Anh “bắt cá 2 tay” mà vẫn còn hành em “chuyện ấy”
Người yêu vẫn vay tiền và nằm bên em hàng đêm nhưng sau đó lại lén lút quan hệ với cô gái ở quê.
ảnh minh họa
Muốn viết những dòng tâm sự nhưng mọi thứ cứ rối tung. Em không biết sẽ như thế nào nữa. Em đang trải qua một cú sốc có lẽ là lớn nhất đời mình. Mong mọi người hãy lăng nghe va cho em niềm tin. Có lẽ em là đứa quá ngốc, quá mù quáng. Em chỉ biết yêu và tin tưởng để rồi nhận lấy kết quả của ngày hôm nay, tình yêu gần hai năm giờ chẳng là gì nữa, anh ấy đã phũ phàng rời bỏ em.
Em yêu anh ấy khi vừa vào học cao đẳng năm thứ nhất, còn anh đang là sinh viên cuối cấp. Chúng em ở cùng dãy trọ và bắt đầu tình yêu rất tự nhiên. Em hạnh phúc và cho rằng đây là tình yêu đích thực của mình, không toan tính, không đắn đo. Thời gian đầu anh về quê thực tập, tình cảm vẫn bình thường. Nhưng một thời gian sau đó, anh trở nên hờ hững. Anh có thể nổi nóng với em khi hai đứa giận nhau, xúc phạm em và tệ hơn là anh xúc phạm tới mẹ em. Rồi mọi chuyện cũng qua, anh lên trường học tiếp và tình yêu lại diễn ra như không có gì cả.
Nhưng mọi chuyện cũng chẳng tốt đẹp hơn vì anh ấy đã thay đổi quá nhiều, không còn cầm tay em đi dạo, những lời nói hành động quan tâm ngày càng ít. Yêu nhau mà rất rất lâu hai đứa chẳng đi đâu chơi, khi em gợi y thi anh hưa đi rôi biêt bao lân thât hưa. Thâm chí, anh con to ra kho chiu. Em phan nan vi thai đô cua anh thay đôi thi anh bao em nghi nhiêu chứ anh vân thê. Anh bao em noi nhiêu, bao đoi hoi nhiêu… Ngay ca ngay ky niêm tinh yêu cua hai đưa cung chi ơ nha, không đi đâu.
Ngay Têt năm nay, anh vê quê, anh vẫn lanh lung vi trươc đây hai đưa đa giân nhau chi vi em phan nan viêc anh ây không quan tâm em, ca ngay ma không co lây môt tin nhăn hoi thăm. Em hoi thăm, quan tâm anh thì anh to ra kho chiu. Ca mây ngay Têt ma anh nhăn tin cho em đươc vai tin. Hai đưa đa hen mung 8 se xuông trương nhưng anh đa không xuông va cung không môt lơi giai thich.
Em đi Băc Ninh chơi cung vơi mây ngươi hang xom, em đa quen môt anh. Anh ây cung vưa chia tay ngươi yêu nên hai anh em dê dang noi chuyên vơi nhau, em cung tâm sư vơi anh ây vê tinh yêu cua em, vê nhưng gi đang xay ra. Ngay người yêu em xuông trương, vi giân nên em đa không noi gi, em hen anh kia đi dao, noi chuyên. Anh ây đi theo em va găp anh kia ơ ngoai công, ngay hôm đây em như lai tim thây anh ây cua ngay trươc. Em vui lăm vi anh ây đa noi vơi anh kia răng: “Xin lôi anh, đây la ngươi yêu em”. Em không đi chơi vơi anh kia va ơ lai vơi anh, anh đa ôm em va noi xin lôi vi đa lam em buôn, khi thây em đi vơi ngươi khac, anh cam thây như mât đi môt thư gi đo quan trong. Em vui va hanh phuc biêt mây khi anh ây noi vây, chung em lai tiêp tuc như không co chuyên gi xảy ra.
Bỗng một ngày, em biết rằng anh đã yêu người khác khi về quê thực tập. Cứ nghĩ rằng em đang rât hanh phuc, đươc yêu ma không biêt minh đa bi lưa dôi tư lâu. Đây cung chinh la phân nao cho câu hỏi tai sao anh thay đôi. Ngay trong ngay lễ Tinh yêu, anh đi chơi cung em nhưng len lut liên lac vơi ngươi con gai đo. Em biêt đươc sư thât này và cung đa noi chuyên vơi ngươi con gai kia. Anh không xin lôi em mà con phu phang noi răng anh va em không hơp. Em tương moi chuyên đên đây la châm dưt nhưng không ngơ em lai tin tương đê rôi bi lưa dôi thêm. Cho đên ngay hôm nay đây, em biêt đươc anh va ngươi con gai kia vân liên lac, vân yêu đương.
Em cô noi chuyên binh tinh như không co gi, em hoi thăm anh thi anh lanh lung. Anh nhăn tin cho em: “Thôi anh không muôn em phai kho chiu nưa, em đa bươc đi khoi anh, co le lưa chon sang suôt rôi. Anh không muôn phai nghi nhiêu. Thôi nhé, không nên lam nhau kho chiu vê nhưng điêu ngươi khac không thich ma minh vân noi”, “Anh thây đên đây thôi, môi ngươi hay chon cho minh môt con đương đê đi, giưa chung minh co nhiêu khuyêt điêm va nhiêu thư không cung nhau. Giơ trong anh không co gi goi la yêu nưa, em hiêu chư? Thê nên anh xin em đưng lam phiên anh nưa nha”. Em goi điên anh không nghe va bao: “May anh gân hêt pin rôi, anh con rât nhiêu ngươi quan trong đê goi điên”. Anh ây đinh kêt thuc moi chuyên vơi em như vây đây!
Em không biêt phai lam gi, cang nghi cang thây chua chat. Ngay anh vê quê thưc tâp, anh đa đoi hoi em “chuyên đo”. Anh đoi hoi rât nhiêu, thâm chi hai đưa con giân nhau vi chuyên nay. Va thât sai lâm khi em đa đê chuyên đo xay ra. Anh hưa se co trach nhiêm vơi em, anh hưa sẽ đưa tinh yêu nay đên bên bơ hạnh phúc. Vây ma giơ đây anh co thê nhân tâm như vây vơi em?
Video đang HOT
Em thây xot xa cho chinh minh, em đa không sang suôt, em đa đê chuyên đo xay ra. Anh vay tiên em vân cho vay, hoi anh dung đê lam gi thi anh kho chiu thâm chi con noi dôi. Vây ma em vân co thê chiu đưng đươc đên ngay hôm nay. Hang đêm vân năm cung nhau ma em không hê biêt minh lai bi lưa dôi lân nưa.
Giơ đây, em không biêt tin vao đâu, băt đâu lai như thê nao? Môt ngươi con gai chiu thiêt thoi, thiêu thôn tinh cam tư nho, sông nôi tâm, đăt niêm tin vao ngươi minh yêu thương, đa không con trong trăng nưa… Em phai cam ơn anh hay thu hân anh?
Theo VNE
Tủi thân Tết "giật gấu vá vai" của vợ chồng nghèo
Có cách nào chỉ tiêu Tết trong khoảng vài triệu không mọi người ơi? Chẳng lẽ phận vợ chồng nghèo sẽ mãi mãi chẳng bao giờ có Tết?
Chưa bao giờ em thích Tết. Chắc ở đây chỉ mình em là hoàn toàn xa lạ với những số tiền hàng chục triệu. Cuộc sống hàng ngày thì vài trăm nghìn, còn lễ lạt Tết nhất chỉ vài triệu đã mừng lắm rồi.
Em làm ở đơn vị sự nghiệp thuộc nhà nước hẳn hoi, tuy nhiên, em chỉ đang làm hợp đồng. Chồng em làm tự do, tính ra cả hai vợ chồng đều có công ăn việc làm nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Thu nhập hàng tháng của cả 2 chưa đầy 8 triệu đồng.
Năm ngoái gom cả lương cả thưởng vợ chồng em mới được gần 15 triệu. Em và chồng lấy nhau được 3 năm (em kết hôn từ lúc 22 tuổi) thì năm nào hai đứa cũng phải đi vay mượn về lo Tết. Người ta vui đón Tết còn chúng em sợ Tết như sợ nợ.
Đây là danh sách các khoản nhà em tiêu tháng Tết đây ạ:
Người ta vui đón Tết còn chúng em sợ Tết như sợ nợ. Ảnh minh họa
- Trả tiền phòng trọ: 2 triệu (tuy về quê mất 10 ngày nhưng người ta vẫn bắt đóng đủ. Sống ở thành phố mà phòng trọ chỉ có 2 triệu là mọi người biết em "thảm" tới mức nào rồi.
- Quà cáp 2 bên bố mẹ: 4 triệu
- Mứt kẹo mang về quê cho gia đình và chòm xóm: 4 triệu
- Tàu xe về quê: 1 triệu 500 nghìn
- Tiền mừng tuổi ông bà, bố mẹ và các cháu hai bên: 2 triệu. Họ hàng nhà nội ngoại đông lắm, mỗi cháu chỉ cho tầm 10-30 nghìn mà hết hơn triệu rồi.
- Hai vợ chồng, mỗi người một triệu dằn túi để đi chúc Tết riêng với bạn bè là 2 triệu.
- Sữa, áo quần cho con: 1 triệu.
Hai vợ chồng em chẳng năm nào mua sắm gì cho bản thân. Các chị ở cơ quan chắc biết hoàn cảnh nghèo khó nên hay cố ý thải đồ mặc rồi cho em cũng được xúng xính mặc Tết. Em tủi thân lắm vì em quê nhất và nghèo nhất cơ quan. Nhưng em an phận, thôi thì cũ người mới ta. Còn chồng em toàn bị em cho mặc hàng thùng thôi.
- Tàu xe quay lại thành phố: 1 triệu 500 nghìn nữa.
Thế mà năm nào Tết quê nội, Tết quê ngoại xong, vợ chồng em quay lại thành phố thì may lắm chỉ còn khoảng vài trăm nghìn trong túi. Nhỡ có chuyện gì là không biết xoay xở làm sao. Ngặt nỗi, lương tháng đem ra tiêu sạch cho Tết nên còn nửa tháng sau toàn phải đi vay.
Đang nuôi con nhỏ nên hầu như tháng nào em cũng phải vay thêm ít nhất vài trăm nghìn, ngay cả Tết cũng vay dù không muốn thế. Nhưng hai vợ chồng còn có thể ăn qua loa bữa đói bữa no, còn thì nhịn làm sao được. Vì vậy mà nửa tháng còn lại sau Tết là khoảng thời gian thảm nhất của chúng em.
Đi làm về hai đứa chỉ dám ăn mỳ tôm suông. Quê em trồng rau chứ không trồng lúa nên cũng không có gạo mang lên mà ăn. Mà có nấu cơm cũng chỉ ăn tạm với ít mắm ruốc. Thực phẩm sau Tết thì giá trên trời còn hơn cả trước Tết.
Cứ lên mạng là trông thấy người ta bàn đến tiêu Tết hàng triệu hàng chục triệu, em thấy mình như thuộc về một cuộc sống hoàn toàn khác. Lắm lúc ăn cơm mà nước mắt còn nhiều hơn cả nước canh và miếng nào cay cay sống mũi miếng đó. Bạn bè làm việc ở quê mà thu nhập còn cao hơn cả vợ chồng em. Mang tiếng là lập nghiệp thành phố mà chẳng bằng ai cả.
Mà đó là năm ngoái, ít ra vẫn còn lương tiền để trang trải. Năm nay em còn khó khăn hơn. Công ty chồng em sắp giải thể, nợ lương đến tháng thứ 3 rồi. Tết lại sắp đến, có khi còn phải trắng tay trắng túi không nhận được đồng nào.
Đến cơ quan em toàn phải giả vờ bận công văn giấy tờ để tránh những cuộc nói chuyện của chị em về Tết nhất. Nghe người ta xôn xao em thêm buồn phiền. Chị em đã bắt đầu rủ nhau đi chợ, tăm tia món này món nọ cho Tết làm em càng tủi thân.
Tránh Tết ở cơ quan không khổ tâm bằng tránh Tết ở nhà. Bố mẹ gọi điện hỏi thăm bao giờ về, về được mấy ngày. Quê em quê lắm, hầu như ai cũng mong hai vợ chồng em về để mang thức ngon món lạ từ thành phố về. Bố mẹ chồng em thì muốn được con cháu báo hiếu bằng chút tiền mừng tuổi. Chính vì thế mà em càng não nề.
Ảnh chỉ mang tính minh họa
Ba tháng nay, vợ chồng em đói lắm vì chỉ trông vào đồng lương còm của em, trả tiền nhà đã mất gần nửa lương rồi. Vay cũng không còn chỗ vay. Em không mong Tết đến chút nào, nghe các anh chị ở đây bàn tiêu đến cả vài chục triệu, em buồn quá.
Buồn hơn là từ khi lấy chồng em không hề biết niềm vui Tết đến là gì. Thấy Tết là thấy bao nhiêu khoản phải lo, thấy tiền ra, thấy gia đình mình thảm hại. Tết cũng là lúc mà người giàu và người nghèo phân cấp rõ ràng nhất.
Có cách nào chỉ tiêu Tết trong khoảng vài triệu không mọi người ơi? Chẳng lẽ phận vợ chồng nghèo sẽ mãi mãi chẳng bao giờ có Tết?
Theo VNE
Ấm ức vì chồng giấu kín chuyện có bồ Chồng nghĩ chỉ cần cắt đứt và quay về là chứng tỏ đã tốt rồi, vì thế mỗi khi tôi nhắc đến chuyện đó là anh ấy cáu và vặc lại. Tôi 30 tuổi, lấy chồng 11 năm, có hai con một trai một gái rất ngoan, kháu khỉnh. Tuổi thơ của tôi không được may mắn khi mẹ mất sớm, bố đi...