Anh bắt tình cũ phá thai để rảnh nợ đi cưới tôi
Anh làm cho cô gái ấy mang bầu rồi bắt cô ấy phải phá bỏ vì khi ấy anh yêu và muốn cưới tôi.
Nếu không biết về sự thật đó, có lẽ suốt đời này tôi vẫn tôn sùng anh như một tượng đài vĩ đại. Tôi vẫn nghĩ anh ấy tử tế, đàn ông, sống có tình có nghĩa lắm. Vậy mà tôi đâu có ngờ, anh ấy tồi tệ đến như vậy. Ngay cả giọt máu của anh ta, ngay cả người con gái đã gắn bó với anh ta hơn 5 năm trời anh ta cũng phụ bạc hết. Đám cưới thì gần kề mà lòng tôi thì đau như cắt. Anh nói yêu tôi nhưng tôi thì không biết mình có yêu nổi anh ấy hay không?
Còn khoảng gần 2 tháng nữa là tôi sẽ cưới chồng. Chồng tôi có công việc tương đối ổn định. Thực ra công việc đó là do bố mẹ tôi xin cho. Chúng tôi quen nhau ở lớp cao học. Anh khá điển trai, ăn nói thì dễ nghe nên rất được lòng chị em trong lớp. Khi còn đi học, mấy bạn gái trong lớp cũng mê mẩn anh lắm. Anh hơn tôi 3 tuổi, đã ra trường và đi làm. Còn tôi khi ấy vừa học xong đại học chuyển tiếp lên cao học luôn.
Quen nhau vài tháng thì chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Đi gặp gỡ anh ở bên ngoài lớp học tôi lại càng thích anh hơn vì anh nhã nhặn, ăn nói có chừng mực và rất duyên. Sau khoảng nửa năm thì chúng tôi yêu nhau. Anh hay đưa tôi đi chơi, đón đưa nhau đi học. Tình yêu lúc đó thật đẹp biết bao. Anh quê ở tỉnh lẻ còn tôi thì ở trên này. Bố mẹ tôi chỉ có hai người con là tôi và anh trai. Nói chung, trong nhà tôi được chiều chuộng như tiểu thư. Mọi người thường nói ai yêu tôi độc chiều tôi cũng khổ. Ấy vậy mà khi yêu anh, tôi lại không hề làm nũng. Tôi thấy mình trưởng thành hơn, chững chạc hơn nhiều khi có anh bên cạnh. Anh đã truyền cho tôi rất nhiều điều mới mẻ mà cuộc sống được bố mẹ bao bọc trước đây khiến tôi không có được.
Tôi không thể ngờ anh lại tàn nhẫn bắt cô gái mà anh từng yêu 5 năm trời phá bỏ đứa con của anh (Ảnh minh họa)
Sau khi chúng tôi hoàn thành khóa học xong thì gia đình tôi đề nghị chuyện cưới xin. Bố mẹ tôi rất tán thành cho chúng tôi yêu nhau bởi vì bố mẹ quý anh lắm. Bố mẹ tôi nói đàn ông như anh có chí, nên lấy làm chồng. Anh thì ngần ngại vì chưa có công việc nên chưa muốn cưới. Anh muốn làm chỗ dựa cho tôi và không dám cưới khi mà chưa có gì trong tay. Khi ấy chính bố mẹ tôi đã nhờ người xin cho anh vào một công ty lớn do bạn của bố tôi làm giám đốc. Mọi việc cứ thế suôn sẻ chờ ngày cưới.
Tôi cũng từng hỏi anh có yêu ai không thì anh tâm sự hồi sinh viên có yêu một cô nhưng chỉ kéo dài khoảng 2 năm rồi thôi. Giờ cô ấy cũng có chồng rồi. Tôi nghe xong cũng không ghen tuông gì cả vì đó là chuyện quá khứ. Khi đến với tôi anh cũng đã 29 tuổi, làm gì có chuyện ở tuổi đó mà anh chưa yêu ai. Tôi cũng kể cho anh nghe về một vài mối tình vu vơ của mình. Những lần như thế chúng tôi thường trêu trọc nhau chứ không hề có chuyện hờn ghen với quá khứ.
Video đang HOT
Chúng tôi đã tiến hành làm dám hỏi, chỉ còn đợi ngày cưới nữa thôi. Nhưng rồi khi chị ấy tìm tôi, tôi đã phải rơi xuống địa ngục khi nghe toàn bộ câu chuyện mà chị ấy nói. Chị ấy bảo phải khó khăn lắm mới tìm được tôi vì anh ta vừa giấu biệt thông tin, vừa đe dọa chị ấy. Chị ấy nói là người yêu của anh – chồng sắp cưới của tôi. Họ cùng quê với nhau, yêu từ những ngày còn là học sinh cấp 3. Lên đại học hai người họ sống chung như vợ chồng. Hai bên cũng tính toán cưới xin nhưng rồi vì nhiều bất đồng mà hai bên bỏ nhau.
Tôi không nghi ngờ tình cảm của anh bởi vì tôi thấy anh có vẻ rất lụy tôi. Nhưng con người anh, sự tàn nhẫn của anh làm tôi thấy sợ. (Ảnh minh họa)
Chị kể thêm rằng thực ra thời điểm hai người hay cãi vã cũng chính là lúc anh quen tôi. Chị thừa nhận là bản thân hai người cũng có vấn đề trước rồi chứ không phải hoàn toàn lỗi tại tôi là người thứ 3 chen vào. Sau đó anh đòi chia tay, anh dọn ra ngoài sống và không cho chị cơ hội được thuyết phục. Thời điểm đó chị đang có thai 2 tháng. Chị nói với hi vọng anh nghĩ cho con mà thay đổi quyết định vì dù sao hai bên cũng gắn bó với nhau ngần ấy năm. Nhưng anh chẳng những không chịu mà còn kiên quyết bắt chị phá bỏ cái thai. Chị thương đứa bé muốn giữ, anh cũng không đồng ý. Anh đưa chị đến bệnh viện bắt chị phải bỏ bằng được bởi vì sợ sau này có phiền hà. Lúc đó anh cũng thừa nhận là đã yêu tôi, muốn cưới tôi nên không còn muốn dính dáng gì đến chị ấy nữa. Từ khi chị bỏ cái thai đó xong, anh cũng không hề liên lạc hay gặp gỡ gì nữa.
Tôi không tin những lời chị ấy nói. Một người phụ nữ là tình cũ, giờ thấy tôi hạnh phúc bên người chị ta yêu có thể sẽ dựng chuyện lên lắm chứ. Nhưng khi tôi gọi cả anh ra đối chứng thì tôi chết lặng. Anh cúi đầu thừa nhận có những điều đó nhưng là vì anh yêu tôi và không muốn liên quan gì đến người kia nữa nên phải dứt tình với chị ấy.
Từ hôm đó đến nay, anh ngày nào cũng chăm sóc tôi, yêu thương tôi nhiều hơn. Anh nói đời anh mang ơn tôi và gia đình nên không bao giờ phụ bạc tôi cả. Hơn nữa tình cảm anh dành cho tôi là chân thành. Tôi không nghi ngờ tình cảm của anh bởi vì tôi thấy anh có vẻ rất lụy tôi. Nhưng con người anh, sự tàn nhẫn của anh làm tôi thấy sợ. Đứa con của anh mà anh còn dễ vứt bỏ đến như vậy. Dù sao nếu là người đàn ông tốt, anh cũng phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã gây ra chứ. Tại sao anh lại phũ phàng như thế?
Giờ tôi phải làm gì, tôi hủy hôn có phải là tự đánh mất hạnh phúc của mình hay không?
Theo VNE
Chỉ là người tình
Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng cảm xúc với anh chỉ là một cơn say nắng.
Giờ thì em đã hiểu rằng trên đời này chẳng phải tình yêu nào cũng hoàn mỹ, bởi có những tình yêu mà dẫu hiểu nhưng ta không bao giờ có thể nói ra. Cái cảm giác ngước nhìn lên bầu trời cao vời vợi mà bản thân thì bất lực, không thể với tới thật khiến cho con người ta cảm thấy tuyệt vọng. Em chỉ có thể im lặng bởi không biết phải lấy danh phận gì để níu giữ anh.
Trong chuyến tàu mang tên tình yêu của cuộc đời em, anh là hành khách tới trễ. Trước khi gặp anh, em đã nhận lời yêu và gửi gắm cuộc đời cho một người đàn ông khác, người mà mặc dù em không có quá nhiều tình cảm nhưng lại luôn yêu và đối xử rất tốt với em. Chúng ta gặp nhau khi tương lai của em đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn thiếu một lễ cưới là em sẽ trở thành vợ của người ta.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh (Ảnh minh họa)
Những tưởng mọi chuyện cứ thế êm xuôi và trái tim em sẽ an phận mà đập những nhịp đập bình lặng, nhưng hóa ra mọi chuyện chẳng bao giờ đơn giản như vậy, bởi vì có lẽ ông trời luôn thích đặt con người ta vào những tình huống trớ trêu. Ông trời đã sắp đặt cho hai chúng ta gặp nhau, nhưng có nghĩa lý gì đâu khi cuộc gặp gỡ ấy không vào đúng thời điểm. Lần đầu tiên em biết thế nào là yêu khi mọi thứ đã quá muộn màng.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh. Em nhận ra rằng anh đã đem lòng yêu em ngay cả khi biết rằng em đã có nơi có chốn. Ta đã trao về nhau thứ tình yêu giản đơn và chân thật nhất, không cầu kỳ, không hề bị vấy bẩn bởi những tính toan. Nhưng đáng tiếc rằng tình yêu ấy chỉ có thể diễn ra trong câm lặng, bởi cả hai đứa đều không có đủ dũng cảm để tiến lại gần nhau.
Em hài lòng với mọi thứ mình đã có trong tay, em cũng không nghĩ nhiều về tình yêu và định cứ vậy nhắm mắt đưa chân. Cho tới ngày anh đến, trái tim em đã đập loạn lên những nhịp lạ lùng mà em biết rằng người ta gọi đó là tình yêu. Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng đó chỉ là một cơn say nắng, nhưng em không thể đánh lừa cảm giác nhung nhớ, đánh lừa những rạo rực và khao khát của một trái tim lần đầu biết thế nào là một tình yêu đích thực đến với mình.
Trái tim em quá nhỏ bé còn lý trí em lại không đủ vững vàng để chống lại những điều mà số phận này đã an bài sẵn. Em yêu anh, điều ấy là thật, nhưng lòng dũng cảm để đương đầu với gia đình và định kiến xã hội thì em không có, bởi vậy nên hai đứa mình mãi mãi chỉ có thể là những "người tình", là hai kẻ hữu duyên vô phận đứng từ phía xa để dõi theo nhau.
Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại (Ảnh minh họa)
Mình sẽ chỉ là người tình thôi anh ạ, bởi dẫu có yêu anh nhưng em không đủ can đảm để rời xa những điều quen thuộc và mạo hiểm cuộc đời mình. Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại. Em ích kỷ nên dẫu không thể cho anh một danh phận, dẫu không dám gật đầu đồng ý trước câu ngỏ lời của anh nhưng vẫn muốn anh ở bên cạnh để làm một người tình.
Giá mà em có thể phân thân này ra làm đôi, để vừa trọn nghĩa vẹn tình với người ta, vừa có thể chạy theo tiếng gọi của tình yêu và cùng anh sống đời đời hạnh phúc. Nhưng tiếc rằng cuộc sống này chẳng bao giờ có chỗ cho những phép màu và chính vì thế hai chúng ta chỉ có thể đứng từ xa để là những người tình của nhau.
Hãy hiểu cho em, bởi trái tim em dẫu khao khát yêu đương nhưng lý trí lại không đủ sự tàn nhẫn để bỏ lại sau lưng một người yêu em rất thật. Em cũng muốn thử một lần đánh đổi nhưng lại sợ rằng phía sau những ảo mộng về một tình yêu đẹp em sẽ bị đau. Trái tim em muốn nổi loạn nhưng lý trí lại mách bảo rằng muốn có được sự bình yên trong tâm hồn thì em nên dừng lại. Bởi vậy nên mãi mãi hai ta chỉ có thể là những người tình.
Theo VNE
Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Nói xấu một người phụ nữ là điều không nên, càng không nên hơn khi người đó là vợ mình. Nhưng một khi người ấy đang làm hại nhiều người thì sự im lặng chính là đồng lõa với cái xấu. Anh bạn thân của tôi ở Tp. HCM nhắn tin: "Con cáo nhà cậu lại giở trò nữa rồi kìa. Vô đây...