Anh bỏ đi vì em không “dâng hiến”
Em chỉ mới là cô sinh viên năm thứ nhất nên em không thể dễ dàng “ dâng hiến” cho anh được.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Sau một thời gian đau khổ, dằn vặt vì chuyện tình cảm, hôm nay em quyết định gửi những dòng tâm sự của mình tới Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời khuyên, những góp ý hữu ích của các bạn độc giả.
Anh ấy, người yêu em là một chiến sĩ cảnh sát, em đã quen anh trong một lần vi phạm luật giao thông. Hôm đó, em bị giữ xe lại vì không mang theo giấy tờ nên anh ấy đã chủ động ngỏ lời sẽ đưa em về nhà. Cũng chẳng hiểu vì sao mà hôm đó, em lại đồng ý để anh ấy chở mình về nhà.
Trên đường đi, anh ấy hỏi em rất nhiều chuyện về gia đình, học tập. Anh nói rằng: “ Vừa gặp em nhưng anh đã rất thích em. Chắc chắn anh phải tán em bằng được”. Khi về đến nhà, em rất ngạc nhiên vì anh ấy đi thẳng vào nhà em ngồi chơi rất lâu, dù em không ngỏ lời mời anh vào chơi.
Anh trò chuyện rất tự nhiên, vui vẻ khiến em cũng chẳng ngại ngần như lúc đầu nữa. Dù mới quen nhau lần đầu nhưng hai đứa đã nói chuyện rất gần gũi, như quen biết nhau từ lâu vậy. Và trước khi ra về, anh cũng không quên xin số điện thoại của em.
Vừa về đến cơ quan, anh đã gọi điện cho em và nói những câu tình tứ khiến em cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Và chuyện tình yêu của chúng em cũng đã bắt đầu từ ngày hôm đó.
Anh nói với em rằng, “ Duyên phận cho anh gặp em nên anh không muốn mất em đâu“. Em nhớ rất rõ, lần đầu tiên hai đứa gặp nhau là ngày 4/5/2011. Đến ngày 5/5, hai chúng em lại nói chuyện với nhau cả buổi sáng khi em ra cơ quan anh để giải quyết vụ vi phạm của mình. Lúc đó, anh đã giới thiệu với mọi người rằng, em là người yêu của anh. Vì thế nên em đã không gặp phải khó khăn gì để lấy xe ra.
Khi em chuẩn bị lên xe ra về, anh đã hôn lên má em và nói rằng: “Anh yêu em nhiều lắm!” khiến em rất bất ngờ và hạnh phúc.
Ngày 11/5, chúng em gặp nhau lần thứ ba. Và cũng chính ngày hôm ấy, anh đã đặt nụ hôn lên môi em… nhưng không hiểu sao hôm đó em đã từ chối anh, dù trong lòng em cũng rất muốn.
Ngày 24/5, em thật sự rất nhớ và mong gặp anh ấy. Lúc đó là hơn 10h đêm, khi hai đứa đang nói chuyện điện thoại thì anh nói sẽ đến với em. 20 phút sau, anh gọi điện thoại bảo đang ở cổng nhà em.
Khi em vừa mở cửa thì anh đã đứng trước mặt. Vì nỗi nhớ chôn chặt bấy lâu nên hai đứa đã không giữ nổi cảm xúc của mình nên em và anh ấy đã ôm chầm lấy nhau thật chặt và trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn, bỏng cháy…
Sau đó, chúng em ngồi nói chuyện ở một công viên gần nhà em. Hai đứa đã dành cho nhau những cử chỉ thân mật, âu yếm… rồi anh đã đề nghị được quan hệ t.ình d.ục với em nhưng em đã từ chối. Vì em mới chỉ là cô sinh viên năm nhất, hơn nữa, em và anh ấy cũng mới quen nhau, làm gì đã hiểu rõ về nhau mà có thể gần gũi nhau như thế?
Khi không thể thuyết phục được em, anh cũng phải chở em về nhà. Nhưng chẳng hiểu sao, đoạn đường về nhà em, tâm trạng anh rất nặng nề, khó chịu.
Video đang HOT
Trở về phòng, em không sao ngủ được nên đã nhắn tin cho anh: “Em yêu anh nhiều lắm nhưng chuyện ấy thì em không thể vì em còn đi học, em còn gia đình. Nhất định rằng, khi em học xong, em sẽ dành tất cả cho anh… và chúng mình sẽ thành chồng thành vợ, được ở bên nhau mãi mãi”.
Phải làm sao để thuyết phục được anh ấy quay về bên em? (Ảnh minh họa)
Anh không nhắn tin lại. Ngày hôm sau, em gọi điện anh cũng không nghe máy. Em thực sự không hiểu vì sao… em không thể lý giải nổi chuyện gì đang xảy ra nữa? Đến tối em nhắn tin, anh cũng không trả lời. Khi gọi điện thì anh tắt máy bận. Lúc đó, em như phát điên, chỉ muốn biết lý do vì sao thái độ anh lại thay đổi nhanh chóng như vậy… nhưng anh vẫn không nói một lời.
Ngày 7/7, em nhận được dòng tin nhắn ngắn ngủi của anh: “Chắc em hận anh lắm phải không?”.Rồi anh nói rằng, “anh muốn được quay lại…” và dù lòng rất muốn nhưng chẳng hiểu sao em lại từ chối anh ấy.
Sau gần một năm không liên lạc gì thì tháng 4 vừa qua, em và anh ấy gặp lại nhau. Hai đứa đã nói chuyện điện thoại với nhau rất nhiều và quyết định bắt đầu lại mối quan hệ. Chúng em hẹn gặp nhau ở gần cơ quan anh “vì anh không có nhiều thời gian”.
Khi vừa nhìn thấy anh, em chỉ muốn ôm chặt lấy anh và nói những lời yêu thương dành cho anh ấy. Trong suốt gần một năm qua, dù xa anh nhưng em vẫn nhớ và yêu anh rất nhiều.
Dù trong lòng thì cảm xúc đang hỗn loạn nhưng em vẫn tỏ ra kiêu căng, cứng rắn khi nói chuyện với anh… Lúc đó, em cũng tỏ thái độ không vừa lòng khi người anh nồng nặc mùi rượu và nói chuyện với em bằng giọng ngà ngà say.
Rồi anh đưa em vào một nhà nghỉ cách cơ quan anh khoảng 4 cây số. Anh nói rằng: “Anh rất mệt, chỉ muốn được cùng em nằm nói chuyện và ôm em ngủ thôi”. Em tin lời anh nói và hai đứa đã nói chuyện với nhau rất nhiều về khoảng thời gian xa nhau.
Em ngồi dựa lưng vào đầu giường, còn anh ấy gối đầu lên đùi em ngủ. Được một lúc, anh tỉnh dậy và bắt đầu ôm chầm lấy em, cuống cuồng hôn khắp người em và thủ thỉ: “ Anh rất muốn được chiếm đoạt em”.
Em biết ở trong nhà nghỉ, chỉ có một người con trai và một người con gái thì rất khó để anh kiềm chế được bản thân mình. Nhưng thực sự em không muốn làm điều đó trước hôn nhân nên đã hết lời từ chối. Tuy nhiên, anh ấy đã bỏ qua tất cả mọi lời nói của em và vội vã đẩy em xuống giường, nói đủ lời đường mật, cùng với những cử chỉ âu yếm, mơn trớn khắp cơ thể em.
Trong cơn “mê” ấy, em đã nghĩ rằng mình sẽ thuộc về anh, sẽ dâng hiến cho anh tất cả… nhưng bất chợt, em nhớ tới hình ảnh của bố mẹ, đến tương lai của bản thân, đến việc học đang còn dang dở nên em đã đẩy anh ra, mặc dù em rất muốn trao cho anh tất cả.
Chúng em trả phòng ra về. Và anh ấy cũng như một năm về trước, không nhắn tin, không quan tâm hỏi han em một lời. Khi em nhắn tin, gọi điện cho anh thì anh ấy cũng tắt máy, không một phản hồi nào.
Từ hôm đó đến giờ, em và anh ấy cũng gặp nhau vài lần. Nhưng lần nào anh cũng chỉ nói “ Xin lỗi em” và không giải thích gì thêm. Sự im lặng của anh ấy càng khiến em tò mò muốn tìm ra lý do vì sao anh ấy lại rời xa em… nhưng càng gặng hỏi, anh ấy càng tìm cách lẩn trốn.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Bây giờ em phải làm sao đây? Thực lòng em rất yêu anh ấy… em không thể nào quên được hình ảnh của người đàn ông ấy. Nhưng làm sao em có thể thuyết phục được anh ấy quay về bên em… mà không phải để tâm đến “chuyện ấy”?
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo 24h
"Em đã là đàn bà rồi anh ạ!"
Tôi không dám tin vào điều đó vì em hiền lắm, ngoan lắm, ngây thơ lắm...
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Sau bao ngày suy nghĩ, tôi quyết định gửi tâm sự này tới chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống để chia sẻ nỗi lòng mình, cũng như mong muốn người con gái tôi yêu thương đọc được những tâm tư tình cảm của tôi dành cho em trong suốt thời gian qua.
Em à! Sẽ chẳng là gì hết! Anh yêu em, yêu con người của em, yêu em bằng trái tim chứ không phải bằng thể xác của em. Hãy tin anh... những lời anh nói với em đều là sự thật!
Anh sẽ nói ra tất cả để trong lòng anh không thấy lấn cấn khó chịu, để em thôi nghi ngờ anh và để em biết rằng, anh yêu em, em à!
Anh quen em thật tình cờ và cũng không ngờ cuộc đời lại cho anh được gặp em. Em xinh đẹp với vẻ đẹp trẻ trung của một cô gái 9x đúng nghĩa nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp nhu mì, truyền thống của người con gái Việt Nam. Ngay từ lần gặp đầu tiên, anh đã biết rằng, em chính là giấc mơ bấy lâu nay của anh!
Em có mái tóc dài, khuôn mặt hiền lành và đôi chút trẻ con, ngây thơ của một cô bé quê mùa. Tôi học ở thành phố suốt 4 năm trời, đã gặp rất nhiều cô gái đến từ các miền quê khác nhau, ai cũng có một vẻ đẹp nào đó nhưng họ không mang lại cho tôi bất cứ ấn tượng nào... cho đến khi tôi gặp em.
Cũng vì không yêu ai, không có nhiều bạn bè nên cuộc sống sinh viên của tôi chỉ gắn liền với trường học và phòng trọ. Thi thoảng, cũng có vài cậu bạn cùng lớp đến phòng tôi chơi, uống rượu, nói chuyện tầm phào... hay tổ chức sinh nhật. Trong suốt 4 năm qua, người bạn thân thiết với tôi nhất chính là chiếc máy tính. Sau mỗi giờ học trên lớp, cứ hễ về đến phòng trọ là tôi lại mở máy tính chơi game, đọc báo, xem tin tức và đặc biệt là xem phim. Hầu như tôi không bỏ qua bất cứ một bộ phim hay nào.
Tôi được coi là người "già" nhất của dãy trọ này. Bạn bè em mới chuyển đến dãy trọ thấy tôi mỗi lúc đi học về lại vào phòng đóng cửa, chẳng giao du với ai khiến mọi người nghĩ tôi bị trầm cảm. Nhưng sau một thời gian chuyện trò, hỏi han nhau, họ nhận ra tôi là người dễ gần, dễ nói chuyện, chia sẻ nên mọi người cũng bắt đầu có cái nhìn khác hơn về tôi.
Khi thấy tôi "già rồi mà vẫn độc thân" nên những người bạn của em đã quyết định giới thiệu em cho tôi. Lúc đầu, tôi cũng chỉ nhắn tin chuyện trò với em vu vơ như vậy thôi, đâu có dám mơ mộng gì tới em vì tôi nghe mọi người nói rằng: " C.ô b.é đó xinh lắm" nên tôi không quá hy vọng vào cái gì đó mà người ta vẫn gọi là tình yêu. Hơn nữa, tôi không đẹp trai, ăn nói lại vô duyên nữa thì làm sao có được em chứ?
Và rồi, chuyện gì đến cũng đã đến... Tôi gặp em, thật sự em xinh hơn nhiều so với những gì tôi tưởng tượng. Ở em có cái gì đó khiến tôi nhớ mãi mà muốn được làm quen, muốn được gặp gỡ... và chỉ cần nhìn thấy em thôi là tôi hạnh phúc lắm rồi.
Cũng từ đó, tôi biết mình đã có tình cảm với em. Như người ta vẫn thường nói, " Tình yêu không bao giờ có được câu trả lời cho câu hỏi: Tại sao mình lại yêu người này mà không phải người khác?". Nhưng cũng lúc này, tôi nhận ra mình không thể có được những điều kiện tốt để theo đuổi em. Tôi không dám nuôi hy vọng vì sợ mình sẽ đau khổ.... Cũng chính vì thế mà tôi chỉ biết đứng xa im lặng ngắm nhìn em như thế thôi!
Tôi nhắn tin cho em thưa dần vì không muốn tiếp tục với tình yêu đơn phương này nữa... nhưng chính tôi cũng không thể ngờ được rằng, em cũng có tình cảm với tôi. Em yêu tôi nhưng vì nghĩ mình là con gái nên em đã không chủ động bày tỏ tình cảm dành cho tôi.
Anh yêu em và chỉ muốn được cưới em làm vợ (Ảnh minh họa)
Khi nghe tin em cũng yêu tôi, em có biết trái tim tôi đã đ.ập loạn nhịp và hạnh phúc như thế nào không? Dù tôi có nằm mơ cũng không bao giờ tin được tại sao mình lại có được tình yêu của em?
Tình yêu chúng tôi dành cho nhau ngày càng ngày càng lớn dần thêm... Và cho đến một ngày, tôi ngỏ lời yêu em, dù nó không lãng mạn như trong những bộ phim Hàn Quốc nhưng nó cũng đủ ấm áp để em nhận lời yêu tôi. Em có biết được rằng, khoảnh khắc có em trong vòng tay, tôi hạnh phúc, vui sướng như thế nào không?
Bỗng dưng một ngày, em mang theo vẻ mặt nghiêm trọng đến bên tôi: "Anh à! Em yêu anh nhưng em có chuyện này muốn nói... và anh phải biết điều này!". Lúc đó, tôi chỉ cười đùa em: "Có chuyện gì mà quan trọng thế hả mũi tẹt của anh?".
Nhưng khi thấy em có vẻ nghiêm túc nên tôi ngồi xuống nghe em nói. Chưa nói được câu nào thì em đã nấc liên hồi và nước mắt rơi lã chã. Lúc đó, tôi cũng không hiểu vì sao em lại như vậy nên chỉ biết ôm em động viên, vỗ về...
Và cuối cùng, em cũng đã nói ra được những điều muốn nói: "Em đã là đàn bà rồi anh ạ!". Lúc đó, cả bầu trời như sụp đổ trước mắt tôi... tôi không dám tin, không bao giờ tin vào điều đó vì em hiền lắm, ngoan lắm, ngây thơ lắm... Cho đến khi em nói lời chia tay, tôi mới chợt bừng tỉnh và nhận ra những điều em nói là thật.
Trong phút giây xúc động ấy, tôi chỉ biết ôm chặt em vào lòng và căm thù kẻ đã làm em đau khổ, chứ không hề có một chút trách móc em dù biết em "không còn". Lúc ấy, tôi cũng chợt nghĩ: "Hay mình chấp nhận lời đề nghị chia tay của em?" nhưng cả trái tim và lý trí của tôi lại không hề muốn điều đó xảy ra. Tôi yêu em, yêu con người của em, yêu sự chân thật của em, chứ đâu phải yêu thể xác của em.
Sau khi hiểu được những gì đã xảy ra, tôi cũng tránh nói với em những lời nặng nề khiến em tủi thân. Tôi nghĩ đơn giản rằng, cũng vì t.uổi đời em còn quá trẻ, trong khi đó xã hội đầy rẫy cạm bẫy, em lại còn quá bồng bột và suy nghĩ chưa chín chắn. Và cũng chỉ vì một phút yếu lòng mà em đã rơi vào vòng tay kẻ khác, chứ bản chất của em không phải là một người con gái dễ dãi...
Tôi cũng rất thương em vì em đã gặp phải một kẻ Sở Khanh, chỉ xem em như một kẻ qua đường để mua vui. Nhưng em à! Em đừng buồn nữa nhé! Hãy quên tất cả những chuyện không vui đó để đón nhận tương lai tốt đẹp của mình!
Anh mong em hãy yêu anh như em yêu lần đầu trong cuộc đời mình! Anh không cần biết quá khứ của em thế nào cả, chỉ cần em yêu anh, đối xử thế nào cho xứng đáng với tình yêu anh dành cho em trong suốt thời gian qua!
Anh yêu em kể từ lần đầu gặp gỡ thì tại sao chỉ vì một lý do đó mà chúng ta lại có thể chia tay được cơ chứ?
Anh yêu em bằng trái tim, khối óc và chỉ muốn được lấy em làm vợ. Đừng bao giờ lừa dối và phản bội tình yêu của anh, em nhé!
Theo 24h
Sáng suốt vì đã vá trinh Tôi đọc được trong mắt chồng mình sự hả hê và hãnh diện nhiều lắm. Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng mọi chuyện cũng đã êm xuôi. Tôi đang có một mái ấm mà nhiều người nhìn vào phải ngưỡng mộ. Chồng tôi yêu thương và chiều chuộng tôi hết mực. Điều đó hẳn không phải ai cũng có được,...