnh mà tôi bắt gặp là chồng mình trên giường với một người đàn bà. Như thế, tôi còn có thể nghĩ tới việc tha thứ. Nhưng cái mà tôi nhìn thấy còn đáng sợ hơn nhiều khi mà ah trên giường với một người đàn ông - người tình đồng giới của anh. (Ảnh minh họa)
Họ đoán chắc là đến nhà bia bọt cho đỡ buồn và tiện trông con. Tôi cũng cảm thấy yên lòng phần nào. Nhưng từ trong sâu thẳm con tim, tôi có một dự liệu chẳng lành. Nhất là từ khi tôi cảm nhận được chuyện chăn gối vợ chồng hờ hững tôi lại càng không yên tâm.
Chính vì suy nghĩ đó mà khi kết thúc đợt công tác sớm hơn dự định, tôi đã quyết định về mà không báo trước cho chồng. Tôi muốn bất ngờ có mặt ở nhà để biết xem anh làm gì khi không có tôi. Phải tự mình kiểm chứng mới khiến tôi an tâm hơn được. Và những gì mà tôi nhìn thấy đã khiến tôi như rơi xuống vực thẳm của bi kịch.
Chồng tôi và "anh bạn thân" đó lõa lồ trên giường cưới của hai vợ chồng tôi. Sẽ không thể có một suy nghĩ nào khác ngoại trừ cái tình huống họ là một cặp đó xuất hiện khi nhìn thấy hình ảnh đó. Tôi đã lao ra khỏi nhà ngay buổi tối hôm đó và không dám tin vào những điều mình vừa nhìn thấy. Nếu đó là một người đàn bà, tôi có thể điên cuồng lên lao vào đánh ghen nhưng tôi còn có cơ hội để giữ gia đình, để tha thứ... Còn khi người đó là một người đàn ông thì ngay cả khi tôi chấp nhận mình là người vợ bị phản bội đi chăng nữa thì sự tha thứ của tôi có ích gì?
Nếu cứ sống như vậy và trong đầu tôi bị ám ảnh bởi cái suy nghĩ chồng mình từng quan hệ với đàn ông thì tôi sợ rằng trong tôi chỉ còn cảm giác sợ hãi mà thôi. (ảnh minh họa)
Chồng tôi tìm tôi và cầu xin tha thứ. Anh thú nhận với tôi rằng anh cũng không biết mình là người lưỡng tính cho tới khi gặp người bạn đó. Trước đây anh vẫn yêu tôi, có ham muốn với tôi nhưng từ khi gặp người đó anh mới nhận ra anh có cảm ham muốn với người đồng giới. Và rồi cái cảm giác mới lạ đó cứ khiến anh bị cuốn đi không dừng lại được. Nhưng anh không muốn mất gia đình, không muốn ly hôn và anh xin tôi tha thứ.
Quả thực lúc này đây trong đầu tôi trống rỗng. Tôi không nghĩ được điều gì nữa vì tôi cảm thấy ghê sợ anh. Tôi không còn cảm giác yêu đương, ghen tuông nữa. Tôi sợ rằng mình không thể chấp nhận sự thật đó nhưng nghĩ tới việc ly hôn tôi cũng không đành. Dù chồng tôi ngoại tình nhưng anh ấy vẫn yêu tôi, cũng có cảm giác với tôi, hơn nữa nếu ly hôn thì con tôi rất khổ. Nhưng nếu cứ sống như vậy và trong đầu tôi bị ám ảnh bởi cái suy nghĩ chồng mình từng quan hệ với đàn ông thì tôi sợ rằng trong tôi chỉ còn cảm giác sợ hãi mà thôi. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Anh phản bội em nhưng bắt em còn trong trắng Anh quay về sau khi phản bội em và nói không tha thứ nếu em ngủ với người khác khi anh đi. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang thực sự rất rối bời, em không biết phải làm sao, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh ấy đã yêu nhau được 4 năm. Chúng em yêu nhau tha...