Anh bỏ mẹ con tôi chạy theo người tình
Tôi cứ nghĩ trong lòng anh, tôi và con là quan trọng nhất, nhưng anh bỏ đi luôn còn người phụ nữ kia gọi điện chửi tôi thê thảm.
Anh là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi yêu nhau được 5 năm thì cưới nhau. Tôi bây giờ đã có hai con trai, 9 và 4 tuổi. Nhưng, chữ “nhưng” này thật bất ngờ đối với tôi. Khi sinh bé thứ hai, tôi thấy anh bắt đầu thay đổi. Anh không ở nhà và nói rằng đi công tác. Tôi vẫn tin anh và nghĩ rằng cho dù anh có chơi bời thì cũng sẽ về với gia đình nên để anh muốn làm gì hay đi đâu cũng được.
Tôi tự nhủ, chỉ cần anh có trách nhiệm với gia đình là được. Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến. Tôi còn nhớ, vào ngày 25/4/2012, tôi thấy điện thoại của anh có tin nhắn nên mở ra xem thì thấy người phụ nữ đó nhắn và trách móc anh. Tôi đã gọi và nhắn tin lại, hỏi xem người đó là ai mà lại nhắn tin cho chồng mình. Không ngờ, người phụ nữ đó nhắn lại và kể cho tôi nghe, hai người đã sống như vợ chồng được 4 năm rồi. Nhiều lần muốn bỏ nhau vì sợ làm tôi buồn nhưng họ không làm được vì rất yêu nhau.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi nghe mà như trời sập trước mắt vậy. Nhưng tôi đã bừng tỉnh. Hơn mười ngày sau tôi vẫn thấy anh đi vắng mãi nên quyết định nói cho anh biết, rằng tôi đã biết hết. Tôi chỉ mong anh quay về với gia đình để các con tôi có cha. Tôi cũng hứa sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa. Anh cũng đồng ý và ở nhà với tôi.
Video đang HOT
Anh vẫn đi đi, về về nhưng nói là đi làm nên tôi đành tin anh mà không nói gì hết, vẫn vui vẻ lo cho anh và các con. Tôi cứ nghĩ đã giữ được anh, rằng trong lòng anh, tôi và con là quan trọng nhất, còn người phụ nữ kia chỉ là qua đường mà thôi. Nhưng anh đã bỏ mẹ con tôi mà đi không nói lời nào. Tôi đau khổ, đã năn nỉ anh quay về nhưng anh trả lời rằng, anh không thể về được vì ở nhà mà cứ nghĩ đến người phụ nữ đó. Anh không chịu nổi.
Lúc này, tôi chẳng biết phải làm sao nên đã đòi ly dị. Tôi chỉ muốn anh quay về thôi. Không ngờ, anh lại chịu ly dị nhanh chóng và anh đi luôn, không hề về hay điện thoại hỏi thăm các con. Chỉ có tôi còn yêu anh nên cứ gọi tìm và nhắn tin năn nỉ anh quay về. Tôi bị người phụ nữ đó đọc được tin nhắn và gọi lại chửi tôi thê thảm. Tôi đau khổ tột cùng nhưng vẫn yêu anh và thường xuyên gọi cho anh.
Theo Ngoisao.net
Sợ sex, tôi nuôi osin để 'phục vụ' chồng
Tôi đã phải khóc lóc, quỳ gối van xin chồng "quan hệ" với chị ấy nhưng rồi tôi lại bị chính chuyện này ám ảnh.
Tôi và Tuấn quen nhau được 3 năm thì cưới. Anh là một người đàn ông chuẩn mực mà cô gái nào cũng mơ ước. Anh mở một công ty tư nhân nhỏ, làm ăn cũng lời lãi. Gia đình anh lại căn bản, bố mẹ đều là nhân viên nhà nước. Anh là một người yêu, một người chồng tuyệt vời. Anh dịu dàng và thấu hiểu phụ nữ. Thời gian 3 năm yêu nhau, đã có những lúc anh đòi hỏi "quan hệ" nhưng vì tôi nói muốn giữ trọn đến ngày cưới nên anh tôn trọng và không nhắc lại việc ấy nữa.
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm "chuyện đó". Tất cả đối với tôi như một cơn ác mộng, chẳng có gì lãng mạn hay sung sướng như mọi người vẫn kháo nhau. Nỗi đau đớn tột cùng khi thực hành "chuyện ấy" vẫn tiếp diễn trong nhiều ngày sau đó. Thế mà khi anh hỏi, tôi vẫn phải trả lời cảm giác rất tốt. Tôi biết anh rất cố gắng và coi trọng chuyện hòa hợp về mặt thể xác giữa hai vợ chồng. Tôi không muốn làm anh buồn.
Nhưng càng thấy vẻ mặt "giả vờ thích thú" của tôi, anh càng lấy đó làm hài lòng và tăng cường "chuyện ấy". Tôi không hiểu sao anh có sức lực để sex nhiều đến vậy. Trong khi mỗi lần nghĩ đến đêm nay phải làm "chuyện ấy" là tôi rùng mình sợ hãi. Chồng tôi lên mạng lùng tìm đủ thứ bí quyết, rồi tải nhiều phim sex về để chúng tôi học tập và làm theo. Quả thực suốt thời gian chiều theo những sở thích ấy của anh, đối với tôi, không khác gì địa ngục.
Đến một ngày, tôi không thể chịu nổi nữa và kể hết cho anh nghe cảm giác của mình. Anh rất sốc khi biết được sự sợ hãi của tôi. Lúc đầu, anh cố gắng đưa tôi đi điều trị tâm lý nhưng không tác dụng. Tôi vẫn ghét cảm giác phải chung đụng cơ thể với anh mỗi đêm. Cuối cùng, anh bỏ cuộc. Việc sex giữa chúng tôi ngừng hẳn. Anh thường xuyên phải tự giải quyết. Thỉnh thoảng khó chịu quá, không nhịn được, tôi cũng chiều anh. Thế nhưng, khi thấy tôi co rúm lại căng thẳng, anh lại bị mất hứng.
Trong sinh hoạt thường ngày, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Sáng sáng, chúng tôi vẫn cùng nhau chạy bộ, anh vẫn đều đặn đưa đón tôi đi làm. Tôi vẫn luôn nấu những bữa ăn ngon miệng cho chồng. Dù tất cả mọi thứ khác đều hòa hợp nhưng việc không có sex tạo nên bức tường vô hình giữa chúng tôi.
Từ ngày biết sự thật về tôi, anh trầm lặng hơn hẳn. Tôi từng bắt gặp nhiều lần anh hút thuốc trầm tư ở ngoài ban công. Một lần, anh uống rượu say mèm trở về nhà, khi tôi đỡ anh vào phòng, anh ngồi gục đầu và khóc. Anh tự trách mình là thằng đàn ông tồi tệ đã không quan tâm đến tôi ngay từ đầu để sự việc đến mức này. Anh nói cuộc hôn nhân này quá lập dị, quá căng thẳng so với sức chịu đựng của anh.
Ngày hôm sau, quên hết mọi chuyện, anh trở lại là người chồng hoàn mỹ của tôi. Nhưng tôi hiểu trong lòng anh khổ sở vô cùng. Tôi đem chuyện này về kể với mẹ. Bà rất ngạc nhiên. Mẹ tôi lo lắng anh sẽ ra ngoài để tìm người nhằm thỏa mãn dục vọng. Lỡ như anh tìm đến gái làng chơi sẽ rước bệnh vào người. Còn anh nuôi bồ nhí bên ngoài thì càng nguy hiểm, sớm muộn gì tôi cũng mất chồng.
Cuối cùng, tôi và mẹ nghĩ ra một kế sách. Đó là về quê tìm một người phụ nữ để nuôi trong nhà như người giúp việc nhưng thật ra là phục vụ sinh lý cho anh. Lúc đầu, khi nói với chồng ý định này, anh nhất quyết không đồng ý và mắng tôi một trận. Nhưng sau khi tôi quỳ xuống khóc, van xin hãy để tôi bù đắp cho anh, anh miễn cưỡng đồng ý phương án tôi đưa ra.
Tôi và mẹ về quê, tìm được một người chị họ xa góa bụa và nghèo khổ. Chị ấy gửi con lại cho bố mẹ và theo tôi lên thành phố "làm việc". Mọi người trong nhà và hàng xóm ngỡ ngàng khi thấy một người đảm đang, vốn không thích có người lạ trong nhà như tôi lại thuê người giúp việc.
Nhưng thực chất, tôi vẫn làm tất cả việc nhà. Việc của chị là khi nào chồng tôi có hứng thì phục vụ. Chị ấy ngủ phòng riêng, ăn riêng, rất hiếm khi chung đụng với vợ chồng tôi. Cuối tháng thì nhận tiền và cũng có ngày nghỉ như những người giúp việc khác.
Những ngày đầu, anh còn ngại. Tôi phải thuyết phục rất nhiều anh mới sang phòng bên kia để giải tỏa. Xong việc, anh lại quay về phòng chúng tôi ngủ. Lúc nào anh cũng ôm tôi và thì thào lời xin lỗi. Đã hai tháng từ ngày tôi mang chị họ kia lên, anh cũng đã dạn dĩ hơn trong việc chăn gối với chị ấy. Việc đó trở thành một thói quen rất thường ngày của anh. Anh vui vẻ, tươi tỉnh lên rất nhiều. Anh hoạt bát hơn, cười nói nhiều hơn.
Đổi lại, tôi là người luôn phải dằn vặt. Mỗi lần anh ở căn phòng bên, tôi có thể nghe rõ những tiếng động họ đang làm gì. Tôi chỉ biết ngồi bó gối, bịt tai lại khóc một mình. Tôi rất hận mình yếu sinh lý, phải dâng chồng cho kẻ khác. Mỗi khi anh trở về giường và ôm tôi ngủ, tôi lại thấy ghê tởm anh. Mùi nồng nồng của cuộc ái ân, mùi của người phụ nữ khác ám trên cơ thể anh làm tôi thấy buồn nôn. Nghĩ đến cảnh anh và chị họ xa ân ái, tôi không khỏi ghen tị, buồn chán.
Tôi bây giờ đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục để người phụ nữ kia ở lại nhà phục vụ chồng, tinh thần của tôi rất suy sụp. Nếu đưa chị về, tôi tiếp tục phục vụ chồng thì sẽ không chịu nổi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái hố do chính mình đào ra bây giờ?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lo chồng phát hiện không còn trinh tiết Em chỉ hi vọng quá khứ kia không ảnh hưởng tới chuyện trinh tiết của em! Chào chuyên mục, em là độc giả thường xuyên theo dõi bài viết trên Eva Tám. Có rất nhiều nỗi lòng em muốn tâm sự cùng bạn đọc. Có những điều thầm kín rất khó nói ra, nhưng em không thể che giấu mãi được. Thực sự...