Anh bỏ rơi tôi, yêu cô bé kém 23 tuổi
Tôi vừa ghét vừa yêu anh, mới xa tôi mấy tháng anh đã tìm ngay người khác kề cận. Cô bé là giáo viên kèm con anh học.
Tôi phải làm gì với anh, người đàn ông đã ly hôn và không kiên định? Anh làm cho tôi quá mệt mỏi, nhưng sao tôi không thể thẳng tay với anh, dứt khoát với anh và thôi không yêu anh nữa.
Chúng tôi đến với nhau khi anh đang ly thân nhưng vẫn sống chung một nhà với vợ, còn tôi đã ly hôn hơn 15 năm. Nghe chuyện vợ chồng anh, tôi luôn động viên anh hãy giữ gia dình khi còn có thể, vì con anh còn cần có cha. Nhưng anh thì không, vì đây là lần thứ hai vợ anh đưa đơn ra tòa ly dị, người này đổ lỗi cho người kia.
Tôi là phụ nữ đã ly hôn nên hơn ai hết, tôi hiểu nỗi đau của người ly hôn. Rồi sau một tháng nộp đơn, họ chính thức chia tay. Anh dọn ra ngoài ở, căn nhà anh để lại cho hai mẹ con. Anh vẫn về đưa đón con đi học hàng ngày, chu cấp và chăm chút cho con. Nhìn thấy anh như thế, tôi cũng thấy vui vì con gái chính là niềm vui của anh.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Rồi từ khi nào, anh đã trở thành người đàn ông của cuộc đời tôi. Năm đầu chúng tôi bên nhau, cùng làm việc, nấu ăn, thủ thỉ những chuyện vui buồn trong công ty. Những ngày tháng đó trôi qua êm đềm và hạnh phúc. Ngày nghỉ, tôi vẫn thường nhắc anh về đưa con đi chơi, lo lắng và động viên con học hành. Tôi vẫn hay đùa: “Anh về đưa con đi chơi đi, cho em hôm nay ở một mình, có không gian riêng đi”.
Nhưng câu nói vô tình đó làm cho anh ghen. Anh bắt đầu kiểm soát điện thoại, tin nhắn. Anh muốn có mật khẩu yahoo, email của tôi. Những cuộc gọi trong ngày anh kiểm tra đến cả thời gian gọi, từ 2 phút trở lên thì anh nói: “Buôn gì mà lâu thế?”. Những số không có tên thì anh hỏi là ai? Khách hàng trong ngày làm sao tôi nhớ cho hết mà giải thích.
Anh kiểm soát giờ giấc làm việc của tôi. Khi anh không có nhà mà tôi muốn đi đâu thì phải nhắn tin cho anh biết. Tôi vẫn vui vẻ làm những gì anh muốn, cho anh mật khẩu để vào yahoo. Gặp ai vàoyahoo, không cần biết là nam hay nữ, anh đều hỏi: “Anh cần gì?”. Cảm giác bức bách và vô vàn khó chịu trong tôi. Nhưng tôi vẫn vui vẻ và cho qua những chuyện đó vì nghĩ cả hai đều đã vấp ngã, khi về sống với nhau thì phải biết mình cần gì, mong mỏi điều gì cho cuộc sống này, để mà sống và làm tốt hơn ngày hôm qua.
Video đang HOT
Nhưng có lẽ sự nhịn nhục của tôi đã làm anh lấn lướt và thiếu đi sự tôn trọng ở anh dành cho tôi. Một cuộc trò chuyện thẳng thắn giữa hai chúng tôi, tôi nói:
- Nếu anh không tin em thì mình nên chia tay từ đây.
Và anh đồng ý. Tôi gần như suy sụp trong thời gian chia tay anh, tôi xóa số điện thoại của anh. Tôi lấy công việc làm niềm vui cho hết ngày. Hai tháng sau khi tôi bắt đầu cân bằng lại thì anh xuất hiện. Anh say bét nhè, đi không nổi, tôi lại lặng lẽ bên anh, lo cho anh. Và anh chìm trong giấc ngủ, còn tôi nén tiếng thở dài mệt mỏi. Có lẽ anh cũng mệt như tôi vì tôi thấy anh ốm và đen đi rất nhiều.
Sau hôm đó, chúng tôi lại liên lạc với nhau, nhưng chỉ là những lời hỏi thăm, những trách móc. Sinh nhật anh, tôi gửi giỏ hoa vào công ty chúc mừng, tôi thậm chí không biết mối quan hệ của chúng tôi được gọi là gì nữa? Một tháng sau chúng tôi gặp lại, anh cũng trong trạng thái say và tôi lại như lần trước lau, chùi, bưng bê dọn dẹp.
Nằm trong phòng, anh luôn miệng hỏi giờ tôi, trong khi tay anh đeo đồng hồ. Sau khi cho nôn, anh lại đi vào giấc ngủ. 10 phút sau, tôi thấy điện thoại anh có tin nhắn. Tôi chưa bao giờ đọc tin nhắn trong máy anh nhưng hôm đó “trời xui đất khiến” thế nào tôi lại mở ra coi. Chưa khi nào tôi lại bình tĩnh như lúc đó, sau khi đọc hết tin nhắn của anh với cô bé ấy, tôi nhắn: “Anh ấy say quá đang ở nhà chị. Em làm ơn chạy qua chở về giúp chị nhé. Khuya quá, chị ngủ mai còn làm việc”. Cô bé đó im lặng không nói gì thêm nữa.
Đến 12h, tôi đánh thức anh dậy đi về. Tôi nói cho anh biết để anh nhắn tin cho cô bé đó thì anh lồng lộn lên. Anh bực tức, la hét còn tôi thì thấy hả hê. Những lần anh liên lạc sau đó, tôi không nghe nhưng chỉ được vài lần tôi lại nghe, lại nhắn tin. Khi tôi hỏi cô bé đó là ai thì anh nói đó là cô bé kèm học cho con anh.
Tội nghiệp cô bé đó, chỉ mới 22 tuổi, kém anh tới 23 tuổi. Thì ra, hôm đó anh luôn miệng hỏi giờ là vì hôm đó cô bé đang dạy con anh học. Anh nhắn tin hỏi cô bé đã về tới nhà chưa. Tôi nói, thôi anh cố gắng đi, tuổi tác không là vấn đề nếu mình sống chân tình. Tôi vừa ghét lại vừa yêu anh, chỉ mới xa tôi mấy tháng anh đã tìm ngay người khác kề cận và yêu thương. Bây giờ anh vẫn ghé thăm tôi, lo lắng cho tôi, đông viên công việc của tôi. Chúng tôi vẫn cứ cười đùa, nhưng trong tiếng cười có sự gượng gạo không tự nhiên.
Hôm nay tôi đã thẳng thắn đề nghị anh đừng làm phiền tôi, để cho tôi yên và đừng hành hạ tôi nữa vì tôi đã quá mệt sau khi tôi thấy tin nhắn từ điện thoại anh với dòng chữ “Hoa Yeu”. Tôi dành cho anh những câu nói thật thậm tệ, về nhân cách, về đạo đức. Nhưng liệu khi anh đến, tôi có bản lĩnh dứt khoát, tôi có đủ can đảm quay mặt đi khi trong lòng tôi còn quay quắt yêu thương và tôi có nên gửi bài tâm sự của tôi đến cô bé ấy? Tôi đang rối, mất cả sự tự tin, bản lĩnh vì trước giờ tôi luôn sống mạnh mẽ.
Theo VNE
Bố mẹ hãy ly hôn đi
Con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao.
Bao lần con viết lá thư này xong rồi lại xóa. Vô vàn ý nghĩ giằng xé tâm can con, con thương bố, thương hai chị em con, tiếc gia đình mình. Con hận mẹ, giận bố, oán trách xã hội hôm nay làm cho gia đình mình rơi vào cảnh này. Con quyết định viết và gửi, chắc sẽ có người nghĩ con là đứa con hư, bất hiếu, nói năng thiếu suy nghĩ nhưng mặc kệ mọi người nghĩ gì, con muốn bố mẹ đọc được lá thư này để biết con đau khổ và suy nghĩ như thế nào.
Ảnh minh họa
Năm nay con đã 19 tuổi, 2 năm về trước con luôn nghĩ và tự hào vì là con gái của bố mẹ, tự hào vì mình có gia đình hạnh phúc, có bố giỏi giang, có mẹ hiền, đảm đang. Mỗi khi kể về gia đình mình con vui lắm, khi đã lớn con luôn ước sau này sẽ giống như mẹ và lấy được người chồng như bố. Nhà mình không phải giàu có, bố là sĩ quan, mẹ là cô giáo tiểu học nhưng ai cũng khen mẹ tháo vát, thu vén giỏi nên gia đình mình cũng đầy đủ các vật dụng cần thiết.
Chị em con luôn vâng lời bố mẹ, chăm chỉ học tập, không đua đòi, ăn chơi. Con luôn là học sinh giỏi, mơ ước sau khi tốt nghiệp lớp 11 sẽ thi vào trường An ninh để trở thành cô công an. Với chị em con, gia đình mình là hạnh phúc nhất, bố mẹ là thần tượng tuyệt vời. Vậy mà giữa lúc con đang hạnh phúc chuẩn bị lựa chọn con đường cho tương lai của mình thì đứa bạn thân nhất nói "Mẹ mày có bồ", con tức giận vô cùng đã buông lời mắng mỏ vì nó đã xúc phạm đến mẹ. Con không tin và không bao giờ tin mẹ là người như vậy, nhưng cũng từ đó tự nhiên con hay để ý đến mẹ hơn, thấy mẹ có điều gì rất lạ nên quyết định tìm hiểu.
Mẹ thường soạn bài khuya sau đó lướt net, chat Facebook với bạn bè. Mẹ nhắn tin điện thoại nhiều, ít khi gọi điện ở nhà, đặc biệt không bao giờ mẹ để điện thoại lung tung. Con bắt đầu thấy nghi ngờ, xem trộm điện thoại thấy nhật ký cuộc gọi và tin nhắn luôn trống trơn, con tìm cách vào trang cá nhân của mẹ phát hiện rất nhiều tin nhắn hẹn hò với một người đã có vợ. Giây phút ấy con thấy tối tăm mặt mũi, tim như nghẹn thở, cố gắng lắm con cũng không thể tưởng tượng nổi mẹ lại có thể như thế. Con đã bỏ học để theo dõi mẹ và thật bất hạnh khi tận mắt nhìn thấy mẹ hẹn người đàn ông kia ở nhà nghỉ.
Đất dưới chân con như sụt lở, hai chân nặng trĩu, con muốn gào lên thật to mà lồng ngực như bị ép chặt, nước mắt trào ra, giây phút ấy con thấy như mình sắp chết, như có một cánh cửa đóng sầm trước mặt. Sao con thấy ghê sợ, căm ghét mẹ vô cùng. Hóa ra đứa bạn con đúng, chỉ vì quá tin tưởng mẹ mà bố con con bị lừa dối, mẹ đóng kịch giỏi quá nên cả nhà mình không ai biết. Hàng ngày mẹ đi về đúng giờ, việc nhà vẫn đảm đang, với bố mẹ vẫn nhẹ nhàng nhưng lâu rồi con không thấy mẹ cười đùa ríu rít. Mẹ đổi ca để đi nhà nghỉ với bồ, có những ngày lễ mẹ không ở nhà vì cơ quan tổ chức đi chơi, thực ra là mẹ nói dối.
Bố mẹ sinh hai chị em con là gái, luôn dạy chúng con công dung ngôn hạnh. Mẹ bảo con gái phải giỏi việc nội trợ, may vá, biết chi tiêu tiết kiệm hợp lý, bố dạy con gái phải biết giữ gìn phẩm hạnh, đạo đức, biết đối nhân xử thế, giỏi giang năng động sau này chồng mới tôn trọng và nể phục. Mẹ dạy con nhiều nhiều lắm, những điều đạo đức và con tự hứa sẽ cố gắng làm theo lời dạy của bố mẹ. Thế mà giờ đây hình ảnh đẹp đẽ của mẹ vỡ vụn, con không còn lòng tin với mẹ, không còn thấy tôn trọng mẹ nữa, giờ chỉ thấy giận và hận mẹ lắm.
Mẹ đã tự tay phá vỡ gia đình nhỏ bé, mẹ lừa dối mọi người, bao nhiêu ngày nay mẹ sống bên cạnh những người thân yêu bằng vỏ bọc hoàn hảo, đạo đức. Em gái con còn quá bé để hiểu những việc xấu xa của mẹ, còn bố quá tốt, tin tưởng mẹ tuyệt đối. Không thể ngờ một người vợ có khuôn mặt phúc hậu, miệng luôn nói những lời đạo đức lại có thể lừa dối một cách hoàn hảo như thế, hay bố biết nhưng cũng diễn kịch với tụi con? Bố sợ tụi con buồn?
Con đau buồn lắm bố mẹ ạ, muốn được sống một cuộc sống hạnh phúc, êm ả trong tình yêu thương của bố mẹ. Con muốn mọi người yêu thương nhau thật lòng, chân thành với nhau. Con ghét sự lừa lọc, dối trá. Mẹ nói với bồ giờ đây mới tìm thấy tình yêu đích thực, ở bên cạnh người đó mẹ thấy hạnh phúc, thoải mái, yên ổn vô cùng. Nhưng mẹ không thể bỏ bố vì bố là người đàn ông tốt tính, mẹ không muốn các con bị chia lìa, mẹ không muốn làm ảnh hưởng đến tương lai của các con. Mẹ cũng không muốn phá vỡ gia đình người đàn ông kia.
Khi biết những điều này con thấy mẹ thật kinh khủng. Con rất ghét chuyện ngoại tình, hàng ngày đọc các bài báo về ngoại tình, ly hôn con rất phẫn nộ, thương những đứa trẻ vô tội là nạn nhân của người lớn ích kỷ, vô tình.
Mẹ ơi, mẹ là phụ nữ, là cô giáo, mẹ nghĩ có thể giấu được những việc làm của mình sao? Giờ đây mỗi lần mọi người xì xào, bàn tán về chuyện bồ bịch con thấy xấu hổ, sợ lỡ có người nào đó biết chuyện của mẹ đem ra bàn tán, sợ những ánh mắt rẻ rúng của mọi người khi bình luận về những người đàn bà ngoại tình. Mẹ bảo không muốn ly dị vì chúng con? Không, mẹ không muốn ly dị vì chính bản thân mẹ, vì sĩ diện, vì danh dự, vì tiếng tăm của mẹ chứ đâu phải vì chúng con.
Giờ con biết chị em con sinh ra không phải từ tình yêu đích thực của mẹ với bố. Con muốn bố mẹ thật lòng yêu thương nhau và yêu chúng con chứ không cần có đủ bố mẹ mà không có tình cảm. Mẹ có nghĩ đến tương lai của con? Sau này có bà mẹ chồng nào dễ dàng chấp nhận một đứa con dâu mà mẹ đẻ của nó bồ bịch lăng nhăng. Mẹ có nghĩ đến ngày mọi chuyện vỡ lở, mọi người biết con sẽ xấu hổ, nhục nhã vì mẹ không? Rồi bạn bè con sẽ nhìn con với ánh mắt như thế nào?
Phụ huynh học sinh của mẹ sẽ nghĩ như thế nào về cô giáo của con họ, họ có còn muốn gửi con cho một cô giáo như mẹ không? Mẹ có nghĩ đến vợ của người đàn ông kia không? Cô ấy cũng là phụ nữ, cũng làm mẹ. Mẹ thử tưởng tượng nếu mẹ là cô ấy thì sẽ thế nào khi có người phụ nữ khác cướp chồng, cướp cha của gia đình mình.
Con nghĩ không có người đàn ông tử tế nào lại bỏ vợ bỏ con để lấy người đàn bà lăng nhăng, họ chỉ coi mẹ là thú vui, giải trí thôi, trong mắt họ mẹ không có chút giá trị hay vị trí nào đâu. Mẹ có nghĩ đến hai đứa con của người đàn ông đó không? Chúng chẳng có tội gì cả, chỉ vì cái gọi là tình yêu đích thực của mẹ và bố nó mà chúng có nguy cơ mất bố mẹ, gia đình chia lìa, những món quà mẹ nhận được đó là một phần cơm áo của chúng đấy, mẹ cam tâm thế sao?
Giờ đây con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao. Năm nay may mắn con đỗ đại học, con cố gắng bình tâm và suy nghĩ rất nhiều, sẽ tập trung học tập, kiếm việc làm thêm để phần nào không làm phiền đến mẹ, ra trường con sẽ đi thật xa, đến nơi không ai biết. Chắc là con không dám nghĩ đến chuyện chồng con vì sợ một ngày nào đó người yêu con biết chuyện gia đình mình.
Tết này con không về nhà, muốn được ở một mình, không muốn vì con mà mẹ phải diễn kịch với bố. Có một điều con muốn nói với bố mẹ: Dù mẹ có đưa ra ngàn vạn lý do gì đi nữa con cũng không thể chấp nhận một người mẹ như mẹ, với con tất cả chỉ là ngụy biện. Con muốn bố mẹ ly hôn, mẹ sẽ được sống cuộc đời của mẹ, không phải diễn kịch với bố nữa. Xin mẹ đừng vì chị em con mà sống lừa dối bố, mẹ hãy viết đơn đi, nếu cần ý kiến của con trong đơn con cũng đồng ý luôn. Con sẽ không ở với ai cả. Đấy là suy nghĩ của con, mong bố hiểu và giải thoát cho mẹ, cũng chúc mẹ hạnh phúc với người đàn ông đích thực của mình. Bố mẹ đừng tìm con, con không làm điều gì dại dột đâu.
Theo VNE
Tôi ngoại tình vì cô ấy... tự nguyện Đàn ông ngày nay dễ ngoại tình và chẳng thiệt tẹo nào, vì toàn là do phụ nữ tình nguyện. Thế nên, làm vợ phải giữ chồng. Thật sự tôi cũng là một người đàn ông đúng &'chuẩn men' mà các bà, các chị em dễ dàng đỗ gục đây. Tôi cao ráo, không đẹp trai lắm nhưng có duyên, và giả nai...