Anh bảo cưới xong sẽ lo việc nhà để tôi phát triển sự nghiệp
Tôi hơi thất vọng vì anh không có chút ý chí tiến thủ, chấp nhận thu mình ở nhà, để vợ cáng đáng mọi thứ.
Ảnh minh hoạ
Tôi 24 tuổi, bạn trai hơn 4 tuổi, cả hai đều là người ngoại tỉnh, đang làm việc tại Hà Nội. Anh đang làm trong nhà nước, lương tháng bình thường, tầm 7 triệu/tháng; tôi làm phiên dịch viên, tối về tranh thủ đi dạy thêm, tổng thu nhập tầm 15 triệu/tháng. Chúng tôi yêu nhau được gần một năm, anh đang có ý định cuối năm sẽ cưới nhưng tôi phân vân lắm.
Anh là người hiền lành, thật thà, hơi ít nói, quan tâm người khác nhưng đôi lúc hơi thái quá. Công việc của tôi luôn phải đi sớm về muộn, lúc nào anh cũng nhất quyết đợi tôi đi làm về rồi cùng đi ăn, biết tôi hay bỏ bữa nên cũng chủ động mua đồ ăn đến nhà hoặc công ty. Tính tôi từ lúc đi học đã tự lập, cũng ngại phiền đến người khác, nhiều lúc cảm thấy có chút phiền toái. Trước đây tôi từng trải qua đổ vỡ trong tình cảm, anh cũng biết nên luôn động viên tôi vượt qua mọi thứ, tập trung vào công việc và tương lai. Anh cũng nói bản thân là người sống rất bản năng, khi đã thích ai thì sẽ làm mọi cách để đến với người đó. Tôi cũng cảm nhận được tình cảm của anh là chân thành, nên sau khi quen nhau được 3 tháng đã đồng ý làm người yêu anh.
Cách đây một tháng anh có về nhà tôi, một phần là thăm nhà, hai là xin phép bố mẹ cho 2 đứa được tìm hiểu nhau, chứ chưa nhắc gì đến chuyện cưới xin. Bố mẹ và các anh chị tôi, đặc biệt là các cháu đều rất quý anh. Sau đấy tôi cũng về chơi bên nhà bố mẹ anh, mọi người ủng hộ, bố mẹ anh cũng nói nếu 2 đứa cưới nhau, hai bác sẽ hỗ trợ một tỷ để mua chung cư, tiện làm việc trên ấy. Bên nhà tôi cũng có ý muốn giúp đỡ nhưng anh không đồng ý, không muốn phiền đến nhà ngoại.
Video đang HOT
Điều duy nhất tôi không thích ở anh là tính cách có phần an phận thủ thường. Trước đây anh từng thử kinh doanh nhưng do không có kinh nghiệm, bản tính cũng không nhanh nhạy nên thất bại rất nhanh. Số tiền mấy chục triệu anh tích góp mấy năm cũng mất. Anh nói thẳng với tôi nếu sau này cưới nhau, do công việc anh có nhiều thời gian rảnh rỗi nên việc nhà, chăm sóc con cái anh sẽ lo liệu, còn tôi cứ tập trung kiếm tiền, phát triển sự nghiệp. Tôi thấy hơi thất vọng vì người đàn ông có thể là chồng tương lai của mình lại không có một chút ý chí tiến thủ, chấp nhận thu mình ở nhà, để vợ cáng đáng mọi thứ.
Anh là người có ăn học, không nhậu nhẹt, cờ bạc, tiền lương anh hiện giờ cũng đưa tôi giữ, anh chỉ để lại 2 triệu tiêu, thiếu gì lại xin tôi. Tôi biết tìm được người như anh giờ không dễ, nhưng nếu chấp nhận kết hôn, giả sử sau này công việc tôi trục trặc, liệu gia đình có yên ổn? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Tưởng cướp được đại gia về làm chồng, cưới xong rồi mới biết, đời không như mơ
Ao ước có được một anh chàng như thế, lại thấy không công bằng khi mình xinh đẹp lại thua kém bạn, tôi đâm ích kỉ, muốn cướp anh ấy về tay mình.
Thấy bạn có người yêu đẹp trai, tài giỏi, tôi đã đem lòng si mê. Ao ước có được một anh chàng như thế, lại thấy không công bằng khi mình xinh đẹp lại thua kém bạn, tôi đâm ích kỉ, muốn cướp anh ấy về tay mình.
Người đàn ông ấy đúng thật là vừa đẹp trai, vừa phong độ lại có tiền. Nhìn vẻ ngoài đúng là đại gia. Cô bạn thường khoe với tôi mỗi lần đi chơi với anh, được anh đưa đi du lịch, được anh mua cho hàng hiệu, đồ đắt tiền khiến tôi vô cùng khen tị. Cô ấy không xinh, cũng không có tài cán gì mà lại có được người đàn ông như thế. Nhiều lúc nghĩ ông trời thật không công bằng.
Bỏ qua tình bạn, tôi quyết tâm tìm mọi cách quyến rũ anh ta. Vẻ đẹp của tôi, cách ăn nói của tôi, cộng với mọi thứ tôi có đã khiến anh có vẻ như ưng ý. Tôi thường kiếm lý do tâm tình, hỏi han về đàn ông khác, mặc nhiên là mình đã có người yêu để cô bạn thân yên tâm. Rồi tôi hay giả vờ thân với bạn để cố tình được đi chơi với họ.
Bỏ qua tình bạn, tôi quyết tâm tìm mọi cách quyến rũ anh ta. Vẻ đẹp của tôi, cách ăn nói của tôi, cộng với mọi thứ tôi có đã khiến anh có vẻ như ưng ý. (ảnh minh họa)
Những chiêu trò của tôi đã khiến một gã đàn ông như anh gục ngã. Có người đàn ông nào lại không thích gái đẹp, lẳng lơ như tôi. Đàn ông mà, nếu đàn bà đẹp mà giăng bẫy thì làm sao họ cưỡng lại được. Anh cũng là đàn ông mà thôi.
Hơn 4 tháng miệt mài tìm mọi cách để câu kéo người đàn ông ấy, cuối cùng, anh đã bị tôi quyến rũ. Anh yêu tôi và nói, tôi mới là người con gái hợp với anh. Tôi không dám nói với bạn thân nên lén lút qua lại với anh. Rồi một ngày, khi chính cô ấy nhìn thấy chúng tôi thân thiết với nhau, không thể chối cãi được, tôi đành phải thừa nhận. Tình bạn cũng chấm dứt. Cô ấy đau khổ, khóc lóc, trách móc tôi tại sao lại làm việc thất đức như vậy. Nhưng lúc đó, tôi nào có nghĩ gì, chỉ hả hê vì mình đã kiếm được anh chàng giàu có, nào có nghĩ tới tình bạn bao năm.
Tôi vội vàng cưới anh ta vì hi vọng sẽ được nhanh chóng bước chân vào nhà giàu, sống cuộc đời sung sướng. Bố mẹ anh rất thích tôi. Nhà anh to thật, giàu có thật, tôi càng bị cuốn hút hơn. Tôi và anh tổ chức lễ cưới mặc cho bạn khóc lóc đau khổ. Tôi tin, đó là duyên trời định của mình. Vì nếu anh không phải của tôi, cướp cũng chẳng được.
Tưởng được bước chân vào cung điện nguy nga, ai ngờ, đời tôi từ ngày lấy anh sang trang mới. Sau hơn 1 tháng sống với chồng, không có trăng mật nước ngoài như anh đã hứa, thậm chí trong nước cũng không. Tôi cũng chẳng có xe hơi riêng làm quà tặng kết hôn và càng không có nhà riêng.
Căn nhà anh và bố mẹ ở, chủ nợ đến đòi liên tục. Tôi chết lặng khi biết, anh còn nợ đọng mấy chục tỉ vì làm ăn thua lỗ, người ta tới gõ cửa thường xuyên, sắp phải bán cả căn nhà.
Tôi hoàn toàn suy sụp vì không thể nào tin nổi, người đàn ông tôi dày công cướp của bạn, tưởng lấy được chồng đại gia ai ngờ lại là con nợ. Giờ, xe hơi anh cũng bán rồi, chẳng còn bất cứ thứ gì. Trong tay anh chỉ có chiếc xe máy cũ kĩ, công ty cũng đã nhượng lại cho người khác từ lâu, anh chỉ là màu làm mè với tôi mà thôi.
Tôi hận bản thân mình vì đã cướp người yêu của bạn, mất đi người bạn tốt lại mang tiếng bỉ ổi, vô liêm sỉ. Giờ thì tôi sống chung với nợ nần cùng anh. Hơn 2 tháng kết hôn, tôi đã viết đơn ly hôn để mong được giải thoát, nhưng anh nhất định không buông tha cho tôi. Tôi sợ hãi, run rẩy mỗi khi người ta tới nhà gõ cửa, sống nơm nớp lo sợ.
Giá như ngày đó tôi tỉnh táo hơn thì đâu lĩnh hậu quả đau thương như thế này? Có phải tôi đã dính vào bẫy của anh, hay tại tôi cướp người yêu của bạn nên bây giờ bị quả báo. Cái giá này với tôi có lẽ đã xứng đáng với những gì tôi gây ra cho bạn. Thật sự, ông trời có mắt hay sao?
Theo Afamily
Cái kết "đau thắt ruột gan" cho cô nàng từ bỏ cơ hội để phát triển sự nghiệp vì tình yêu Gần 1 năm sau đó, tình yêu của 2 người ở vào giai đoạn thăng hoa và nồng thắm hơn bao giờ hết. Nhưng cô đã không hiểu thấu sâu sắc một điều, lòng người là thứ khó lường nhất cũng như dễ đổi thay vô cùng. Giữa lúc cô và anh đang yêu nhau thì cô nhận được quyết định cử đi...