Anh ấy gọi tên ‘gái’ khi đang ôm tôi
Tôi tổn thương ghê gớm khi chồng ôm mình mà nói lời yêu người khác. Anh đã xin lỗi tôi rất nhiều, bảo say nắng đồng nghiệp.
Mình và chồng là sinh viên hai trường đại học lớn tại Hà Nội. Hai đứa yêu nhau từ hồi sinh viên và mơ ước một tương lai tươi sáng trên thủ đô. Chồng xuất thân từ gia đình làm ruộng nên luôn cố gắng và mong muốn có người bạn đời giỏi giang, kiếm được tiền. 4 năm yêu nhau hai đứa cùng phấn đấu và vô cùng hạnh phúc vì có nhau bên cạnh. Rồi mình có bầu, một đám cưới vội vàng diễn ra, bố mẹ chồng ở quê trước kia giục cưới nhưng mình bảo để đợi rồi đột ngột do có bầu mà đòi cưới nên ông bà rất khó chịu, đặc biệt mẹ chồng.
Ảnh minh họa: MM
Video đang HOT
Hai đứa sống trên thành phố mà lần nào về nhà anh mình cũng bị mẹ chồng ghét và nói. Đỉnh điểm từ lúc sinh con về nhà nội, mâu thuẫn liên tiếp xảy ra, mặc dù anh và gia đình đều bảo mẹ chồng ghê với con dâu quá nhưng dù sao vẫn là mẹ anh, nên anh nản vợ lắm. Anh đi làm trên thành phố, mình nuôi con chưa đi làm nên vợ chồng ở nhà bố mẹ mình, nhà chồng không hài lòng, yêu cầu con dâu lấy chồng phải về quê ở với bố mẹ chồng, khi nào đi làm mới lên nhà ngoại ở cùng chồng, mình không chịu và lại mâu thuẫn rồi chồng cũng ý kiến với mình.
Nhà chồng khó khăn, coi trọng việc kiếm tiền, hai vợ chồng lại ở nhà ngoại gần như không phải đóng góp gì nhưng con dâu chưa đi làm nên thường xuyên bị nói ra nói vào. Chồng cũng chịu nhiều áp lực nên đã có một trận miệt thị mình đủ điều vì dốt, không tìm được công việc lương cao. Sau đó mình buồn và nghĩ tới chia tay thì chồng xin lỗi. Cuộc sống ở nhà vợ ổn hơn ở nhà chồng, nhà mình dễ hơn và có điều kiện hơn, nhưng chồng có suy nghĩ ở nhờ và rất ngại việc, mình nhắc nhở rồi vợ chồng lại cãi nhau và mâu thuẫn. Lương chồng được 9,5 triệu nhưng tiền sữa, tiền học cao học tháng nào cũng thiếu nên chồng nhiều áp lực. Mình cũng kén việc đúng chuyên ngành nên con được 12 tháng rồi vẫn chưa kiếm được.
Tối qua đi uống cùng đồng nghiệp về, chồng cứ lẩm bẩm “T want to tell about, i love you so much”, mình hỏi lại “Who”, chồng trả lời Thùy, Thùy. Mình hỏi lại Thùy hay Linh (tên mình), chồng trả lời Thùy, Thùy, hỏi lại vài lần, chồng vẫn trả lời Thùy, tên cô bạn đồng nghiệp, ngồi cạnh. Cô ấy có gia đình hạnh phúc, khá giả. Từ hôm qua tới giờ hai vợ chồng mình khóc, anh đã xin lỗi rất nhiều, bảo say nắng, sẽ đi xin sang công ty khác, rằng tình một phía từ anh.
Cảm giác đau đớn khiến hai hôm nay mình không muốn ăn gì, người mệt mỏi. Chồng xin lỗi và muốn làm lại từ đầu. Một sự tổn thương ghê gớm của người vợ có chồng ôm mình mà nói lời yêu người khác. Giờ mình phải làm sao? Trước kia hai vợ chồng nói với nhau rất ngọt ngào, luôn gọi nhau là cưng, giờ chuyện này xảy ra, mình khó có thể ngọt ngào hạnh phúc như trước kia, khó có thể quên và tin yêu chồng được như trước. Mình là người rất cả nghĩ, suy nghĩ rất lâu, chuyện tình cảm phải tính hàng năm mình mới khác được.
Mình 26, chồng 27 tuổi, mới kết hôn được 2 năm mà đã gặp chuyện rồi, mình bảo chồng “Anh không phải người bản lĩnh, mới vậy anh đã gạt tôi ra để yêu người khác. Sau này sống cùng nhau tôi sẽ phải đi theo những sa ngã của anh nhiều”. Mình nghĩ sống không được bao lâu, sống sao cho bản thân hạnh phúc, các bạn cho mình lời khuyên cho hạnh phúc đời mình. Cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Chồng coi tôi giống như một... con điếm
Chết sẽ chấm dứt tất cả, chết đi tôi sẽ được giải thoát khỏi con người tồi tệ và bẩn thỉu ấy. Nhưng còn con tôi, nghĩ đến con, tôi lại thấy mình phải có trách nhiệm sống...
Chồng coi tôi như một thứ đồ chơi tình dục
Phải nói ra những điều này quả thật tôi cũng vô cùng xấu hổ, nhưng nếu như không nói ra thì tôi cũng sợ rằng một ngày nào đó tôi không còn được yên thân mà sống trên cõi đời này nữa... hoặc cũng có thể là tôi sống mà không bằng chết.
Không được may mắn như bao nhiêu người con gái khác, tôi sinh ra trong một gia đình nông nghiệp nghèo hèn, lam lũ... lại càng tồi tệ hơn khi tôi sở hữu một thân hình xấu xí thô kệch.
Vậy nên trong suốt thời kỳ được coi là đẹp nhất của thời con gái tôi vẫn luôn mặc cảm, tự ti... và không khi nào dám tự tin vào chính bản thân, "nhan sắc" của mình. Tôi cũng chưa bao giờ dám ước ao sẽ có một người đàn ông yêu mình và lấy về làm vợ.
Vậy nên khi có người làm mối tôi cho một người đàn ông hơn mình một giáp, lại đã có hai đời vợ đã ly hôn, gia đình tôi đã khuyên tôi đồng ý, vì sợ mang tiếng là có con gái ế chồng. Cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, nên tôi quyết định lấy người đàn ông đã 2 lần vợ bỏ làm chồng.
Ngày mới cưới tôi cũng cố gắng làm đủ mọi cách để thay đổi, thuần hóa con người, tính cách của anh... Nhưng cuối cùng tất cả công lao của tôi cũng trở thành vô nghĩa, anh vẫn chứng nào tật ấy, chuyên quyền, gia trưởng, vũ phu như ngày xưa.
Càng tồi tệ hơn khi chồng tôi lại có thêm cả thói ham mê cờ bạc, đàn đúm rượu chè... anh rất hay mang tiền của gia đình để thả vào những canh bạc đỏ đen và những trận rượu say mèm thâu đêm suốt sáng.
Nhục nhã hơn là cứ sau những lần say sưa như vậy anh lại mang tôi ra để làm thứ đồ chơi giải trí "tình dục" cho thỏa mãn cái nhu cầu bệnh hoạn của anh...
Anh bắt tôi phải phục vụ anh tất cả các kiểu, cách mà anh học được trong đĩa "sex" cùng với các lần ra ngoài vui vẻ với gái làng chơi... Đôi khi anh còn dùng cả những dụng cụ hỗ trợ bên ngoài khác để hành thân xác của tôi nhằm đạt mục đích thỏa mãn sự sung sướng bệnh hoạn của mình.
Và tất cả những lần như vậy tôi đều phải miễn cưỡng, ngoan ngoãn đáp ứng các yêu cầu của anh. Vì chỉ cần, tôi có một hành động gì đó để cưỡng lại, thì y như rằng anh sẽ chửi rủa và đánh đập tôi thậm tệ, giống như một con vật nuôi trong nhà.
Tôi đành phải cắn răng làm theo, nhưng luôn cảm thấy mình nhục nhã vô cùng và không khác gì một con gái điếm chứ tôi chẳng thấy cảm xúc gì mà toàn là nhơ nhuốc và dơ bẩn. Tôi hận anh, và căm ghét anh.
Đã có rất nhiều lần tôi muốn chết đi, chết sẽ chấm dứt tất cả, chết đi tôi sẽ được giải thoát khỏi con người tồi tệ và bẩn thỉu ấy. Nhưng còn con tôi, nghĩ đến con, tôi lại thấy mình phải có trách nhiệm sống.
Nhưng tôi muốn ly hôn, có điều, khi tôi vừa nói ra ý định của mình thì bố mẹ tôi đã gào thét lên, và bảo với tôi rằng, nếu ly hôn thì đi đâu thì đi, cấm không cho về nhà, và không thèm nhìn mặt nữa. Vì gia đình tôi ở quê, vẫn còn tư tưởng phong kiến, nên chuyện ly hôn là vô cùng khủng khiếp. Vì từ trước đến nay, chưa có ai trong gia đình ly hôn chồng/ vợ.
Tôi lại cũng chưa bao giờ kể những chuyện bị chồng bạo hành tình dục cho bố mẹ và gia đình nghe.
Tôi đang như người mắc kẹt lại trong nỗi đau, muốn tự giải thoát mà khôn dám giải thoát cho mình. Bởi gánh nặng trên vai mình là đứa con, và bố mẹ. Tôi muốn nhận được những lời khuyên từ độc giả.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ép cưới? Em có quen một người bạn trai được 2 năm rồi. Chúng em mới vượt qua giới hạn gần đây. Tuy nhiên em cảm thấy lo lắng bởi anh ấy thật sự không còn quý mến em như trước. Em lo lắng rằng anh sẽ không cưới em...Em định sẽ quay phim, chụp hình lại mối quan hệ của hai đứa để sau...